Tại Tu Tiên Giới Trở Thành Lôi Thần

Chương 2: Vạn Bảo lâu



Chương 2: Vạn Bảo lâu

Nhìn Lý Thanh rời đi, Tô Lãng có chút bồi hồi, nhưng tìm lại được nhân tính vốn có của bản thân mình. Kiếp trước để sinh ra một "Tô Lãng" hoàn hảo, hắn phải chém đi toàn bộ nhân tính của bản thân, trong người chỉ còn lại thần tính, cho nên mỗi khi hắn ra tay đều là huyết tinh đầy trời.

Nhưng bây giờ tìm về nhân tính vốn có của bản thân, Tô Lãng cũng không có cực đoan như kiếp trước.

Trời vẫn còn sớm, Tô Lãng muốn ra ngoài tìm chút vật liệu bố trí trận pháp. Trận pháp mà hắn nghĩ đến tên là [Thiên Lôi Dự Báo Trận].

Đây là một trận pháp sử dụng vật liệu có tính hấp thu, hoặc cảm ứng năng lượng thiên nhiên, kết hợp với trận đồ để có thể cảm nhận được sự thay đổi của thiên tượng, từ đó tìm ra được ngày nào sẽ có mưa giông sấm chớp.

Vật liệu cũng không quá khó tìm, gồm có Thiên Lôi Thạch, một loại đá chứa linh lực của sấm chớp, tìm thấy ở các khu vực từng có bị sét đánh.

Vân Vụ Thảo, loại thảo mộc phát triển mạnh trong điều kiện mưa nhiều, dùng để điều hòa trận pháp và n·hạy c·ảm với độ ẩm. Phong Tinh Sa, loại cát hấp thu năng lượng gió, giúp trận pháp cảm nhận được sự thay đổi của luồng không khí. Thủy Ngưng Linh Thạch, loại đá ngưng tụ linh khí từ nước, giúp trận pháp n·hạy c·ảm với hơi nước trong không khí.

Cùng Tụ Lôi Châm, những chiếc kim dài bằng kim loại đặc biệt có tính dẫn điện cao, được cắm quanh trận pháp để hút linh khí sấm chớp từ thiên nhiên.

Đối với những thứ này, tìm kiếm không khó những sẽ mất nhiều thời gian, nhất là Thiên Lôi Thạch cùng Thủy Ngưng Linh Thạch, nhưng tại Thanh Bình thành, có chi nhánh của Vạn Bảo Thương Hội, thương hội lớn nhất Tinh Thần đại lục, với khẩu hiệu:

"Mọi thứ ngươi cần, Vạn Bảo đều có. Chỉ có đồ vật ngươi không nghĩ đến, không có đồ vật Vạn Bảo không có."

Tô Lãng tin tưởng, hắn chỉ cần bỏ ra một ít linh thạch, không đến nửa ngày, nguyên liệu sẽ có đủ trước mặt hắn. Không nghĩ thêm nhiều, hắn khoác lên một bộ thanh sam bước ra khỏi Tô phủ đi về hướng Vạn Bảo Lâu.

Vạn Bảo lâu nằm giữa Thanh Bình thành, so với phủ thành chủ còn muốn lớn hơn một chút. Nơi này có ba lầu, lầu một dùng để giao dịch, lầu hai là khu đấu giá, lầu ba thuộc về tiếp khách đặc thù.



Lâu chủ gọi là Trương Thanh Sơn, Kim Đan trung kỳ, nghe nói hắn tu luyện công pháp tên là "Thanh Linh Bảo Nguyên Công" công pháp giúp tăng cường khả năng thu hút và cảm nhận linh khí bảo vật, đồng thời hỗ trợ phòng ngự vững chắc.

Cha hắn Lý Hạo cùng lâu chủ Trương Thanh Sơn quan hệ rất tốt, nghe đồn lúc trẻ còn cùng nhau kết bái huynh đệ. Tô gia mỗi khi mua hàng tại Vạn Bảo lâu, giá cả nhất định rất tiện nghi.

Thấy Tô Lãng tiến vào, người của Vạn Bảo lâu liền nhận ra, chạy ra nhiệt tình tiếp toán.

"Ai dô, là Tô thiếu sao, hôm nay ngọn gió nào thổi Tô thiếu đến Vạn Bảo lâu chúng ta vậy."

Người nói là một mỹ phụ dáng người đẫy đà, khuôn mặt kiều diễm, ăn mặc đầy phong trần, giống như một yêu nữ, nàng gọi là Tố Thanh, tình phụ của Trương lâu chủ.

Tô Lãng mặc dù phế vật thì phế vật, nhưng chỉ cần cha hắn Tô Hạo một ngày còn sống, còn là thành chủ của Thanh Bình thành, sẽ không ai dám không não mà đi khinh thường hắn, có nói xấu cũng chỉ dám nói xấu sau lưng, nhưng hầu như hai năm qua, chỉ cần có người dám nói xấu sau lưng, trong đêm liền quỷ dị biến mất.

Tô Lãng đối với nàng mở một nụ cười, không chút nào keo kiệt, nói:

"Là ta đêm qua xem tinh tượng, thấy cùng Tố chấp sự sẽ có đoạn gặp gỡ khó quên."

Xem tin tượng đương nhiên là giả, gặp gỡ khó quên cũng không hẳn là giả...Tô Lãng trong lòng bồi thêm một câu.

Tố Thanh nghe vậy có chút cứng người, sau đó đột nhiên cười lên khanh khách như là chim hoàng yến, nụ cười rất là mê người.



