Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 217: Môi Em Thơm Hơn Cả Hương Quỳnh



Tháng 11 , cuối thu đầu đông .

Mùa thu cũng không như mùa xuân , hơi tí là mưa nhưng mà thời tiết mùa thu cũng thuộc dạng ẩm ẩm ương ương .


Thời tiết mùa thu lúc xen lẫn giữa nóng – mát mẻ – lạnh , là ba loại trạng thái hòa quyện vào nhau , mát mẻ vào buổi sáng , có chút nắng dịu vào ban trưa cùng đầu chiều , đến khi trời sẩm tối thì bắt đầu se se lạnh .


Minh cùng Hương bắt một chuyến Taxi từ Thư Nhã Building 3 về nhà .


Nhà của Minh trên con đường Âu Cơ – Xuân Diệu trong khi nhà của Hương ở tại khu Phú Thượng bởi vậy nếu theo cung đường mà nói thì Minh là người xuống xe trước bởi xe Taxi đi qua khung đường nhà hắn đầu tiên .


Trên con đường này mọi thứ lại trở về với sự yên tĩnh , cả Minh cùng Hương vì một lý do nào đó đều không muốn lên tiếng .

Sự yên lặng này tất nhiên cần phải phá vỡ , cần một người bước ra bước đầu tiên .


Người này tất nhiên là Minh bởi vì hắn . . không muốn cứ nhu vậy xuống xe .

"Bác tài , bác tài , bác dừng xe đoạn này giúp cháu với ".


Bác tài nghe Minh nói liền thả chậm tốc độ , chiếc xe taxi bắt đầu tấp vào lề đường .


Cũng vào lúc này , Minh nhìn Hương , Hương cũng quay đầu nhìn hắn .


Nàng biết , Minh muốn xuống xe , Hương thực sự rất muốn nói một câu tạm biệt với Minh nhưng mà nàng lại không biết mở miệng thế nào , hiện tại đầu óc của Hương rất rất loạn .


Minh tự mình mở cửa xe trước có điều sau khi hắn xuống xe , hắn lập tức đưa tay ra hướng về phía Hương .


"Xuống xe đi với mình một đoạn đường đi ? ".


Khi con người rất khó quyết định cái gì đó , con người cần một chất xúc tác , bàn tay Minh đưa ra chính là chất xúc tác .


Hương lúc này ngỡ ngàng nhìn hắn sau đó nàng thật sự đưa bàn tay ra .


Đây thật ra mới là bình thường , ngày hôm nay tuy Minh không tính trước được nhưng ngày hôm nay hắn làm rất nhiều việc , tất nhiên có thể gây ảnh hưởng với Hương .


Hương từ chối Minh lần thứ nhất , nàng tiếp tục từ chối hắn lần thứ hai , vậy còn lần thứ ba thì sao ? .


Nếu Minh với Hương chẳng có gì với nhau , nếu nàng coi hắn là người dưng nước lã hay chỉ là một người bạn cùng trường bình thường , bằng cá tính của Hương , nàng sẽ từ chối Minh lần thứ ba nhưng lúc này thì không phải , quan trọng nhất là Hương có cảm tình với hắn , là 'cảm tình' chứ không phải 'tình cảm' nhưng đã rất gần nhau rồi .


Hương đưa tay ra để hắn nắm lấy bàn tay mềm mại kia sau đó cũng theo Minh xuống xe .


Ở mặt ngoài Minh vẫn cực kỳ bình tĩnh nhưng mà chỉ có hắn mới biết hiện tại hắn kích động như thế nào .


Hương nắm tay Minh xuống xe , Minh lúc này rất nhanh trả tiền cho bác tài sau đó nhoẻn miệng cười với nàng .

"Xuống dốc chợ nhà mình đi ".


