Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 475: Tạo thần kế hoạch



Thanh Sơn Biệt Viện,

Thiên Hương lão sư sau khi cao đàm khoát luận cho mấy đứa nhà quê kia mở mang tầm mắt một hồi mới chí cao khí ngang, đắc ý dạt dào dắt theo tiểu bảo bối Dương Mật đi rồi. Không cần đoán cũng biết nhất định là đi làm cái gì ăn ngon để nhét vào bụng.

Nể mặt nàng vừa mất công cho mình mấy người khai đạo, Tống gia cũng không ngăn cản yêu nữ này hành vi câu dẫn nha hoàn của hắn.

Cứ thế ngồi trong sân mơ mộng ước ao, đến tận khi buổi chiều, Tả Mục đi vào thành nghe ngóng tin tức trở về, thằng này mới xem như hồi thần lại.

Chỉ thấy lão Tả từ đằng xa đã hớn hở khoe khoang:

“Thiếu gia, trong thành người bây giờ đang thi nhau truyền tai về chuyện tối qua ngài chém giết yêu nữ vì dân trừ hại. Ngoài thành chỗ hố lớn kia từ sáng đến giờ càng là chen chúc tấp nập không biết bao nhiêu người muốn đến xem xét tận mắt đây.

Tất cả đều như được thấy thần tích vậy. Ngài không nhìn bọn họ vẻ mặt khi đó là cỡ nào đặc sắc, ta còn nghe thấy nhiều người rỉ bàn nhau muốn quyên tiền tại đó làm một gian miếu thờ để người đời kính ngưỡng.”

Sự việc tối qua thật sự quá huyền huyễn rồi, tại Thiên Thượng Nhân Gian không thiếu người tận mắt chứng kiến Hạ Sơ Tình biến thân. Một đồn mười, mười đồn trăm, hầu như đã không ai nghi ngờ cô nàng ngực to kia bản chất là một con yêu quái.

Mà Tống gia lại có thể bình yên vô sự đem yêu ma chém giết, vậy há không phải hắn cũng là thần tiên người trong. Đợi nhìn qua tàn tích chiến đấu, đám quần chúng lại càng thêm tin 2m3RZ tưởng vào mình phán đoán.

Cái này không liên quan đến cao võ, đây chính là một cái thuần túy thần quái sự kiện.

Cái gì mà Hồ yêu hóa hình, trà trộn vào lâu xanh, chuyên môn câu dẫn nam tử hút dương khí, dưới Lãng Bạc Hồ thi cốt nạn nhân đâu chỉ vạn người. Nhưng lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt, yêu nữ này tìm mọi cách che dấu xong cuối cùng vẫn không thoát được Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tống bán tiên.

Sợ gây hại cho bách tính, ngài đã dùng mưu dụ con Hồ ly tinh kia ra ngoài thành. Sau đó chỉ tay làm phép kêu gọi cửu thiên thần lôi giáng xuống một đạo lôi điện đem yêu hồ đánh thành tro bụi.

Tống gia cũng vì dụng phép quá độ mà chịu phản phệ, tiêu hao mất mấy chục năm thọ mệnh, hiện đang phải về tiên sơn hấp thu linh khí bồi bổ đạo cơ.

Nói chung là càng truyền càng thái quá, nhân tiện còn kéo theo một đợt săn hồ triều dâng, để Manh Manh đồng bạn nhóm thiếu điều thì tại Linh Giang một dãy tuyệt chủng.

Tống Khuyết nghe Tả Thần Côn sinh động như thật kể lại thì cũng khá đau bi, lúc này lắc đầu cười khổ:

“Tả Mục ngươi tìm người đi truyền lời cho Trầm Sinh, kêu hắn tìm cách định hướng dư luận lại cho ta. Hơn nữa cái gì miếu thờ cũng dẹp đi, bổn thiếu còn chưa muốn ngắm gà khỏa thân đâu.”

Ai ngờ lão Tả hiếm khi dám cãi lời hôm nay lại khó được một lần phản bác:

“Chớ, thiếu gia! Đây là chuyện tốt nha!”

Thấy Tống gia trợn mắt nhìn sang, thằng này vội vàng giải thích:

“Thiếu gia, tín ngưỡng thứ này nhìn như vô hình, nhưng đối với tu luyện giả thực sự trợ giúp cực lớn. Người người nhà nhà mở ra đạo thống tranh nhau truyền giáo cũng chỉ cầu có vậy mà thôi.

Tuy chúng ta chưa biết nó có tác dụng gì, nhưng biết đó là đồ tốt cứ trước gom về liền được. Theo ý ta chuyện này không nên giải thích, mà càng cần cổ vũ cho nó nhiệt liệt lên, dù sau này biết nó không được gì nhưng ít nhất cũng có thể mở rộng danh tiếng của ngài không phải sao?”

