Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 229: Chợ Hoa Về Đêm .



Thời đại này thật ra không thiếu người giàu , giàu ở đây không phải giàu một đời mà là giàu nhiều đời .


Nói những người này là địa chủ thế hệ trước có lẽ cũng không sai sau đó dần dần từ địa chủ chuyển thành tư bản , từ từ nắm giữ những vị trí quan trọng trong nền kinh tế quốc gia .


Tất nhiên hầu hết địa chủ chuyển hóa thành tư bản trong thời đại này phải đáp ứng được một điều kiện đấy chính là phải ngoan .


Ít nhất mặt ngoài phải ngoan .


Cũng bởi thế hệ trước tồn tại mà thế hệ sau ở Đại Nam có khá nhiều thiếu gia nhà giàu mà những thiếu gia nhà giàu này 15-16 tuổi đã lái ô tô ra đường cũng thuộc dạng khá bình thường dù sao ở Mỹ hay các nước EU thì 16 tuổi đã có thể thi bằng lái xe , chỉ là không thể tự lái xe một mình mà thôi .


Hương thì cũng không biết lái xe ô tô , cha mẹ nàng ở khoản này quản nàng cực kỳ nghiêm túc nhưng trong những đứa bạn nhà giàu của Hương , Hương biết không ít đứa cũng đã thử lái xe , người lớn không cản được , không cấm được .


Đến cái địa vị gia đình như bọn họ , cha mẹ nào có thời gian đi nhìn con cái chằm chằm ? .


Chỉ là không biết tại sao cũng là lái xe ô tô , cũng là 'vi phạm pháp luật' mà Minh cho nàng cảm giác rất khác .


Hương từng ngồi trên xe một đứa bạn sau đó . . . cũng không còn có lần sau bởi đứa bạn kia của Hương một khi lên xe là phóng bạt mạng , bản thân Hương cũng không phải đam mê tốc độ gì , lần đó dọa nàng sợ gần chết .


Cũng bởi thế khi Hương lên xe của bạn trai , việc đầu tiên nàng làm là thắt dây an toàn bất quá khi Minh bắt đầu để xe lăn bánh , Hương đột nhiên cảm thấy cực kỳ an tâm .


Minh lái xe không nhanh không chậm , hắn lái xe cũng cực kỳ êm , cho nàng cảm giác an toàn cực kỳ thậm chí cho Hương cảm giác như tài xế của cha nàng cử đến đưa nàng đi chơi vậy .


Ở điểm này Minh tất nhiên thành thạo , chí ít đám trẻ choai choai ngoài kia sao có thể có tay lái chắc hơn hắn ? .


"Đừng nhìn anh chằm chằm thế , anh ngại đấy ".

Minh cảm thấy bạn gái nhìn từ lúc lên xe đều tập trung nhìn mình , hắn không khỏi quay về phía nàng tươi cười nói .


Hương cũng bật cười có điều nàng cảm thấy không nên khen bạn trai nữa , nên tiết kiệm lời khen một chút thế là chủ động nói sang chuyện khác .

"Chút nữa đi qua chợ hoa anh dừng lại nhé , theo em đi chợ hoa một chút"

"Mama bảo em có ra ngoài tiện đường thì lên chợ hoa mua cho mama một chậu cúc trắng ".


Hương cũng không dám nói việc của Ngân ra với Minh , nói ra xong nàng cũng không biết chui p2e2u xuống cái lỗ nào .


Minh vừa nghe thấy đây là mẹ vợ tương lai muốn liền nghiêm túc gật đầu với bạn gái , hắn tất nhiên đoán không được nguyên nhân sâu xa bên trong .


Chợ hoa về đêm tất nhiên vẫn mở chỉ là muốn đi xe vào thì có chút khó , cũng may bãi đậu xe ô tô cũng gần đó , Minh cùng Hương đi từ Gara để xe tới chợ hoa cũng chỉ khoảng 5 phút đi bộ mà thôi.


Hai người nắm tay nhau mà đi , mười ngón tay đan xen vào nhau , Minh thật sự không biết Hương cảm giác ra sao nhưng với hắn cảm giác này thật thích .


Ngón tay nàng thật dài , bàn tay trắng mịn hơn nữa còn mềm , hồi trước Minh vẫn hay nghe người ta nói đùa , đây là bàn tay của con nhà giàu , chí ít ở nhà cũng không cần làm gì .


