Minh nhìn cô giáo Đào , cảm giác như đang nghe một trò đùa vậy .
Tất nhiên hắn cũng hiểu đây chỉ là trò đùa với hắn còn với cô giáo Đào thì là việc cực kỳ nghiêm túc , ít nhất ánh mắt đối phương không giống đang nói đùa .
Thật ra mà nói việc này rất thú vị , cực kỳ thú vị nhưng mà Minh cũng không cảm thấy hắn có thể làm .
Hắn có thể nói với đám sinh viên đại học những thứ như mộng tưởng , những thứ như giá trị sống , giá trị quan , nhân sinh quan , tất cả những cái này một phần là hắn nghe được cùng học được ở tiền kiếp một phần là chính bản thân hắn đúc kết mà thành .
Đổi lại nếu để Minh đi dạy học sinh trường chuyên Quốc Tử Giám , hắn biết hắn cũng không có khả năng dạy được có khi còn để 'các bạn học' dạy ngược lại hắn .
Chưa kể bản thân Minh nào có thời gian đi làm giáo viên ? , đừng nói là giáo viên trường cấp 3 mà nếu như có trường đại học danh tiếng nào mời hắn về làm giáo sư giảng dạy hắn cũng sẽ không nhận , học vị không phải con đường của hắn .
Minh nhìn cô Đào , Minh bắt đầu chỉnh đốn câu từ trong đầu mình .
Thú thật khi nghe tên người phụ nữ trước mặt , Minh suýt nữa nghĩ đến Trần Lệ Xuân trong truyền thuyết , tất nhiên tại thế giới này cũng không có Trần Lệ Xuân .
"Cô giáo Đào , thật sự xin lỗi thiện ý của cô bất quá tôi cũng không muốn làm giáo viên , thời gian của tôi . . . rất bận ".
Nghe Minh nói vậy , cô Đào cũng không tỏ ra quá thất vọng dù sao trong đầu nàng cũng không quá tin tưởng Minh nhận lời .
Minh chưa từng đi con Audi của hắn đến Bách Khoa nhưng xe SH cũng đủ rồi .
Thời đại này người thường khó mà đi được con xe này , chí ít phải là gia đình trung lưu trở lên , lương giáo viên lại vốn ba cọc ba đồng , lấy cái gì thuyết phục người ta ? .
Đấy là chưa kể từ con trai mình , cô giáo Đào cũng biết lịch diễn giảng của Minh không có định , có khi là mỗi tuần một lần , có khi lại là vài tuần một lần , gần như chỉ đến khi hắn có hứng hoặc hắn cảm thấy rảnh .
Một người như vậy sao có thể nhận lời mời làm giáo viên ? .
Bất quá cô Đào lúc này lại mỉm cười , nữ nhân này mỉm cười khá hiền từ kết hợp với vẻ mặt xinh đẹp lại có một phong vị rất khác , ít nhất biểu lộ ra sự mặn mà của một nữ nhân .
"Thầy Minh nghĩ nhầm rồi , tôi muốn mời thầy Minh đến trường diễn giảng , cũng như thời gian thầy ở Bách Khoa vậy , trở thành giảng viên danh dự của cấp 3 Quốc Tử Giám chúng tôi ".
Lời cô Đào nói ra làm hai hàng lông mày Minh hơi nhíu lại .
Kiếp trước của hắn thì cấp 3 không thể nào tồn tại 'giảng viên' được , chỉ có thầy giáo cùng cô giáo.
Tuy nhiên tại thế giới này có một số thường thức chịu thay đổi , ví như hầu hết các trường đại học lớn trên cả nước đều liên hệ với các trường cấp 3 trọng điểm cùng khu vực , cứ cách một thời gian thì đều có giảng viên đại học đi xuống các trường liên kết cấp 3 để dạy vài buổi học ngoại khóa .
Đây cơ hồ đã là thường thức hơn nữa là thường thức Minh cảm thấy rất đáng ủng hộ dù sao giảng viên đại học đi xuống giảng dạy bình thường đều phải từ phó tiến sĩ trở lên thậm chí đôi khi còn có cả giáo sư , những tiết giảng này khiến các học sinh cấp 3 được lợi ích rất lớn .
Hiện tại cô Đào vậy mà mời hắn đến trường diễn giảng , nói ra thì cái này cũng không tệ lắm , không phải không thể sắp xếp thời gian nhưng mà lúc này cũng có vấn đề .
