"Dạ vâng ạ , con biết rồi ạ , con từ trường bắt taxi về đây ạ , mama P8Dnu không cần lo ".
"Dạ , tại bọn con vừa thi xong , chúng nó rủ đi chơi một lúc ạ ".
Cúp điện thoại , Hương lại ném ánh mắt về phía Minh mà nói .
"Cậu hài lòng chưa ".
Minh lại một lần nữa chỉ có thể gãi đầu cười ngây ngô .
Mấy ai lại là người bình thường khi yêu ? , hắn không bình thường mà Hương thì cũng không bình thường cho lắm .
Không biết Minh nghĩ gì mà lại muốn đi bộ từ Âu Cơ xuống Phú Thượng và cũng chẳng hiểu Hương nghĩ gì mà lại gật đầu với hắn .
Thế là hơn 7h tối nàng vẫn chưa về đến nhà bất quá với Hương mà nói việc này thật ra cũng không quan trọng cho lắm , nàng không phải cô tiểu thư suốt ngày chỉ biết ở trong nhà như loài chim hoàng yến trong lồng , nàng thật ra khá tự do trong sinh hoạt của chính mình , chí ít cha mẹ nàng tin tưởng cô con gái của mình , tất nhiên cũng có một phần là họ quá bận .
"Hương mỏi chân không , hay mình cõng Hương ? ".
"Yên tâm , mình khỏe lắm ".
Nếu là lúc mới sống lại , Minh sao dám nói câu này nhưng hiện tại thì khác , hắn có tự tin này .
Hương bĩu môi một cái , trực tiếp lắc đầu .
"Cậu nghĩ hay lắm ".
Nàng dứt lời liền đưa cặp của mình cho Minh cầm , Minh đương nhiên cũng không có bất cứ ý kiến gì , lấy một tay ra cầm cặp của nàng sau đó khoác lên vai mình , thế là thành Minh một người cầm hai cái cặp , Hương lại có chút giống dạo chơi .
Hương cũng không giống như Thanh , nàng thích đi giày chứ không phải là dép , đôi Converse màu tím của nàng lúc này lại thể hiện ra nó đặc biệt thích hợp dùng cho . . đi bộ .
Con đường mà đôi trẻ đang đi gọi là đường 'Năm Mét' , cũng đừng hỏi vì sao nó có cái tên này , Minh căn bản không biết được , chỉ biết dân ở đây gọi thế , hắn cũng chỉ biết thế .
Con đường này về cơ bản không có mấy xe cộ đi qua , xe cộ đều đi trên đường lớn , phóng vù vù trên đầu bọn họ còn đường Năm Mét thuộc đường sát nhà dân , không phải đường cho xe máy ô tô di chuyển , cùng lắm thỉnh thoáng mới có mấy chiếc xe máy vòng từ trên đường lớn xuống mà thôi .
Bởi thế con đường này rất thích hợp đi bộ , hai bên của nó là hai mặt hoàn toàn trái ngược , một bên là khu nhà dân với những tán cây rì rào , một bên hướng lên trên là đường lớn với ánh xe chiếu sáng cả màn đêm , xe cộ đi lại không khác gì mắc cửi .
Giao thông của Đại Nam là thế , ngoại trừ đường lớn ra còn có rất nhiều con đường nhỏ , rất nhiều những ngõ , những ngách , đến cả làng ở ngay trong thành phố cũng có , điểm này thì Đại Nam không khác gì Việt Nam cả dẫn tới nhiều khi khá là khó quy hoạch .
Tất nhiên quy hoạch là việc của nhà nước , Minh hiện tại không quan tâm được đến những cái đó , cả thế giới của hắn chỉ là cô gái trước mặt , hai người vừa đi vừa nói , nói đủ thứ việc trên trời dưới đất mãi cho đến khi trước mặt hai người là ánh đèn lung linh bừng sáng , là tiếng huyên náo ở tận phương xa cũng có thể nghe thấy .
Cả Minh cùng Hương đều không nói gì mà lựa chọn dừng lại , trước mặt hai người là chợ hoa Quảng Bá .
Minh có thể lấy danh dự của mình ra mà thề rằng chợ hoa Quảng Bá là một trong những nơi đẹp nhất của Hà Thành vào dịp tết , nơi có cả ngàn sắc hoa đua nhau nở rộ .
Khác với chính nó của Hà Nội thì phiên bản ở Hà Thành rộng lớn hơn , trang nhã hơn ,hiện đại hơn , đồng thời chợ hoa Quảng Bá không chỉ còn là chợ hoa mở buổi sáng cùng dịp tết nữa mà nó là chợ hoa mở cả ngày , là một địa điểm cực kỳ nổi tiếng của khu vực , mỗi ngày đón không biết bao nhiêu lượt khách .