Về phần Minh , bàn tay của hắn thật lớn , có chút cứng , Hương thậm chí có thể cảm nhận từng vết chai trên tay Minh bởi vậy nàng vô thức siết chặt tay hắn hơn .


Hương cũng biết những vết chai này là từ đâu ra , những vết chai này là từ luyện đàn mà ra , nàng không biết đánh ghita , nàng càng không có quá nhiều thiên phú âm nhạc nhưng mà nàng hiểu bạn trai mình phải khổ luyện rất rất nhiều mới có ngày hôm nay .


Khi một người đàn ông bỏ ra rất nhiều công sức sau đó đạt được hồi báo , khi đó kèm theo sự hồi báo chính là sự thừa nhận .


Quá trình chọn mua hoa cũng không quá lâu , đi qua vài cửa hàng là có thể chọn được một chậu cúc trắng thật đẹp , ít nhất là Hương thấy nó đẹp .


Đây vốn là mùa cúc đã thế còn đang ở chợ hoa , chọn một chậu cúc trắng có gì khó ? .


"Đừng trả tiền , để em ".


Khi Hương thấy bạn trai mình lấy ví ra liền nhẹ nói một câu sau đó tranh thủ lấy ví của mình .


Hương đã nói vậy bản thân Minh cũng không đi tranh bởi vì không cần thiết bất quá hắn lúc này cũng nhìn qua ví của Hương .


Túi xách Hương mang theo thì Minh không nhận ra nhãn hiệu nhưng ví của nàng là ví LV .


Một bên Minh đưa tay tiếp nhận chậu hoa từ ông chú bán hàng , một bên hướng về bạn gái mà nói .


"Em thích đồ LV không ? ".


Hương mới cất ví vào túi thì nghe bạn trai hỏi , nàng rất nhanh cười nói .


"Không cần mua cho em đâu , cái này là mẹ em tặng sinh nhật ".


Hương vừa nói vừa lè lưỡi với Minh , nàng biết bạn trai nghĩ gì , trong lòng ngọt ngào nhưng mà Hương cũng biết những cái ví như vậy rất đắt .


Chiếc ví này mẹ nàng bỏ ra 5 ngàn , nàng cũng không muốn Minh vì mình chi tiền .


Hương khác với Thanh , Hương hiểu khá nhiều thứ chỉ là đều không 'chuyên' mà thôi .


Nàng biết Minh có thể kiếm tiền dù sao trên mạng danh tiếng của Minh cao như vậy nhưng mà nhạc sĩ cũng không tính là nghề nghiệp ổn định , đây là một nghề cần linh cảm .


Nhiều khi một bài hát có thể ăn cả năm thậm chí ba năm nhưng nhiều khi ba năm không ra nổi một bài hát , việc này thậm chí mới là bình thường .


Nàng không rõ Minh kiếm được bao nhiêu nhưng nàng không muốn hắn lại chịu áp lực về tài chính, nàng cảm thấy tiền Minh kiếm được mang đi mua xe xong . . . cũng không còn bao nhiêu .


Nàng vừa nói xong câu này đột nhiên thấy Minh nghiêng người , nhẹ hôn vào má nàng một cái .


"Anh làm gì thế , người ta nhìn kia ".

Hương bị giật mình , phải mất vài giây mới kịp phản ứng , khuôn mặt xinh đẹp lại đỏ lên , hơi hơi cúi đầu xuống .


Ở trên xe nàng chủ động hôn má hắn là vì chỉ có hai người nhưng mà ở đây đông như vậy , da mặt Hương vốn mỏng , nàng thực sự cảm thấy rất xấu hổ .


"Ai bảo bạn gái anh xinh quá , anh không nhịn được đây ".


Minh đúng là không nhịn được mà hôn nàng .


Hắn không biết được Hương nghĩ những gì nhưng hắn hiểu bạn gái muốn tiết kiệm tiền cho hắn , cảm giác này rất lạ , cảm giác này . . . chỉ xuất hiện trong truyền thuyết đối với Minh .


Kiếp trước hắn cũng chỉ nghe thấy việc này trên mạng dù sao hắn chưa từng được trải nghiệm qua .


Thời điểm hắn cùng Tâm quen nhau , Tâm cũng không cần lo lắng cho tài chính của Minh .


Ví như cùng câu hỏi kia , Tâm nhất định sẽ nói thích sau đó Minh cùng Tâm sẽ đi mua vài cái ví LV , đây mới là tiết tấu bình thường .


Cái này cũng không phải là Tâm sai mà Minh hiển nhiên không cảm thấy nàng sai chỉ là hiện tại cảm giác liền là lạ hơn nữa có chút kích thích Minh .


