Thứ này từ xưa đến giờ, từ khi mang theo Tống Khuyết xuyên qua thế giới hiện tại. Nó vẫn luôn là hắn căn bản, là thứ đáng tin cậy nhất để bản thân có thể dựa vào.
Vì tiến giai cái này đại bảo bối, Tống gia có thể nói là hàng đêm trăn trở, sầu đến bạc trắng đầu.
Theo hắn thực lực tăng trưởng, càng về sau Tesseract yêu cầu nguồn năng lượng để thăng cấp cũng sẽ theo đó mà càng thêm mạnh mẽ, tinh khiết.
Nhất lưu võ giả đã dùng qua, nghìn năm dược vật đã dùng qua. Như thế thứ có thể hỗ trợ cho lần sau lột xác là cái gì, Tống lão ma dùng đầu gối cũng đoán ra được.
Nhưng vấn đề là Vạn năm linh dược không có, nó quá cao cấp rồi, cao cấp đến nỗi ngay cả Cự Kình Thương Hội cũng phải bó tay lắc đầu, thúc thủ vô sách. Chỉ bằng mạng lưới quan hệ của hắn hiện tại vậy càng đừng có mơ.
Tiên thiên Tông sư, cái này thì dễ gặp dễ tìm hơn nhiều. Nhưng tiện nhân này vẫn còn có mình hiểu lấy, chưa bành trướng đến mức nghịch thiên. Hắn vẫn thấy rằng thà mình giơ cột thu lôi hấp thu vài tia chớp thử xem, xác suất sống có lẽ còn cao hơn mấy lần.
Tất nhiên nó cũng chỉ là 0,001 và 0,009 mấy loại kia, dù cao hơn mấy lần thì cũng vô hạn tiến gần đến 0.
Trước đó Tống Khuyết cũng không thiếu lần suy nghĩ bằng mình Tesseract hình thái, nếu như hấp thu bầu trời lôi điện vậy hẳn cũng có thể tiêu hóa được. Được lợi từ nền giáo dục hiện đại về cách sử dụng nguồn năng lượng sạch từ tự nhiên, thằng này nghĩ đến việc mình ngày ngày không cần phải cắn thuốc hay hấp người liền tâm động vô cùng.
Tinh thần học bá trỗi dậy, hắn còn đã lấy ra giấy bút bắt đầu tính toán. Sau một loạt các phương trình phức tạp, cuối cùng cũng đã cho ra được kết luận.
Bằng cường độ dòng điện của tia sét lên đến hơn 100 triệu volt, nhiệt độ tạo ra khoảng từ 15.000 đến 30.000 oC, Tống gia hắn tiếp tục xuyên việt xác suất sẽ cao hơn là Tesseract tiến giai. Còn lại 9 thành 9 kết quả sẽ là bi kịch đấy, vì thế nên hàng này mới ngậm ngùi tiếc nuối thôi.
Vốn cứ nghĩ mình không biết còn phải chờ đến ngày nào tháng nào năm nào mới có thể tìm được cơ hội, không ngờ lần này Triệu gia vậy mà vô cùng bạo tay, sảng khoái tặng cho thằng con rể hờ, lốp xe dự phòng này một cọng nhân sâm vạn năm.
Không phải một cây, chỉ là một cọng râu cái to bằng ngón tay, dài tầm 20 phân thôi, nhưng thế cũng đã đủ khiến Tống Khuyết mừng rỡ như điên rồi.
Không nói hai lời, ngay trong hôm đó hắn đã ăn luôn thứ này, trong đầu Tesseract không ngoài dự đoán không thể hoàn thành lột xác. Nhưng nó màu sắc đã có rất rõ ràng biến hóa, ngoài việc màu hoàng kim ban đầu trở nên càng thêm lóng lánh, bên ngoài nó cũng đã xuất hiện một lớp màu xanh lam quang mang khá nhạt.
Tống lão gia hắn thân thể tố chất mấy ngày qua cũng nhờ thế mà vững bước tăng trưởng, bây giờ đã đạt tới 3,5 Tượng lực. Chỉ dựa vào đơn thuần sức mạnh, thằng này có thể nghiền ép 9 thành 9 Thất giai Chân khí cảnh võ giả.
...... Thanh Sơn, đêm.
Luyện đao mệt mỏi Tống Khuyết lúc này mới tìm một hòn đá bằng phẳng đơn giản ngồi xuống nghỉ ngơi, bắt đầu dùng Tesseract xoa dịu cơ thể.
Trong lúc rảnh rỗi, hắn tiện thể đem giắt ở bên hông một thanh tiểu kiếm rút ra, tập trung tinh thần cùng bên trong tiểu gia hoả câu thông.
Đoạn thời gian vừa rồi, Tống lão cha gần như quên mất mình còn có một đứa tiện nghi nhi tử như vậy. Thiên Đao vẫn đắm chìm trong bản thân ý thức không gian miệt mài tìm hiểu Thức thần huyền bí, cũng không thấy có động tĩnh gì nên rời nhà đi chơi mấy ngày quay về hắn cũng quên luôn sự tồn tại nó.
