Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 340: Hắc Ảnh Thiên Sứ.



Chương 340:

Nghiêm Sùng Khánh chơi đùa với ngọn lửa trong tay nhìn Minh Xích Thiên thản nhiên nói:

"Ta làm gì còn phải hỏi đến ý kiến của ngươi sao? Còn không dừng tay thì đừng trách ta không nể mặt Thái Âm lão mà truy sát ngươi tại đây."

Minh Xích Thiên hít một hơi thật sâu lại là trầm giọng nói:

"Được, chuyện của các ngươi ta không quản."

Hắn nói xong lập tức quay đầu trốn vào trong đám đông đã xem như chuyện ở nơi này không còn liên quan gì tới mình, Thiên Y Thần Nữ hừ lạnh nhìn đám người Thiên Sứ Ma Thần trước mắt vẻ mặt khó coi nói:

"Các ngươi tới đây với số cường giả đông hơn quy luật ở Thần Cách, đây là muốn trực tiếp gây chiến với bách tộc sao?"

Sáu người nghe thấy lời này đều là đưa ánh mắt tràn ngập sát ý nhìn tới Thiên Y Thần Nữ, nhưng vị Thiên Sứ Ma Thần có tấm vải che đi phần đầu lại ra hiệu bọn họ dừng lại, ngón tay hơi phất một cái ma khí trào ra trấn áp toàn bộ cường giả Thần Hoàng có Thần Vị tại đây không hề nể mặt sự hiện diện của Thái Âm lão nhân ở đây, âm thanh quỷ mị của nữ tử kia cất lên nói:

"Bọn ta đến là để bảo hộ cho vãn bối trong tộc, bằng không một vài kẻ mang mưu đồ sát hại cắt đi tương lai của Thiên Sứ Ma Thần tộc thì lại không tốt."

"Đại tế tư của Thiên Sứ Ma Thần, Ngọc Tôn Giả."

Thiên Y Thần Nữ sắc mặt ngưng trọng nói ra tên của vị nữ tử ở giữa kia, lập tức đã có hai bóng người biến mất xuất hiện vây đánh Thiên Y Thần Nữ làm cho nàng ta chỉ trong một khoảnh khắc đã trực tiếp rơi vào thế hạ phong, một lão già Thiên Sứ Ma Thần tên Họa Thanh Sơn hừ lạnh nói:

"Tên của đại tế tư cũng dám gọi ra, ngươi chán sống rồi."

Thiên Y Thần Nữ liên tục bị bức lui tới mức không kịp trở tay dùng ra thần kỹ chỉ có thể mạnh mẽ dùng thân thể ngăn cản công kích của hai vị Thiên Sứ Ma Thần, Thái Âm lão nhân thở ra một hơi trọng khí liền làm cho không gian xung quanh tĩnh lặng tới lạ thường, hai vị Thiên Sứ Ma Thần cũng cảm nhận được lập tức buông bỏ quay trở về bên cạnh Ngọc Tôn Giả bên này, Thái Âm lão nhân nhìn lấy Ngọc Tôn Giả thản nhiên nói:

"Lão phu còn ở đây, Ngọc Tôn Giả đừng không nể mặt mũi như vậy."

Thái Âm lão nhân cũng chỉ đơn giản bước lên một bước âm dương nhị khí lan tỏa lập tức đẩy lui ma khí tràn lan trở về phía đám người Ngọc Tôn Giả, nhất thời bầu không khí được thổi phồng lên bởi hai khí của Kim Thần cường giả đang ầm ầm bạo phát giữa hư không này, khí thế giương cung bạt kiếm chỉ cần một bên động thì bên còn lại cũng nhất định không có ngồi yên chờ chết, Ngọc Tôn Giả thở dài nói:

"Thái Âm lão, ta cũng tới để xem tiểu bối bước vào Thần Vị, chỉ là cẩn thận vài phần mới tự thân tới đây."


Ai cũng không ngờ tới bên Thiên Sứ Ma Thần lại là người hòa giải trước, với địa vị đại tế tư của Ngọc Tôn Giả đủ để ngạo thị thiên hạ bất luận kẻ nào cũng phải cung kính cuối đầu, cùng với tu vi Kim Thần bản thân đã là bá chủ của một cái tinh cầu lại có thể thỏa hiệp trước, đủ thấy địa vị của Thái Âm lão nhân đúng là cực kì bất phàm, Thái Âm lão nhân thở dài nói:

"Được rồi, chỉ cần các ngươi không làm ảnh hưởng tới người khác thì cứ việc làm, những kẻ khác chuẩn bị bước vào Thần Cách thí luyện."