Hai người tại chợ hoa đi thêm một lúc , đây cũng là lần đâu tiên Minh đi chợ hoa kể từ khi sống lại , nó khác rất nhiều với chợ hoa trong ký ức hắn , trở nên chuyên nghiệp hơn nhiều lắm đồng thời cũng có càng nhiều người nước ngoài đi chợ hoa .



"Hay là mình không đi ăn kem nữa , cứ ở nơi này được không ? ".


Hương thật sự bị những đóa hoa này mê hoặc , con gái mà mấy ai không thích những thứ xinh đẹp .


Nàng vốn nói dối mẹ là theo Ngân đi chợ hoa , nàng cũng không phải chưa từng ra chợ hoa bao giờ nhưng mà lần đầu tiên có cái cảm giác này , bởi vậy nàng cảm thấy cũng không cần đi ăn kem làm gì dù sao cũng không đói .


Minh tất nhiên không có ý kiến gì , hắn vốn chỉ muốn gặp Hương vốn chỉ muốn cùng nàng đi chơi với nhau , còn việc có đi ăn kem hay không hắn đều không nghĩ quá nhiều .


Hai người cứ thế dạo bước , thỉnh thoảng lại chỉ đông ngó tây mãi cho đến khi nhìn thấy một cửa hàng địa lan .


"Oa , đẹp quá ".


Mắt Hương lúc này sáng lên bất quá mỗi chậu địa lan đều rất lớn , nàng cũng không biết mang về kiểu gì .


Chủ cửa hàng địa lan là một người đàn ông trung niên khoảng ngoài 40 tuổi lúc này cũng để ý đến Hương cùng Minh .


Người đi mua địa lan bình thường đều không phải người trẻ tuổi , người đến xem thì nhiều lắm nhưng đến mua đại đa số đều là người trưởng thành , có kinh tế cũng có gia đình , tất nhiên ngoại trừ mua ra còn có thể thuê .


Tuy nhiên làm ông chủ một cửa hàng địa lan , người đàn ông này vẫn có ánh mắt rất khá , lập tức chủ động đi ra hướng về phía Minh cùng Hương .

"Các cháu cần chú giúp gì không ? ".


Hương nghe vậy theo bản năng lắc đầu bất quá Minh ở đằng sau đã lên tiếng .


"Để bọn cháu xem trước một chút đã ạ ".


Chủ cửa hàng gật đầu , vui vẻ nhường đường cho cả hai , trong mắt mang theo vẻ mong chờ .


Cửa hàng bên trong cũng có không ít người , cũng may cửa hàng này đủ rộng bất quá người đến đông cũng chưa chắc là mua , phần nhiều là ngắm .


Gia đình Hương vào dịp tết thật ra không có thói quen chơi địa lan , nhà nàng đều mua mai cùng đào bởi vậy cứ mỗi lần đi qua một chậu địa lan ánh mắt Hương đều sáng lên .


"Em thích không , hay mình mua một chậu về nhé ? ".


Lúc này Minh ở đằng sau nói nhỏ vào tai Hương , Hương nghe vậy hơi sững người sau đó vừa gật vừa lắc .

"Em thích , hoa này thật đẹp nhưng mà mang về như thế nào ? , với cả em có lẽ cũng không mua đâu".


Mỗi chậu địa lan đều có giá ở đó , thực sự rất đắt , chí ít Hương không mang đủ tiền hơn nữa mang về chưa chắc mẹ nàng đã cho phép .


Minh mỉm cười , ánh mắt tỏa sáng , trong đầu hắn lóe lên mộ ý tưởng .


"Sao không mua , em nhìn cây kia kìa , xem có đẹp không ? ".


Theo ngón tay Minh chỉ , Hương hơi nghiêng đầu sau đó lập tức bước nhanh tới , quanh chậu địa lan này cũng đang có không ít người .


Đây là một chậu địa lan với hai màu trắng – xanh làm chủ đạo , đâu đó điểm xuyết vài ánh vàng .


Chậu địa lan này rất cao , cao đến 5 tầng , nó đặt ở trung tâm nhà hoa như bậc quân vương ngự trị , đứng trên tất cả các chậu địa lan khác .


"Đẹp quá ".

Hương xuýt xoa một tiếng sau đó lại lắc đầu .