Nếu trước đây chợ hoa trong ký ức của Minh chỉ là nơi người mua người bán gặp nhau thì hiện tại chợ hoa còn có thể coi là một địa điểm du lịch , ít nhất muốn vào cửa thì phải mua vé .
"Mình vào xem đi Hương ? ".
Hương nghĩ mất mấy giây sau đó khẽ lắc đầu , nàng cảm thấy đã muộn lắm rồi .
"Mình lên đường lớn rồi nhìn từ trên cao xuống được không ? , Hương không muốn vào xem , bên trong đông lắm ".
Lời nàng nói chính là thánh chỉ , nàng nói thế nào liền là thế đó , Minh cùng Hương lại di chuyển , theo bậc cầu thang đi lên đường lớn , bước trên vỉa hè đường lớn chậm chậm bước về phía trước , từ phần vỉa hè cũng có thể nhìn xuống chợ hoa , chỉ là vào ban đêm cũng chỉ có thể nhìn ra nó náo nhiệt thế nào , rất khó quan sát được từng sắc hoa nở rộ .
Đi được một lúc , Hương lại đột nhiên hỏi .
"Hoa quỳnh nở vào mùa nào thế Minh ? ".
Bước chân của Minh cũng chậm lại , hắn nghĩ mấy giây rồi nói .
"Theo Minh nhớ , hoa quỳnh nở vào cuối hè đầu thu thì phải ".
"Nói như vậy tháng 11 qua mùa hoa quỳnh rồi hả ? ".
Hương nghe hắn đáp , nàng lại nói đồng thời ánh mắt nhìn xuống dưới chợ hoa , nàng hôm nay thật sự muốn mua vài bông hoa quỳnh .
Minh như hiểu ý Minh , hắn cười cười mà nói .
"Ở đây không phải có một đóa hoa quỳnh đẹp nhất sao , lúc nào cũng đẹp nhất hết ".
Hương nghe Minh nói , khuôn mặt nàng khẽ đỏ lên .
"Cậu lúc nào cũng ngọt miệng như thế à ? , thảo nào mới đi học vài ngày đã có thể cưa đổ Thanh".
Hương nói câu này xong , Minh cảm thấy tuyệt đối có vấn đề .
Hắn quay lại nhìn Hương , bàn tay vô thức nắm tay nàng chặt hơn .
Hương hơi nhíu mày nhưng mà nàng cũng không nói gì , thản nhiên bước về phía trước , nàng cũng lại không nhắc đến chuyện 'quỳnh hương'.
Đi được một đoạn , Hương mới chủ động phá vỡ sự im lặng này mà nói .
"Minh có bạn gái rồi đấy ".
Lần đầu tiên tại đường cấp 3 Quốc Tử Giám , Hương cũng nói với Minh câu này .
Ngược lại , Minh thản nhiên đáp .
"Ừ , có việc gì không Hương ? ".
Nếu nói câu này tại kiếp trước của hắn sẽ bị dân mạng ném đá đến chết nhưng mà ở thế giới này thì khá là bình thường .
Có bạn gái thì sao ? , ai quy định có một người bạn gái lại không thể có thêm một người bạn gái khác ? .
"Liệu Thanh có chấp nhận để Minh đến với Hương không ? , Thanh sẽ nghĩ gì ? ".
Vẫn là câu hỏi lần trước bất quá Minh nhoẻn miệng cười mà đáp .
"Hương làm lớn , Thanh là nhỏ ".
Hắn trả lời cực kỳ dứt khoát , tuyệt không cần suy nghĩ dù sao có ngã có khôn .
Hắn với Hương như đang chơi một trò Love Novel cổ điền vậy , tùy theo cậu trả lời của hắn mà dẫn phát những sự kiện tiếp theo , chỉ có điều không thể save load mà thôi .
Hương cắn nhẹ đôi môi mềm , sau đó lại hỏi .
"Câu đó của Minh có thể hiểu là Minh chọn Hương mà không phải chọn Thanh không ? ".
Minh tất nhiên lắc đầu , tuyệt không có sự ngập ngừng .
"Không phải , Minh nói rồi , Hương làm lớn , Thanh làm nhỏ ".
Minh có thể cảm nhận rõ ràng bàn tay mềm mà hắn đang nắm kia hơi run lên .
"Thanh có chịu không ? , Hương mới là người thứ ba , không phải là Hương không thích Minh nhưng mà . . . ".
Nàng chưa nói xong , Minh đã cướp đáp lời .
"Không phải , Thanh là người thứ ba hơn nữa người thứ ba thì sao ? , cái này quan trọng sao ? ".
Cái này đúng là không quan trọng lắm .
