Theo lời của những người lính đang hoạt động, đã từng được phân công đi trông giữ phạm nhân 2396 đều nói rằng anh ta đang cố tiếp cận họ, đe dọa họ bằng lời nói và những phạm nhân khác cũng gặp phải tình trạng tương tự.
Ý đồ rất rõ ràng là dùng b·ạo l·ực với hắn để hắn khai ra những chuyện đã làm.
- Chưa từng. Vì pháp luật đã quy định không được hành xử b·ạo l·ực với tù nhân. Hắn cũng thường xuyên có luật sư tới gặp nói chuyện hòng giảm án. Nếu gã luật sư ấy phát hiện điều không ổn ở trong trại giam sẽ kiện vì tội h·ành h·ung tù nhân. Sau đó hắn sẽ được giảm án.
- Giảm cái gì tên đấy nữa?! Kết án đã là tử hình rồi cơ mà. - Chú Vĩnh tức giận đập bàn. Với những tội ác mà hắn đã làm ra, bảy mạng người đã là bản án kịch khung cho hắn, đống tội danh b·uôn l·ậu thì hắn cho dù cả chục năm hoạt động tốt trong tù cũng vẫn thế.
- Không có! Những đợt gần đây hắn ta được tòa án tới thẩm tra và ân xá cho hắn hai lần giảm nhẹ tội danh vì cải tạo tốt, giờ chỉ là chung thân.
Những người ngồi đây đều thấy đó là sự vô lý đến khó tin. Một kẻ s·át n·hân trên tay là bảy mạng người lại được giảm tội chỉ vì cải tạo tốt.
- Hắn vào đây được bao lâu? Sắp tới thời gian hắn được gặp người thân chưa? - Ngả người ra sau, chú Vĩnh bất lực vắt tay lên trán. Trong đầu lại nghĩ “Pháp luật này quá mềm lòng với bọn chúng rồi.”
- Cũng gần tới rồi. Theo những lịch gần đây thì hai ngày nữa luật sư của hắn sẽ tới.
- Đưa lệnh xuống, cấm bất kể phạm nhân gặp người nhà vì trong thời điểm quan trọng. - Chú Vĩnh lại ngồi thẳng lên, hai tay đặt lên bàn đăm chiêu như suy tính đối sách.
- Vâng! - Chỉ huy trưởng gật đầu đồng ý rồi lấy giấy bút ra ghi lại.
- Còn về phạm nhân thứ hai, số 7124, Hoàng Sơn Vinh, hai mươi chín tuổi, tội danh b·ắt c·óc, t·ống t·iền, đứng sau đường dây phân phối hàng giả, hàng nhái và t·rộm c·ắp có tổ chức. Tổng mức án phải chịu là 20 năm tù, sau khi được xá tội còn 16 năm tù. Hiện giờ đã ngồi tù được bảy năm.
- Vậy là còn chín năm nữa hắn sẽ mãn hạn à.
Chín năm có vẻ lâu nhưng đối với thời điểm hiện giờ thì nó đúng là rất nhanh và hắn có thể thoải mái hành động nếu Chính phủ còn chưa tái xây dựng lại xong. Hắn từng b·ắt c·óc, t·ống t·iền hơn bảy mươi ba tỉ đối với năm n·ạn n·hân. Nạn nhân của hắn bao gồm là những người có con ở nước ngoài. Chúng giả những cuộc gọi tới người nhà của n·ạn n·hân yêu cầu tiền chuộc và sử dụng hình ảnh g·iả m·ạo để tạo tâm lý hoảng sợ cho họ. Từ đó thực hiện thủ thuật thao túng tâm lý để dễ dàng hành động.
Toàn bộ số tiền trên đều đã trót lọt thành công và tẩu tán đi ra khắp nơi. Hiện giờ vẫn chưa tìm thấy nơi đống tiền ấy đang ở.
- Hắn có điểm gì cần lưu ý không? Ngoài việc hắn có thể thao túng tâm lý người khác? - Chú Vĩnh chống tay lên má hỏi.
Vẻ mặt của Chỉ huy trở nên nghiêm trọng và trầm giọng trả lời.
- Có! Những người tiếp xúc với hắn đều có cảm tình và nếu không nhốt hắn vào phòng giam riêng, rất có thể chúng sẽ tạo ra những cuộc b·ạo đ·ộng quy mô từ chục người trở lên. Rất có thể làm gián đoạn hoạt động của trại giam và ảnh hưởng nặng nề hơn tới tư tưởng của các quân nhân đang hoạt động.
- Bây giờ hãy đặt giả tưởng mọi người là cậu ta và đang kéo được tên phạm nhân 2396, Huỳnh Quốc Đại đó về phe, tổ chức của chúng chiếm hơn một nửa phạm nhân. Các cậu sẽ xử lý như thế nào?
Chú Vĩnh đặt ra bài toán khó vô cùng đối với bọn họ. Dù chính chú cũng phải cân nhắc khi đưa ra câu trả lời nếu không phù hợp với lý tưởng trong lòng bọn họ.
- Chuyện này đúng là rất khó nhưng thực sự phải sử dụng tới vũ lực để áp chế bọn chúng.
- Các quân nhân e là sẽ khó mà nổ súng được.
- Đã là quân nhân, tinh thần thép, kỷ luật thép. Không sợ không lùi bước trước khó khăn. Thế mới là quân nhân.
Sau cả một hồi tranh luận, cuối cùng thì họ mới có ý kiến thống nhất.
- Giết! Thi hành án sớm cho chúng, những người nếu gặp phải khó khăn thì cứ đưa tin là họ c·hết do bệnh tật. Dù sao thì bụi núi lửa nhiều như thế, nó phủ đầy trời và hít phải chúng nó, dẫn đến u·ng t·hư phổi là điều hết sức bình thường.
- Mấy anh đã có câu trả lời như thế rồi, vậy còn quân nhân thì sao? Liệu họ có sẵn sàng?
Chú Vĩnh nói rồi tiếp tục để Chỉ huy trưởng giới thiệu nốt người cuối cùng.
- Phạm nhân số 8491, Phan Ánh Loan, hai mươi sáu tuổi. Vào trại vì tội danh chiếm đoạt tài sản qua không gian mạng số tiền lớn với bản án mức độ ba, thụ án được sáu năm và còn hai năm nữa sẽ mãn hạn tù.
- Trình độ của cô ta giỏi tới vậy cơ à. - Chú Vĩnh bất ngờ, nhưng cô ta có còn tài cán gì ngoài việc xâm nhập vào điện thoại cá nhân và l·ừa đ·ảo tiền. Nhất là trong thời điểm tiền không còn bao nhiêu giá trị.
- Vâng, theo những gì gần đây cô ta thể hiện rất tốt, chấp hành đúng nội quy trại giam, có thể đợt tới sẽ được giảm án và được thả tự do về lại với xã hội.
- Tôi đang thắc mắc ai sẽ tới kiểm tra và xem xét cho cô ta được giảm án nếu đạt đủ điều kiện? Và cô ta đã trả lại hết người bị hại đống tiền ấy chưa? - Chú Vĩnh không thực sự nắm chắc thông tin về mảng này nên cần sự trợ giúp từ họ.
- Số tiền thiệt hại đền bù cho những n·ạn n·hân của cô ta đều là do gia đình cô ta trả. Tuy nhiên thì gần đây chúng tôi nhận được tin, gia đình cô ta đã m·ất t·ích nên số tiền này sẽ không thể tiếp tục đưa tới các n·ạn n·hân. Số nợ còn lại của cô ta rơi vào gần hai mươi tỷ. Về việc giảm án, chuyện đó có chuyên gia phân tích và đánh giá rồi nên ngài không cần lo đâu.
Một người mất gia đình, hẳn là sẽ vô định trong cuộc sống mới này lắm đây. Huống chi con người hiện giờ đều đang quay về thời đại của trăm năm trước đó, thời kỳ vừa bước qua khỏi phong kiến, tiến vào xã hội chủ nghĩa với nền công nghiệp, nông nghiệp được đặt lên hàng đầu.
- Cậu có nói chuyện với cô ta về việc này chưa?
- Tôi vẫn chưa có cơ hội nói chuyện với cô ta. Nhưng khi ra ngoài rồi thì cô ta cũng khó mà sống sót tiếp. Và nếu có tổ chức đứng ra cưu mang cô ấy, thì cô ấy sẽ là con bài đắc lực khi có thể xâm nhập vào trong hệ thống an ninh mạng, đánh cắp những thông tin, dữ liệu từ tổ chức lớn.
- Sao cậu không chiêu mộ cô ấy về làm việc cho Chính phủ và về an ninh mạng, củng cố thêm một bức tường vững chãi. - Chú vặn hỏi ngược lại khiến Chỉ huy trưởng câm nín, không biết đối sao. Chú lại tiếp tục cho thấy ví dụ ở quá khứ.
- Trước đây từng có rất nhiều hãng làm trò chơi điện tử vì để bảo mật mà cũng mời những người chuyên đi bẻ khóa về làm phần mềm chống bẻ khóa. Họ thì đương nhiên là thiếu tiền, cái mà những người ấy làm là cho họ công việc, cho họ tiền và để họ làm ra cái chức năng để không ai bẻ khóa được. Và cô ta cũng thế, giống với họ, thiếu tiền và chúng ta chỉ cần cho cô ta tiền. Chắc chắn là cô ta sẽ về phe mình.