Thái Âm lão nhân thu hồi khí tức đứng trước cổng không gian lại vung tay một đạo lệnh bài âm dương quái khí xuất hiện khảm lên cổng lớn như là cưỡng ép thiên địa pháp tắc thôi động lực lượng mở cửa, cổng lớn từ từ mở ra một cổ thần lực mênh mông vô tận từ bên trong truyền ra, thứ này tồn tại giữa thiên địa chính là đại đạo quy tắc, chính là quy luật của vũ trụ ngưng tụ mà thành, bất diệt trường tồn không thể bị phá hủy dù là Thủy Tổ cường giả cũng không thể gạt bỏ được quy tắc vũ trụ, từng người theo chỉ thị của Thái Âm lão nhân cũng từ từ bước vào bên trong, bọn họ mang theo hứng khởi, lo sợ, mong đợi cùng rất nhiều cảm xúc khác nhau bước vào, nhưng mục tiêu chung của họ chính là Thần Vị, tương lai định sẵn bước vào Thần Cách ra ngoài chính là thiên tài không hề tầm thường một chút nào.

Đến khi thần điện đóng lại những vị tiền bối bên ngoài toàn bộ bắt đầu nhắm mắt lại chờ đợi kết quả sau cùng, ở trong đây không gian chỉ là một màu trắng xóa không thấy rõ lối đi, nhưng bọn họ vẫn cứ một mực tiến về phía trước, đến khi một tiếng động ầm vang làm rung chuyển cả một vùng không gian to lớn này, từ một màu trắng đã nhuộm lên hắc ám kéo dài không dứt.

Một bóng dáng nữ tử xinh đẹp với hắc ám chiến y cùng lục dực vũ động đang cùng với một tàn niệm thần linh đối oanh kịch không gì có thể sánh được, bọn họ đưa mắt nhìn tới cũng không kiềm chế được dục vọng trong lòng đối với nữ tử tuyệt thế trước mặt, đơn giản là nàng ta quá đẹp, đẹp đến thương khung điên đảo vạn vật vô pháp từ chối sắc đẹp tuyệt mỹ ấy, Lam Huyền bộ dáng tuy có chút chật vật nhưng khả năng chiến đấu của nàng vô cùng linh hoạt vung chiêu sát phạt quyết đoán.

"Tam Thiên Ma Long Phá Thiên Đồ!"

Lam Huyền vung kiếm chém ra ba đầu hắc long cự đại uốn lượn tạo trận đồ vây hư ảnh thần linh kia vào giữa ma khí vô tận trong nhất thời không thể nào thoát ra được, nàng ta luc dực xòe ra khí thế bức người một kiếm lóe lên hắc quang như là thần linh tái thế hướng tới hư ảnh tàn hồn thần linh chém xuống nói:

"Ta không cần bất kì truyền thừa của kẻ nào, ta sẽ tự tạo ra Thần Vị cho chính mình, chết đi!"

Hư ảnh thần linh kia nghe thấy lời này lập tức bùng nổ tràn ngập tức giận nhấc lên ma hải đầy trời hóa thành thiên sứ hắc ám nâng trường thường quét ngang mà tới nói:

"Vậy thì mang theo suy nghĩ hảo huyền này của ngươi xuống địa ngục đi!"

Hai bên ầm vang một tiếng thiên địa lập tức rơi vào trong hố đen địa ngục, những người trẻ tuổi đều là sắc mặt tái nhợt sợ hãi kêu gào muốn lập tức chạy trốn ra khỏi nơi này, đột nhiên có một nữ tử là lục dực Thiên Sứ Quang Minh bước ra trong tay cầm lấy thánh ca nhẹ nhàng nói:

"Thiên Sứ Thánh Ca, Huy Huy Thanh Tẩy!"

Cung điện thiên sứ rực rỡ quang minh lần nữa hiện thế bao trùm lấy đám người trẻ tuổi để cho tâm tính của bọn họ không bị hắc ám làm cho sợ hãi mà không thể tham gia thí luyện Thần Cách, nàng ta chống đỡ tinh thần hắc ám phải nói là cũng rất chật vật, nhưng ánh mắt của nàng vẫn là kiên trì một lòng thuần khiết với quang minh chống cự đến cùng.

"Thiên Dạ Thánh Nữ, nàng ấy hình như thần sắc không ổn."

Một người trong đám động nhận biết thân phận của nàng cũng là thấy được sắc thái nàng không tốt liền lên tiếng nói, Thiên Dạ Thánh Nữ bất đắc dĩ hít một hơi thật sâu nói:


"Các vị, Thiên Dạ không thể một mình chóng chọi với hắc ám vô biên này, nếu các vị có thuộc tính quang minh hoặc hỏa diễm hay thanh tẩy chi lực hãy cùng Thiên Dạ liên thủ chống đỡ."

