Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 117



Mấy vị sư đệ chạy tới, thấy cảnh này thì há hốc mồm.

Thái Sơ Kiếm Tông lấy thực lực để xếp thứ bậc, Phó Sinh Hàn tuổi còn trẻ đã được gọi là đại sư huynh, đương nhiên là vì hắn đủ mạnh, nhưng hắn mạnh đến mức nào thì không ai có thể hình dung được.

Cho dù bọn họ tận mắt chứng kiến tất cả những điều này, cũng chỉ còn biết cảm thán.

Đây chính là Kiếm Cốt bẩm sinh sao?

Thật sự quá mạnh.

Phó Sinh Hàn ném yêu đan cho bọn họ.

Người nọ nâng yêu đan, vẫn còn có chút không thể tin được, cuối cùng vẫn bị đồng môn ãn đầu: "Đa tạ đại sư huynh!"

Phó Sinh Hàn nhìn sắc trời: "Đêm xuống đi đường trong Thiên Quỷ Trạch rất nguy hiểm, tìm một chỗ nghỉ ngơi một đêm, sáng mai rồi đi."

Bọn họ đương nhiên không có ý kiến gì.

Trước khi trời tối, bọn họ rốt cuộc cũng tìm được một hang động, tạm thời dừng chân.

Mấy người hoàn thành nhiệm vụ xong, tâm trạng rất thoải mái, nghĩ đến suốt dọc đường đều nhờ Phó Sinh Hàn, hắn cũng không lạnh lùng như bọn họ tưởng tượng, vì vậy đều to gan đi làm thân.

"Đại sư huynh quả nhiên lợi hại! Con yêu thú kia chúng ta đã bắt nửa tháng rồi cũng không làm gì được nó, đại sư huynh vừa ra tay đã giải quyết nó rồi." "Đó là đương nhiên, sao chúng ta có thể so với đại sư huynh được!"

Phó Sinh Hàn chỉ ôm kiếm im lặng không nói.

Vài người càng ra sức nịnh nọt: "Nghe nói đại sư huynh trong lần tỉ võ tông môn trước, một mình khiêu chiến với chín tu sĩ của Phá Nhạc Tông, phong thái đó khiến chúng ta bái phục!"

"Đúng vậy đúng vậy! Đại sư huynh..."

Nhưng Phó Sinh Hàn đột nhiên đứng dậy, đi vê phía ngoài hang động.

Mấy người nhìn nhau, không biết mình đã nói sai điều gì.

Phó Sinh Hàn vừa bước ra khỏi hang động liền có một con ma trơi tấn công hắn, ngay cả góc áo của hắn cũng chưa chạm tới đã bị c.h.é.m thành hai nửa. Nhưng không ngờ xung quanh lại có thêm nhiều ma trơi vây quanh.

Phó Sinh Hàn dứt khoát g.i.ế.c sạch ma trơi, nhưng ngay sau đó hắn nhận ra có điều không ổn.

Hắn từng đến Thiên Quỷ Trạch, nơi này đúng là có không ít ma trơi lang thang, nhưng số lượng hiện tại cũng quá nhiều.

Hắn nhìn theo hướng những con ma trơi này bay tới, trực tiếp bay tới đó.

Đến nơi hắn mới phát hiện ra đó chính là Thẩm Túy An và tên quỷ tu Mai Duật.

Bên Thẩm Túy An rõ ràng chiếm ưu thế, Mai Duật đã là nỏ mạnh hết đà, cuối cùng bị Thẩm Túy An đ.â.m một kiếm vào đan điền, những con quỷ mà ông ta trói buộc lập tức phản phệ, rất nhanh đã gặm ông ta chỉ còn lại một bộ xương.

Thẩm Túy An tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ thù, có chút bàng hoàng, cuối cùng hắn cũng có thể buông bỏ chấp niệm. Nhưng ngay khoảnh khắc này, giữa những bóng ma dày đặc đột nhiên lao ra một bóng người, Thẩm Túy An kịp thời ngăn cản nhưng đối phương lại mang theo ý định muốn chết, trực tiếp tự bạo.

Trong gang tấc, một thanh kiếm từ phía sau lao tới, trực tiếp đập nát thần phủ của hắn.

Mất đi thần trí, sức mạnh tự bạo này lập tức giảm đi không ít.

Thẩm Túy An vội vàng ném ra hơn mười lá bùa Kim Chung, lúc này mới chặn được dư chấn.

Thẩm Túy An thoát c.h.ế.t trong gang tấc, đang định cảm ơn ân nhân cứu mạng thì thấy Phó Sinh Hàn từ trong sương mù đi ra, biểu cảm của hắn lập tức trở nên phức tạp.

Nhưng hắn chỉ do dự trong chốc lát, sau đó đã trở lại bình thường, đi về phía Phó Sinh Hàn: "Đa tạ đạo hữu đã cứu mạng. Vừa rồi đạo hữu có bị thương không, tại hạ có một viên Tục Linh Đan thiên phẩm..."