EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Chỉ thấy Cung Cửu lúc này trôi nổi trên lôi đài, từ trên cao nhìn xuống Chu Phụng.
Phối hợp với mái tóc đen tung bay theo gió, giống như một tiên tiên hàng lâm đến trần thế trên cửu thiên.
Cái loại khí chất cùng khí thế này quả thực làm cho người ta có loại cảm giác không dám nhìn thẳng.
- Quả nhiên vẫn nhịn không được sao?
- Đáng tiếc!
- ......
Nhìn Cung Cửu đột nhiên lên sân khấu, những người còn lại cũng bị hoảng sợ.
Mọi người hoàn toàn không ngờ Cung Cửu lại trực tiếp ra sân, hiển nhiên đã có chút không kiên nhẫn rồi.
Dựa trên tình hình vừa rồi, nếu không có ai khác nhúng tay vào.
Ngụy Lĩnh và Chu Phụng chỉ sợ còn phải dây dưa thật lâu.
Dù sao Chu Phụng cũng liên tục phòng thủ ở đó, cũng không chủ động tiến công, điều này ít nhất phải hao tổn đến khi một phương thể lực dùng hết mới có thể dừng lại.
Trong mắt người khác, loại thủ đoạn kéo dài thời gian này của Chu Phụng quả thực chính là quá cấp thấp.
Hao phí lâu như vậy, bản thân Chu Phụng cũng hao phí thể lực.
Mặc dù kéo dài thời gian, nhưng trận đối đầu tiếp theo phải làm gì?
Đó là lý do tại sao, ngay cả khi có người có một số thiếu kiên nhẫn, cũng kiên nhẫn chờ đợi.
Nhưng Cung Cửu lại không có kiên nhẫn tiếp tục xem Chu Phụng biểu diễn ở trên đó.
Đối xử với một chú hề như vậy vẫn là tốc chiến tốc thắng là được rồi.
Trong lòng Cung Cửu tất cả mọi người ở đây đều không lọt vào pháp nhãn của hắn.
Ngoại trừ Diệp Tể Tính một người, cho dù là Lãnh Mạn Nhi cũng chỉ là nửa cái.
Cung Cửu chắp hai tay, tóc đen bay theo gió, ánh mắt nhiếp người, một bộ từ trên cao nhìn xuống, cho tất cả mọi người ở đây một loại áp bách cường đại.
- Ngươi biết gì? Sở dĩ ngươi có thể nhảy nhót lâu như vậy, chỉ là ta không muốn đem tinh lực lãng phí vào loại phế vật như ngươi!
Ngữ khí Cung Cửu cực kỳ bình thản, không có chút phập phồng nào, phảng phất như đang nói một sự thật.
Chu Phụng nhìn thoáng qua Ngụy Lĩnh chết không nhắm mắt, trên mặt không lộ ra bất kỳ biểu tình gì.
Thậm chí không nói một lời.
Bởi vì hắn biết kế tiếp Cung Cửu khẳng định lại muốn nói nhảm.
- Linh Đài cửu trọng? A~~
Nhìn Chu Phụng không nói một câu, Cung Cửu khinh miệt cười.
Tay phải chậm rãi mở ra, linh khí bốn phía phảng phất như bị thứ gì đó dẫn dắt.
Một bàn tay lớn huyền diệu trực tiếp ngưng tụ mà thành, bàn tay lớn do linh khí ngưng tụ mà thành nhìn qua vô cùng chân thực.
Bao gồm một số dấu vân tay và bất cứ điều gì là tinh tế.
Hơn nữa toàn bộ quá trình này vô cùng chậm chạp, rõ ràng chính là xem thường Chu Phụng.
- Ực~~
- Quá khủng khiếp! Mặc dù đều là Linh Đài cửu trọng, nhưng loại thực lực chênh lệch này....
- Đã có thể trực tiếp mượn thế thiên địa sao? Thiên phú gì?
- Quả nhiên chỉ có Diệp Tể mới có thể cùng Cung Cửu nhất chiến a!
Cảm thụ được cỗ uy lực thiên địa kia, Không ít người cảm nhận được thực lực khủng bố của Cung Cửu.
Cùng là Linh Đài cửu trọng, Cung Cửu có thể phát huy ra thực lực so với những người khác, căn bản là khác nhau một trời uyên.
Nếu như không phải vì muốn đột phá càng thêm hoàn mỹ, chỉ sợ Cung Cửu đã đột phá tới Tử Phủ cảnh rồi!
- Ngu ngốc!
Chu Phụng nhìn Cung Cửu chậm rãi ngưng tụ bàn tay lớn, trong lòng trực tiếp đưa ra đánh giá hai chữ.
Sau đó, Chu Phụng động!
Hắn trực tiếp rời khỏi lôi đài, nhảy ra xa tránh né đại bàn tay khủng bố.
- Chết!
Cung Cửu nhìn Chu Phụng trực tiếp rời khỏi lôi đài, nhướng mày.
Đại bàn tay cảnh khủng bố trong nháy mắt cô đọng thành một dấu tay nhỏ.
Chu Phụng đã dự đoán trước được vị trí của thủ ấn này, nhẹ nhàng động một cái liền tránh được công kích lần này của Cung Cửu.
Có Bản Năng Chiến Đấu cùng cảm giác lực cực mạnh trợ giúp, né tránh công kích này đối với hắn mà nói vẫn là vô cùng đơn giản.
Sau khi né tránh, hắn trở lại lôi đài.
- Né tránh?
- Phản ứng nhanh quá! Vừa rồi ta cũng không thấy rõ là chuyện gì xảy ra!
- ....
Nhìn Chu Phụng còn nguyên vẹn, không ít người vô cùng ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới Chu Phụng lại có thể chống đỡ được một chiêu.
Chiêu vừa rồi đủ để miểu sát đại bộ phận người ở hiện trường.
Nói thật, vừa rồi Chu Phụng thiếu chút nữa không tránh được.
Đại thủ ấn kia dĩ nhiên còn có chức năng khóa chặt, trên đường bay không ngừng dẫn dắt thân thể hắn.
Nếu như không phải dựa vào tốc độ tác chiến của ánh sáng ban ngày gia trì, hắn còn không thoát khỏi cỗ lực kéo kia.
- Vâng?
Cung Cửu dường như cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Chu Phụng có thể né tránh một kích kia của hắn.
Đó chỉ đơn giản là một sự xúc phạm đối với hắn.
Sát khí vô hình bắt đầu lan tràn, Cung Cửu giống như một lưỡi dao sắc bén ra khỏi lớp, khí tức sắc bén kia làm cho làn da người ta đều có chút đau đớn.
Một bàn tay thật lớn lại ngưng tụ lần nữa, đồng thời toàn bộ lôi đài đều bị một cỗ khí thế vô hình bao phủ.
Chu Phụng hiện tại muốn trực tiếp rời khỏi lôi đài cũng không đơn giản như trước nữa.
Bởi vì khí thế vô hình kia phảng phất hình thành một cái lồng giam.
- Thôn Ma chiến pháp!
Chu Phụng cũng không muốn trốn, ma khí trong cơ thể hoàn toàn bộc phát.
Lại là ma ảnh quỷ dị kia ở sau lưng hắn cuồng vũ, ma khí ngưng tụ thành một nắm đấm.
Và sau đó là....
Nhiên Huyết Thuật! Phụ Linh Pháp!
Mở đôi! Khí huyết thiêu đốt! Linh khí câu nệ trong cơ thể!
- Bang!
Lần này Cung Cửu và Chu Phụng trực tiếp tiến hành đối kháng chính diện.
Trong nháy mắt một chưởng một quyền va chạm, trực tiếp hình thành một cơn bão.
Không gian xung quanh dường như bị chấn động một chút.
Lực ngang nhau!?
Va chạm vừa rồi, song phương dĩ nhiên là lực ngang nhau?
Điều này trực tiếp làm cho vô số người ngạc nhiên, dựa theo suy nghĩ của họ, đây phải là Chu Phụng bị nghiền nát mới đúng.
Cung Cửu phảng phất cũng là động chân hỏa, trong một quyền một chưởng đều mang theo uy thế vô tận.
Nhưng Chu Phụng cũng không chút yếu thế nào, ma khí cuồng bạo mà hỗn loạn không ngừng cuồn cuộn.
- Đây là dùng bí thuật gì? Dĩ nhiên có thể trực tiếp đối kháng với Cung Cửu?
- Là Nhiên Huyết Thuật và Phụ Linh Pháp!
- Thì ra là dùng pháp thuật này! Trách không được, nói như vậy Chu Phụng chẳng phải là không chống đỡ được bao lâu sao!
- .....
Rất nhanh là có người nhận ra Chu Phụng thi triển hai loại pháp thuật.
Hai loại pháp thuật này đều là pháp thuật mới sử dụng khi liều mạng.
Dựa vào loại pháp thuật tự hại này đổi lấy một đoạn thời gian ngắn ngang sức với Cung Cửu thế, điều này dường như càng thêm dễ dàng cho người ta tiếp nhận.
- Ta lấy lại những gì ta đã nói trước đó! Thực lực của ngươi đủ để ta toàn lực ứng phó!
Đột nhiên, Cung Cửu dừng tay, sau đó một lần nữa nói với Chu Phụng.
Rất hiển nhiên, thực lực hắn vừa mới thể hiện ra, làm cho Cung Cửu cho rằng phán đoán của hắn có chút sai lầm.
- Nhưng! Ngươi còn xa mới là đối thủ của ta!
Chỉ thấy sát khí trong mắt Cung Cửu càng thịnh.
Một đạo hào quang tựa như quần áo khoác lên người Cung Cửu, Làm cho Cung Cửu thoạt nhìn cao cao tại thượng, tựa như tiên nhân.
Bàn tay to trực tiếp dò xét về phía trước!
Linh lực vô tận điên cuồng lưu chuyển, linh khí bốn phía bắt đầu vặn vẹo.
- Tử Ngọc Chung!
Trên mặt Chu Phụng vẫn bình tĩnh như trước, nhưng trên đỉnh đầu hắn trực tiếp hiện ra một cái chuông lớn tôn quý.
- Keng!
Bàn tay to của Cung Cửu trực tiếp đụng vào Tử Ngọc Chung.
Tử Ngọc Chung trong nháy mắt phát ra tiếng nổ thật lớn, tiếng sóng kia tựa như thủy triều dâng lên.
Chỉ riêng dư ba va chạm này sinh ra đã làm cho lôi đài xuất hiện vô số vết nứt.