Mọi người nghe vậy nét mặt do dự cuối cùng có một người vung tay một đoàn hỏa diễm hóa thành hỏa long xông thẳng lên cửu thiên gầm lên một tiếng ánh lửa làm cho nơi đây thêm vài phần ánh sáng, nhưng rất nhanh hắc ám lại làm cho nó suy yếu thêm lần nữa, Thần Đồ Vương duy trì hỏa long lớn giọng nói:

"Còn không mau ra tay, đợi hắc ám nuốt hết ý chí của các ngươi thì đừng mong cái gọi là Thần Vị chí cao!"

Rất nhiều ngươi bên trong sở hữu lực lượng tương khắc với hắc ám cũng đã bắt đầu triển lộ chiêu thức làm cho thiên sứ thần điện vốn chỉ là một đóm sáng trong hắc ám vô tận đã bắt đầu rực rỡ trở lại xóa tan hơn nửa màn đêm thì mới ngưng lại, một bóng dáng xuất hiện ở ngay phía trước hắc ám vô tận chính là Lam Huyền đang lơ lửng giữa không trung nhìn lấy thiên sứ thần điện tràn ngập quang minh, nàng ta nhìn về phía Thiên Dạ bên này trong mặt lộ rõ một tia xem thường nói:

"Ta cứ nghĩ Thiên Sứ Quang Minh có bao nhiêu lợi hại, cũng phải nhờ thêm trợ lực từ những kẻ khác mới có thể xua tan một nửa hắc ám của bản ma, quá kém cõi."

Lời Lam Huyền châm chọc làm cho Thiên Dạ Thánh Nữ trong lòng tràn đầy thù hận, so về tuổi tác e là nàng và ả ngang nhau nhưng chênh lệch thực lực lại có thể thấy rõ, Thiên Sứ Ma Thần trước mắt mạnh hơn hẳn nàng và tất cả mọi người ở đây, Lam Huyền búng tay hắc ám phía sau lưng lập tức tan biến không để lại bất kì dấu vết gì ở trên, tiếp theo lại có từng sợi lông vũ đen chậm rãi rơi xuống như mưa, âm thanh uy nghiêm từ trong Thần Cách truyền ra nói:

"Lam Huyền hoàn thành khảo hạch Thần Cách, vượt thử thách khó nhất của Thần Cách tự lập Thần Vị Phong Hiệu Hắc Ảnh Thiên Sứ Thần."

Âm thanh thần thánh mà cổ lão vừa dứt một cột hắc quang giáng xuống bên dưới thân nàng, một cổ thần lực vô tận ầm ầm truyền vào trong cơ thể, từng đạo lôi kiếp giáng xuống lên cột hắc quang lại không hề ảnh hưởng gì đến nàng ta, điểm cực kì lợi hại ở Thần Cách thí luyện chính là trải qua khảo hạch ảnh hưởng sống còn đến khi thành thần sẽ được Thần Cách bảo hộ khỏi lôi kiếp, lôi kiếp được sự can thiệp của Thần Cách thí luyện sẽ không hề làm ảnh hưởng nào tới người độ kiếp ngược lại có khi nhận được vô số cơ duyên bên trong, Lam Huyền độ xong thần kiếp bản thân nàng cũng đã thay đổi đi rất nhiều bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, lục dực của nàng vốn trong suốt lại đã trở thành thực thể còn có một thanh kiếm tương tự với Ma Thần Tam Long Kiếm của nàng, phẩm chất và hình dạng giống nhau như đúc, cung trang trên thân cũng đã điểm xuyến một vài sợi năng lượng màu tím.

"Không tệ, đúng là tự thân đạt được Thần Vị còn mang lại lợi ích to lớn hơn là nhận truyền thừa của kẻ trước để lại, Ma Thần Tam Long Kiếm cuối cũng đã trở thành Thần Khí hoàn mỹ, hợp!"

hai thanh Ma Thần Tam Long Kiếm lập tức dung hòa lại với nhau không hề bài xích mà từ từ hóa thành một ngưng tụ thành trường kiếm càng thêm mạnh mẽ hơn so với trước, Lam Huyền nhìn ma kiếm lơ lửng trước mặt không khỏi kích động mà ngửa đầu cười lớn nói:

"Ha ha ha ha, Hàn Vũ Thiên, ngươi cuối cùng vẫn là thua kém ta một bậc, đợi khi ta giải quyết xong mọi chuyện thì sẽ tìm ngươi chơi đùa."

Nàng ta mặc kệ dám tu sĩ tham gia Thần Cách mà xòe ra lục dực vỗ mạnh một cái tạo thành cuồng phong lao thẳng ra bên ngoài, Thiên Dạ Thần Nữ nhìn theo bóng lưng của nàng ánh mắt đã tràn đầy kiên định trong lòng đã có chấp niệm nhất định phải vượt qua nữ tử Thiên Sứ Ma Thần kia, động tĩnh lớn như vậy ở ngoài cũng nhận được âm thanh cổ lão kia truyền tin.