Chợ nhà Minh cũng không tính là nổi tiếng gì cho cam nhưng mà chắc chắn đủ lớn dù sao khu vực này là khu đê sông hồng , nói thẳng ra là 'của nhà trồng được' , là nơi có đất canh tác , chợ không lớn sao được ?.


Bởi chợ khu nhà hắn lớn vì thế cũng có rất nhiều hàng quán bày bán , cũng không ít thứ linh tinh đủ mọi sắc thái bày biện gần đó .


Nó không thể phong phú hay đặc sắc bằng chợ đêm ở Phố Đi Bộ nhưng mà cũng đủ rồi .


Kiếp trước khu nhà Minh có hai anh chị , ông anh kia thì Minh không tính nhưng bà chị thì thật sự xinh .


Hai người là một cặp đôi , mỗi lần đi xe Bus xuống dốc chợ đều nắm tay nhau , tay trong tay mà đi , bước chân thả thật chậm thật chậm , vừa nói nói cười cười vừa lân la đủ mọi hàng quán bên đường .


Thú thật hồi đó cho dù Minh không quen gì anh chị này , cũng chưa từng nói chuyện , chỉ ở xa xa mà nhìn nhưng cũng đủ để ăn no bụng 'cơm chó' , ghen tị cực kỳ , nhất là những ngày mùa đông tháng giá .


Hồi đó không biết bao nhiêu lần hắn thầm ước có bạn gái , cũng có thể tay trong tay đi trên con đường này một lần 'thử' cảm giác xem thế nào , tiếc là đợi khi Minh quen Tâm , hắn đã chuyển nơi sống từ đời nào , cũng chẳng có dịp trải nghiệm nữa đồng thời tuổi tác của hắn khi đó cũng chẳng quá thích hợp làm những hành động kiểu này nhưng mà hiện tại thì tốt rồi .


Hắn nắm tay Hương , hai người bước thật chậm thật chậm .


"Hương lạnh không ? ".


Không khí trời mùa thu lúc này cũng đã bắt đầu se lạnh .


Hương hôm nay chỉ mặc đồng phục , nàng chỉ mặc một chiếc áo đồng phục dài tay , cũng không thêm áo khoác , bên dưới cũng đóng nguyên bộ quần đồng phục bất quá là dạng 'bóp ống' .


Đồng phục thời này đại khái là thế , con trai đi học cũng sẽ không quá để ý những điểm này nhưng con gái thì thường thường mặc quần bóp ống , rất ít cô bé đến trường mặc quần vải ống rộng .


Ở đây cũng phải nói một chút , vẫn là khác biệt quốc gia dẫn đến khác biệt văn hóa .


Thế hệ 8x của Minh gắn liền với quần ống loe , gắn liền với đôi Chaco chí ít là ở giai đoạn này tuy nhiên vì thơ đại thay đổi dẫn đến gu thời trang của giới trẻ cũng đổi thay , phong cách ăn mặc của lứa cuối 8x bọn hắn đã và đang thiên hướng đám đầu 9x , dĩ nhiên với Minh mà nói thì không quan trọng lắm thậm chí hắn ủng hộ nhiệt tình .


Thân là tín đồ của chân , hắn càng ủng hộ bạn nữ mặc quần bó ống chứ không phải quần ống loe .


Quay lại với vấn đề chính , Hương nghe Minh hỏi câu này , nàng liền thở ra một hơi thật dài .


Trong giờ phút này nàng như làm ra quyết định , nàng nhoẻn miệng cười .


"Ừ , Hương hơi lành lạnh ".


Nàng nói xong dùng ánh mắt đẹp nhìn Minh , đây đương nhiên là vẽ đường cho huơu chạy .


"Đây , Hương khoác vào đi ".


Minh nói xong , chủ động cởi chiếc áo gió của mình cho nàng , khóa lên người Hương đồng thời để nàng không có gì để nó , hắn từ trong cặp lấy ra chiếc áo mùa đông của mình , Minh đi học từ trước đến nay vẫn luôn mang theo hai bộ quần áo .


