Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 165: Nhiệm vụ cuối cùng - Hạ



“Đơn vị Giới Luật thông báo về tổng bộ!”

Rè! Rè!

“Mẹ nó cái đường truyền.”

Torhu vung tay bóp nát thiết bị liên lạc và sử dụng truyền âm để gửi thông báo về tổng bộ Tiên Tử Đoàn, các thiết bị cơ giới đều bị nhiễu và không còn sử dụng được nữa. Có vẻ như đây là bước đầu trong việc á·m s·át Kim Du mà Hội Thợ Săn đang thiết lập.

“Vệ Thần Tiên Tử! Các thành viên vòng ngoài có mong muốn được tiến ngược vào để phụ giúp.”

“Không duyệt! Kêu bọn họ tập trung do xét vòng ngoài và tìm ra các khu vực ít bị nhiễu sóng nhất.”

“Tuân lệnh!”

Torhu xoa trán, cô đứng giữa căn phòng lớn đối diện dinh thự và nhìn thẳng, không có bất kỳ dấu hiệu cho thấy sự đột nhập nào. Nhưng như vậy càng khiến cô tin chắc chắn những kẻ của Hội Thợ Săn đã thâm nhập thành công, nhưng chỉ cần bọn chúng không ra tay thì Torhu mãi mãi không có cách xác định chính xác được.

“Thông báo đội trưởng, chúng tôi phát hiện một nhóm kẻ khả nghi trên sân thượng tòa nhà tư nhân cách đây khoảng tám nghìn mét.”

“Khả nghi?” - Torhu cau mày hỏi.

“Bọn chúng đều có vật phẩm che giấu thực lực, chúng tôi nhận thấy rất nhiều vật phẩm ma pháp có chức năng xóa bỏ dấu vết ở xung quanh tòa nhà.”

Torhu im lặng suy nghĩ, nếu thật sự đám người khả nghi này là Thợ Săn thì bọn chúng có vẻ hơi đần độn khi công khai xuất hiện như vậy. Thậm chí còn chẳng hề có ý định che giấu sự khả nghi, khả năng cao đây là một cái bẫy thu hút sự chú ý.

“Cử một nhóm quan sát động tĩnh, còn lại rút về dinh thự và tăng cường phòng ngự.”

“Tuân lệnh!”

Ra lệnh cho cấp dưới xong xuôi và ngồi xuống bàn làm việc, Torhu ngưng cây bút trên tay mình và chậm rãi lên tiếng.

“Có vẻ các ngươi càng ngày càng trở nên ngu ngốc nhỉ?”

Trước mặt cô, ngay tại vị trí bàn uống trà phía đối diện có một thân ảnh đang bắt chéo đôi chân trần trắng nõn và ngắm nhìn quang cảnh dinh thự bằng chiếc cửa sổ lớn.

Sophie thở dài một hơi, cô nói với chất giọng chán nản.

“Con gái mà nóng nảy như cô thì chẳng ma nào thèm ngó ngàng tới đâu, đã vậy lại còn có cặp sừng to bự như kia chứ.”

Cô quay người chỉ tay về đầu Torhu, do bản thân có huyết mạch long tộc nên Torhu sở hữu một cặp sừng rồng trên đầu là chuyện hết sức bình thường. Thậm chí sau giai đoạn trưởng thành thì cô có thể hóa long để chiến đấu, đó cũng là lý do cho sức mạnh hiện tại của cô tuy chỉ Level 10 [Viên mãn] nhưng có thể bình yên trốn khỏi sự t·ruy s·át của dũng giả Level 10 [Cực hạn].

Keng!

Trước mặt Torhu xuất hiện một mảnh vỡ kim loại lớn, hàng trăm mảnh lớn nhỏ khác nhau tụ họp lại và một tấm khiên khổng lồ xuất hiện. Sophie im lặng nhìn cô và dường như sau lớp mặt nạ kia là một nụ cười.

“Cô không định t·ấn c·ông người dân tay không tấc sắt như ta đấy chứ? Thật đáng sợ nha.”

