Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 502



Thẩm Dao Chu cũng không giấu giếm nữa, trực tiếp nói ra chuyện Tàng Tượng Môn nuôi ma tu.

Thịnh gia chủ nghe đến ngây người, Thịnh Hoài Khanh lại rất bình tĩnh: "Ta và người của Thiên Vấn Các cũng đã từng giao lưu không ít, cũng nghe nói những đứa trẻ mà bọn họ dùng để bồi dưỡng thiên phú đều là hậu duệ của ma tu, nhưng ở Sùng Văn Châu làm gì có nhiêu ma tu như vậy? Ta đã sớm nghi ngờ, nếu đứng sau là Tàng Tượng Môn thì mọi chuyện đều hợp lý."

Thẩm Dao Chu gật đầu: "Tàng Tượng Môn muốn khống chế những ma tu đó, nếu bọn chúng thành công, tu tiên giới e rằng sẽ không bao giờ được yên ổn, cho dù bọn chúng không thành công, vạn nhất những ma tu này chạy ra ngoài, đối với người Sùng Văn Châu mà nói cũng là tai họa."

Thịnh Hoài Khanh vẻ mặt nghiêm trọng: "Chính là như vậy. Chuyện này liên quan đến an nguy của cả Sùng Văn Châu chúng ta, chúng ta nghĩa bất dung từ, cần làm gì, Thẩm y tu cứ nói thẳng đi."

Thẩm Dao Chu liền nói: "Dựa theo kinh nghiệm của chúng ta ở Trường Yển Châu, Tàng Tượng Môn có thể sẽ có một bí cảnh rất bí ẩn, chuyên dùng để nuôi những ma tu này, mà pháp chú để vào bí cảnh này, ngoài người của Tàng Tượng Môn ra, chỉ có bốn đường chủ của Thiên Vấn Các biết, ta hy vọng Thịnh công tử có thể giúp chúng ta lấy được pháp chú này."

Thịnh Hoài Khanh trầm ngâm nói: "Muốn bọn họ trực tiếp nói ra chắc chắn là không thể, phải dùng chút mưu kế, ta tương đối quen thuộc với Diệp đường chủ của Thiên Vấn Các, có thể bắt đầu từ hắn..."

Thịnh Hoài Khanh nói thao thao bất tuyệt, gần như trong nháy mắt đã có một kế hoạch hoàn chỉnh, nghe hắn từ tốn căn cứ vào tính cách của bốn đường chủ Thiên Vấn Các mà đưa ra kế hoạch tương ứng, lại căn cứ vào mấy loại phản ứng có thể có của bọn họ mà đưa ra kế hoạch tương ứng.

Thẩm Dao Chu: Tu... tu tiên giới cũng có sơ đồ tư duy, thật là không hiểu nổi

Thịnh Hoài Khanh tóm tắt lại: "Tóm lại, chuyện này cứ giao cho ta."

Thẩm Dao Chu còn có thể nói gì nữa, đã tâm phục khẩu phục: "... Được, được, được."

Thảo nào lúc trước Ứng Xương lại nói, người có thể lấy được pháp chú chỉ có Thịnh Hoài Khanh, quả nhiên là chuyên về lĩnh vực này.

Thịnh Hoài Khanh lại nói: "Ta sẽ làm tốt toàn bộ kế hoạch, sắp xếp ổn thỏa, bất kể kết quả điều trị cuối cùng của ta là gì, người nhà họ Thịnh đều sẽ theo kế hoạch này, lấy được pháp chú giao cho các vị."

Thẩm Dao Chu thẳng thắn, Thịnh Hoài Khanh cũng nguyện dùng sự thẳng thắn tương tự để báo đáp nàng.

Đối với phương án điều trị của Thịnh Hoài Khanh, lúc đầu Thẩm Dao Chu lựa chọn tương đối bảo thủ, theo đề xuất của hệ thống chọn liêu lượng tương đối nhỏ, sau đó căn cứ vào tình hình của Thịnh Hoài Khanh mà tăng giảm liều lượng.

Sau mấy lần điều trị, thuộc tính hỏa trong linh căn của Thịnh Hoài Khanh đã giảm đi không ít, Thẩm Dao Chu nói kết quả kiểm tra cho Thịnh Hoài Khanh, Thịnh Hoài Khanh lộ ra vẻ kinh hỉ nhưng ngay sau đó lại phun ra một ngụm máu.

Thịnh gia chủ và những người khác ở bên cạnh vừa rồi còn đang vui mừng, thấy vậy thì giật mình.

"Đây... đây là sao?” Thẩm Dao Chu kiểm tra cho hắn một lượt: "Là tác dụng phụ."

Đây là rủi ro có thể xảy ra đã được ghi rõ trong giấy đồng ý phẫu thuật trước đó, nhưng trong quá trình điều trị vẫn chưa xuất hiện, Thịnh gia chủ và những người khác liền ôm hy vọng may mắn.