Nàng lườm hắn một chút nhưng cũng thật sự mặc vào dù sao . . . lạnh là lạnh thật .


Hương đúng là tiểu thư nhà giàu thật nhưng cũng không đến mức như mấy bộ phim mị dân bên Hàn Quốc , ví như khu chợ kiểu này chính bản thân Hương cũng không lạ gì , hồi cấp 2 hội con gái trong lớp thì có lạ gì ? .



"Mình muốn ăn bánh khoai , Minh mời đấy nhé " .


Đừng nói là bánh khoai , cho dù nàng muốn ăn hết cả cái chợ này Minh cũng sẽ mời nàng .


Hiện tại Minh có cảm giác lâng lâng , chân như đi trên mây vậy .


Hai người tay trong tay đi đến hàng bánh khoai sau đó hắn liền bị Hương lườm một cái .


"Có tính để mình ăn không đây ? ".


Minh nghe vậy mới buông tay nàng ra bất quá khi nhìn mặt hắn cực kỳ kháng cự , Hương bỗng phì cười .

Nàng cười lên trực tiếp đốn tim hắn , hắn cũng ngây ngô mà cười , nào còn chút cảm giác gì trưởng thành trước tuổi ? .


Hắn hiện tại đúng là một câu nam sinh lần đầu tiên biết yêu , lần đầu tiên trải nghiệm màu hồng của tình yêu .


"Hương đợi Minh chạy sang đường , mua cốc chè , Hương uống chè gì ? ".


Hương cũng nhìn sang bên đường , nàng nghĩ mấy giây rồi nói .

"Hương ghét ăn đậu lắm , nên trừ chè đậu đen với chè đậu đỏ ra Minh mua gì cũng được á ".


Minh rất nhanh gật đầu nhận lệnh , chạy sang đường mua hai cố chè thập cẩm đồng thời còn không quên sang tiệm tạp hóa gần đó mua hai chai nước khoáng Lavie .


Từ cửa hàng bán bánh khoai , Hương một tay chống cằm , ánh mắt chăm chú nhìn thân ảnh của Minh .


Nàng lúc này mới cảm thấy chân thật một chút , mới cảm thấy Minh giống 'Minh' trong suy nghĩ của nàng .


Con người là một sinh vật khó hiểu , khi không có cảm tình , cái biểu hiện của Minh trong mắt Hương sẽ quy thành 'trẻ con' nhưng hiện tại nàng lại cảm thấy hắn dễ thương .


Tại Studio lúc đó , Hương như nhận thức một Minh khác , rất khác , một Minh trưởng thành mà đẩy nghiêm túc , một Minh có thể đứng ra nói chuyện với Doãn tỷ như hai người bằng vai phải lứa .


Minh khi đó cho Hương cảm giác hắn còn trưởng thành ah8hU hơn mấy ông anh họ của nàng , đến cả mấy ông anh tốt nghiệp đại học trong họ cũng chẳng thể sánh được với Minh .


Đồng thời khi đó Hương thật sự cảm thấy Minh mang theo một nét hấp dẫn khó tả , mang cho nàng cảm trưởng thành , cảm giác . . . an toàn nhưng mà nàng cũng thấy hắn thật sự rất lạ lẫm .


Hiện tại khi lại thấy cậu bạn quen thuộc trở về , Hương không khỏi nhoẻn miệng cười .


Đến khi thấy Minh có dấu hiệu sang đường , nàng mới thu hồi tầm mắt lại , ánh mắt lơ đãng nhìn bàn tay của mình .


Cũng vào thời điểm này , bà bán bánh khoai liền mang một đĩa bánh khoai ra , tất nhiên cũng không nhiều , cả Minh và Hương mỗi người một cái , ăn nhiều thì tối nay sao ăn được cơm đây .


Minh trở về bàn , đặt cốc chè về phía Hương đồng thời chủ động đặt thêm một chai nước khoáng gần đó .


