Tạm Dừng Sự Lạnh Lùng Của Em Lại Đi Bời Vì Tôi Yêu Em

Chương 26: Ăn Mừng Và Tai Nạn.




Sau khi Hắc Ưng Bang và Thiên Long Bang liên minh với nhau, thế giới ngầm đã nắm được tin tức ngay sau đó.Từ khi hắc ưng bang đem lời đề nghị mình nói với Thiên Long Bang thì hai bên đã thành địch, sống chết không thôi không thể quay đầu nữa rồi. Tin tức này khiến ai cũng ngơ ngàng nhưng cũng có không ít người mừng thầm, có người mình vì Sát bang chuẩn bị gặp nạn, mà cũng có người mừng vì bang của hắn và nó sắp gặp nạn. Thế giời ngầm bây giờ có thể nói lẳng lặng chia ra hai phe nhỏ nhỏ.
Hắn và nó cũng không biết tại sao đối phương lại đưa ra đề nghị như vậy nhưng họ đâu đó cảm thấy có sự tín nhiệm lẫn nhau. Đối với nó, chuyện liên mình này vô cùng có lợi, nó muốn tìm người đứng sau sai khiến dám ám sát nó.
Sáng hôm sau, nhưng tia nắng buổi sớm đang len lõi qua từng khe cửa chiếu lên một khuôn mặt, một khuôn mặt của thiên sự, của vẻ đẹp tinh khiết,…. Nó đang có vẻ mệt mỏi đang ngủ rất say thì đám bạn đang rón rén bước vào.
“Dậy đi, mặt chơi lên cao rồi đó” – Anna nhảy lên giường, lay lay người nó
“Dậy ngay đi” – Jen và Sindy cũng hành động tương tự.
“Để tao ngủ” – Nó mơ mơ màng màng nói.
“Mày dậy ngay cho tao” – Jen nói to.
“Tao bảo là để tao ngủ” – Nó tức giận rồi chùm chăn kín đầu.
“Nếu mày không dậy thì đừng trách bọn tao” – Sindy nói với nó rồi cùng nói gì nó với đám bạn.
‘”1 2 3” – Cả bọn cầm chăn rồi đếm chuẩn bị cho một màn báo thức bạo lực.
“Ai con nào đứa nào bà nào ? giám làm thế hả” – Nó lồm cồm bò dậy.

“đứa này”
“Bà này”
“Con này” – Ba đứa bạn nào cùng đồng thanh rồi chỉ vào mình nói.
“Dậy rồi à, đi tắm đi, tao có chuyện cần nói” – Anna nói với nó với vẻ mặt nghiêm túc.
“Được” – Nó thấy vẻ mặt đầy sự nghiêm túc ấy thì tỉnh ngay chạy vào nhà vệ sinh chỉnh chu lại bản thân. Một lúc sau, nó bước ra với vẻ mặt tươi tỉnh trong bộ độ thể thao khá hợp với nó.
“Chuyện gì ?” –Nó hỏi rồi ngồi xuống đối diện với đám bạn.
“Chuyện là chuyện là …” – Sindy ấp a ấp úng.
“Chuyện gì nói mau” – Nó thấy thế còn khẩn trương hơn.
“Tao không biết có nên nói không ?” – Jen làm ra bộ mắt khá đắn đo.
“Nói” – Nó thốt ra một câu đầy uy hiếp.
“Oa !! Vì hôm nay được nghỉ học nên tao không được gặp anh ấy nên tao nghĩ chúng ta nên mở tiệc ăn mừng vì chuyện Liên mình với Hắc Ưng Bang và vì ai cũng đã có đôi có cặp” – Cả lũ bạn nó giả vờ òa khóc rồi rơm rớm nước mắt nhìn nó.
“Chúng mày thật là, thích thì làm đi tao cũng muốn gặp Gyn” – Nó dơ khóc dở cười nhìn đám bạn, rồi nghĩ nghĩ đến hắn nói vì mấy hôm nay cần điều chỉnh cho việc liên minh với bang hắn nên không gặp hắn, giờ thấy nhớ nhớ.
KHi nghe thấy nó đồng ý, Anna Jen Sindy vội cầm ngay điện thoại lên alo cho mấy đứa bạn trai của mấy đứa. Nó thấy thế cũng gọi cho hắn.
“Alo” – Đầu dây bên kia mở máy trả lời.
“Alo! Em đây hôm nay được nghỉ mà mấy hôm không được gặp anh nên em có nhớ, bọn em cũng mở tiệc ăn mừng nên anh đến chứ” – Nó nói.
“Được, lâu ngày cũng không gặp em nên cũng thấy nhớ” – Hắn nở một nụ cười cưng chiều rồi nói.
“Địa điểm là nhà em, thời gian thì anh gọi Killer đến nhà em sắp xếp đi bọn em đi siêu thị bây giờ” – Nó cười nói.
“Được”
Nó nói xong thì đám bạn cũng kết thúc cuộc gọi chuẩn bị đi siêu thị để mở tiệc ăn mừng mà không biết hắn đang cùng đám bạn đang đi cùng nhau.
“Em mày Yu mở tiệc đó” – Hắn cúp máy rồi nói với Killer.