“Bớt phí lời vô nghĩa đi, ta thề nếu ngươi đưa chân thân đến đây thì ta không ngại tống ngươi vào tù đâu.”

Torhu khoanh tay nói, cô nhìn chằm chằm vào Sophie và tấm khiên trước mặt rung lắc dữ dội.

“Ui choa, ta đương nhiên không ngu đến mức đấy. Lần này ghé thăm chẳng phải vì muốn gây sự với Thiết Lâm Quân các ngươi.”

Sophie ngả người lên thành ghế và lười biếng nói.



“Muốn thương lượng? Hối lộ quan chức? Nếu có suy nghĩ tương tự thì cút!”

Bước chân lên một bước nhỏ, xung quanh Sophie chui lên bốn đầu rồng làm từ đất với đôi mắt đỏ rực sáng, cô bỏ qua ánh nhìn từ chúng và giọng nói trở nên nghiêm túc hơn hẳn.

“Hội Thợ Săn bọn ta chẳng cần nịnh hót lũ Tiên Tử các ngươi, chỉ là người lần này ra sân có quan hệ khá thân thiết với ta. Nếu các ngươi quá mức chèn ép nàng, ta không ngại ngùng diệt gọn tất cả.”

[Thiên Cương Thuẫn Hộ: Phá]

Oành!!!

Một nửa căn phòng ngay lập tức vỡ nát, Torhu bước đến và thu tay điều khiển hàng nghìn mảnh kim loại bay về phía mình và phục hồi trở thành chiếc khiên như ban đầu.

“Một tên Top 10 à… Có lẽ phải thông báo cho chị Irena nhờ thêm trợ giúp.”

Torhu nhắm mắt vung tay lên trước mặt, cô lẩm bẩm gì đó và rất nhanh quay người hướng về dinh thự.

“Dù cho có là ai, ta sẽ không từ bỏ việc truy lùng các ngươi.”



“Lũ các ngươi đúng là chán ngắt!”

Kim Du cười lớn và quăng ly rượu ra xa, tiếng thuỷ tinh vỡ khiến hắn cười phá lên và xoay người đá vào cô hầu rượu đang ngồi bên cạnh mình.

“Á…”

Cô gái trẻ kêu lên đau đớn, nhưng chẳng ai đứng ra ngăn cản Kim Du. Bốn thành viên Thiết Lâm Quân chỉ có nhiệm vụ bảo vệ tính mạng của hắn và không xen vào quá trình sinh hoạt cá nhân. Vì thế nên dù họ có nhìn thấy cảnh tượng này lần thứ tư đi chăng nữa thì vẫn chẳng có ai mong muốn ngăn cản.

“Hà hà! Gọi thêm mấy con điếm cho ta!”

Nửa giờ trước đã có báo cáo gửi về từ nhóm trinh sát, tuyến đường đã an toàn và sau một giờ thì Kim Du có thể di chuyển tiến về Eternal. Đây cũng là lý do khiến hắn bỗng chốc trở nên vui vẻ khác hẳn so với vẻ cáu bẩn trước đó.

Chát!

Tay hắn tán thẳng vào gương mặt xinh đẹp của cô hầu nữ, nàng b·ị đ·ánh bay thẳng đi một đoạn và khó khăn bò dậy.

“Haha! Vui! Tâm trạng ta đang rất tốt!”

Kim Du ra hiệu cho quản gia mở cửa và bên ngoài đang có khoảng bốn cô gái đứng đợi để vào phục vụ hắn. Cả bốn người đều có vóc dáng thon gọn cùng khuôn mặt tương đối xinh đẹp, nếu để riêng thì hoàn toàn có thể coi là hoa khôi một vùng. Tuy nhiên hiện tại thì chỉ duy nhất ba người có biểu cảm bình thản, một cô gái có mái tóc hồng nhạt thì lại đang có biểu hiện rất thiếu tự nhiên.

