Đường Ân ngẩng đầu, cười nhạt nhìn Bùi Nhược: “Sao hả? Vừa nãy tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao? Chị có gì thắc mắc à?”
Sắc mặt Bùi Nhược thay đổi liên tục: “Đường Ân, bây giờ không phải là lúc nói đùa!”
“Tôi cũng không có thời gian nói đùa với chị! Đường Ân ôm cánh tay, cười nói: “Tôi nghĩ chị cũng đó thể nhìn ra được, biểu cảm trên mặt tôi rất chắn thành!”
“Bùi Nhược, làm theo lời cậu chủ nói đi!” Bùi Hạc không kinh ngạc chút nào, chỉ gật đầu với Bùi Nhược.
Lúc này Bùi Nhược mới tỉnh táo lại từ trong cơn khiếp sợ.
Mua quyền cổ phần của Đầu Tư Tài Chính sao? Đây gần như là chuyện không thể nào! Phải biết răng Đầu Tư Tài Chính đã có sức ảnh hưởng ở thành phố Giang mấy chục năm nay rồi, nghe nói báo cáo hàng năm của công ty đều có mấy chục tỷ tiền lưu động.
Một con quái vật khổng lồ như vậy, làm sao lại có người bán quyền cổ phần ra được chứ? Cho dù ra tay với quyền cổ phần, cái giá kia cũng sẽ rất cao, tuyệt đối không thể là thứ mà Đường Ân có thể mua được chứ?
Đường Ân không để ý đến Bùi Nhược, chỉ bảo chị ta ra ngoài làm việc, lúc này mới nhìn sang: “Mặt khác, thông báo cho bất động sản Thanh Ngọc, nhóm đầu tư thứ hai sẽ theo kịp, tiếp tục thu mua quyền cổ phần của bọn họ!”
“Được!” Bùi Hạc nhẹ giọng đáp lời.
“Thông báo cho các tạp chí lớn, sau đó tôi sẽ tiếp nhận phỏng vấn của báo hàng ngày thành phố Giang… Đường Ân nhếch khóe miệng, sau đó hai tay gõ bàn một cái, cười nói: “Mặt khác, cho người thông báo cho Rodin, có thể hành động rồi…”
“Không thành vấn đề!” Bùi Hạc nhẹ nhàng gật đầu.
“Tạm thời trước tiên cứ như vậy đã!” Đường Ân cười khẽ, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Bùi Hạc nhìn mấy nội dung ghi trong sổ, dường như cực kỳ đơn giản, hơn còn có mục đích vô cùng rõ ràng.
Cứ như vậy, chuyện mà đám thuộc hạ làm ra cũng có mục tiêu rất rõ ràng.
Trong nháy mắt khi đầu tư Vương Thị Nữ công khai kế hoạch, lập tức dẫn đến vô số ánh mắt.
Toàn bộ thành phố Giang gần như sôi trào trong nháy mắt, vô số người dùng ánh mắt khiếp sợ, cùng với ánh mắt nực cười nhìn về phía kế hoạch của đầu tư Vương Thị Nữ.
Mua quyền cổ phần của Đầu Tư Tài Chính sao?
Nói đùa gì thết Chẳng lẽ người phụ trách của đầu tư Vương Thị Nữ này điên rồi hay sao? Nhưng mà điên đến như vậy cũng hơi quá mức rồi chứ?
Trong khi mọi người đang cười nhạo, đang bàn tán, buổi phỏng vấn của báo hàng ngày thành phố Giang liên quan đến người phụ trách của đầu tư Vương Thị Nữ, cũng được tung ra.
Đường Ân ngồi một mình trên ghế sô pha, trên mặt nở nụ cười, trả lời câu hỏi của phóng viên báo hàng ngày thành phố Giang: “Từ trước đây rất lâu tôi đã có kế hoạch rồi, tuy rằng Đầu Tư Tài Chính trong ngành công nghiệp thành phố Giang cũng là một xí nghiệp đứng đầu, nhưng chuyện này cũng không làm chậm kế hoạch của tôi!”
“Anh còn muốn mua quyền cổ phần của Đầu Tư Tài Chính đúng không?” Phóng viên dò hỏi.
“Đúng vậy!” Đường Ân mỉm cười nói.
“Vậy xin hỏi một chút, anh cảm thấy đầu tư Vương Thị Nữ có khả năng làm được chuyện này sao?” Phóng viên cười hỏi.
“Có!” Đường Ân cười một tiếng.
“Anh cảm thấy khi anh nói ra điều này, sẽ có rất nhiều người chế giêu anh sao?” Phóng viên lại cười hỏi lần nữa.
Đường Ân lắc đầu: “Thế giới này chính là như vậy, chỉ có suy nghĩ điên cuồng mới có hành động điên cuồng, cuối cùng mới nhận được kết quả khiến người ta hâm mộ!”
“Được rồi, vậy chúc anh thuận lợi…’ Phóng viên cười gật đầu, kết thúc lần lấy tin này.
Khi video được phát trên Internet, dẫn đến sóng †o gió lớn.