May mà hôm trước trong khi xắp xếp lễ vật, thằng này mới vô tình nhìn thấy một thanh tiểu kiếm nằm im lìm tromh góc, nhớ ra con trai đồng thời cũng để hắn xấu hổ quá chừng.
Còn tốt Thiên Đao là một đứa bé ngoan, cũng chưa từng có ý oán giận hắc tâm lão cha. Nghe tiện nhân kia rót cho mấy bát lớn tâm linh canh gà sau là lại vui tươi hớn hở, vốn có chút uể oải tinh thần cũng vì thế mà trở nên ngập tràn đấu chí đứng lên.
“Nhi tử, vừa rồi ba ba diễn luyện đao pháp ngươi có hiểu được chút nào không?”
“Ba ba, dường như ta đã cảm nhận được mấy loại ý cảnh như vậy.”
Nghe Thiên Đao hưng phấn trả lời, Tống gia cũng cảm thấy vui vẻ:
“Hay lắm! Nhi tử của ta quả nhiên ngộ tính phi phàm, lão cha vừa hướng dẫn mấy ngày là ngươi lập tức hiểu ngay. Đợi ba ba nghỉ ngơi một hồi xong lại tiếp tục cho ngươi diễn luyện lần nữa, có gắng tranh thủ thời gian hiểu ra đao ý.”
“Rõ, ba ba!”
Con cái biết cố gắng như vậy, làm cha mẹ còn mong muốn gì hơn. Tống ba ba thân già được an ủi rất nhiều, hài lòng gật gù dạy bảo:
“Làm việc phải lao dật kết hợp, ngươi một lòng cắm đầu tìm hiểu Thức Thần Thuật cũng không phải biện pháp hay. Sau này ba ba sẽ thường xuyên mang theo ngươi đi tìm hiểu đao đạo, biết đâu có một ngày ngươi lại thông suốt ngộ hiểu ra cũng không chừng.”
“Vâng, toàn bộ nghe lão cha sắp xếp!”
Con ngoan! Quả nhiên là Tống mỗ con ngoan!
Nghỉ ngơi một hồi, đôi cha hiền con thảo này lại bắt đầu luyện tập.
...... Thời gian cứ thế thong thả trôi qua, những con gió lạnh đầu đông đã bắt đầu ùa về trên phiến này rộng lớn đại địa.
Bây giờ đã là tháng 10, khoảng thời gian này 5 năm trước cũng là lúc Tống Khuyết lần đầu xuyên việt đến đây. Chớp mắt một cái, Cự Liễu Thôn sơn dã tiểu tử ngày nào đã tròn 17 tuổi, hơn nữa còn trở thành một vị giậm chân một cái cũng khiến toàn bộ Linh Giang rung chuyển mấy lần đại đại nhân vật.
Trong 1 tháng này, Tống lão gia hắn ngay cả đại môn cũng không xuất, chỉ quanh quẩn ở tại bên trong Thanh Sơn yên tĩnh tiềm tu tìm hiểu võ đạo.
Thành quả 3Mtzh vậy cũng không tệ lắm, thân thể được cường hóa lên một lần không nói. Mấy môn võ công hắn cũng đã đều tu luyện được đến dung hội quán thông, tùy tiện sử dụng.
Nhất là Huyễn Ma Thân Pháp cái kia khinh công, đối với võ giả linh hoạt nhanh nhẹn như Tống Khuyết vậy cho cực lớn trợ giúp. Môn này khi thi triển ra cả người sẽ trở nên tựa hư tự thực thân pháp, phối hợp lên với hắn Đạo Chủng Tâm Ma thần kinh đặc tính thì thực sự là tuyệt phối, đủ khiến địch nhân buồn bực đến hộc máu.
Tiếc là hiện còn chưa tìm được ai để thử nghiệm, chỉ có thể đem ra trêu đùa với Dương Kế Nghiệp, Hùng Bá mấy vị gia tướng. Quả thật hành cho 5 người này hoài nghi nhân sinh, thiếu điều phải tiến vào bệnh viện tâm thần chuyên tu một khóa triết học thâm ảo về mệnh đề tồn tại hay không tồn tại.
Tiện nhân này thì sướng rồi, nhưng ở Thanh Sơn một vị khác đại lão lại không vừa lòng.
Thiên Hương khoảng thời gian này đã mấy lần giục hắn thực hiện lời hứa, đi theo nàng vào Thập Vạn Đại Sơn một chuyến giúp thu phục một tiểu gia hỏa. Nhưng Đỗ Như Hối ẩn giấu ở đâu còn chưa biết mục đích, Tống Khuyết làm sao dám đơn giản rời nhà đi, vì vậy nàng chỉ còn cách tiếp tục hờn dỗi rồi.
Ngày này, vừa mới tìm cớ trấn an được con kia táo bạo ớt cay, Tống đại quan nhân còn chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi thì bên ngoài hạ nhân đã chạy vào báo:
“Các chủ, ngoài kia có mấy vị đại nhân đến từ Thiên Hà Kiếm Phái muốn cầu kiến!”
