Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 846



Chương 846

Cô cố gắng gánh chịu sai lầm của ba, chưa bao giờ đùn đẩy trách nhiệm, chưa bao giờ trốn tránh! Trong lúc bọn họ nhiều lần dùng giọng điệu khinh miệt và coi thường nhắc tới ba, Vy Hiên đều tự nhủ với mình phải nhẫn nại, phải thấu hiểu.

Nhưng trong lúc cô cố gắng trả giá thì bọn họ lại làm gì? Bọn họ tiếp tục đứng ở trên điểm cao nhất của đạo đức, lấy thân phận của người bị hại để phê phán! Thậm chí bọn họ còn không thèm nghĩ xem là ai đã gây ra bi kịch của ba cô?!

Bà cụ Tập liếc nhìn Trình Tương. Bà đã biết người phụ nữ này sẽ không chịu yên tĩnh, chuyện càng ầm ĩ thì cô ta lại càng vui mừng. Nhưng lần này, bà cụ Tập không ngăn cản, trái lại nó đúng như ý nguyện.

“Cũng không có chuyện gì, chỉ đang nói về ba của cô Phạm mà thôi.”

Tập Chính Hãn lập tức nhíu mày: “Nhắc tới người kia làm gì? Đúng là xui xẻo!”

Sự nhẫn nhịn của Vy Hiên được tạo dựng trong nhiều năm lại sụp đổ trong giọng nói khinh thường của ông ta.

Cô muốn hỏi người từng làm anh em tốt nhất của ba mình, ông ta chưa từng áy náy về chuyện năm đó sao?

“Ngài Tập”. Cuối cùng Vy Hiên lên tiếng: “Ông có thể nói cho tôi biết, năm đó ông đã từng làm những gì với ba tôi không?”

Tập Chính Hãn đờ người ra, hình như không ngờ cô vừa mở miệng lại hỏi về vấn đề này, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Tôi có nhất thiết phải nói với cô không? Cô cũng xứng được biết à?”

Sự xem thường trong lời nói của ông ta khiến Tập Lăng Vũ thay đổi tầm mắt, ánh mắt xa lạ lại đầy vẻ căm hận nhìn thẳng về phía ba mình, cười lạnh và nói: “Tôi cũng rất muốn biết.”

Loại thái độ này của anh ta đã chọc giận Tập Chính Hãn: “Các người muốn biết à? Được, tôi sẽ nói cho các người biết!”

Chuyện giấu trong lòng bị người ta cứng rắn vạch trần khiến ông ta trở nên nóng nảy, cố chấp, cuồng loạn: “Năm đó, chính là ông ta ghen tỵ với tôi! Ghen ghét sự nghiệp của tôi tốt hơn ông ta! Ông ta phá sản nhưng không nghĩ lại mình, trái lại trách tôi không giúp ông ta à?! Người điên này đã hại tôi nhà tan cửa nát, ông ta nên xuống địa ngục!”

Tập Chính Hãn nói đầy vẻ oán độc, mà sắc mặt của ông ta cũng hoàn toàn chọc giận Vy Hiên.

“Nói dối!” Cô cố hét lên: “Ông đang nói dối. Là ai hại ông ấy phá sản? Là ai lừa gạt ông ấy?”

Tập Chính Hãn nghiến răng trợn mắt, phẫn nộ nói: “Cô đang nói chuyện vớ vẩn gì thế? Ông ta phá sản thì có liên quan gì đến tôi?”

Tập Lăng Vũ cố nhịn xuống kích động muốn ôm Vy Hiên, chậm rãi nhìn ba mình với ánh mắt lạnh lùng, đôi mắt đen láy híp lại, vô cùng thong thả nói ra từng câu từng chữ: “Năm 97, ông làm sao tránh được cuộc khủng hoảng tài chính đó vậy?”

Gương mặt Tập Chính Hãn hơi biến sắc…

Người không nguyện đối mặt với năm đó đâu chỉ có một mình Tập Chính Hãn. Hơi thở của Tập Lăng Vũ cũng bắt đầu trở nên gấp gáp, tim đập nhanh hơn.

Hồi ức nghìn lở trăm lỗ, lại không có cách nào phai mờ.

Năm 1997 đã được quyết định là một năm không bình thường. Hồng Kông được trả về, công nương Diana qua đời vì tai nạn giao thông, con người lần đầu tiên chết vì cúm gia cầm…

Năm 1997, tài chính Châu Á nổi phong ba bão táp.

Năm 1997, Tập Lăng Vũ 5 tuổi…

“Sau hai mươi ba ngày liên tục, Chỉ số Hang Senh của Hồng Kông đã giảm mạnh 121147 điểm, hôm qua tiếp tục giảm xuống 162180 điểm, giảm xuống dưới mốc 9000 điểm…”