Nhìn cái miệng kia cắn từng miếng từng miếng bánh như con mèo nhỏ , Minh thật sự rất muốn cắn lên đôi môi kia bởi thế hắn lại bắt đầu ngây ngốc nhìn nàng .


Đáp lại ánh mắt có chút say mê của hắn lại là cái lườm của Hương .


"Nhìn gì mình , mặt mình có gì à ?"


Nàng chỉ nói như vậy , cũng không nghĩ Minh thật sự chỉ về phía mặt mình .


"Ừ , có cái gì dính dính đó Hương ".


Hương nghe vậy hơi ngẩn ra sau đó vội đặt cái bánh khoai ăn dở xuống đĩa , nàng tính tìm gương .


Con gái mà , trong cặp luôn có một chiếc gương nhỏ nhưng mà Minh sao để nàng làm vậy đây .


"Để Minh lấy cho Hương ".


Hắn nói xong trực tiếp nhoài người ra .


Chiếc bàn này là bàn nhựa bốn chân , dạng bàn có lẽ không ai xa lạ gì bởi thế chỉ cần Minh vươn người một cái liền có thể đến chỗ Hương .


Hương cũng không kịp phản ứng , cứ thế ngây ngốc nhìn hắn , đến khi bờ môi hắn chạm nhẹ vào môi nàng , Hương mới khẽ giật bắn mình .


Hương rất đẹp , chí ít trong lòng Minh thì nàng là đẹp nhất , ai cũng không thể so sánh được .


Khuôn mặt Vline với cái cằm nhọn đặc trưng , dung mạo xinh như hoa thêm nét lạnh lùng thậm chí bị người ta nói là cao ngạo nhưng mà khuôn mặt này hiện tại đỏ lên , thật sự đỏ .


Nàng rất trắng , đến nỗi chút cảm xúc trên đôi má hồng đào kia cũng dễ dàng bị Minh bắt được .


"Đáng ghét , cậu làm gì thế ? ".


Minh thật ra cũng 'sợ' nàng , hắn cũng không dám tiến thêm một bước , với hắn mà nói môi chạm môi đã là bước tiến lớn của nhân loại rồi , sau khi tập kích thành công hắn vội thu người lại sau đó nghe được câu này của Hương , lòng hắn thậm chí càng thêm vui vẻ .


Hắn hiểu nếu Hương không có gì với hắn , đáp lại cái nụ hôn kia tuyệt không phải câu nói này .


Nhìn Minh ngây ngô cười trước mặt mình , Hương có xúc động đấm cho hắn mấy cái , nàng vừa thẹn vừa giận , vôi đưa ánh mắt nhìn xung quanh , cũng may xung quanh cũng không có tập trung vào cái bàn nhỏ này , cũng không ai nhìn thấy .


Mà cứ cho rằng có người nhìn thấy đi chăng nữa , người ta cũng sẽ không để ý .


"Môi cậu còn thơm hơn hương quỳnh ".

Hắn nhìn Hương , nghiêm túc mà nói .


Đáng tiếc nàng . . . đưa tay ra gõ vào đầu hắn một cái , bĩu môi mà nói .


"Có mà mùi dầu rán bánh khoai thơm gì có , đồ bốc phét".


Nàng nói xong liền lấy tờ khăn giấy nhẹ lau lớp dầu mỡ trên miệng mình , vừa lau vừa không quên đề phòng Minh , ném cho hắn một cái nhìn cảnh cáo .


Nàng lúc này , dễ thương chết đi được .

_ _ _ _ _ _

P/s : Đây là chương hôm qua nhé .

Hôm nay chắc là còn 2c đấy (sẽ cố)

Chưởng Môn Sư Thúc Không Thể Nào Là Phàm Nhân truyện khá hay , hệ thống tốt với những pha tấu hài , không não tàn , gái gú luôn nhiều !!!!