Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 227: Thảnh Thơi .



Minh sau khi rời khỏi VP Building 1 thì cũng không biết đi đâu .


Ngày hôm nay bản thân Minh tất nhiên cũng đã coi là hoàn thành công việc nhưng mà hiện tại đã là 18h , giờ này lái xe từ khu Mỹ Đình về trung tâm Hà Thành thì chẳng khác gì hành xác cả , kiểu gì cũng tắc đường .


Nếu Minh đi xe máy hắn sẽ còn cố đi chen một chút nhưng Minh hôm nay lái xe đi gặp 'đối tác' , hắn cũng không quá thích thú với cái cảnh phải nhích từng centimet một trên đường .


Minh nghĩ nghĩ một hồi , hắn quyết định phóng xe đi dạo một hồi , dù gì hắn cũng không thiếu tiền xăng .


Hắn lái xe mà không có mục tiêu , cứ thế đi vòng vòng có điều cứ lái xe như thế này lại khá thả lỏng đầu óc cho đến khi hắn thấy khu đô thị The Garden Mall thì tốc độ xe của hắn mới chậm dần rồi dừng lại .


The Garden Mall , bản thân Minh không xa lạ gì với cái tên này , hắn chỉ bất ngờ là tại Đại Nam vẫn gặp được cái tên cũ mà thôi .


Kiếp trước Minh cũng có một căn chung cư tại đây .


Trước đây The Garden Mall gọi là Thuận Kiều Plaza , lúc trước thì nơi này không quá được quan tâm chú trọng cho lắm bởi khu Mỹ Đình sau này xuất hiện khá nhiều khu đô thị khác .


Thuận Kiều Plaza ban đầu là một trong những khu đô thị xuất hiện sớm nhất Việt Nam , giai đoạn năm 1999 đã xuất hiện nhưng mà bởi nó xây dựng quá sớm mới dẫn đến bị đám đàn em sau này vượt xa .


Mãi đến khi Thuận Kiều Plaza đổi tên thành The Garden Mall thì khu chung cư này mới lột xác , giá chung cư tăng phi mã bởi nơi này đã không còn là một tòa chung cư 'cổ' nữa mà trở nên ngập tràn sức sống , là một tụ điểm ăn chơi hàng đầu khu vực Mỹ Đình thậm chí là hàng đầu Hà Nội , tất nhiên từ trung tâm Hà Nội đến đây thì có chút xa .


Theo trí nhớ của Minh , vào năm 2003 bản thân Thuận Kiều Plaza vẫn chưa đổi tên , vẫn chưa trùng tu nhưng hiển nhiên đây là Đại Nam mà không phải Việt Nam , Minh cũng không nên áp đặt suy nghĩ là gì .


Mang theo tâm trạng hiếu kỳ , Minh bắt đầu lái xe đến nơi này .


Trước giai đoạn 2005 , hầu hết các tòa nhà chung cư khá là chán , thuần để ở là chính nhưng sau giai đoạn 2005 , tòa nhà chung cư bắt đầu thay đổi diện mạo , nó biến thành nơi trải nghiệm cuộc sống , biến thành mục 1yH3b tiêu sống , mục tiêu hướng đến của các tầng lớp lao động , các tầng lớp trung lưu của Việt Nam .


Hiện tại thì có chút khác , ít nhất phong trào này ở Đại Nam xuất hiện sớm hơn bởi thế Minh mới tò mò , tò mò The Garden hiện tại thay đổi ra sao .


Đúng như Minh suy nghĩ , The Garden hiện tại thật sự đã rất giống The Garden trong ký ức của Minh đồng thời hắn thấy cả Trung Tâm Thương Mại The Garden – The Garden Mall .


Minh lúc này trở nên có hứng thú dù sao theo ký ức cửa hắn thì đến tận cuối năm 2006 trung tâm thương mại này mới xuất hiện , hiện tại xuất hiện sớm hơn khá nhiều nhưng tính ra cũng hợp tình hợp lý .


Sau khi gửi xe xong , Minh bắt đầu một lần nữa đi dạo .


Hắn cũng không có cái gì muốn mua cả , thuần túy đi dạo giết thời gian , ngày xưa hắn thích nhất là đến các trung tâm thương mại thế này , ít nhất là cái hồi hắn không có tiền .


Kể cả không mua được gì thì cũng nhìn no con mắt không phải sao ? .


Thời điểm đó hắn còn hay đi với mẹ , mẹ hắn cũng không phân biệt được trung tâm thương mại và siêu thị khác nhau ở điểm nào , mẹ hắn đều sẽ gọi chung là siêu thị .


Hai mẹ con khi đó không có bao nhiêu tiền cả , cả năm chỉ có dịp trước tết mới có thể đến những nơi này mua sắm hơn nữa mỗi lần như vậy là phải tích góp tiền từ nửa năm trước mới đủ .


