Ta Muốn Tu Tiên, Ta Không Muốn Làm Ông Trùm Truyền Thông Giải Trí

Chương 6: Phá gia chi tử Hoàng Minh Bảo



Chương 6: Phá gia chi tử Hoàng Minh Bảo

Quay trở lại tầng 68. Thành và Bảo đứng sóng vai nhau nhìn văn phòng trống trơn sẽ là nơi làm việc sắp tới của cả hai. Thành lại có chút không chắc chắn nói.

“ Tao nói ý không phải chứ mày có phải là phá gia chi tử trong truyền thuyết không? Công ty chưa làm được cái gì đã tiêu hơn 1 tỷ thuê văn phòng rồi. 1,3 tỷ đó, không phải 13 triệu đâu mà tao thấy mày tiêu không chớp mắt vậy, mới đầu tao nghĩ tiền thuê chỉ mấy chục triệu là cùng thôi.”

Việc này cũng hơi quá sức tưởng tượng của Thành vì chưa bao giờ thấy thằng bạn thân tiêu một số tiền lớn như vậy. Chỉ sợ nó nhất thời hồ đồ mà tiêu hết tài sản của bố mẹ để lại.

“Thành à, tao hiểu những lo ngại của mày. Công ty này không chỉ là một doanh nghiệp, mà là tâm huyết và di sản của bố mẹ tao. Họ đã dành cả cuộc đời để xây dựng nó, và tao sẽ không để nó chỉ dừng lại ở đây.

Tao không xem đây là một khoản chi phí phạm, mà là một khoản đầu tư cần thiết cho tương lai. Tao muốn xây dựng không chỉ một công ty, mà còn là một đế chế, và để làm được điều đó, chúng ta phải bắt đầu từ những điều tốt nhất. Tao tin rằng với sự nỗ lực và chiến lược đúng đắn, chúng ta sẽ hồi sinh và làm lớn mạnh công ty này, để bố mẹ tao có thể tự hào về những gì chúng ta đạt được."

Thành nghe xong, không thể phản bác lại được nữa, chỉ còn biết gật đầu đồng ý rồi dặn dò Bảo nhớ tính toán cẩn thận.

Nhìn văn phòng trống trơn việc cần làm ngay lúc này là nội thất văn phòng và tuyển dụng nhân viên mới. Nhân viên thì có thể tính sau, trước hết phải mua nội thất tiêu hết 5 tỷ tiền nhiệm vụ đã. Do tự mình tìm hiểu mua sắm quá mất thời gian nên Bảo nghĩ ngay đến Phương - cô nhân viên của ban quản lý tòa nhà đã đón tiếp mình. Chắc hẳn ban quản lý tòa nhà sẽ chuyên nghiệp hơn trong việc này.



Bảo nhanh chóng bấm số điện thoại vừa trao đổi với Phương và rất nhanh đầu dây bên kia đã thưa máy với giọng cung kính.

“ Em nghe anh Bảo ạ, có việc gì cần em giúp đỡ không ạ?”

Mặc dù Phương lớn hơn Bảo 2 tuổi nhưng vì phép lịch sự cũng như Bảo hiện tại là một khách hàng cần phục vụ chăm sóc, lại còn đẹp trai, có tiền nên việc gọi Bảo bằng anh Phương cũng không cảm thấy có gì.

Còn đối với Bảo, đối phương lại là một mỹ nữ, có tiện nghi không chiếm nữa thì thật có lỗi với bản thân.

“ Anh muốn nhờ em giới thiệu giúp một đơn vị thiết kế nội thất chuyên nghiệp. Văn phòng của Công ty anh hiện vẫn chưa có nội thất, ban quản lý chắc cũng phải biết một số đơn vị uy tín chứ, yên tâm không để em làm không công, xong việc sẽ có hậu tạ ."

Do đặc thù công việc của ban quản lý tòa nhà nên cũng đã hợp tác với một số công ty làm nội thất, thiết bị văn phòng nên cũng có sẵn dịch vụ này. Vừa rồi do quá mừng rỡ khi gặp khách hàng chốt ngay hợp đồng thuê nên Phương cũng quên béng đi giới thiệu tư vấn công ty làm nội thất này.

Phương nhanh chóng cam đoan với Bảo cứ yên tâm giao cho cô kết nối. Hậu tạ cũng không cần vì nếu hoàn thành đơn này cô cũng sẽ có hoa hồng chiết khấu từ bên công ty nội thất. Tiền thì không ai chê nhưng cô muốn để lại một ấn tượng tốt hơn nữa với vị khách trẻ tuổi có tiền này.



Cúp máy, chỉ 2 phút sau đã có một dãy số lạ gọi đến máy của Bảo, tự nhận là trưởng phòng kinh doanh của một công ty nội thất trang thiết bị nào đó.

Bỏ qua mấy khoản xã giao, Bảo đề nghị bên nội thất đến khảo sát và đưa ra phương án thực hiện một cách nhanh nhất. Do đã được Phương dặn dò trước về vị khách hàng trẻ tuổi có tiền và quyết đoán này. Đối phương cũng không nghi ngờ gì mà cử người tới ngay lập tức.

