“Không, không biết.” Tần Tuấn cuống quít đứng lên, nỗ lực ổn định biểu cảm trên mặt: “Ý của tôi là sao tiền bối rảnh đến thăm ban?”
Bạch Trí: “Tôi chỉ đến để thu hồi đồ vật của mình.”
Anh ấy không muốn nhiều lời, nói với Thẩm Thanh: “Phiền cô rồi.”
“Ừm.” Thẩm Thanh tiến lên, âm thanh mềm nhẹ gọi một tiếng: “Tần Tuấn.”
Tần Tuấn đáp: “Hửm?”
Trong nháy mắt anh ta hoảng hốt, Thẩm Thanh nhanh chóng ra tay ấn trên vị trí trên ngực anh ta, vừa ấn là rời khỏi ngay. Đợi đến khi thu tay lại, vết thương trên đầu ngón tay có một giọt máu tươi dừng lại.
Cô dùng một cái tay khác miêu tả trên không, bùa chú màu vàng dừng trên không trung, lại câu tay búng máu tươi lên.
Bùa chú hoá thành một ánh sáng vàng bọc lấy máu tươi, tiếng kêu thê lương truyền đến.
Mặt Tần Tuấn trắng bệch nhìn một màn này, khí huyết ở ngực quay cuồng, cuối cùng không nhịn được “phốc” một tiếng phun ra búng máu.
Thẩm Thanh nhìn anh ta: “Biện pháp nuôi tử mẫu quỷ hại người là ai nói cho anh?”
Tần Tuấn dùng tay sờ máu trên môi, trầm mặc không nói.
“Thôi.” Thẩm Thanh nói: “Cho dù anh không nói tôi cũng có thể tính ra.”
Cô bấm tay nói: “Người này họ Triệu, cao tầm 1m7, trên mi có một nốt ruồi đen. Anh ta có vài cách che lấp, đáng tiếc không đi theo chính đạo. Hôm nay các người vừa mới liên lạc đúng không? Bởi vì phản phệ của mẫu quỷ rất lớn, bây giờ anh ta đã rời khỏi thành phố A về chỗ cũ ở thành phố H rồi.”
Vậy mà đúng hết rồi! Tần Tuấn cắn chặt hàm răng, không tiết lộ tia cảm xúc nào.
Thẩm Thanh nhìn về phía anh ta: “Mẫu quỷ tồn tại dựa vào sinh mệnh lực của anh. Anh cũng biết cho dù hôm nay tôi không hiểu pháp thuật này, anh cũng không còn bao nhiêu năm nữa đúng không?”
Yết hầu của Tần Tuấn nghẹn ngào lên tiếng: “Tôi biết! Nhưng tôi có cách nào chứ, tôi chỉ muốn nổi tiếng mà thôi!”
“Diễn viên vốn chính là mài mà ra.” Bạch Trí cắt ngang: “Lúc trước tôi cũng phải làm diễn viên quần chúng hai năm.”
“Anh?” Tần Tuấn cười một cái nhướng mày nhìn anh ấy: “Anh chính là có vận khí tốt hơn tôi, luận thực lực không nhất định mạnh hơn tôi.”
Thần sắc Bạch Trí buồn bã nhìn anh ta: “Nếu cậu nghĩ như vậy, tôi cũng không có gì để nói. Cậu nên cảm thấy may mắn vì vận khí của mình tốt, đạo diễn của bộ phim này là bạn tốt của tôi, để không hủy bộ phim của cậu ấy tạm thời tha cho cậu, đóng bộ phim cuối cùng trong cuộc đời của mình cho tốt đi.”
“Đi thôi, Thẩm Thanh.” Anh ấy nói xong thì xoay người đi ra ngoài.
Cuối cùng Thẩm Thanh nhìn thoáng qua Tần Tuấn, nhàn nhạt nói: “Thật ra kỳ ngộ của anh là vào mùa hè năm sau, mà bây giờ…”
Cô nói đến đó, xoay người rời đi.
Nói cách khác, anh ta chỉ cần cố gắng thêm hai năm là được sao? Tần Tuấn tuyệt vọng mờ mịt nhìn bóng dáng của cô.
Sau một lúc lâu, trong đình ẩn ẩn truyền đến tiếng khóc nức nở như con thú nhỏ.
Chuyện này dù sao cũng là Bạch Trí mềm lòng, nếu không có thể làm Tần Tuấn thu dọn đồ vật chạy lấy người, lại vận dụng nhân mạch trực tiếp đưa anh ta vào ngục, cả đời này cũng xong rồi.
Chẳng qua bây giờ cũng không có gì khác biệt, sau khi diệt trừ mẫu quỷ, anh ta chỉ có thể sống thêm mấy năm.
Thẩm Thanh nhìn Bạch Trí nói: “Phần lớn vận khí của anh đã trở lại, vận khí đã tiêu hao cũng sẽ chậm rãi bổ sung. Bây giờ tôi phải về trường học, có duyên gặp lại.”
“Từ từ.” Bạch Trí nói: “Tôi đưa cô trở về đi.”
“Không cần, cảm ơn.” Thẩm Thanh dịu dàng từ chối, tùy tay ngăn một chiếc xe lại.
Bạch Trí mím môi: “Vậy, vậy được rồi.”
Xe dần dần biến mất ở trên đường, chỉ để lại một bóng người lẻ loi.
Bên kia, sau khi Trương Bất Phàm bị phê quẻ thực sự hoảng sợ, lo sợ bất an đến hai giờ chiều, phát hiện không có chuyện gì, lại có một đơn hàng mấy vạn mới bình tĩnh lại.
Nghĩ bởi vì một câu nói của Thẩm Thanh cũng làm anh ta kinh hồn táng đảm như vậy, thẹn quá thành giận trực tiếp đăng bài lên Weibo, cũng tag mấy đại V hợp tác để share cùng nhau.
Một người phía dưới bình luận: “Đại sư làm sao vậy?”
“Tôi biết chính là Thẩm Thanh! Ngược đãi trẻ con còn nguyền rủa đại sư.”
“?? Cái quỷ gì?”
Trương Bất Phàm lại nhìn Weibo xem bói miễn phí kia của Thẩm Thanh, phía dưới đều là châm chọc, không có ai xếp hàng. Anh ta khinh miệt cười cười đăng bài.
Đoán mệnh phong thủy Trương Bất Phàm: Mười quẻ miễn phí, đến trước thì được.
Fans vây quanh lại, tâm tình của anh ta cực tốt chọn một người thuận mắt trực tiếp trả lời: “Cô định tính quẻ gì?”
Quả quýt nhỏ: Đại sư! Gần đây tôi luôn ngủ không tốt, đau lưng đau eo, đây là làm sao vậy!
Đoán mệnh phong thuỷ Trương Bất Phàm: Đây là va chạm quỷ thần, thời gian lâu sẽ gây hại tính mạng. Như vậy đi, hôm nay tôi làm việc thiện, bùa bình an giá gốc 1000, thu 500. Ngày thường cô cũng nên chú ý…
Anh ta đang bịa vui vẻ, cửa phòng đột nhiên bị gõ vang.
“Ai thế?” Anh ta không kiên nhẫn đứng dậy đi dép lê ra mở cửa.
“Cảnh sát.” Cầm đầu chính là một người đàn ông có gương mặt lãnh đạm.
“Anh bị nghi ngờ có liên quan đến vụ án hợp tác giết người, đi cùng chúng tôi một chuyến đi.” Hai người phía sau người đàn ông kia trực tiếp mạnh mẽ còng anh ta lại.
“Không, không phải, đây nhất định là sai ở đâu rồi, tôi chính là cố vấn tâm lý, tôi còn có chứng nhận.” Trương Bất Phàm vội vàng biện giải.