Với hắn hồi đó , mỗi lần đi trung tâm thương mại là một lần mệt bã người có điều mệt nhưng mà vui , cho hắn đi lần nữa cũng được .


Minh vừa đi vừa vỗ vỗ đầu mình , hắn từ khi sống lại hình như quên vụ này , hắn chỉ lo 'trốn' mẹ , không muốn để mẹ phát hiện ra mình thay đổi quá nhiều dẫn đến hai tháng qua mẹ con hắn về cơ bản cũng không đi chơi với nhau bao giờ , tất nhiên ở đây cũng tại vì Minh quá bận .


Minh nhẩm tính một chút , cảm thấy cũng sắp đến Noel , có lẽ cũng nên cùng mẹ đi dạo 'siêu thị' lần nữa .


Đi dạo ở trung tâm thương mại là một cách tốt để giết thời gian , tất nhiên Minh cũng không chỉ nhìn , hắn mua khá nhiều thứ , chất đầy hai xe hàng dù sao hiện tại Minh đã không chỉ có một nhà .


Tại căn nhà ở Trần Quý Cáp hắn căn bản cũng chưa mua sắm vật phẩm linh tinh nào , lần cùng Thanh ở Trần Quý Cáp hai đứa cũng cần tự ra chợ chọn lựa đồ ăn chứ trong tủ lạnh không có một cái gì cả .


Nhu yếu phẩm trong căn biệt thự ở Trần Quý Cáp cơ hồ bằng không .


Nếu là lúc trước có lẽ Minh cũng không quá quan tâm thật nhưng hiện tại hắn với Hương quen nhau , căn biệt thự không còn là nơi của riêng hắn cùng Thanh nữa mà còn có cả Hương , tất nhiên phải càng thêm chú tâm .


Điểm cuối cùng trong trung tâm thương mại là một cửa hàng giày lớn , là một cửa hàng Valentino.


Nói về độ rộng lớn thì The Garden Mall không thể so sánh với DXC cả về diện tích lẫn số lượng mặt hàng nhưng mà nói về độ cao cấp ở mặt thời trang thì The Garden Mall thậm chí còn vượt qua cả DXC .


Cũng dễ hiểu thôi , DXC là trung tâm thương mại lớn nhất Hà Thành , nằm ở trung tâm thành phố , có rất rất nhiều mặt hàng đổ về nơi này nhưng cũng bởi quá nhiều dẫn đến không đủ phong cách , không đủ cao cấp cũng là bình thường .


Ngược lại thì The Garden Mall lại có khá nhiều thương hiệu thời trang lớn , Manolo , Vivier , Louboutin rồi kcar Valentino , chí ít ở mặt hãng giày cao cấp thì nó đã vượt DXC .


Là một tín đồ của chân , cũng không thiếu tiền , Minh thật sự rất muốn đi vào nhìn một chút nhưng mà giờ khắc này có một hình ảnh hiện lên trong đầu hắn .


Hắn cao 1m75 còn Hương đã cao gần 1m7 , hên cho Minh là bạn gái hắn thích đi Sneaker nếu không Minh cũng thấy tự ti không ít .


Nghĩ một thôi một hồi ở cửa ra vào , Minh vẫn quyết định quay đầu rời đi , hoặc là đợi mang Hương đến hoặc là . . . đợi hắn cao thêm có lẽ hắn mới quay lại lần nữa .



Tự cười với chính mình một câu , Minh chuyển địa điểm , hắn hướng tới một cửa hàng thời trang khác – không phải giày cao gót .


Minh kiếp trước còn thích giày cao gót hơn cả vợ hắn , hắn hiểu biết rất nhiều với dòng thời trang này nhưng với Sneaker nữ thì hắn lại khá mù mờ , muốn mua một đôi tặng Hương hắn cũng không biết mua nhãn hiệu gì , trong đầu hắn quanh đi quẩn lại cũng chỉ có Adidas , Nike cùng Converse mà thôi .


Bởi nguyên nhân này , tốt nhất vẫn nên tặng ví cho nàng .


Làm Minh khá bất ngờ là hắn lại tìm được một cửa hàng Hermes tại đây .


Trong trung tâm thương mại này thật sự không thiếu túi sách , từ Louis Vuitton , Prada , Gucci đến Chanel và giờ hắn thấy cả Hermes .


Túi sách Hermes .


Minh lẩm bẩm từ này sau đó liền không dừng lại nữa , trực tiếp đi vào bên trong .


Trong tất cả các thương hiệu túi sách thời trang thì Hermes chính là thương hiệu cao cấp nhất .


Nó cao cấp nhất là bởi toàn bộ sản phẩm của Hermes đều là thủ công , tất nhiên như vậy thì chưa đủ.