"Ai dô, Tô thiếu không ngờ có biết xem sao coi bói, vậy ngài nói xem chúng ta sẽ có đoạn khó quên đó như thế nào?" Vừa nói nàng vừa tới gần Tô Lãng, mùi thơm mê người truyền vào mũi hắn.

Đúng là yêu nữ, đổi lại người khác đã sớm sịt máu mũi không ngừng.. Tô Lãng cũng không có tránh né đối phương, cười nói:

"Thiên cơ không thể tiết lộ, Tố chấp sự, ta muốn mua một ít đồ vật, không biết ngươi chỗ này có hay không?"

Tố Thanh nghe Tô Lãng kể ra một loạt các vật liệu, nụ cười trên miệng càng thêm nồng đậm:

"Có, đương nhiên là có, nhưng Thiên Lôi Thạch cùng Thủy Ngưng Linh Thạch không có sẵn tại chỗ này của chúng ta, cần ít nhất phải hai giờ mới có thể có hàng."

Tô Lãng hài lòng, hắn hiện tại cũng không cần gấp, với lại hai giờ còn rất nhanh, cái này hắn đợi được. Không nói hai lời, Tô Lãng liền móc từ trong túi ra mười viên linh thạch sáng chói.

Linh thạch chính là tiền tệ trao đổi tại tu tiên giới, nhưng tại Nam Hoang này, linh thạch đối với tu sĩ cũng là thứ gì đó rất xa sỉ, thường là dùng vật phẩm ngang nhau trao đổi. Tô Lãng có thể lấy ra mười viên mà mí mắt không nháy một cái, đủ để thấy Tô gia mấy năm nay làm ăn không tệ.

Thấy Tô Lãng hào phòng như thế, Tố Thanh ánh mắt như đom đóm phát sáng, nói:

"Tô thiếu quả nhiên Tô thiếu, nếu không có vấn đề, ngài cứ đợi ở phủ, hai giờ sau chúng ta sẽ cho người mang tới."

Tô Lãng gật đầu không có tiếp tục dây dưa cùng Tố Thanh, với mị hoặc của nàng, hắn linh hồn có thể chống đỡ, nhưng thể xác thì khó mà nói được.

Đợi Tô Lãng rời đi không bao lâu, một thân ảnh xuất hiện sau lưng Tố Thanh, hắn ngũ quan đoan chính, người mặc trường bào màu đỏ, với đủ loại hoa văn phức tạp, chính là lâu chủ Trương Thanh Sơn.

Trương lâu chủ giọng nói trầm thấp hỏi:



"Hắn tới đây làm gì?"

Tố Thanh như xà nữ quấn người, không để ý người khác nhìn như thế nào, ôm lấy Trương Thanh Sơn cười nói:

"Mua một chút đồ vật, có Thiên Lôi Thạch, Vân Vụ Thảo, Phong Tinh Sa, Thủy Ngưng Linh Thạch, Tụ Lôi Châm."

Trương Thanh Sơn nhíu mày, hắn dù sao cũng là lâu năm Kim Đan kỳ, Thiên Lôi Dự Báo Trận cũng không phải trận pháp quá cao thâm, hắn đương nhiên sẽ biết, chỉ là hắn không nghĩ đến, Tô Lãng sẽ biết bố trí trận pháp.

Dù sao Tô thiếu tại Thanh Bình thành danh khí cũng không quá tốt, yêu thích làm chuyện yêu thiêu thân, nhưng càng để Trương Thanh Sơn khó hiểu, Tô Hạo chẳng lẽ thương nhi tử đến mức, ngươi có thể ở sau lưng đàm tiếu, nhưng nếu như tin đồn "nhảm" truyền ra ngoài, chỉ cần có liên quan, đều nhất định sẽ quỷ dị biến mất.

Tô Lãng trên đường đi tính toán đến tương lai một chút. Nếu như kiếp này hắn không có kích hoạt hệ thống, nhất định sẽ có người khác kích hoạt.

Bình thường muốn tìm người sở hữu chính là mò kim đáy biển, nhưng Tô Lãng kiếp trước có kinh nghiệm, chỉ cần hắn nhìn thấy người sở hữu hệ thống liền có thể phân biệt nhìn ra.

Mà trùng hợp là, nửa tháng sau Thiên Mệnh Nhân đầu tiên sẽ xuất hiện tại Thanh Bình thành. Một thời đại chỉ có thể sinh ra một Thiên Mệnh Nhân, nhưng nếu Thiên Mệnh Nhân đột nhiên gặp phải vấn đề, còn chưa lớn mạnh đã nửa đường c·hết đi, sẽ sinh ra một Thiên Mệnh Nhân mới, Tô Lãng biết được, Tinh Thần đại lục chỉ có thể sinh ra được có sáu tên Thiên Mệnh Nhân.

Mỗi một tên Thiên Mệnh Nhân đều là cơ duyên ngập trời, vận khí nghịch thiên, thủ đoạn bảo mệnh nhiều như mây, muốn g·iết cơ hồi là không thể, nhưng đó là với người bình thường, Tô Lãng hắn kiếp trước có hệ thống hỗ trợ, chỉ cần không ngừng suy giảm khí vận đối phương, cho đến khi giá trị thiên mệnh về 0 là có thể xử lý.

Tô Lãng đến cuối đời mới nhận ra, sau khi xử lý năm tên Thiên Mệnh Nhân kia. Tinh Thần đại lục liền xem hắn như Thiên Mệnh Nhân cuối cùng, tất nhiên đây còn là nhờ "hệ thống" nó thành công lừa gạt Thiên Đạo.

~~

[Kiểm tra đến ký chủ đã thức tỉnh ký ức kiếp trước, hệ thống chính thức kích hoạt, phải chăng trói chặt?]