"Chậu hoa này lớn quá , em mang về nhà cũng không có chỗ để , tại dịp tết nhà em nhiều người mang mai với đào đến tặng lắm , mẹ em cũng thích nữa , mang chậu hoa này về cũng không biết để đâu ".


Nhà Hương không thiếu tiền để chơi địa lan nhưng mà mẹ vợ tương lai của Minh thích đào cùng mai thì ai nói gì được ? .


Hương tất nhiên cũng tin tưởng ngày tết nàng có thể thuyết phục mẹ mình mang một chậu cây như vậy để giữa nhà nhưng mà gia đình nàng đều không có kinh nghiệm chăm cây , lỡ sau này nó chết thì sao ? .


Một chậu địa lan như vậy , chết thì Hương có khi khóc mất , bởi nó thật sự rất đẹp .


"Mình có thể mua chậu hoa này xong qua tết bán lại cho chính nhà hoa này , cũng không có vấn đề hơn nữa còn tiết kiệm được không ít tiền ".


Hương ngơ ngác nhìn Minh như muốn xác định một chút là hắn nói thật hay nói dối dù sao thao tác này nàng không biết .


Minh cười cười bất quá nếu chỉ là mang chậu địa lan này về nhà Hương thì còn gì để nói ? .


Minh lúc này đưa tay ra nhẹ ôm lấy eo Hương , kéo nàng sát về phía mình .


"A, anh . .. anh làm gì thế , người ta nhìn kìa ".


"Đâu , làm gì có ai nhìn , em nhìn xem không phải các cặp đôi khác cũng thế sao ? ".


Hương nghe Minh nói thế vậy mà thật sư quay đầu nhìn xung quanh một chút .


Trong nhà hoa có không ít cặp đôi , cũng bởi đang đứng một chỗ ngắm hoa mà đều ôm lấy eo nhau thậm chí bên nữ còn tựa đầu vào bên nam , tự nhiên vô cùng .


Hương nhìn xong trực tiếp đỏ mặt bất quá thân thể nàng cũng không phản ứng nữa , cứ thế để cho Minh ôm eo chỉ là có chút không được tự nhiên cho lắm .


" Nếu em sợ bác gái không cho phép mang hoa về hay là mua đặt ở nhà anh ? ".


"Anh được . .. tặng một căn nhà , cũng đang không biết trang trí gì vào ngày tết , sao không đặt chậu địa lan này , đằng nào cũng là nhà của chúng mình ".


Hương ngơ ngác nhìn Minh một chút , đầu óc nàng hiện tại hơi hơi không đủ dùng .


Nàng nghe hiểu từng lời hắn nói nhưng gộp cả câu thì không hiểu gì cả .


"Anh được tặng một căn nhà ? ".


Các gia đình đại gia cũng rất ít khi tặng nhà cho con cái dù sao bạn trai nàng mới 15 tuổi , cha mẹ mua nhà cho con ở tuổi này làm gì ? , trừ khi là chia gia sản từ trước .


"Ừ , là đối tác tặng anh , cũng không mất tiền , chỉ mất tiền trang trí nội thất thôi ".


"Hay mai anh dẫn em đi xem nhà nhé ? ".


Nép trong lồng ngực Minh , Hương cảm thấy vẫn không hiểu gì lắm .


Hai chữ 'đối tác' kia có vấn đề dù sao nàng biết bạn trai mình là nhạc sĩ nhưng mà nhạc sĩ thường thường sẽ không dùng hai từ này , hai từ này thuộc về dân kinh doanh .


Mà bất kể kinh doanh thật hay là làm nghệ thuật đi chăng nữa thì Hương cũng không nghĩ ra làm cái gì để được tặng một căn nhà đây .


Hương mang theo vẻ tò mò rất lớn , lấy tay nhẹ véo phần hông của Minh , nàng ném cho hắn một cái lườm thị uy sau đó nói .


"Mau khai thật ra , anh còn dấu em việc gì nữa ? ".


Minh cục cựa thân thể một chút sau đó phá lên cười , hắn lúc này lợi dụng ưu thế chiều cao , nhẹ cúi đầu xuống hôn vào trán nàng .


"Chuyện dài lắm , mai anh kể cho ".


"Giờ cũng muộn rồi , mình đi đặt trước chậu địa lan kia đi , để người ta chăm đến tết vận chuyển đến là được , với cả mai em rảnh không ? ".


Hương nghe Minh nói cũng thấy xuôi tai dù sao hiện tại cũng đã hơn 9h tối , bất quá nàng có chút nghi ngờ nhìn bạn trai mà hỏi .