Hermes quý không hẳn ở chất liệu , cũng không hẳn ở nó đính bao nhiêu viên kim cương đá quý , càng không phải vì nó là dòng sản phẩm đẹp nhất , nó quý nhất bởi nó hiếm nhất .


Muốn sở hữu một chiếc túi Hermes khó hơn rất rất nhiều so với Chanel , Gucci hay bất cứ nhãn túi thời trang nào tương tự , tất nhiên cũng bởi vậy doanh thu của Hermes cũng không tính là quá mạnh so với những đối thủ của mình .


"Dạ , em có thể giúp di cho anh ạ ? ".

Minh vừa vào liền đã có nhân viên tiếp đón hắn , một nhân viên nữ khá ưa nhìn .


Hầu hết các cửa hàng thời trang đều là vậy , nhân viên đều sẽ là nữ đồng thời đều phải ưa nhìn .


"Anh vào xem trước một chút ".


Minh cũng không nói nhiều , hắn bước chậm rãi trong gian hàng Hermes , người phục vụ thì thủy chung bước theo hắn , thủy chung duy trì khoảng cách 5 mét với hắn .


Thú thật Minh không thích mua đồ có ai cứ đi kè kè mình nhưng vì nhân viên cửa hàng cũng biết giữ khoảng cách , hắn cũng sẽ không nói gì , chí ít đối phương im lặng là được .


Hắn chọn túi Hermes không phải vì hắn thích Hermes nhất , trong các nhãn hiệu thời trang thì Minh thích nhất thiết kế của Louis Vuitton , hắn chọn Hermes vì tính 'duy nhất' của nó .


Một chiếc túi như vậy không phải là thích hợp với Hương sao ? .


Có lẽ trong mắt người khác , nàng không xinh đẹp nhất , không tài năng nhất cũng không giàu có nhất , nhưng trong mắt hắn nàng là duy nhất , là đặc biệt nhất .


Hermes cùng Chanel là hai nhãn hiệu thời trang rất ít thay đổi thiết kế , Chanel thỉnh thoảng còn phá cách còn Hermes về cơ bản đều giữ thiết kế trường tồn với thời gian .


Vào niên đại này , Hermes cũng chỉ có một kiểu thiết kế duy nhất , mẫu túi Brikin Hermes .


"Em ơi lại đây cho anh hỏi một chút ".


Nhân viên cửa hàng thấy Minh lên tiếng vội chạy tới , dùng giọng nói ngọt ngào mà đáp .


"Dạ , anh có việc gì ạ ".


Minh chỉ chiếc túi sách màu đỏ trước mặt mình , cười mà nói .


"Ở đây cho quẹt thẻ chứ ? ".


"Dạ vâng , tất nhiên rồi ạ ".


Minh lúc này mới gật đầu , câu hỏi này tất nhiên là hỏi thừa nhưng hỏi thừa còn hơn hỏi thiếu .


Niên đại này không phải nơi nào cũng có thể quẹt thẻ , phải biết ngay bản thân Minh kiếp trước vào giai đoạn 2003 hắn còn chẳng biết quẹt thẻ là cái gì , thẻ ngân hàng với hắn còn là thứ mơ mơ hồ hồ.


"Lấy chiếc túi này xuống cho anh ".


Tại cửa hàng Hermes thật sự không có nhiều mẫu mã túi sách để chọn , đây . . . cũng không phải đi chọn rau được chứ ? .


Túi sách Hermes về cơ bản là một kiểu , chọn mua chỉ cần . . . chọn màu là được , chí ít năm 2003 là như thế .


Nhân viên cửa hàng nghe Minh nói thế vội gật đầu sau đó nói .


"Anh đợi em một chút ạ , em đi lấy hộp đựng túi ".


Cô nhân viên này vừa nói vừa nhìn Minh , khuôn mặt ưa nhìn hơi đỏ lên sau đó rất nhanh quay đầu rời đi .


Một cửa hàng đại diện của Hermes như vậy một tháng cũng không bán được bao nhiêu túi , số lượng chỉ sợ đếm trên đầu ngón tay .


Mỗi chiếc túi Hermes đều có giá trị rất rất cao đồng thời không bao giờ giảm giá ra ngoài cũng càng không chấp nhận cho nhân viên chạy ra chào hàng hay mời khách .


Cái này có lẽ gọi là đẳng cấp đi ? .


Không bao lâu , cô nhân viên quay lại , cẩn thận gói túi sách cho Minh sau đó theo hắn ra quầy thanh toán .


Một người đàn ông đi mua túi sách nữ , không cần nói cũng biết sẽ tính làm gì .


Minh có thể thấy rõ nét ước ao xen lẫn chút ghen tị trong mắt mấy nhân viên nữ ở đây hơn nữa hắn cũng có thể thấy người ta cũng đang 'trộm' nhìn hắn .


Minh ngày hôm nay mặc Vest đi gặp đối tác bởi vậy vẻ ngoài của hắn rất rất tốt , đến cả đồng hồ của hắn cũng đã đổi thành Rolex , nhân viên có thể vào làm cho Hermes đều phải rèn ra được con mắt nhìn khách hàng .


Các nàng có thể đánh giá một người có tiền hay không có tiền .


Tất nhiên thời đại này rất ít trường hợp 'đại gia' ăn mặc rách dưới cầm túi đi chợ mua Hermes 'và cái kết' .


Vẻ ngoài của Minh tốt như vậy , hắn lại có tiền hơn nữa còn cực kỳ trẻ , hắn sao có thể làm người khác không động tâm ? .

Nam nhân bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền vẫn luôn là hình ảnh lý tưởng trong lòng nữ nhân , bất kể là thời đại nào .


Cái này cũng sẽ giống như nam nhân vẫn luôn thích nữ nhân xinh đẹp , số đo ba vòng hoàn mỹ vậy , không có gì đáng chê trách cả .


"Dạ , của anh hết 83000 đồng ạ ".


Nhân viên tính tiền ngẩng đầu lên , đẩy một chiếc hộp Hermes màu đỏ cho Minh sau đó hướng về Minh nhẹ nhàng nói ra .


Với nhân viên Hermes , bọn họ nhất định phải luyện được bản lĩnh này , báo giá tiền không được run , nhất định phải giữ giọng nói tự nhiên nhất có thể .


Minh thì cười cười , đưa thẻ cho nàng , cũng không nói gì .


Một chiếc túi Hermes vài chục ngàn USD mới là bình thường .


"Anh có thể ghi lại số điện thoại cùng địa chỉ liên hệ để Hermes Đại Nam tiện liên lạc không ạ ? ".


Trong lúc này cô nhân viên vốn theo Minh từ đầu lên tiếng .


Thấy Minh quay ra nhìn nàng , nàng vội nói .


"Dạ là thế này ạ , Hermes Đại Nam muốn lưu lại cách liên lạc của khách hàng , nhân dịp lễ Noel năm nay Hermes có chương trình 'tuần lễ tình yêu' , với những khách hàng mua sản phẩm của Hermes đều có thể tham gia , đây là một chương trình quay thưởng , phần thưởng lớn nhất là một tour du lịch Paris bao quát vé tham dự tuần lễ thời trang Paris ".


Mỗi sản phẩm Hermes bán ra đều sẽ lưu mã , dùng những mã này quay thưởng cũng tính là dễ hiểu vì thế cũng chỉ cần điện thoại liên lạc của Minh mà thôi .


Minh lúc này nghĩ nghĩ một chút , thản nhiên nói .


"Thế có phải mua càng nhiều túi thì khả năng trúng thưởng càng cao không ? ".


Cô nhân viên ngẩng đầu lên nhìn Minh , bị hắn hỏi thế có chút đỏ mặt sau đó cũng không biết nói gì.

Việc này tất nhiên là đúng đấy , mỗi mã là một lần quay thưởng , mỗi sản phẩm túi xách là một mã bởi vậy tỷ lệ trúng thưởng nhất định sẽ tăng lên .


Nhưng mà việc này nhân viên Hermes không được nói ra , nói ra sẽ giảm 'bức cách' của Hermes , cái này thuộc về phạm trù khách hàng 'tự hiểu'.


"Đi lấy cho tôi một chiếc túi tương tự đi , là màu đen ".


Cô nhân viên lại ngẩng đầu lên nhìn Minh , có chút ngây người sau đó vội vâng vâng dạ dạ .


Với Minh mà nói , hắn cũng không quý báu gì tuần lễ thời trang Paris , về cơ bản xem không hiểu gì cả , hắn thích thời trang là thật nhưng mà tuần lễ thời trang xem trên TV là được rồi bởi nhiều khi ở trên TV hắn xem cũng chẳng hiểu .


Thời trang vốn là thứ khó hiểu , hứng thú của Minh về cái tuần lễ này thực sự không cao .


Nhưng mà Minh cảm thấy đây là một cơ hội , một chuyến đi thắt chặt tình cảm cũng tốt , tất nhiên không chỉ với Hương mà còn với cả Thanh .


Trái ôm phải ấp hai nàng tại Paris , vừa nghĩ đến thôi Minh đã cảm thấy khí huyết toàn thân như sôi trào .


Tất nhiên kể cả không trúng , hắn vẫn sẽ nghĩ cách mang cả hai nàng đi đâu đó .


Lễ Noel mà , một năm mới có một lần , không tận dụng sao được ? .

Chưởng Môn Sư Thúc Không Thể Nào Là Phàm Nhân truyện khá hay , hệ thống tốt với những pha tấu hài , không não tàn , gái gú luôn nhiều !!!!