Diễn giảng ? , hắn biết giảng con khỉ gì đây ? .
Nên biết diễn giảng cho sinh viên đại học sẽ khác với học sinh cấp 3 .
Nghĩ nghĩ vài giây , Minh đột nhiên hỏi cô Đào .
"Cô Đào này , không biết trường Quốc Tử Giám có thiếu giáo viên liên kết ? , nếu thiếu tôi nghĩ tôi có hứng thú thử một chút "
Giáo viên liên kết là gì ? , cái này thật ra kiếp trước của Minh cũng có nhưng ở dưới một cái tên khác , gọi là giáo viên nước ngoài .
Tuy nhiên tại kiếp trước của hắn giáo viên nước ngoài thật ra . . . chưa hẳn có chuyên ngành sư phạm , rất nhiều người vốn là là người nước ngoài thuần túy đến Việt Nam , vì kiếm kế sinh nhai mà chọn nghề này , chất lượng có tốt có xấu cực kỳ lẫn lộn .
Còn tại thế giới này , bọn họ gọi là giáo viên liên kết , những người chắc chắn có bằng sư phạm , là người bản địa có bằng sư phạm thậm chí còn có thể biết một chút tiếng Việt .
Hiện tại ở Đại Nam giáo viên liên kết người Trung là nhiều nhất , sau đó là người châu Âu , người Mỹ , người Nhật cùng với các quốc gia khác .
Ngoại ngữ chủ yếu mà những giáo viên này dạy cũng sẽ là tiếng Trung cùng tiếng Anh .
Nghe được vấn đề này từ miệng Minh , rõ ràng cô Đào bị bất ngờ sau đó nàng ngập ngừng mà nói .
"Cái này , thầy Minh có thể đợi tôi về hỏi thầy hiệu trưởng được không ? ".
Minh liếc nhìn cô giáo Đào , hắn cảm thấy vấn đề này khá kỳ lạ .
Mời Minh về làm giảng viên thuyết giảng cho đám học sinh cấp 3 , cô Đào có thể tự mình làm chủ .
Mời Minh về làm giáo viên liên kết , cô Đào lại không thể làm chủ ? .
Tất nhiên cái này cũng không phải việc quá khó giải thích dù sao giáo viên liên kết đúng là phức tạp hơn giảng viên nhiều lắm .
"Cô Đào cứ về hỏi , tôi mong đợi tin tức tốt từ cô ".
"Dù sao nếu cô mời tôi về làm giảng viên chính tôi cũng không tự tin lắm , rất nhiều kiến thức cấp 3 đã không còn nhớ rõ hơn nữa lứa tuổi khác nhau hiệu quả cũng khác nhau , có những thứ tôi có thể nói với các em sinh viên nhưng lại không nên nói với các em học sinh cấp 3 ".
Minh nói khá tự tin , cũng không nghe ra bất cứ điểm không hài hòa nào .
Về phần cô Đào nhìn Minh , ánh mắt lập tức sáng lên , nàng cảm thấy Minh thật sự quá chuyên nghiệp .
"Cái này là lỗi của tôi , là tôi không suy xét kỹ , thật sự tôi nghe thầy Minh diễn giảng hay quá mới nghĩ ra điều này ".
"Tôi cũng hy vọng có thể cùng thầy Minh hợp tác nhiều hơn , việc này tôi nhất định sẽ cẩn thận trao đổi cùng thầy hiệu trưởng ".
Minh cười cười , sau đó hắn liền hỏi một câu làm hắn khá tò mò .
"Cô Đào này , tôi có chút tò mò muốn biết cô ở trong trường có chức vụ gì ? , khụ . . . cái này chỉ là tò mò mà thôi ".
Cô giáo Đào nghe hắn nói , cũng không cảm giác được có gì không ổn , chậm rãi đáp .
"Cái này có gì không thể nói đâu , tôi làm giáo viên dạy văn , là trưởng bộ môn văn ".
Cô Đào nói xong , thần thái còn mang theo vẻ tự tin cùng với sự tự hào với chính nghề nghiệp cùng vị trí của mình .
Nhìn người phụ nữ này ngẩng đầu lên , ánh mắt sáng lung linh , Minh không khỏi âm thầm thở dài.
Vì cái gì kiếp trước giáo viên dạy văn của hắn không xinh như vậy ? , chí ít thời điểm đó thay vì gục xuống bàn ngủ hắn còn có thể ngắm giáo viên .