Minh đột nhiên trở thành kẻ có tiền , rất nhiều tiền .
Thật ra mà nói trước đây hắn tất nhiên cũng tính là kẻ có tiền dù sao trong tài khoản ngân hàng của hắn có cả triệu đồng nhưng mà hiện tại hắn lại có vài chục triệu đồng .
Quá trình đàm phán hợp đồng giữa Lotus cùng nhà sách Sao Khuê thật sự cũng không đến mức như Doãn tỷ nói bất quá việc này chưa hẳn là Doãn tỷ sai .
Thời điểm Doãn tỷ nói với hắn là sau khi hắn gặp bác Trọng , lúc đó Doãn tỷ nói 'ở thương nói thương' , nói việc ký hợp đồng lần này cũng sẽ không dễ dàng , nhà sách Sao Khuê chắc chắn quan tâm đến lợi ích của nhà sách trước .
Tuy nhiên đấy là không tính bác Trọng , có trời mới biết phụ huynh của Doãn tỷ có tác động đến nhà sách Sao Khuê không nhưng nói chung lần ký kết hợp đồng này thoải mái hơn Minh tưởng nhiều lắm
Nhà sách Sao Khuê sẽ gửi trước 10 triệu đồng vào tài khoản cá nhân của Minh , gửi tiếp 10 triệu đồng vào tài khoản công ty Lotus .
Đến trước ngày 15/11/2003 số tiền 10 triệu đồng còn lại cũng sẽ chia làm hai phần , một nửa vào tài khoản cá nhân của hắn , một nửa vào tài khoản công ty Lotus .
Trong tài khoản của Minh hiện tại đột nhiên nhiều ra 10 triệu , chính hắn cũng có cảm giác không biết làm gì .
Nếu có thể , hắn muốn nhanh chóng sang Mỹ , ở đó vài tháng sáng lập ra Youtube sau đó lại kinh doanh Youtube trong một thời gian ngắn rồi sang tay cho Google , đây chẳng phải mỹ mãn lắm sao ?.
Đáng tiếc là Minh không đi được , chí ít là thời điểm này .
Minh phải nghĩ đến cái gì thiết thực một chút , hắn nghĩ đi mua đất , mua bất động sản .
Kiếp trước Minh cũng có thể coi là dân đầu tư bất động sản , hắn không thể nói là mình quá thành công được nhưng mà hắn cũng phải hiểu khu nào của Hà Nội là khu đất vàng , khu nào trong tương lai là khu đất vàng .
Về mặt quy hoạch mà nói , Hà Thành khác xa Hà Nội , tuy vẫn có điểm tương tự nhưng không thể đảm bảo sẽ giống với ký ức của hắn , trong ngành Bất Động Sản chỉ sai 5m mặt đường thôi đã là cả tỷ bạc huống hồ đây là hai thành phố khác nhau , hai quỹ tích lịch sử khác nhau ? .
Tuy nhiên ở đây có một vấn đề mà Minh nhìn ra , hắn biết Hà Thành nhất định cần mở rộng .
Hà Thành không phải Sing , tại Sing người ta căn bản không thể mở rộng được nữa mới dẫn đến xây nhà càng ngày càng cao , càng ngày càng nhiều 'căn phòng trên mây' mọc lên .
Hà Thành thì khác , Hà Thành có thể lại mở rộng .
Hà Thành sẽ mở rộng theo xu hướng nào ? , Minh cũng không thể đoán chắc được nhưng hắn cảm thấy có một nơi có thể đầu tư , chính là Ngô Thành tức Hà Tây cũ .
Vì một số việc , rất khó để Ngô Thành sát nhập vào Hà Thành cho dù hai địa phương sát nhau nhưng cắt một phần của Ngô Thành cho Hà Thành thì sao ? .
Phải biết ban đầu ngay tại thế giới này thị xã Sóc Sơn cũng không thuộc Hà Thành nhưng lúc này cũng đã nhét vào Hà Thành trở thành một thị xã vệ tinh của Hà Thành , trở thành một phần trên lý thuyết của thủ đô .
Như vậy chỉ cần suy nghĩ của hắn không có sai lầm , rất có khả năng Hà Thành sẽ lại mở rộng , lại sát nhập một phần của Ngô Thành vào diện tích của mìn mà nơi này chính là Hà Đông trong ký ức của Minh .
Năm nay mới là năm 2003 , theo trí nhớ của hắn Hà Tây phải năm 2008 mới nhập vào Hà Nội nhưng với Hà Thành thì khác .
Dân số của Hà Thành cơ hồ đã tăng lên gấp 3 so với Hà Nội cùng thời điểm , Hà Thành cũng đã sớm không chịu nổi nữa rồi .
Việc này rất định phải làm thật nhanh , làm thật chuẩn , hắn lập tức để chị Linh đi tìm hiểu một chút.
Tất nhiên không phải để chị Linh đi tìm hiểu quốc gia định làm gì mà là đi hỏi giá đất khu vực Hà Đông trong ký ức của Minh .