"Khi nhận lời yêu Thanh , lúc đó Minh đã nói với Thanh . .. Minh trước đó đã yêu một người , yêu một người cực kỳ sâu đậm , Thanh khi đó còn hỏi 'chị lớn' có dễ sống chung không , cái câu này phải xem Hương trả lời thế nào rồi ".
Hắn rốt cuộc cũng không có ý định bước nữa , hắn đứng im tại chỗ nắm tay Hương .
Hắn đã không bước cũng không buông tay thì Hương . . . cũng chỉ có thể đứng lại đây với hắn .
Hương cùng Minh đối mặt với nhau , hình ảnh có chút buồn cười .
Nhìn từ bên ngoài thành một đôi trẻ đang đứng trên vỉa hè , quay mặt về phía nhau lặng im không nói , điều này khiến không ít xe cộ đi qua cũng sẽ liếc một chút nhưng mà ai quan tâm chứ ? .
Dưới ánh đèn đường , Hương có thể thấy khuôn mặt Minh cực kỳ nghiêm túc , lần này hắn cũng không tránh né ánh mắt của nàng mà là nhìn thẳng nàng .
"Nhưng mà mình sợ lắm , thật sự sợ lắm ".
"Mẹ Hương nói nếu một người đàn ông có quá nhiều vợ , người ấy nhất định không phải là người chung thủy hơn nữa . . . sau này chỉ có Hương khổ thôi ".
Đây đúng là vấn đề của luật đa thê , luật đa thế nói thẳng ra là trọng nam khinh nữ .
Tuy vẫn có điều khoản không quá mức hạ thấp nữ tính ví như cần chữ ký chẳng hạn nhưng cái này cũng chẳng thể thay đổi được điều gì .
Có nhiều lúc người phụ nữ trong gia đình không muốn ký cũng không được , một người đàn ông nắm tiền tài , nắm quyền lực thì sẽ có rất rất nhiều cách .
Mẹ Hương là người từng trải , bà nói không sai .
Gia đình Hương cũng là gia đình đơn thê tiêu biểu , một gia đình êm ấm và hạnh phúc , một gia đình mà Hương hướng đến .
Nàng sợ lắm , nàng sợ cái viễn cảnh một gia đình đa thê .
Ban đầu có lẽ nàng hạnh phúc , có lẽ nàng được yêu chiều , thời điểm nàng còn xuân sắc có lẽ không có gì nhưng về sau thì sao ? .
Người đàn ông có quá nhiều vợ sẽ còn cảm thấy quý trọng một đoạn tình yêu này sao ? , sẽ còn khăng khăng nhất mực với nàng sao ? .
Lúc này Minh rốt cuộc hiểu được . . . cô gái hắn yêu vậy mà nghĩ nhiều đến thế .
Quan trọng là nàng nói một câu cũng không có sai , quan trọng là Minh hiện tại bắt đầu không biết làm thế nào .
Hắn chỉ biết nếu hắn không lại làm gì đó thì đây sẽ lần thất bại thứ ba của hắn .
"Nếu hiện tại Minh nói Minh ngay ngày mai chia tay với Thanh , Hương nghĩ thế nào ? ".
Hương nghe Minh nói vậy , trong lòng run lên , nàng nhất thời cũng không mở miệng được .
"Nếu Minh làm vậy , không biết người khác nghĩ thế nào , chính Minh còn khinh mình ".
Nói xong hắn buông tay Hương ra nhưng đồng thời cánh tay hắn vươn ra , kéo Hương vào lòng mình .
"Aaaa"
"Minh làm gì thế , bỏ Hương ra ".
Một cô bé 15 tuổi làm sao có thể thoát khỏi vòng tay Minh ? .
Hắn cứ thế ôm nàng , kéo sát nàng vào lồng ngực mình rồi tiến về phía trước , vừa đi vừa nói .
"Nếu Minh bỏ Thanh vì Hương , Hương cũng sẽ khinh thường Minh đúng không ? ".
"Mình có thể từ bỏ một cô gái khác vì Hương, sau này mình cũng có thể vì một cô gái khác bỏ Hương , tất nhiên cái này mình không làm được đâu ".
"Minh hiểu Hương lo lắng điều gì nhưng Hương có thể thử tin tưởng Minh không , một đời này mình nhất định không buông không bỏ , nhất định sẽ giữ Hương bên mình cả đời ".
Trong đầu Minh lúc này loạn chuyển rất nhiều suy nghĩ , thật sự rất nhiều , hắn biết mình nhất định phải nói thật nhanh , nhanh đến mức Hương không kịp xen lời .
" Cho Minh cơ hội được không ? , Minh biết lời của bác gái nói là đúng nhưng mà cũng không phải đúng hoàn toàn , có rất nhiều gia đình theo hệ đa thê có thể đi đến cuối cùng , có thể đi đến hạnh phúc không phải sao ? ".