“Vào cục cảnh sát rồi nói sau, đưa đi.” Người đàn ông dẫn đầu đi ra ngoài.
Quả quýt nhỏ bên kia còn đang chờ trả lời: Đại sư? Anh đâu rồi, đại sư?
Những người được bốc đến còn lại vẫn luôn bình luận và trò chuyện riêng ở phía dưới.
Hai tiếng trôi qua, đại sư vẫn không đáp lại.
Dựa theo ngày thường bây giờ chính là thời khắc đại sư không rời khỏi internet chút nào, đây là làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?
Đang lúc bọn họ nghi hoặc, Thẩm Thanh vẫn luôn bị mắng không có động tĩnh like một bài Weibo.
Khối vuông là vuông: Má ơi, đối diện nhà tôi có một kẻ tình nghi gây ra án mạng, cảnh sát đã đến, hù chết!
Cũng đăng mấy bức ảnh, hai bức đầu tiên mơ hồ không rõ, chỉ có bức ảnh cuối cùng hiện ra bộ dáng của người nọ.
Ngay sau đó đồn công an của địa phương cũng đăng bài Weibo: Dựa theo xác minh, Trương XX (Dùng tên giả) tham dự một vụ án xúi giục giết người, bây giờ đã đền tội. Có vấn đề tìm cảnh sát, cảm ơn sự tín nhiệm của các công dân.
Fans và anh hùng bàn phím nhất thời yên tĩnh như gà.
Rất lâu sau mới có người yếu ớt hỏi: Đây không phải là đại sư chứ?
Nháy mắt có người dỗi anh ta: Người giống nhau rất nhiều, sao có thể là đại sư!
Nhưng có rất nhiều người xem nháo nhiệt không chê chuyện lớn: Đã ném lên mặt các người rồi còn không tin, tan đi, người này xong rồi.
Lúc này mới có tin tức người bị lừa đăng lên, bởi vì là khách hàng trước đây, ngày thường Trương Bất Phàm ở đều sẽ xoá bỏ ngay lập tức…
“Lừa người à! Lừa một vạn của tôi nói tôi gặp quỷ, kết quả chính là bị cảm!”
“Tôi và cô không giống nhau, tôi gặp quỷ thật, sau này tìm đại sư khác mới khỏi.”
...
“Khụ khụ… Nói như vậy, bốn đứa nhỏ kia là quỷ nhỏ?”
“Ờm… Weibo của Thẩm Thanh còn chưa có ai bình luận, tôi đi trước.”
“Gọi Thẩm Thanh cái gì! Gọi Thẩm đại sư! Đại sư tôi đến đây!”
Thẩm Thanh lại lướt lại đã phát hiện những ô ngôn uế ngữ dưới Weibo đã biến mất hết, biến thành từng bình luận rút quẻ và xin lỗi.
Chỉ có mấy anti còn đang nhảy tới nhảy lui nói chỉ là vận khí mà thôi, làm sao có thể gọi là đại sư gì đó! Người 50-60 tuổi cũng không dám gọi như vậy.
Còn có một người tên là Tinh cầu mèo nói: “Trước đó Trương Bất Phàm không nhắc đến, nói bốn con quỷ nhỏ kia là giả? Trên thế giới này sao có thể có quỷ!”
Lượt like còn rất cao, chờ đến khi Thẩm Thanh đến trường học cũng trở thành top 1 bình luận.
Thẩm Thanh không trả lời, click mở một tin nhắn, người nọ gửi ba tin nhắn:
“Đại sư ở đó không?”
“Thời gian trước tôi mua một căn biệt thự, ngày hôm qua bơi ở bể bơi, lại thấy một người phụ nữ tóc dài, tóc dài màu đen kia đã bay đến trên cánh tay tôi, nháy mắt lại biến mất, sáng nay dậy phát hiện trên cánh tay tôi có một mảnh xanh tím, còn rất đau.”