Ngay cả Hà Đông không sát nhập vào Hà Thành đi chăng nữa thì Minh cũng sẽ không quá lo lắng , đất ở Hà Đông theo kinh tế cùng dân số Hà Thành càng ngày càng tăng thì kiểu gì cũng có lời , quan trọng là sớm hay muộn mà thôi .
Xong chuyện đất đai , cũng coi như có chỗ 'tiêu tiền ' , tâm tình của Minh vẫn rất tốt .
Thế là hắn gọi một cuộc điện thoại cho thầy Dương ở Bách Khoa , xin phép thầy Dương đăng ký một buổi thuyết giảng ở Bách Khoa .
Minh càng ngày càng thích thân phận nhà thuyết giảng này hơn nữa ở Bách Khoa nhân khí của Minh càng ngày càng cao bởi hắn giảng thật sự hay , phải biết trừ hai lần đầu tiên diễn giảng ở Bách Khoa về Lotus ra thì sau này Minh cũng không đả động nhiều đến Lotus nữa .
Đã không phải dạng thuyết giảng dạy người ta phải làm cái này , cái kia , cũng không muốn nói công ty mìn tốt thế nào , tốt ra sao để dẫn dụ sinh viên vào .
Buổi thuyết giảng của hắn càng giống nói chuyện với các sinh viên , càng giống dạng 'Talk Show' sau này , thuyết giảng như vậy cực kỳ cực kỳ được các sinh viên Bách Khoa yêu thích .
Minh hiện tại 'Vip' đến nỗi chỉ cần hắn gọi điện cho thầy Dương liền sẽ được sắp xếp phòng thuyết giảng hơn nữa chỉ cần ở trước cửa phòng đặt vào một tấm bảng của Lotus , không cần giới thiệu cũng sẽ có sinh viên ùn ùn kéo đến .
Dù sao Minh chỉ thuyết giảng vào thứ bảy cùng chủ nhật , cũng không phải tuần nào cũng đi mà có khi mấy tuần mới đi một lần , nói chung phải xem thời gian cùng tâm trạng của hắn có đáp ứng hay không đã .
Bởi thế 'fan' của hắn đều khá coi trọng thời gian này hơn nữa nghe Minh thuyết giảng rất thoải mái ,cũng không cảm giác áp lực , gò bó hay nhàm chán như những người khác , đã thế bất kể nghe Minh hay nghe người khác cũng đều được điểm tích phân chuyên cần như nhau , vậy vì cái gì không đi nghe Minh đây ? .
Thật sự mà nói rất nhiều sinh viên Bách Khoa vào mỗi thứ bảy hoặc chủ nhật đều sẽ lượn qua giảng đường nhìn một chút , nhìn xem có tấm tiêu chí Lotus ở đó hay không .
_ _ _ __ _
Lại một lần nữa xuất hiện trong ánh mắt chờ đợi của những cô cậu sinh viên quen thuộc , lần này trong tay Minh cầm một quyển sách , hắn vẫn mặc một bộ trang phục thể thao tươi trẻ , mang theo nụ cười tỏa nắng mà lên tiếng .
"Vẫn là câu nói cũ , ai cũng có quyền lực chọn của chính mình ".
"Ai muốn nghe tôi nói chuyện ngày hôm nay thì ở lại , ai đến vì điểm chuyên cần liền có thể rời đi , điểm chuyên cần của mọi người đều đã được tính ".
Ban đầu Minh nói vậy thật sự không ai dám đi nhưng sau này dần dần có một bộ phận rời đi bất quá theo những sinh viên này rời đi , giảng đường lại ngập tràn tiếng cười cùng tiếng nói chuyện .
Mọi người đã không lạ gì câu này , càng không lạ gì hình ảnh này .
Thật ra mà nói đây mới là thường thức , nếu hỏi Minh một bên là một nhà thuyết giảng một bên là vài trận Dota bên anh em ở hàng Net thì hắn sẽ chọn gì ? , kiểu gì Minh cũng chọn ra net với anh em .
Đợi một lát cho giảng đường yên tĩnh trở lại , Minh mới vỗ vỗ cây mic sau đó từ trong tay cầm ra một quyển sách .
Ngày hôm nay vừa nhận của nhà sách Sao Khuê mấy chục triệu , cũng nên 'pr' cho nhà sách Sao Khuê một tiếng chứ ? .
"Hôm nay tôi mang đến cho mọi người một quyển sách , một quyển sách thú vị xuất bản năm 1960 , nhan đề của nó là Giết Con Chim Nhạn ".
"Nhân tiện , tôi không nói quyển sách này nên mua ở nhà sách Sao Khuê đâu nhé ".
Theo Minh nói vậy , cả khán phòng lại vang lên tiếng cười khe khẽ , tiếp theo chính là khoảng thời gian của Minh .
_ _ __ _ _
Minh rất thích cái cảm giác này hơn nữa sau mỗi buổi diễn giảng là một lần hắn thêm tự tin , là một lần kỹ năng nói của hắng tăng lên , điệu bộ cử chỉ đều quen thuộc hơn rất nhiều .
Như Minh đã nói rất nhiều lần , việc thuyết giảng này cực kỳ có ích với hắn , với con đường tương lai của hắn đồng thời Minh thích cái cảm giác này , cảm giác mà kiếp trước hắn chưa từng có .