"Anh tính rủ em đi đâu ? ".


Minh khẽ cười mà nói .


"Mai anh xem dự báo thời tiết rồi , mai Hà Thành có nắng , mình đi bơi đi , đi công viên nước ? ".

"Đến khoảng đầu giờ chiều anh dẫn em đi xem nhà được không "


Hương chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn Minh , nàng khẽ cười mà nói .


"Ba ba em làm trong công viên nước đó ".


Nụ cười của Minh có chút cứng lại , cái này hắn đúng là không biết .


Trên thực tế hắn làm sao biết được bố mẹ vợ tương lai làm ở đâu , làm ngành nghề gì .


Minh thì mặt dày , hắn nhất định không sợ bị bắt gặp thậm chí còn lấy làm mừng nhưng mà hắn biết cô bạn gái của mình da mặt mỏng , đi công viên nước với bạn trai mà bị phụ huynh nhìn thấy thì tuyệt đối là đại sự .


Bất quá lúc này , Hương lại khẽ lè lưỡi mà nói .


"Nhưng mà ba ba đang đi công tác , phải giữa tuần sau mới về , đi công viên nước cũng không phải không được ".


"Đúng đúng đúng , thế em nhận lời nhé ".


Minh lại tươi cười mà nói .


Đánh giá vẻ mặt của bạn trai mình một lần nữa , Hương hơi bĩu môi mà nói .


"Khai thật đi , vì sao anh lại muốn đi công viên nước , thuyết phục được em thì em gật đầu ".


Với một người mà gia đình có cổ phần ở công viên nước , Hương thật ra không xa lạ gì với nơi này cả , nàng đi đến có chút nhàm , cũng không quá nguyện ý đi nhưng mà nếu đi cùng bạn trai . . . nàng cảm thấy có thể dù sao nàng chưa từng trải nghiệm cảm giác này .


Chỉ là nàng cũng có cảm giác , bạn trai mình nhất định đang có chủ ý xấu .


Về phía Minh , đầu óc hắn loạn chuyển sau đó vẫn quyết định ăn ngay nói thật .


"Ừ thì tại ước mơ của anh chính là đi công viên nước với em ".

"Thì hồi cấp 2 đó , ai bảo bạn gái anh xuất sắc quá làm gì , anh cũng chỉ dám nhìn len lén em thôi , sau đó mơ ước được rủ em đi chơi một lần ".

"Mà hồi đó , trong đầu anh có đúng hai địa điểm vui chơi , một là công viên nước , hai là đê sông Hồng ".

Minh nói đến đây cũng khẽ cười , lời nói của hắn hoàn toàn chân thật .


Ai ngày xưa chẳng ước rủ Crush đi chơi ? .


Mà với một đứa ít lên phố thị như Minh thì hắn chỉ biết đúng hai nơi chơi vui , một là Công Viên Nước gần nhà hắn , hai là đê sông Hồng .


Hương nghe bạn trai mình nói vậy , chính nàng cũng cảm thấy nên gật đầu với hắn dù sao . .. bạn trai đã nói như thế nàng còn từ chối không phải quá nhẫn tâm sao ? .


"Thế ngày mai mình đi công viên nước nhé , vé vào cửa em bao còn đồ ăn anh chịu đấy ".


Minh lần này ôm Hương càng chặt , lại trực tiếp cúi đầu xuống hôn 'chụt' một cái vào đôi môi của nàng bất quá cũng chỉ là vừa chạm đến rồi thôi .


"Bạn gái anh tốt nhất "


Hương cũng cười ngượng , lại đưa tay đánh nhẹ vào lồng ngực hắn .


"Anh này . . .".


Có một điều Hương thật sự không biết đấy là Minh không nói dối nhưng mà hắn cũng không nói đầy đủ .


Minh hồi cấp 2 tất nhiên suy nghĩ như thế nhưng Minh hồi cấp 3 muốn rủ nàng đi công viên nước chính là vì . . . muốn nhìn nàng trong bộ Bikini .


Về phần thời tiết ngày mai nắng lên cũng là thật , mùa thu mà , mưa nắng thất thường , chợt lạnh chợt nắng cũng là dễ hiểu .


_ _ _ __
P/s : Hôm nay ta cố qua đoạn 'giai đoạn' cẩu lương này .

Chưởng Môn Sư Thúc Không Thể Nào Là Phàm Nhân truyện khá hay , hệ thống tốt với những pha tấu hài , không não tàn , gái gú luôn nhiều !!!!