"Hơn nữa sau này kể cả mình muốn cưới thêm vợ cũng nhất định cần Hương đồng ý , sau này trong nhà Hương lớn nhất , cái gì cũng nghe Hương , được không ? ".
Hắn càng nói càng có chút loạn , lúc này hắn khó mà tổ hợp ngôn ngữ được , trong đầu nghĩ ra cái gì liền nói cái đó nhưng chính vì thế mới coi là chân thành dù sao hiện tại Minh cũng chân thành thật , tuyệt đối không phải giả tạo .
"Bỏ . . . Hương ra trước được không , người ta nhìn kìa ".
"Không bỏ , bỏ Hương ra , Hương lại đi mất như hai lần trước thì sao ? ".
"Người ta nhìn kìa , Minh không bỏ Hương ra , Hương giận Minh đó ".
"Minh không biết , ai nhìn kệ người ta , nếu Minh bỏ ra Minh sợ sau này hối hận cả đời ".
"Hay là mình gọi chiếc Taxi , Hương đọc địa chỉ nhà , Minh đến gặp bác trai bác gái luôn ?".
Hương nghe vậy liền đưa bàn tay nhỏ ra đánh vào ngực hắn nhưng mà một chút cảm giác đau Minh cũng không có .
"Lại nói luyên thuyên rồi . . . hiện tại đầu Hương rất loạn . .. Minh cho Hương thời gian suy nghĩ được không ? ".
Có một số việc . . . chung quy không thể một mực ép buộc nhưng mà giờ phút này Minh có xúc động , xúc động trói cô gái này lại , nhốt nàng ở một nơi chỉ có hắn biết , giữ nàng một đời bên cạnh hắn .
Ngày hôm nay đã đi đến bước này , hắn cũng không dám buông tay nhưng mà nếu không buông tay , hắn lại làm thế nào ? .
Trong giây phút này , hắn đột nhiên nghĩ đến một tuyệt chiêu .
Tuyệt chiêu 'dỗi ngược' .
Chiêu này Minh chưa dùng bao giờ , chỉ nghe trong truyền thuyết nhưng đây cũng không phải là lúc để Minh có thời gian tập luyện .
Hương đột nhiên thấy cánh tay Minh buông ra sau đó nàng thấy cả người hắn hơi trùng xuống , trên mặt hắn mang theo nét buồn man mác .
"Minh xin lỗi , là lỗi của Minh ".
"Để Minh gọi cho Hương một chiếc Taxi ".
Thời đại này vẫy Taxi rất nhanh đặc biệt là đang đứng trên đường .
Hắn vẫy vẫy mấy cái liền có chiếc Taxi tiến đến .
Hắn chủ động vì Hương mở cửa xe sau đó nói .
"Hương về nhà trước đi , Minh đi bộ về nhà cũng được , nhà Minh gần đây ".
Hắn trả lại nàng chiếc cặp sau đó lững thững bước đi .
Đầu óc của Hương lúc này rất loạn , nàng cái gì cũng không nghĩ được .
Nàng nhìn theo bóng lưng của Minh , trong tay cầm lấy cặp sách sau đó . . . cũng không biết làm gì mới tốt .
"Cô bé , có lên xe không ? ".
Mãi đến khi bác tài lên tiếng , Hương mới giật nảy mình tỉnh lại sau đó theo một cơn gió mùa thu khẽ thổi qua , Hương đột nhiên nhớ ra trên người nàng có áo khoác của hắn .
Hương nắm lấy áo gió của Minh , ánh mắt lại nhìn Minh cách đó không xa , không thể không nói mùa thu luôn là mùa cho người ta cảm giác man mác buồn , bóng lưng Minh dưới ánh đèn đường phản chiếu trong đêm thật sự rất rất cô đơn .
Sợ đây có lẽ là lần cuối hai đứa còn có thể nói chuyện với nhau , sau ngày hôm nay chỉ sợ . . . chỉ sợ không ai trong hai đứa còn có thể cố làm ra vẻ tự nhiên khi thấy nhau .
Nàng sắp đi rồi , sắp chuyển trường rồi , cái suy nghĩ hôm nay là hôm cuối cùng của hai đứa lại càng rõ ràng , cái suy nghĩ này khiến trái tim cô gái đau thắt lại .
"Cháu xin lỗi chú , cháu không đi đâu ạ ".
Hương cơ hồ bật thốt lên câu này sau đó bỏ mặc bác tài đang mở cửa xe đợi sẵn , nàng chạy .
Nàng để lại bác tài sau lưng , để lại người tài xế trung niên âm thầm lắc đầu .
"Ôi tình yêu tuổi trẻ ".
_ _ _ _
P/s : Vẫn nợ 1c nhưng mà chương này vừa dài vừa khó , anh em thấy nợ chương thì ném đá nhẹ tay tha mạng