Giải quyết xong gã người Trung ấy, hai người ra bên ngoài hành lang, thì thấy cô gái ấy đã bị hạ gục, không còn sức phản kháng. Họ lao lên cũng muốn dùng cách cũ nhưng không thành, gã ấy tránh qua một bên. Không nhẹ tay như tên kia, hắn đánh rồi đấm liên tục vào người bọn họ. Dù họ có là phụ nữ, hắn không hề nương tay với cô.
Hai cô gái chỉ có thể vừa tránh vừa tìm kiếm sơ hở để chiếm lợi. Nhưng hắn đâu phải dạng vừa. Hắn từng là người tham gia rất nhiều các trận đánh lớn nhỏ. Sớm đã không có ý niệm gì về nương tay, thêm với kinh nghiệm chiến đấu đầy mình nên hai cô gái chẳng phải đối thủ của hắn.
Chẳng được vài chiêu, bọn họ b·ị b·ắt và trói lại trong một góc phòng.
Ngoài chiến tuyến kia, Thiên và cả nhóm nghe thấy tiếng xe nổ máy, nó ngày càng rõ hơn, to hơn khi thời gian trôi qua. Những đợt đẩy từ\t-+
QJO\0, phía cổng cũng yếu dần.2
- Lui lại! Chúng dùng xe đâm ra ngoài!
Linh điều khiển chiếc máy bay quan sát thấy tình huống diễn ra bên trong. Hét lên với những người khác.
Nghe được, tất cả đều bỏ chạy ra xa khỏi nơi ấy. Đồng thời cũng kéo chị Hạnh đang nằm ở trong đống công sự tạm ra bên ngoài. Mặc dù chị không còn ở đây nhưng họ cũng phải bảo quản tốt cho chị.
Thiên thì lo lắng, vì nếu không thể chống chọi lâu hơn nữa, tất cả những người có mặt tại đây sẽ phải đối mặt với hiểm nguy c·hết chóc.
Cậu bối rối chưa biết phải làm gì tiếp theo thì có người chạy tới chỗ cậu nói rằng.
- Cậu có chìa khóa chiếc xe ấy không? Tôi muốn đem nó chặn đường.
- Không được! Tuyệt đối không thể dùng nó chặn. - Thiên vội vàng từ chối yêu cầu của cô ta.
Ầm! Ầm!
Tiếng chiếc xe ủi đâm trực tiếp vào trong công sự. Chỉ vài nhát thì nó đã đổ sập. Khi nó tiến ra bên ngoài, lũ cận vệ của gã thủ lĩnh ào ào lao ra bên ngoài. Trên tay cầm súng, bọn chúng nhìn xung quanh muốn tìm kẻ địch đang ở đâu nhưng chẳng hề thấy. Chỉ thấy những người phụ nữ chịu trói và ngồi ở một bên góc.
Đùng! Đùng!!
Tiếng nổ vang dội từ xung quanh căn cứ phát ra. Từ trong căn cứ, một góc của nhà tắm đã đổ sập, thậm chí là ở trong khu sản xuất cũng có t·iếng n·ổ phát ra. Tường rào bị dư chấn của v·ụ n·ổ đánh sập vài mảng.
Chúng đờ người ra, nhưng rồi tiếng súng liên tục vang lên. Đạn nổ và bắn liên tục vào bọn chúng. Người ngã như ngả rạ, chúng lập tức núp xuống dưới thân thể của người trước đã nằm lại. Nhưng chẳng ai có thể núp được quá lâu.
Trở lại trước đó vài tiếng, khi trời chưa tối, Linh thì đã đột nhập vào trong căn cứ ấy. Thiên ở ngoài, đảm nhiệm vai trò quan trọng để kế hoạch thành công tốt đẹp. Cậu mang theo một chiếc ba lô được Chính giao cho từ trước. Khi mở ra cậu thấy trong đấy toàn là bom giấy. Một đầu mồi lửa được lộ ra, cậu sợ hãi, không biết thứ này làm gì.
- Yên tâm đi nhóc. Cái này chỉ tạo ra âm thanh thôi. Nhiệm vụ của nhóc là đặt chúng ở xung quanh và kích nổ vào thời điểm thích hợp.
Chưa biết thời điểm thích hợp là lúc nào, Chính đã lên xe rời khỏi đó. Khi cậu ta tới gần tường rào. Nếu chỉ đặt ra tạo âm thanh như thế thì chưa được tạo ra vẻ đáng sợ cho chúng. Nên cậu đã nghĩ lại những trò đùa với pháo nổ ngày trước. Dù bị hạn chế uy lực nhưng có lẽ nó vẫn có thể làm ra thứ gì đó mang hiệu quả tốt hơn nhiều.
Thay vì đặt bom giấy không thì cậu đặt xung quanh là cát và được đụn lên thành chóp, đầu dây được lộ ra và cậu nối dài ra một đoạn. Khi trời chập tối, cậu lại đang gài bom và khi nhận thấy tín hiệu từ Linh được cô ném ra ngoài từ nhà tắm thì cậu truyền vào cho cô một quả, khi ném mồi dây ra bên ngoài, Linh về với nhóm của mình đang đợi và trong người cô cũng giấu hai quả bom trong áo.
May mắn là không ai chú ý tới cái này nên cô đã may mắn qua mặt được họ. Khi rảnh, mọi người có thời gian tự do nên cô nhanh chóng đi đặt những quả bom âm thanh dây được chôn ở dưới đất và ẩn đi. Lúc ấy có người tiếp cận cô vì thấy cô làm chuyện mờ ám.
Cô giật mình, nhưng sau khi kể ra và giải thích cho cô ấy thì cô cũng đồng ý với kế hoạch này.
Lúc mọi người chạy ra thì cô cũng là người chạy vào trong để báo tin. Khi đã thành công để kéo dài thời gian cho họ, lại có được lòng tin của gã thủ lĩnh thì cô nói với gã rằng.
- Tôi muốn chờ đợi trong khu sản xuất, chờ đợi mấy người ấy quay lại. Tất nhiên thì tôi cũng phải có phần thưởng xứng đáng khi tiết lộ ra thông tin quan trọng ấy chứ nhỉ? - Cô ta nói với gã thủ lĩnh.
- Tất nhiên rồi, cô muốn gì?
- Thuốc lá và bật lửa. - Cô nói.
Khi nhận được thứ mình cần, cô châm một điếu thuốc, cất bao thuốc lá đi rồi ném trả ông ta bật lửa vì cô biết trong ấy không thể nào mang thứ đó vào.
Sau đó cô ta đi tắm, t·iếng n·ổ từ nhà tắm cũng từ đó mà ra khi cô dùng điếu thuốc châm mồi kích nổ. Khi thấy gã canh trừng cô bên ngoài đã điếc tai và bị ảnh hưởng nặng nề từ quả bom, cô xông ra và dùng áo của mình xiết cổ gã rồi kéo gã vào trong nhà tắm.
Lúc ấy khi tất cả đang hoảng vì t·iếng n·ổ, gã thủ lĩnh thì cho người đi n·ổ x·e ủi, t·ấn c·ông ra ngoài ngay lập tức thì cô nhanh chân trở về khu sản xuất, chờ đợi thời cơ. Khi thấy tiếng xe lại gần, cô nghĩ nó đã tới và châm mồi lửa trước. Sau đó thì ném bao thuốc ra bên ngoài tạo ra tín hiệu châm lửa.
Linh biết được, nói với Thiên rồi cùng những người khác đem lửa đi châm khắp các chỗ. Và may mắn thay, trước khi tất cả b·ị b·ắt trở lại, bom nổ thành công và làm đám lính ấy rơi vào trạng thái hỗn loạn, sợ hãi.
Gã thủ lĩnh khi nghe thấy tiếng bom, cũng sợ hãi co rúm lại trong góc.
Gã chửi thề, mắng người đã tiết lộ thông tin sai cho gã.
- Con đĩ c·hết tiệt! Đừng để tao bắt được mày!!
Gã bỗng nhớ ra cô ta đang ở trong căn cứ, định quay lại nhưng khi thấy đám lĩnh của mình ngã xuống. Gã làm sao có thể thoát được cảnh mình sẽ nằm lại đó giống với đám ấy. Nhưng gã quyết tâm trước khi c·hết cũng phải lôi theo một đứa theo mình.
Khi trở về nhà chính. Hắn sững người khi thấy ả đang đứng trước cửa. Hắn ngã ngồi ra mặt đất khi thấy gã đàn ông người Trung đã nằm ngay đó. Không rõ cô ta làm thế nào hạ gục chỉ với một người với một con dao trên tay. Cho dù có v·ũ k·hí đi chăng nữa, không thể nào có thể làm được chuyện như thế với những gã dân chuyên.
Chính từ xa nghe thấy t·iếng n·ổ của bom giấy. Cậu lập tức phóng ga lên trên, cùng với chiếc xe của Hoàng bá·m s·át ngay sau.
Hoàng phóng ngang hàng, hỏi cậu khi nghe t·iếng n·ổ vang giữa đêm như thế.
- Cái này là kế hoạch trước khi đi, để giải cứu cho tất cả mọi người trong khu sản xuất ấy. Anh yên tâm, nó không làm hại ai đâu. Cũng phải nhờ Khoa mới có thể tạo ra được cái thứ này.
Chính vỗ vai cậu ta khi cậu ta thấy những quả bom mình tạo đã phát huy tác dụng.
- May nó vẫn hoạt động.
Khoa sung sướng vì cậu để nó phủ bụi khá lâu mà nó vẫn dùng tốt. Tinh thần của họ đã tốt hơn nhiều qua quãng thời gian đi đường và sẵn sàng chiến đấu vì muốn những người phụ nữ ấy không còn bị áp bức.