Nghe Thần côn kia một phen phân tích, Tống tiện nhân cũng thấy vô cùng hợp lý. Hơn nữa làm náo động, ra danh tiếng chính là hắn thích nhất rồi.

Mình dù gì cũng đã đem Huyễn Thần Tông đắc tội chết, có làm hay không nhân gia cũng sẽ nhất định tìm đến trả thù. Lợn chết không sợ nước sôi, nghĩ thế nên hắn không do dự nữa đồng ý Tả Mục cách làm.

Mắt vòng vo suy nghĩ một chút sau tiểu tặc này liền nhỏ giọng cho lão Tả ra chủ ý xấu.

Cũng không ai nghe thấy bọn họ chủ tớ nói gì. Chỉ biết sau đó mấy ngày, trong huyện thành một đám thương nhân, phú gia công tử rồi cả thanh lâu kỹ nữ cùng bách tính bình dân sôi nổi đứng ra. Tất cả đều tự nhận là chịu đến ơn cứu mạng đêm đó của Tống bán tiên, vì thế nên muốn quyên góp tiền tài vì ngài xây dựng một đài tưởng niệm.

Làm người khiêm tốn Tống đại quan nhân tự nhiên là liên tục mấy lần từ chối, làm sao hắn bản thân đang bị trọng thương cần tĩnh dưỡng, không thể ra mặt cản lại đám này nhiệt tình hương thân.

Rất nhanh, những người kia đã làm xong thủ tục. Thuê thợ xây dựng hố lớn thành một hồ nước, giữa hồ có một tượng đài. Hiện những người thợ khéo đang gấp rút đúc một pho tượng đồng cao đến 3 trượng, miêu tả lại cảnh Tống Khuyết diệt Hồ yêu cho hậu nhân chiêm ngưỡng.

Việc đã đành, khiêm tốn quá lại thành làm kiêu. Cuối cùng Tống đại quan nhân chỉ có thể dày mặt đa tạ tình cảm quý mến của mọi người.

Đây là một câu chuyện cảm động có thật, dựa trên những nhân vật và việc làm đã phát sinh tại Thanh Hà. Mỗi khi có khách nhân mới đến nơi này, lại có người hảo tâm nhiệt tình cho bọn họ kể về cái kia truyền kỳ nhân vật sự tích, để lòng người hướng đến không thôi.

…..
Sau đó mấy ngày, Tống Khuyết chính là chuyên tâm ở nhà dưỡng thương.

Tuy đã dặn dò hạ nhân từ chối tiếp khách, nhưng cuối cùng vẫn có 3 vị khách quý để hắn không thể không đích thân ra gặp mặt một chuyến.

Đầu tiên chính là Vu gia Vu Ngọc Đức và Vu Đại Thanh. Ngoài việc đến thăm Tống gia, hai vị này còn là muốn nhận lỗi cùng hắn. Lần trước vận hàng một chuyến đến Cự Mộc Thành tuy lão Vu cũng là bị người lừa dối nhưng cũng không thể hoàn toàn chối bỏ trách nhiệm. Bọn họ cũng không muốn vì chuyện này mà để đôi bên trong lòng có sinh ngăn cách.

Theo Tống Khuyết danh vọng ngày một lên cao, Tứ Hải Thương Hội lại đã được bên kia Thập Vạn Đại Sơn hoàn toàn tán thành, có thể tuỳ ý mở rộng cánh cửa buôn bán. Hắn đã trở thành Vu gia tại Dương Nam Đạo này quan trọng nhất đối tác. Vì cùng vị này đại gia giữ gìn quan hệ mà chịu thiệt xuống mặt một chút cũng không vấn đề gì.

Tống Khuyết làm người ngươi kính ta một thước ta kính ngươi một trượng. Vốn hắn cũng không làm sao trách móc Vu gia, hiện lão Vu hai người còn khách khí như này, vậy còn gì mà phải lăn tăn.

Hai bên liền cứ thế vui sướng bàn luận triển vọng tương lai, rất nhanh đi đến thống nhất chuyến hàng sắp tới này sẽ tăng lên thành 30 thuyền hàng. Tống đại quan nhân cũng thuận tiện nhờ cậy lão Vu trên đường chiếu cố Hùng Bá, Lý Tín mấy người, đừng để bọn họ ra chuyện, đối phương cũng sảng khoái vỗ ngực đáp ứng rồi.

Đoàn khách thứ 2 vậy thì là Tạ gia mấy người, Tạ An Bình sức khoẻ đã ổn định, Tạ Huyền cũng không do dự nữa mang theo vợ con chạy qua bên này đầu nhập Tống gia.