Rất nhanh chóng chỉ chưa đến nửa giờ đồng hồ kể từ bên công ty nội thất đến. Bảo đã lựa chọn một phương án có sẵn với phong cách hiện đại, tối giản nhưng rất tiện nghi mà nhiều doanh nghiệp đã từng làm. Bảo cũng hỏi về việc thiết kế riêng nhưng việc này sẽ tốn nhiều thời gian hơn nên hắn đành bỏ qua.

Nội thất, trang thiết bị, máy tính văn phòng Bảo cũng chọn loại tốt nhất. Hắn thúc giục nhân viên bên nội thất nhanh chóng làm hợp đồng khiến nhân viên bên nội thất cũng chưa gặp thao tác này bao giờ nên bối rối chạy ra ngoài gọi điện về cho lãnh đạo.

Chỉ vài phút, vị trưởng phòng kinh doanh từng trao đổi qua điện thoại với Bảo đã đích thân đến. Thì ra công ty nội thất này cũng đặt văn phòng đại diện tại tòa cao ốc này nên họ mới tới nhanh như vậy.

Ngay khi thấy Bảo, ông không giấu nổi sự ngạc nhiên. Bảo trẻ tuổi, đẹp trai, phong thái tự tin nhưng lại có vẻ ngoài còn rất non nớt. Tuy nhiên, khi Bảo bắt đầu trao đổi và muốn nhanh chóng ký hợp đồng, sự quyết đoán và hào khí của anh khiến ông trưởng phòng kinh doanh vô cùng ấn tượng.

Thậm chí ngay khi vị trưởng phòng này đề đạt sẽ giảm giá do lần đầu hợp tác Bảo cũng gạt kêu không cần. Yêu cầu chỉ là thi công lắp đặt nhanh nhất có thể. Thỏa thuận xong một số hạng mục, hợp đồng ngay lập tức được ký kết. Vẫn là không cần đặt cọc thanh toán ngay khi ký hợp đồng.



Khi Bảo ký xong hợp đồng và bắt tay ông, ông cũng giống hệt Phương không khỏi tự hỏi về thân phận của Bảo. "Chắc cậu này phải là con nhà giàu có, phú nhị đại, hoặc công tử nhà tài phiệt nào đó" ông thầm nghĩ. "

Trên đường trở về văn phòng, ông trưởng phòng kinh doanh không thể ngừng suy nghĩ về Bảo. Ông mỉm cười khi nghĩ đến việc sẽ kể câu chuyện này cho mấy cô nhân viên xinh đẹp, chưa chồng trong công ty. "Chắc chắn trận c·hiến t·ranh dành việc đi nghiệm thu, thanh lý hợp đồng khi thi công xong sẽ khốc liệt lắm đây haha…"

….

Bận rộn cả buổi đến chiều tối mới về đến khu tập thể. Về đến nhà, cả Bảo và Thành ngồi mệt lử trên bộ bàn ghế cũ trong căn hộ. Cả hai đều cần phải tiêu thụ những việc phát sinh ngoài sức tưởng tượng ngày hôm nay.

Với Bảo là việc xuyên không đến thế giới này và làm mấy việc có mơ hắn cũng không nghĩ tới. Còn Thành thì đang hoài nghi nhân sinh, mình cũng là thiếu gia tiêu tiền như nước rồi nhưng thằng bạn mình còn ghê gớm hơn. Nó ẩn giấu quá sâu, thế mà trước kia tiêu pha tằn tiện vậy.

Ngồi đờ đẫn thêm một lúc nữa trời đã tối hẳn. Do quá lười nấu cơm nên cả hai quyết định ra quán bia hơi đầu khu tập thể ăn uống tạm gì đó rồi nghỉ ngơi.

Quán bia hơi nằm ngay đầu ngõ khu tập thể, luôn tấp nập và nhộn nhịp. Bàn ghế xếp san sát nhau, tiếng cười nói rôm rả vang khắp không gian. Khách đến đây đa dạng, từ những người lao động bình dân đến dân văn phòng, cùng nhau ngồi bên những cốc bia mát lạnh, bốc hơi sương mờ.

Bia hơi là một phần không thể thiếu của văn hóa Hà Đô. Những quán bia hơi đông đúc với tiếng cười nói rôm rả, nơi bạn bè tụ tập sau giờ làm việc, cùng nhau thưởng thức cốc bia mát lạnh và những món ăn nhẹ. Đây không chỉ là nơi giải khát mà còn là không gian giao lưu, kết nối và thư giãn, phản ánh nhịp sống và tinh thần cộng đồng của người dân thủ đô.

Bảo cùng Thành quen thuộc bước vào quán tìm chỗ ngồi xuống. Bia cùng một đĩa lạc luộc được nhân viên mang lên. Bảo gọi món với một đĩa đậu lướt ván, một đĩa heo quay dưa muối cùng vài cái giò nghé. Cả hai chạm cốc thì bất ngờ có một tiếng nói vang lên.

“ Ái chà chà, hôm nay gọi đồ hơi sang nhá, ăn mừng thằng cu Bảo có bạn gái à”
— QUẢNG CÁO —