Cổng lớn mở ra còn chưa kịp mọi người nhìn kỹ thì mấy vạn đạo hắc kiếm từ trong xông ra ngoài hướng đến ba kẻ tu sĩ Thần Hoàng Tô Lăng giới mà đánh tới, Lam Huyền lao thẳng ra ngoài nhắm tới ba vị cường giả vô danh trong đám người mà đánh tới làm ai cũng bất ngờ không thôi, Thiên Hoàng cũng không có chần chừ cũng phi theo sau lưng nàng truy đuổi đám người kia.

"Hỗn xược!"

Mấy chục đạo thân ảnh Thần Hoàng thấy tiểu bối vừa ra liền làm động thái truy sát thì đồng loạt bạo nộ, Ngọc Tôn Giả đôi mắt bên trong tấm vải đen lộ ra một tia vui mừng ngón tay phất lên hắc ám lần nữa trào ra âm thanh nhàn nhạt nói:


"Các ngươi động vào nàng, rụng một sợi tóc thì bổn tế tư không ngại diệt đi một cái tinh cầu đâu."

Kim Thần là tồn tại mà Thần Hoàng như bọn họ không thể nào so sánh được, một cái phất tay của Kim Thần đủ để thổi bay trăm vạn tên Thần Hoàng trong một cái nháy mắt, tuy không có lực lượng một cái nhấc tay diệt đi quy tắc của một cái tinh cầu, nhưng vào trong tinh cầu tiêu diệt vô số sinh linh đến mức tuyệt chủng thì cái tinh cầu đó ắt phải diệt vong, điều này một tên Thần Hoàng không thể làm được bởi thiên đạo quy tắc tinh cầu có thể chỉ trong nháy mắt gạt đi, nhưng với Kim Thần vốn đã có thể xem là giới chủ dự bị của tinh cầu , thiên đạo quy tắc muốn gạt bỏ e là không thể nào.

Những kẻ định động thủ cuối cùng vẫn là thu lại khí tức không dám vọng động trước mặt một vị Kim Thần cường giả như Đại Tế Tư Ngọc Tôn Giả, huống hồ Thiên Sứ Ma Thần Tộc tồn tại đến năm vị Kim Thần tọa trấn không ai lại trêu chọc vào cái thế lực khủng bố này, ngoại trừ Thiên Sứ Quang Minh tộc và Thái Âm lão nhân, những tộc khác cũng không có nhiều thù oán với Thiên Sứ Ma Thần tộc cũng không có mạo hiểm để chuốc thù oán.

Bầu trời phía xa đột nhiên có một tia quang minh rực rỡ lao tới nhắm thẳng vào Lam Huyền đang không để ý xung quanh mà cùng với Thiên Hoàng truy sát ba tên kia, Ngọc Tôn Giả đột nhiên biến mất xuất hiện đã đứng ở cách đó rất xa ngón tay giơ lên hắc hội tụ hóa thành một cây trường kích, nàng ta điểm nhẹ trường kích lao đi như lưu tinh hắc ám trải ra một vệt dài cùng với quanh minh va chạm rầm một tiếng trấn thiên.

"Thiên Sứ Chiến Tướng Quang Thần Mạnh Đức, lâu rồi không gặp, tướng quân vẫn là nóng nãy như xưa."

Một nam tử khoác trên thân chiến giáp bốc lên hỏa diễm chói sáng cùng với lục dực vũ động mang theo năm vị Thiên Sứ Quang Minh khác cấp bậc Thần Hoàng đi đến đây, Thiên Y Thần Nữ và đám người Nghiêm Sùng Khánh bên này cũng không có đứng xem mà bay về phía thủ lĩnh của mình, Mạnh Đức nhìn chằm chằm vào Ngọc Tôn Giả giọng âm trầm nói:

"Để hắc ám các ngươi bành chướng tới mức độ này rồi, nếu ta không động thủ e là sẽ để lại hậu họa khó lường."

Tôn Ngọc Giả đột nhiên ồ lên một tiếng nói:

"Vậy sao? Vậy Thiên Sứ Chiến Tướng sẽ làm gì bọn ta đây? Bổn tế tư thật sự rất mong chờ vào chuyện ngươi sắp làm đó."

"Bằng mọi giá phải bắt ả ma nữ kia lại, ta ngăn cản bọn chúng."

Sáu người Thiên Sứ Quang Minh phía sau lập tức hành động nhắm tới Lam Huyền tiến hành truy sát, Ngọc Tôn Giả giơ tay lên ra hiệu nói:

"Nếu Mạnh Đức tướng quân đã nói một mình ngăn cản chúng ta, vậy để cho hắn thử đi, chuyện bên kia không cần phải lo lắng."

"Nào tướng quân, hãy cho ta thấy sức mạnh của ngươi, Ma Cung Xuất Trần!"



main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh