Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 228: Mấy Ai Bình Thường Khi Yêu ?



Minh lái xe về khu vực trung tâm nội thành .


Lúc này đã hơn 19h30 , hắn ở trong trung tâm thương mại hơn 1 tiếng đồng hồ cũng không phải vô ích , quả nhiên không gặp tắc đường .


Đợi hắn về đến Trần Quý Cáp cất đồ cũng đã là 20h , thời điểm này Minh thoải mái nằm trên sofa bắt đầu nhắn tin cho Hương .


Ngày hôm nay hắn cũng đã báo lịch cho bạn gái , hắn nói sáng hắn đi học . . . chiều tối cũng đi học .


Hương tất nhiên cũng không quá nghi ngờ dù sao việc này quá bình thường , thứ bảy nghỉ học vốn không phải thời gian để đi chơi mà là thời gian học thêm bù đầu .


Nếu không phải Minh bám vào Doãn tỷ để mẹ hắn tin tưởng thì có khi hắn cũng xếp kín lịch học thêm thật .


"Em đang làm gì đấy ? ".

♡ (˘▽˘>ԅ( ˘⌣˘)


"Em vừa ăn cơm xong , giờ đang xem Tv này , anh vừa đi học về à ? ".


Hương ngồi trên ghế sofa , nàng vừa nhìn màn hình điện thoại vừa hơi hơi đỏ mặt .


Thú thật nàng vẫn không quen cho lắm với việc mình có người yêu .


Nghĩ đến việc hôm qua , Hương bất giác đỏ mặt , khuôn mặt xinh đẹp liền cúi gằm xuống chiếc gối đặt trên đùi .


Tất nhiên không phải Hương hối hận mà chỉ là nàng không quen , ví như cách xưng hô chẳng hạn .


Nàng . . . cũng không tưởng tượng được ra mới cách có một ngày thôi hai đứa xưng hô đã thành 'anh em' , rõ ràng lúc trước 'bằng vai bằng vế ' với nhau , hiện tại nàng đã thấp hơn Minh một chút.


Nghĩ đến việc này , Hương bất giác chu cái miệng nhỏ lên , nàng cảm giác bất công .


Tất nhiên khi con người ta có tình yêu thì sẽ không ngăn cản được cảm xúc của mình thậm chí cũng không khống chế được chính bản thân mình .


Hương cảm thấy tim mình đập nhanh hơn , mặt nàng dễ đỏ hơn cũng hay . . . nghĩ linh tinh hơn .


Đâu phải ngẫu nhiên rất nhiều bậc phụ huynh cùng thầy cô giáo cấm con mình yêu đương sớm đâu ? .


"Anh vừa mới về , nhớ em quá , cho véo má cái nữa đi ".

♡ (˘▽˘>ԅ( ˘⌣˘)

Hương nhìn tin nhắn gửi đến , sắc mặt càng đỏ lại càng mê người , cũng may nàng ở trong phòng riêng , cũng không sợ mama biết .

Hương lúc này chỉ mặc một chiếc áo phông cùng một chiếc quần đùi ngắn cũn , nàng cầm lấy gối ôm cùng điện thoại bước từ Sofa lên trên giường , nằm nhoài lên chiếc giường êm ái , lưng dựa vào gối , một tay đưa ra nhẹ kéo chăn mềm che đi đôi chân của mình sau đó bắt đầu 'rep' tin nhắn bạn trai .


Cô bé này đến cả phim cũng bắt đầu không xem rồi .


"Á , đau "

。゜゜(´O`)°゜。


"Em giận anh rồi , không chơi với anh nữa ".

ヾ(`ヘ´)ノ゙


Hương vừa nhắn vừa cười khúc khích .


Ở phía bên kia , Minh cũng cười khúc khích , hắn đóng vai người lớn đã quen rồi thậm chí đây cũng chẳng coi là đóng vai , đây mới là những gì hắn nên thể hiện nhưng mà chỉ cần liên hệ với cô gái kia là hắn không thể nào tỏ ra 'trưởng thành' được .


"Người ta xin lỗi mà "

.・゚゚・(/ω\)・゚゚・.

"Hôn vào má cho bớt đau nè ".

(っ˘з(˘⌣˘ ) ♡


_ _ _ __


Người ngoài nhìn vào có thể cảm thấy có vấn đề nhưng mà hắn quan tâm làm gì cái ánh mắt người ngoài , hắn thích cái cảm giác này .


Hắn cùng Hương có thể nói chuyện thế này hàng giờ hàng giờ , tất nhiên hiện tại Minh có việc nghiêm túc hơn cần làm vì thế sau một loạt tin nhắn với Hương , hắn mới vào việc chính .


"Mình đi ăn kem đi , anh mời ? ".

( ˘⌣˘)♡(˘⌣˘ )

Hương nhận được tin nhắn của hắn , nàng hơi hướng mắt nhìn đồng hồ trong phòng , lúc này là 20h30 phút .


Cô gái nhẹ nhíu mày , nàng bắt đầu tính toán một chút sau đó thật sự cảm thấy . . . không muộn lắm.

" Giờ em gọi taxi lên chợ hoa xong anh đón em ở chợ hoa nhé ? ".


Hương biết Minh đi xe máy bởi vậy nàng cảm thấy từ nhà hắn lên chợ hoa cũng không quá xa , từ nhà nàng bắt taxi lên chợ hoa cũng tương tự như vậy .


"Sao có thể U66Aa để bạn gái anh đêm hôm đứng giữa đường được , anh đến đón em nhé ? ".


Hương nhìn vào hàng tin nhắn này , bất giác cũng thấy ngọt ngào xen lẫn chút là lạ .


Từ trước đến giờ nàng đi đâu đều có là đi taxi hoặc có tài xế riêng của bố đưa đi nhưng đây là lần đầu tiên trong đầu Hương có cái khái niệm bạn trai đón tận nhà .


Hương đắn đo một chút sau đó rốt cuộc cũng gật đầu , dù sao trong suy nghĩ của nàng hai đứa đã yêu nhau , việc bạn trai biết nhà mình thì có gì đâu ? .


Thú thật nếu không phải Minh hồi cấp 2 quá nhát thì hắn còn biết nhà Hương sớm hơn , Hương chít ít cũng đã có 2 lần mời bạn bè trong lớp về nhà mình ăn sinh nhật rồi .


"Vậy anh đến địa chỉ XXXXXXXXXXXXX đợi em nhé , đến nơi thì gọi điện cho em ".


Nhìn thấy tin nhắn địa chỉ nàng của , Minh không khỏi nắm chặt tay lại , chí ít với hắn đây lại là một bước tiến lớn .


Minh cơ hồ không kịp chờ đợi , lao vút ra khỏi nhà , cầm theo chìa khóa con A4 rời đi , tất nhiên trước đó hắn cũng kịp thay quần áo rồi , cũng không đến mức mặc Vest đi chơi với người yêu .


Hương sau khi nhắn tin cho Minh xong , nàng âm thầm chột dạ .


Mẹ nàng cho nàng tự do khá lớn nhưng không bao gồm đi chơi đêm dù sao Hương mới 15 tuổi , có tự do nữa thì mẹ nàng cũng không thể để nàng đi chơi về muộn được .


Hương lúc này muốn ra ngoài cũng có chút khó khăn thế là liền lấy điện thoại nhắn tin .


"Ngân ơi cứu tao với ".


Sau khoảng 1 phút , điện thoại nàng nhận được tin nhắn hồi đáp .


"Có việc gì thế mày ? ".


"Khoảng 5 phút nữa mày gọi điện đến số di động nhà tao nhé Ngân , bảo với mama tao là không liên lạc được số di động của tao , mama tao hỏi thì mày bảo rủ tao đi chợ hoa nha ".


Chợ hoa . . . cái địa danh này khá gần nhà Hương , chí ít để mẹ nàng an tâm một chút .


Ở phía bên kia , cô bé được gọi là Ngân hơi sững người bất quá rất nhanh nhắn tin lại .


"Tao chỉ cần bảo rủ mày đi chợ hoa thôi hả ? , thế nếu mama nhà mày gọi điện cho mẹ tao thì sao , với cả nếu mày chưa về mama nhà mày gọi điện cho tao thì sao ? ".


Ngân hỏi khá cẩn thận , cô gái này bản thân Minh cũng biết hơn nữa cực kỳ ấn tượng .


Nếu dung mạo của Hương là 10 thì Ngân cũng phải 8 điểm nhưng ấn tượng nhất ở Ngân không phải là dung mạo là mái tóc , mái tóc của nàng dài 1m3 , cô bé này nuôi tóc siêu siêu dài .


Ngân nằm trong nhóm bạn chơi cực thân với Hương hồi cấp 2 đồng thời cũng là thư ký của lớp , không chỉ chữ đẹp mà còn phi thường cẩn thận , suy nghĩ có chút thấu đáo trước tuổi .


Mà thật ra cái lớp chuyên toán của hắn năm đó đứa nào cũng không quá bình thường , là tập hợp của một đám học sinh giỏi hơn người ngồi lại với nhau , không phải ngẫu nhiên mà mẹ hắn tự hào đến thế mỗi khi nhắc đến việc thằng con mình học chuyên toán .


Hương lúc này nghĩ nghĩ một chút , lại đáp .

"Mama tao gọi điện đến nhà mày á . . . cái này cũng có thể đấy , hay là mày lén lút xuống nhà rút tạm dây điện thoại bàn ra ? ".


Ngân vốn đang uống nước , nhận được tin nhắn của cô bạn thân tí nữa phun nước ra màn hình điện thoại , khó khăn lắm mới nuốt được ngụm nước xuống mà vỗ vỗ ngực mình .


"Còn mama tao gọi á , mày cứ giả vờ không nghe điện đi xong gọi báo tao , rồi nhắn lại cho mama tao chỗ này đông quá không nghe được , bảo tao sắp về rồi ".


Hương nhắn xong tin này , có chút trầm mặc mà Ngân ở bên kia cũng trầm mặc .


Nàng lần này cũng không nhắn tin nữa mà là gọi điện thoại thẳng cho Hương .


"Này , mày phải nói với tao là mày đi đâu chứ , tao không khơi khơi nói dối mama mày được đâu , nếu không nói được qua điện thoại thì để tao qua nhà mày đi cùng mày luôn , được không ? ".


Thế nào là bạn bè ? , thế này là bạn bè .


Hương nghe được Ngân lo lắng cho mình , trong lòng nàng ấm áp .


Việc này cũng không phải nàng không thể nói với Ngân , dù sao trước thời điểm này nàng đã có thể ung dung nói với Vic rằng mình cũng hơi hơi thích Minh , không phải sao ? .


Hương là vậy , yêu ra yêu mà ghét ra ghét .


"Tao được người ta rủ đi ăn kem ".


Nghe bạn thân mình đáp , đầu Ngân hơi giật giật sau đó dùng giọng nói sặc mùi 'bà tám' hướng về phía cô bạn thân .


"Aaaaa "


"Hương công chúa có người yêu rồi đúng không ? , nói đi là anh nào thế , nhà ở đâu ? , có đáng tin không ? ".


Nếu Ngân ở ngay bên cạnh Hương , Hương không ngại đưa tay ra gõ vào đầu cô bạn mình một cái , đáng tiếc lúc này không thể .


"Thôi nào , mày từ từ được không , hôm nào rảnh tao với mày đi uống sinh tố , tao mời ".


"Thỏa mãn tính bát quái của mày có khi người ta ngủ được một giấc rồi kìa , việc này mày có giúp không ".


Ở đầu giây bên kia , Ngân nghĩ mấy giây rồi quyết tâm gật đầu .


"Giúp" .


Mấy ai lại bình thường khi yêu đây ? .


_ _ __ _ _


Kế hoạch của Hương khá là thành công , chí ít mama nàng cũng không hỏi gì , cái này được gây dựng trên tình bạn của Hương cùng mấy cô gái cấp hai của mình , một mối quan hệ mà mama cùng baba nàng đều có thể tin tưởng .


Nói không quá thì hội bạn của Hương được mẹ nàng coi như con gái trong nhà , quý vô cùng .


Đây cũng không phải việc khó hiểu gì , giả sử Minh có được hội bạn như thế này hồi cấp 2 đồng thời thường xuyên qua nhà hắn thì mẹ hắn chắc chắn cũng sẽ quý như con gái trong nhà .


"Mẹ ơi , cái Ngân đợi con ở ngoài rồi , con đi đây ạ , khoảng 10h con về ".


Hương ăn mặc vẫn khá đơn giản , nàng mặc một chiếc quần bò , một chiếc áo len dài tay màu trắng , khoác một chiếc áo Jacket cùng tông màu bên ngoài .


Ăn mặc như vậy khiến mẹ nàng cũng rất khó phân biệt giữa việc Hương đi chơi cùng Ngân hay cùng Minh .


"Đi chậm thôi con , cẩn thận ngã bây giờ , mà ra chợ hoa tiện thì mua cho mẹ một chậu cúc trắng nhé ".


Hương nghe vậy căn bản không nghĩ nhiều , ngọt ngào nói .


"Vâng thưa mẹ , con thấy người ta bán thì sẽ mua về ạ "


"Thế đi chơi có đủ tiền chưa ? ".


Trong lúc Hương cúi xuống đi đôi Converse quen thuộc , mẹ nàng đã đứng lên lấy ví .


"Dạ không cần đâu , con còn tiền mà ".


Nàng vừa nói xong đã thấy mẹ mình đưa bốn tờ năm trăm về phía mình mà nói .


"Cứ cầm đi , coi như mẹ trả tiền chậu hoa cúc ".


Hương thấy vậy cũng ngoan ngoãn lấy tiền , nàng cũng không lại nhiều lời .


Nhiều lời . . . là lộ đấy .


Nói đi cũng phải nói lại , bốn tờ năm trăm chính là hai ngàn đồng , cũng bằng . . . gần nửa tháng lương của mẹ Minh .


Hương bước nhanh ra khỏi nhà , cũng cẩn thận khóa cửa lại sau đó thở phào một hơi , nhẹ đưa tay ra vỗ vỗ bộ ngực của mình .


Nàng cũng không bước nhanh mà bước khá từ tốn , ít nhất phải đi ra khỏi phạm vi camera nhà nàng đã .


Khu này . .. nhà ai cũng có camera cả , nhà Hương tất nhiên cũng có .


Thời điểm này , Minh cũng đã nhìn thấy Hương .


Hắn lúc này khá bất ngờ , hóa ra Hương là hàng xóm của Doãn tỷ thật , tất nhiên hai người cũng cách nhau vài căn biệt thự .


Thời điểm được nàng báo địa chỉ , Minh lập tức thấy quen quen , đến khi đi đến nơi liền hiểu được lý do vì sao mình quen thuộc đến thế , chỗ này cũng cừng đoạn đường đi thẳng tới nhà Doãn tỷ .


Hắn cũng bắt đầu đánh xe , chiếc Audi A4 chậm rãi lăn bánh sau đó dừng lại cách Hưởng khoảng 10m .


Trời đã về đêm , hắn cũng không muốn làm Hương giật mình , càng không nghĩ đến 'khoe xe' .


Với gia đình Hương , một con Audi A4 không đủ để khoe .


Hương chỉ thấy một chiếc xe ô tô dừng lại cách mình không xa , nàng cũng không nghĩ quá nhiều dù sao an ninh khu nhà nàng cực kỳ tốt nhưng bước chân của nàng dần dần chậm lại , nàng thấy Minh bước ra từ cửa xe , đang tươi cười vẫy mình .


Hai người tính ra mới có một ngày không gặp mà thôi nhưng mà . . . không nhớ nhau không phải tình yêu .


Một ngày không gặp cảm thấy xa cách như một năm đôi khi cũng không phải là nói quá .


Hương rất nhanh bước đến phía Minh còn Minh lại cúi người làm động tác chỉ vào xe .


"Mời công chúa của anh lên xe ".


Hương nghe vậy phá lên cười , nàng lấy hai đầu ngón tay cầm hai mảnh áo Jacket kéo ra thành hình váy , hơi nhún đầu gối xuống , điệu bộ thật sự giống công chúa .


_ _ __ _


Hương hiểu xe , chí ít hiểu xe hơn Thanh , nàng có thể nhận ra đây là xe mới .


Một bên vừa thắt dây an toàn , một bên Hương hỏi .


"Ba mẹ anh để anh lái xe luôn hả ? ".


Hương chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn Minh , trong mắt mang theo vẻ tò mò .


Nàng tất nhiên không nghĩ đến Minh đi mượn xe , nàng nghĩ xe này là của gia đình Minh .


Suy nghĩ này rất là bình thường bởi hồi cấp 2 bản thân Hương đâu hiểu gì về Minh , nàng chỉ dần dần hiểu rõ một Minh cấp 3 , một Minh mặc toàn đồ hiệu , một Minh 15 tuổi đi SH đến trường .


Với nàng mà nói , gia đình Minh nhất định cũng rất có tiền .


Minh cũng thắt dây an toàn , bắt đầu quay xe sau đó nói .


"Xe anh mua đấy , ba mẹ cũng không có biết , tiền bán ca khúc ".


Lần này đúng là Hương không đoán ra được , nàng hơi kinh ngạc mà nói .

"Bán ca khúc được nhiều tiền như vậy hả anh ? , Album của chị Lam Linh chẳng lẽ thành công đến thế ? ".


Hương về nhà tất nhiên cũng đi lên mạng , cũng đi tra OV .


Không tra thì thôi , nàng vừa tra liền sợ hết hồn , khi đó nàng mới biết bạn trai mình thiên tài đến thế .


Tất nhiên hầu hết các bài hát của OV đều gắn với Album Bùa Yêu của Lam Linh dẫn tới Hương cũng chỉ biết có vậy .


"Một Album của bà Linh thì không đủ đâu nhưng mà anh cũng không chỉ sáng tác nhạc cho bà Linh , em thấy Doãn tỷ rồi đúng không ? , Album tiếp theo cùng Album tiếp theo nữa của Doãn tỷ đều là do anh chủ đạo , tiền xe chủ yếu là tiền dự tri Doãn tỷ đưa trước ".


Nói xong Minh tươi cười quay lại nhìn bạn gái mà nói .


"Thấy anh giỏi không ? ".


Hương cực kỳ tự hào mà gật mạnh đầu một cái .


"Giỏi ".


Đây cũng là lời khen thật , cả ngày hôm nay nàng đều nghe bài hát người yêu sáng tác , thật sự hay .


"Vậy thưởng anh đi ".


Hắn nói xong một tay lái xe , một tay chỉ vào má mình .


Hương ngồi trong xe , nàng lườm hắn một cái , khuôn mặt đỏ như quả táo chín nhưng mà nàng vẫn chuyển thân , nhoài người hướng về phía hắn .


(/^-^♡(^ ^*)/


Ôi tình yêu .

_ _ _ __

P/s : Cơm chó đêm khuya , lêu lêu

Chưởng Môn Sư Thúc Không Thể Nào Là Phàm Nhân truyện khá hay , hệ thống tốt với những pha tấu hài , không não tàn , gái gú luôn nhiều !!!!