“Tao cũng vừa nghe nói” – Killer nghe xong thì trả lời.
“Vậy bây giờ đến nhà mày chuẩn bị đồ trước khi chúng nó về nhỉ” – Koll ở bên cạnh cũng nói.
“Coi như hôm nay ăn mừng vì chúng ta liên minh với Thiên Long Bang và đối đầu với Sát Bang đi”- Jin cười nói.
“Đi thôi” – Hắn đứng dậy đi ra phía xe.
Tại siêu thị nơi chúng nó đang đi.
“Chúng mày có thấy Gyn tránh LiLi như tránh tà vậy cùng với cái thái độ lạnh nhạt nữa chứ” – Jen nói.
“ừm, Tao thấy ánh mắt LiLi mấy hôm trước rất lạ, nó nhìn tao như kiểu tao lấy thứ gì quý giá của con bé vậy” – Nó lại nghĩ đến LiLi rồi nghĩ ngợi.
“Chắc là nó thấy mày cướp đi ông anh yêu quý của nó thôi, chắc vậy” – Sindy nhún vai một cái rồi nói.
“Nhưng hành động của Gyn lạ lắm” – Nó ngờ vực hỏi.
“Chắc là con bé giận vì lần đi dã ngoại chúng ta bỏ về sớm thôi”
“Mày, tao thấy hình như Kan thích LiLi thì phải” – Nó gật đầu rồi xoay xoay cằm.
“Nhìn ánh mắt của Kan đủ biết mà”
“Tao thấy từ chuyến đi tham quan rồi đó”
“Mà thôi quay lại chủ đề chính cái đi lạc đề hết cả rồi” – Nó chợt nhớ ra là còn chuyện quan trọng. Nó nói xong rồi đi mua đồ nhanh chóng để kịp thời gian chuẩn bị.
Một lúc lâu sau, nó với đám bạn tay xách nách mang một đồng đồ, nó kinh ngạc vừa vào nha đã thấy mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn cả rồi chỉ cần bắt đầu mở tiệc mà thôi.
“Chậm chạp quá, mấy con rùa con” – Cả đám đồng thanh nhìn chúng nó trừ hắn, hắn chì nhìn nó không nói gì
“này, tụi mày, tao có nên xử lý ông người yêu của mày hộ không nhỉ, hình như mấy ông người yêu của chúng mày hơi cong tao cần uốn thẳng ra ?”- Nó quay lại nói với Jen rồi nở nụ cười nhìn Jin khiến Jin rợn cả người
“Để tao” – Đám nó đồng thanh rồi sắn tay áo lên hùng hổ đi ra phái đám con trai,
“Á Á Á” chỉ một lúc sau những tiếng vang đau đớn vang lơn khắp cả sân nhà nó.
“Các em định giết bạn trai mình đấy à, nếu thế thì em sẽ FA cả đời” – Đám hắn xoa tai nói.

“Em chỉ là mấy con rùa con chậm chạp thôi mà sao giết nổi mấy anh” – Chúng nó trưng ra cái bộ mặt ủy khuất.
“Anh sai là anh sai” – Đám hắn dở khóc dở cười không biết nói như thế nào nữa đành nhận sai sửa lỗi vậy. Hắn và nó thì đang tay trong tay nhìn đám bạn cười không nhặt được mồm nữa rồi.
Một lúc sao, trong sân nhà nó vang lên nhưng tiếng cười đùa, tiếng bát đĩa va vào nhau còn có những tiếng mở xì xèo trên bếp nữa.
“Món cuối cùng đến đây” – Sindy bưng một đĩa thịt để lên bàn, cả đám cũng bắt đầu ngồi xuống ăn.
Cả đám ngồi vào vị trí, bát đũa đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ việc chén thôi.
“Của em này” – Hắn găp một vài miếng thịt để vào bát nó.
“Của anh này” – Nó cũng gắp vào bắt hắn.
“Hai người cho tôi chút không gian bình yên đi” – Cả đám bạn nó đồng thanh rồi tập trung vào ăn uống để lại hai bộ mặt khó hiểu.
“Này của em này”
“Anh ăn đi” – Cả đám hành động tương tự của chúng nó lúc nãy, khiến nó bất giác đỏ cả mặt quay đi tập trung ăn uống.
“Em ăn đi” – Hắn vẫn gắp vào bắt nó.
“Được” – Nó không ngại ngùng nữa mà trực tiếp ăn rồi trừng mắt nhìn đám bạn, làm cho đám bạn nó cúi gằm mặt xuống không nói năng gì nữa hết.
“Thưa tiểu thư, có người bảo cần gặp tiểu thư nên họ bảo tôi báo với tiểu thư” – Ông quan gia đi vào trong sân cung kính nói với nó.
“Được tôi ra ngay, mọi người cứ ngồi ăn đi nhé” – Nó đứng lên trong lòng đầy khó hiểu vì không biết người đó là ai.
Nó chạy ra đến cổng thì thấy một người mặc áo đen đang đứng gần một hàng kem bên đường. Nó nhìn rồi chạy sang thì đường nhưng bất chợt có một chiếc xe đang lao như điên về phía nó. Chân nó hiện tại như đang chôn tại chỗ không biết làm sao,đầu chỉ hiện lại cái cảnh lúc nó 8 tuổi mà bất lực.
“Kít Kít”
“Rầm Râm”