Vì bày tỏ lòng tôn trọng với vị Nhất lưu thủ hạ đầu tiên này, Tống gia là phải đích thân triệu tập Nguyệt Khuyết Các hệ thống tất cả cao tầng mở tiệc rượu cho hắn đón gió tẩy trần.

Tại Thanh Hà cuối cùng đã có một vị cao thủ ngày ngày túc trực. Đám bang chúng trong lòng cũng cảm thấy an tâm tự tin rất nhiều, Tống Khuyết cũng không cần đến mức thời thời khắc khắc đều phải lo lắng cho mình bạn gái an nguy nữa.

Còn quý khách cuối cùng chính là Thiên Hà Kiếm Phái người, Cao Tuấn cùng Tưởng Bình đồng thời dẫn người đến đây, mang theo một đống đồ vật nhằm mục đích báo ân cho Tống gia.

Những thứ khác như đan dược, thiên tài địa bảo tạm không nói, lung tung hỗn loạn một đống quá nhiều. Đáng chú ý là cả một xe sách vở, ghi chép đủ loại kiến thức liên quan đến vỗ lâm giang hồ, thường ngày tu luyện. Cái này quả thực khiến cho Tống đại quan nhân mừng tít mắt, đúng là đồ vật hắn cần gấp hiện tại.

Ngoài ra, Triệu gia còn đặc biệt ưu ái gửi đến cho thằng này 4 quyển Nhất lưu võ học. Phân biệt là lấy được từ Âu Dương Tình lão yêu bà kia rồi nhân tiện mượn hoa hiến phật tặng cho hắn tham khảo hai môn Huyễn Ma Thân Pháp và Huyền Âm Chỉ. Một quyển Loạn Phi Phong Chuỳ Pháp hẳn là cho Hùng Bá cùng cuối cùng một môn Điệp Lãng Đao Pháp mới là vì hắn chuẩn bị.

Tài nguyên có, võ học cũng có, sau đó một đoạn thời gian là Tống Khuyết liền yên tâm bế quan tu luyện, không nữa quan tâm đến ngoại giới.

……
Thanh Sơn, phía sau núi.

Một bóng người đang huy sái mồ hôi như mưa, mải mê diễn luyện đao pháp.

Chỉ thấy đao của hắn lúc thì nhanh chóng quỷ dị, mang theo hơi thở tà ác lạnh lẽo, lúc thì bá đạo cương mãnh, đại khí đường hoàng. Đến cuối cùng, đao thế lại trở nên trầm lắng như dòng nước, nhưng nếu có hành gia nhìn qua sẽ thấy, phía dưới sự ung dung thong thả đó là từng đợt sóng ngầm mãnh liệt, đủ sức tồi khô lạp thủ cuốn bay đi bất cứ chướng ngại nào.

Ba môn Nhất lưu đao pháp. Ngoại trừ từ lâu nắm giữ Thất Sát Ma Đao, còn lại hai môn Phích Lịch Đao cùng Điệp Lãng Đao trải qua mấy ngày tập luyện, Tống Khuyết cuối cùng đã đem tất cả đều luyện đến đăng đường nhập thất, luyện ra trong đó mấy phần ý cảnh.

Cái này đối với vốn có đáy đao công không tầm thường hắn cũng không phải việc gì quá khó khăn.

Mấy ngày qua thằng này hầu như quên ăn quên ngủ, toàn bộ tinh thần đều tập trung vào tu luyện, nghiên cứu võ công.

Vân Hi cũng đã đi cùng Hùng Bá, Nhiếp Phong, Đao Tử, Tả Mục mấy người đến Cự Mộc Thành, hiện trong nhà cũng không còn ai có thể khiến hắn phân tâm, sao nhãng.

Thành tựu tuy chưa thấy được, nhưng Tống Khuyết có thể rõ ràng cảm nhận được mình từng ngày từng ngày trưởng thành tiến bộ. Có Thiên Hà Kiếm Phái đưa tặng thiên tài địa bảo cùng Thiên Hương yêu nữ kia luyện chế ra Bồi Tủy Đan làm cơm ăn, hắn cái kia dự tính trong vòng 1 năm viên mãn Huyết Ma Kinh hẳn cũng có thể chiết khấu được một nửa.

Hơn nữa, lần này nhạc phụ nhạc mẫu đưa lên hồi môn lễ ben trong lại có một thứ cực kỳ quý trọng, cực kỳ cần thiết với Tống con rể lúc này. Nhớ khi đó xem danh sách lễ vật tiện nhân này còn cảm thấy không thể tin, phải đích thân vào phòng lật đồ ra kiểm tra một lần hắn mới kích động không nói nên lời, cả chiều hôm đó cứ cười ngây ngô như vớ được vàng.

Thứ kia đồ vật còn quý hơn vàng trăm nghìn lần.

Nó là Vạn năm nhân sâm.

Giới thiệu truyện Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .