Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 786



Chương 786

Trong phòng làm việc, Tập Chính Hãn lặng lẽ nhìn con trai cả ngồi ở đối diện, đốt một điếu thuốc, khói thuốc lươn lờ, ông ta nói: “Con cũng biết tầm quan trọng của hạng mục với Hoàn Vũ kia rồi đó.”

Tập Lăng Vũ không có phản ứng gì, ánh mắt rủ xuống, thần sắc vẫn ngông cuồng khó dạy bảo.

“Ba mặt kệ mối quan hệ trước đó của con và Phạm Vy Hiên là như thế nào, từ bây giờ trở đi con phải giải quyết sạch sẽ cho ba.” Tập Chính Hãn hít một hơi thuốc lá, giọng nói lạnh dần: “Nếu không cũng đừng làm con trai của Tập Chính Hãn nữa.”

Tập Lăng Vũ cong môi cười lạnh, ánh mắt và vẻ mặc rét băng, ngay cả trái tim cũng chưa từng ấm áp vì người ở trước mặt.

Đứng dậy, hai tay chống lên bàn, ánh mắt nhìn thẳng: “Tôi có từng làm con của ông chưa? Ông đã từng làm ba của tôi à?” Anh ta cười nHiên một tiếng, ngồi thẳng dậy: “Ông cho rằng ông mang Hạc Minh từ nước ngoài trở về thì tôi có thể để ông tùy ý sắp xếp ư?”

Tập Chính Hãn ngồi ở đối diện, giữa ngón tay đang kẹp điếu thuốc, mắt lạnh lùng nhìn đứa con trai này.

Cho dù là nó kêu căng hay là tự phụ thì trong tính tình vẫn xuất hiện một góc cạnh bén nhọn, mỗi một góc đều rất giống mình khi còn trẻ.

Tập Lăng Vũ xoay người muốn đi nhưng nhớ tới cái gì đó lại dừng lại, quay đầu nói: “Đừng tưởng là mình ghê gớm, ông và người phụ nữ ông xem thường kia không thể nào xếp cạnh nhau được.”

Cho nên anh ta sẽ không bị uy hiếp, cho dù hình thức gì cũng không nhận!

Gạt gạt tàn thuốc, Tập Chính Hãn mở miệng: “Ba còn cho rằng mấy năm nay con có thể trưởng thành một chút, hóa ra vẫn là do ba đánh giá con cao rồi.”

Trong giọng nói của ông ta tràn ngập vẻ khinh khi, khiến Tập Lăng Vũ cảm thấy rất khó chịu, anh ta quay đầu liếc nhìn ông ta, ưỡn thẳng lưng.

Tập Chính Hãn đùa cợt nói: “Nếu như một người đàn ông mà ngay cả thực lực cơ bản cũng không có mà chỉ đánh cược vào chuyện tình cảm, nhất định là một kẻ thất bại rồi. Con lấy cái gì để đi tranh giành với Liên Cẩn Hành? Con có thể cho người phụ nữ mà con yêu cái gì? Hứa hẹn? Hứa hẹn có giá trị bao nhiêu?”

Có thể cho người mình yêu cái gì?

Hứa hẹn?

Hứa hẹn có giá trị bao nhiêu?

Tập Lăng Vũ đứng trên sân thượng, cánh tay khoác lên trên lan can, hai mắt híp lại, điếu thuốc kẹp giữa ngón tay bị gió thổi phát sáng, sau đó lại từ từ mờ đi.

Chậm rãi đưa tay lên hít một hơi thuốc lá, làn khói nhả ra bị gió thổi tan đi.

Thật lâu sau anh ta ném tàn thuốc đi, hai tay để trong túi quần, giơ chân đè ép mấy lần.

Màu sắc đen tối trong con ngươi tán đều ra gần như che phủ cả bầu trời màu xanh trên đỉnh đầu.

Trong phút chốc anh ta quay người lại đi khỏi sân thượng, trở lại phòng làm việc. lúc đi đến cửa trực tiếp dặn dò với thư ký: “Đưa cho tôi bản kế hoạch Hoàn Vũ.”

“Vâng, Tổng giám sát.”

Thư ký giật mình, trước đó Tổng giám sát chưa từng hỏi công việc liên quan đến việc Hoàn Vũ.

Sau khi đưa bản kế hoạch vào phòng, cô ta liền gọi điện thoại đến phòng làm việc của tổng giám đốc.

Đầu dây ở bên kia, lông mày Tập Chính Hãn nhíu chặt đã giãn ra một chút, rốt cuộc cũng hài lòng cúp điện thoại.

“Có chuyện gì lại vui vẻ như vậy?” Phía sau lưng của ông ta là Trình Tương đang xoa bóp cho ông ta.