Trong Đầu Tư Tài Chính, Đồng Quân Hựu nhìn cảnh tượng này, giễu cợt ném điều khiển từ xa trong tay sang ghế sô pha bên cạnh: “Người ngu xuẩn, thật sự chỗ nào cũng có, gần đây điên cuồng đến mức khiến người ta cảm thấy đáng thương! Ông hai là một người anh hùng, nhưng con trai ông ta lại thứ như bao cỏ vậy, nhà họ.
Đường sao…”
“Sợ là Đường Ân đã điên rồi, nếu không làm sao có thể nói với ông những lời như vậy được?” Lô Tiên Lâm nịnh nọt nói: “Tôi đã từng gặp nhiều kẻ như vậy ở Oshu rồi, ai nấy đều chỉ khoác lác thôi, đến cuối cùng chỉ có thể thất bại thảm hại! Theo tôi thấy, bọn họ giỏi khoác lác, nhưng nếu thật sự bắt tay vào việc, lại chỉ khiến cho người ta chê cười thôi!”
Đồng Quân Hựu cười cười, ném hợp đồng trên tay ra: “Đây là khoản tiền thứ hai, tổng cộng một tỷ…”
“Cảm ơn tổng giám đốc Đồng! Cảm ơn tổng giám đốc Đồng!” Lô Tiên Lâm liên tục gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ thấp kém nịnh nọt: “Tổng giám đốc Đồng, sau khi tôi lấy được một tỷ này, tôi thật sự yên tâm! Lần này kỹ thuật sinh vật của tôi chắc chắn là đỉnh cao của toàn thế giới, chỉ cần tôi có thể thành công, ông chỉ cần đợi lấy tiền là được! Về phần Đường Ân này, chẳng qua chỉ là một con rệp cạnh người mà thôi…”
Đồng Quân Hựu xoa chân mày, không nói thêm gì nữa.
Reng reng reng…
Lúc này, chuông điện thoại của Lô Tiên Lâm đột nhiên vang lên.
Lô Tiên Lâm áy náy cười một tiếng, xoay người thấp giọng nghe điện thoại.
“Ông Lô, vừa nấy có người đến công ty, nói là người ở bên Oshu kia… Anh ta nói… Anh ta nói ông đầu tư ở Oshu thất bại, nhưng mà số tiền mà ông đã lừa gạt của những nhà đầu tư kia, anh ta muốn đòi lại!” Trong điện thoại, giọng nói của nữ thư ký cực kỳ mềm mại.
“Oshu sao?” Trong lòng Lô Tiên Lâm giật mình.
“Đúng, chính là người ở Oshu đã đến rồi… Nữ thư ký đáp lại nói.
Sắc mặt Lô Tiên Lâm hơi thay đổi, trước đây khi ông ta ở Oshu, quả thật có làm mấy hành động mờ ám, khiến cho rất nhiều nhà đầu tư đều đang tìm ông ta. Không ngờ được vất vả lắm mới về nước được, người bên kia thế mà vẫn đuổi theo đến tận đây sao?
“Sao vậy?” Đồng Quân Hựu dò hỏi.
“Không… Không có gì!” Lô Tiên Lâm cười khan một tiếng. Chuyện này tuyệt đối không thể để cho Đồng Quân Hựu biết được, nếu không cũng sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến ông ta.
Đồng Quân Hựu nhẹ nhàng gật đầu, nhìn sang chỗ khác.
“Tổng giám đốc Đồng, nếu ông không còn việc gì nữa, vậy tôi về trước nhé!” Lô Tiên Lâm đứng dậy, vẻ mặt gượng gạo.
“Được!” Đồng Quân Hựu gật đầu, trong mắt không có dao động quá lớn.
Lô Tiên Lâm xoay người, đi ra ngoài phòng làm việc của Đồng Quân Hựu, vừa đi trong lòng vừa tính toán.
Người ở phía Oshu kia đến đây, quả thật khiến ông ta hơi vướng tay vướng chân, nếu không xử lý tốt chuyện này, sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của ông ta bây giờ, cho nên nhất định phải nhanh chóng quay về xử lý một chút.
Lô Tiên Lâm rời đi, Đồng Quân Hựu lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của nữ thư ký: “Nói với Kim Địch, trong khoảng thời gian phải chú ý hành động của Rodin, tôi nghi ngờ anh ta sắp hành động rồi…”
“Được rồi!” Nữ thư ký gật đầu đồng ý.
Bên này Kim Địch đang sứt đầu mẻ trán, trong toàn biệt thự tìm kiếm mười mấy lần, vẫn không tìm được bóng người.
Từ vừa nãy khi Rodin nói muốn đi ra ngoài mua chút thức ăn về đây, là đi luôn không hề quay lại nữa.
Từ khi Rodin ra ngoài cho đến bây giờ, có lẽ phải hai tiếng đồng hồ trôi qua rồi. Trong lòng Kim Địch căng thẳng, bấm điện thoại vô số lần, nhưng vẫn không có ai trả lời.
Đúng lúc này, nữ thư ký của Đồng Quân Hựu gọi điện thoại đến.
Kim Địch vẻ mặt thành thật nói: “Rodin… Chạy rồi!”