Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 785



Chương 785

Bà cụ Tập lặng lẽ nhìn bà ta, Trình Tương vẫn đang luôn trừng mắt nhìn chồng: “Anh không thể để cho Hạc Minh làm giám đốc một bộ phận nào đó được ư, như nếu không thì đi theo anh học cũng tốt, không phải là Lăng Vũ cũng vừa mới đến công ty không lâu à, nó có gì mà có thể dạy cho Hạc Minh chứ.”

Tập Hạc Minh nhanh chóng giật giật tay của mẹ mình: “Mẹ, con đồng ý đi theo anh để học hỏi.”

“Con im miệng lại đi.”

Trong vấn đề này Trình Tương vẫn không hề nhượng bộ chút nào, bà ta biết nếu như nhường lần này thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, sớm muộn gì ngay cả cánh cửa của công ty này cũng không thể bước vào được!

Anh cả họ Trình cũng phụ họa không, cần suy nghĩ gì bật thốt lên: “Em rể à, công ty của cậu lớn như vậy, tùy tiện để cho Hạc Minh đảm nhiệm chức giám đốc của một bộ phận nào đó cũng tốt rồi, thằng bé ra ngoài cũng có chút mặt mũi.”

Anh hai Trình nghe lời này không ổn liền lập tức hòa giải: “Ha ha, ý của anh cả là người trẻ tuổi mà, nếu cho thằng bé tin tưởng càng nhiều thì thằng bé sẽ càng tự tin hơn, làm việc cũng càng nhiệt tình hơn.”

Anh cả Trình gật đầu: “Đúng đúng đúng, ý của tôi chính là như vậy.”

Tập Chính Hãn nhíu mày: “Không được, mấy năm gần đây Hạc Minh vẫn luôn ở nước ngoài, đối với thị trường trong nước cũng không hiểu rõ, không gánh được trách nhiệm, giai đoạn này vẫn nên quan sát và học tập đi.”

Trình Tương gấp gáp: “Vậy cứ đi theo bên cạnh anh là được rồi, theo anh học hỏi dù sao cũng tốt hơn gà mờ không biết gì.”

“Bộp” Bà cụ Tập bỗng nhiên vỗ bàn một cái dọa mấy người giật nảy lên, bà ta nghiêm nghị răng dạy: “Chuyện của công ty chúng tôi lúc nào lại đến phiên một nhà của các người khoa tay múa chân ở đây? Không muốn học thì cút khỏi công ty đi, đừng có ở đây mất mặt xấu hổ.”

Ánh mắt Tập Hạc Minh lập tức ảm đạm, cậu ta biết từ nhỏ bà nội đã không thích mình, nhưng cậu ta vẫn cố gắng mỉm cười, giọng nói rất nhẹ: “Con cảm thấy đi theo anh cũng rất tốt.”

Trình Tương tức giận đến sắc mặt căng đỏ, sao có thể nhìn thấy con trai mình chịu uất ức được, liền muốn phân rõ ràng ở chỗ này với bà cụ Tập lại bị anh hai Trình lắc đầu ngăn cản.

Tập Chính Hãn cũng bị làm cho đau đầu, phất tay để bọn họ đi ra, việc này liền xem như đã quyết định như thế.

“Lăng Vũ, con ở lại.” Ông ta gọi một mình người con trai cả.

Trình Tương quay đầu lại hung hăng trợn mắt nhìn một cái, không cam lòng bước ra ngoài.

Ra đến cửa, bà cụ Tập đưa tay chặn bà ta lại, Trình Tương rất không tự nhiên mà nở nụ cười: “Mẹ, có việc gì ạ?”

Bà cụ Tập quét mắt nhìn mấy người đi phía trước một vòng, ánh mắt lại lạnh chép rơi vào trên người của bà ta: “Nhớ cho kỹ lời nói của tôi, công ty là của cháu trai Lăng Vũ tôi, nếu như cô dám gây sóng gió vậy cũng đừng trách tôi không khách khí!”

Trên mặt Trình Tương lúc xanh lúc đỏ, bàn tay siết chặt lại thành nắm đấm, mở miệng lên án: “Mẹ, mẹ có thể không thích con nhưng Hạc Minh chính là con trai của Chính Hãn, cũng là cháu nội của mẹ, thằng bé vào công ty giúp Chính Hãn thì có lỗi gì chứ?”

Bà cụ Tập cười lạnh: “Sai ở chỗ mẹ của nó là một người thứ ba phá hư gia đình của người khác, là một người đàn bà đê tiện chính cống.”

Nói xong bà ta trực tiếp vượt qua người Trình Tương, lưng thẳng tắp, không mất khí chất đoan trang.

Trình Tương tức giận đến nỗi ngực cũng chập trùng, oán hận ánh mắt hóa thành lưỡi dao hung hăng phóng tới.

Từ cái hôm bà ta bước chân vào nhà họ Tập thì bà già này liền làm khó dễ bà ta ở mọi nơi, dèm pha bà ta, xem thường bà ta, Trình Tương âm thầm thề sớm muộn gì cũng có một ngày bà ta để cho bà già này chết không yên lành.