Tại Dương Nam này, Thiên Hà chính là bầu trời. Hơn nữa cái này môn phái cùng mình Các chủ quan hệ không tầm thường, đám Nguyệt Khuyết Các bang chúng tự nhiên không dám để tôn quý khách nhân phải chờ đợi. Hiện đang có người dẫn đi vào, còn tiếp khách ở đâu, vậy phải xem Tống gia ý định.
Thông qua Tia Chớp nhìn thấy trên sơn đạo đang cỗ xe kia cực kỳ xa hoa đại khí sau, Tống Khuyết cũng biết lần này đến người thân phận tuyệt không đơn giản. Hắn không làm sao mà chần chờ vội vàng đích thân chạy ra tiếp đón.
Đợi đến gần cổng, cảm nhận đối phương mấy đạo quen thuộc khí tức sau Tống đại quan nhân cũng phải hơi kinh hãi:
“Bạch di, Hội trưởng, Hàn tiền bối! Mọi người đến chơi sao không báo trước một tiếng để ta còn chuẩn bị từ xa tiếp đón?”
Trên xe ngựa vậy chỉ có 3 người, đánh xe là cải trang qua một phen ăn mặc Hàn Phi. Bên trong ngồi thình lình chính là Bạch Quân Di cùng Minh Nguyệt này đôi mẫu nữ.
Lúc này, Bạch Quân Di khẽ vén rèm lên mỉm cười nhìn ra tò mò:
“Tiểu Khuyết, làm sao ngươi biết trong xe có ta?”
“Hì hì, Bạch di, ta cái mũi này đặc biệt tinh. Ngài cùng Hội trưởng sử dụng xà phòng còn chính là do tiểu tử tự mình chuẩn bị đây, ta tất nhiên là không thể nào nhận lầm.”
Tống Khuyết không chút hoang mang nói ra một phen lý do thoái thác, Bạch Quân Di cũng không làm sao nghi ngờ liền tin, cười rạng rỡ:
“Hóa ra là vậy, nói đến cái này a di còn chưa cám ơn ngươi đâu. Mấy loại xà phòng đó ta dùng lên đặc biệt yêu thích, a Khuyết ngươi có tâm!”
“Hì hì, ngài thích liền tốt rồi!”
Tống đại quan nhân nói rồi đồng thời phi thân nhảy lên xe ngựa, ngồi cạnh Hàn Phi. Tự tay thay lão đầu này làm một chuyến phu xe, điều khiển mấy con tuấn mã hướng về chỗ mình ở hậu viện chạy đi.
Đợi hoàn toàn tiến vào trong sân, bên trong hai vị tuyệt đại giai nhân mới thướt tha từ trên xe bước xuống.
Nhìn lấy Thanh Sơn chỗ này ưu mỹ cảnh sắc, cùng với trước mặt tiểu hồ Lam Thủy Tiên nghịch sinh trưởng nở rực rỡ giữa trời đông. Bạch Quân Dao cùng Minh Nguyệt cũng không khỏi hai mắt sáng lên tán thưởng:
“A Khuyết ngươi chọn vị trí thật không tệ, không khí trong trẻo, yên tĩnh, cảnh sắc lại hữu tình. Hơn nữa đám này Lam Thủy Tiên là làm sao trồng được?”
“Đúng vây! Trước đó ta đến qua nhưng vội vàng không làm sao để ý. Tống Khuyết ngươi làm sao trồng Lam Thủy Tiên, khiến nó có thể nở hoa mùa này? Có thể hay không dạy ta để ta trở về bảo trong nhà người học theo chăm sóc?” – Triệu Minh Nguyệt đối với hoa hoa thảo thảo có vẻ đặc biệt yêu mến, cũng không ngại lúc này học hỏi kinh nghiệm.
Tống gia vậy bó tay rồi! Hắn có thể nói tất cả đều nhờ Thải Hồng cho đám gia hỏa này bật hack sao.
Đầu óc nhanh chóng vận chuyển một hồi, thằng này mới lung ta lung tung đem một đống kiến thức về trồng hoa nhà kính kiếp trước tất cả nói ra. Không biết Yêu Cơ có thể hay không thực hiện, nhưng đạo lý trong đó thật sự rõ ràng rành mạch, có sách có chứng rõ ràng. Ba người nghe vào đều cảm thấy rất lợi hại, Minh Nguyệt cô nàng kia còn liên tiếp gật đầu dụng tâm ghi nhớ, không biết đợi về nhà sẽ dày vò đám cây cảnh thế nào đây.
Hi vọng là đừng đem những cái đó quý giá bồn cảnh chơi chết, nếu không sau này tìm đến mình đòi nợ thì phiền phức lắm. Nhanh chóng giảng giải một phen, Tống đại quan nhân vội vàng dẫn người đi qua tiểu đình uống trà, nhân tiện đem chuyện đánh trống lảng sang hướng khác:
“Bạch di, không biết lần này ngài đến Thanh Hà là đi chơi hay có việc gì muốn làm?”