Mỗi lần thuyết giảng xong , hắn đều cảm thấy vui vẻ hơn không ít .
Hôm nay với Minh là một ngày vui , thuyết giảng xong hắn lại càng vui vẻ , Minh quyết định lấy điện thoại nhắn tin cho bạn gái , rủ Thanh tối nay ra bờ hồ ăn kem dù sao tối nay cũng là tối thứ bảy.
Tuy nhiên làm Minh không ngờ là khi hắn chuẩn bị ra nhà để xe dành cho giáo viên thì hắn lại thấy thầy Dương đi tới , bên cạnh còn có một người phụ nữ .
Thầy Dương – người mà Minh gọi là anh Dương , với anh Dương thì Minh thật sự rất tôn trọng hơn nữa luôn mang tâm thái cảm ơn , phải biết mỗi lần hắn đến Bách Khoa diễn giảng đều được anh Dương giúp đỡ không ít .
"Mỗi lần nghe em thuyết giảng là tai tôi như được rót mật vào vậy ".
Anh Dương hướng về Minh cười nói , Minh cũng cười cười mà đáp .
"Anh Dương lại quá khen rồi , anh Dương rảnh không anh em mình đi Cafe đi ? ".
Minh vừa nói vừa hướng ánh mắt về phía người phụ nữ cách anh Dương 'khá' xa .
Anh Dương cũng nhìn thấy ánh mắt của Minh , cũng chủ động cười nói .
"Được thế thì còn gì bằng , mà hôm nay anh mời em nhưng mà trước anh giới thiệu với em một người ".
Sau đó dưới sự giới thiệu của anh Dương , Minh biết người phụ nữ này là ai đồng thời không khỏi giật mình .
Thật ra cuộc đời của Minh đi học , hắn thấy giáo viên xinh đẹp nhiều rồi nhưng chỉ . . . ở trên mạng .
Cả đời hắn còn chưa thật sự được một giáo viên xinh đẹp nào dạy dỗ , cũng chưa có mối quen hệ gần nào với một giáo viên được coi là xinh đẹp .
Tuy nhiên người phụ nữ anh Dương giới thiệu khiến cho Minh cảm thấy đời này hắn có 'lần đầu tiên'.
Đây là một phụ nữ tuổi trung niên , khoảng ngoài 40 nhưng tư sắc thật sự rất tốt , nói nàng năm nay mới 30 thì Minh cũng tin .
Một nữ giáo viên gọi là Trần Lệ Đào , nếu nói về nhan sắc có khi cô Đào cũng không thua kém Diva Thanh Tâm , thua vài phần xinh đẹp nhưng lại thắng vài phần phong vận của nữ nhân trưởng thành .
Anh Dương giới thiệu cho hai người với nhau xong sau đó còn chủ động rời đi trước để Minh cùng cô giáo Đào tìm một chỗ nói chuyện với nhau , địa điểm đương nhiên là căng-tin Bách Khoa .
"Thầy Minh , tôi đã nghe con trai tôi nói rất nhiều về thầy nhưng mà hôm nay mới gặp mặt , thầy Dương nói không sai , nghe thầy thuyết giảng như giót mật vào tai vậy ".
Giọng của cô Đào khá ấm cũng khá trầm , đồng thời Minh cũng biết cô Đào có một người con trai .
Nếu mà như thế , cô Đào có khi còn phải lớn tuổi hơn hắn tưởng tượng , có lẽ còn phải trên 40 tuổi , tầm 43-45 tuổi gì đó .
Ở tuổi này mà tư sắc như vậy có thể nói ra hai điểm .
Đầu tiên hồi trẻ cô Đào tất nhiên là đại mỹ nhân , thứ hai gia cảnh của cô Đào cực kỳ tốt .
Lại sau một hồi trò chuyện xã giao , cô Đào đột nhiên nói .
"Thầy Minh , cho phép tôi hỏi một câu không lễ phép lắm , không biết thầy có thể đến trường Quốc Tử Giám . . . làm giáo viên được không ? ".
Cô Đào nói một câu , đầu Minh đầy dấu '? ? ? ' .
Hắn cấp hai chính là từ ngôi trường này mà ra , hiện tại lại gọi hắn về làm giáo viên ? .
Tất nhiên Minh khác chắc cô Đào không thể là giáo viên cấp 2 trường hắn , trường hắn mà có giáo viên thế này mấy đứa học sinh đã chẳng loạn hết cả lên .
Vậy đáp án tất nhiên là trường cấp 3 Quốc Tử Giám .
Minh đột nhiên khá muốn cười , hắn . . . còn không đủ điểm vào cấp 3 Quốc Tử Giám vậy mà được gọi về trường làm giáo viên ?
_ _ __ _ _
P/s : Anh em ơi , cuối tháng tôi bận thật đấy , sếp nó dí kinh quá nên mấy ngày cuối tháng anh em tha tội . IIIUMH
Không Khoa Học Ngự Thú Truyện sủng thú cực hay, phá đảo mọi bảng xếp hạng tại Trung. Mn không nên bỏ lỡ siêu phẩm!