Cô mang theo ánh mắt hoảng loạn cùng hai tay không tự chủ nắm chặt nhau. Cơ thể mặc dù viện một bộ váy dạ hội rất tôn dáng cùng sang trọng nhưng tư thế đứng của cô lại hoàn toàn thuộc về một kẻ tự ti, dường như cái nhìn từ chủ nhân căn phòng khiến cơ thể nhỏ nhắn kia run lên từng hồi.

Kim Du hoàn toàn có thể nhận thấy cô gái này là một chú nai tơ yếu đuối, trong lòng hắn dâng lên cảm giác muốn mạnh mẽ chà đạp nàng và tận hưởng sự van xin kia.

“Tóc hồng ở lại, những kẻ khác rời đi.”

Hắn nói với quản gia và ông gật đầu, sau đó cánh cửa đóng lại với duy nhất một người đang ngày càng run rẩy.

“Lại đây!”

Kim Du nói với chất giọng không quá lớn, nhưng cô gái kia như thể vừa bị tuyên án và cố gắng di chuyển chậm rãi về phía hắn.



“Hôm nay khách hàng của chúng ta có vẻ rất hài lòng nhỉ? Sau lần này có lẽ Tiểu Kiều sẽ một bước lên mây rồi, bám vào được giới thượng lưu mà lại còn là Pháp Sư đỉnh cấp.” - Gã quản gia quay sang nói với ba người phụ nữ khi nãy mà không khỏi có cảm giác ghen tị.

“Sau này nếu có gặp lại thì khả năng cao chúng ta phải cúi đầu phục vụ nàng, các cô xem có phải không?”

Một trong ba cô gái nhún vai nói.

“Nhưng sao hôm nay Tiểu Kiều lại có biểu hiện như vậy? Không lẽ cô ta biết gu của Kim Du đại nhân là gái tơ yếu đuối sao?”

Người còn lại thắc mắc.

“Ừ nhỉ? Có nguồn tin tốt như vậy mà không hề thông báo cho chị em, mặc dù nếu tôi có thì cũng không chia sẻ cho ai cả.”

“Người ta bây giờ lọt vào mắt xanh Kim Du đại nhân rồi, chúng ta có biết cũng đã muộn.”

“Vậy mà con nhỏ đó cũng có thể diễn như thật vậy, đúng là đáng nể.”

“Tiểu Kiều dân chơi thứ thiệt mà chúng ta quen đã trở thành một cô gái ngây thơ bị bán vào kỹ viện nhỉ? Chỉ nghe thôi là đã khó chịu.”

“Mà sao cô ta lại kiếm được chiếc váy đẹp như thế nhỉ? Trông nó thật sự khiến bất kỳ gã đàn ông nào rạo rực muốn đè xuống xé nát ra.”

“Trước đó có ai đó gọi Tiểu Kiều ra phía sau dinh thự, có lẽ là người giao hàng. Cô ta thật sự đúng là cao tay nha, đến tận phút cuối mới bại lộ thực lực của mình.”

“Khiến đàn ông mê mẩn cũng tính là thực lực sao?”

“Nói đúng hơn là thực lực vắt kiệt đàn ông! Há há!”

Cả bốn người nói chuyện vui vẻ dưới tầng lầu mà không hề biết bên ngoài dinh thự có một vách tường đã bị vỡ nát, bên trong chứa một thùng gỗ cách âm và có một cô gái trần như nhộng bị trói chặt bên trong đó bằng những sợi dây ma pháp siết chặt. Nếu cả bốn người tiến đến thì chắc chắn sẽ nhận ra đây chính là Tiểu Kiều mà từ đầu đến giờ bọn họ vẫn đang bàn luận.

Bên trên tầng lầu, Kim Du cười tươi nhìn đôi tay run rẩy của Tiểu Kiều rót rượu cho mình. Hắn liếc nhìn đồng hồ và nhận ra chỉ còn chưa đến hai mươi phút là có thể rời đi, hiện tại có lẽ nên tạm gác chuyện đè cô gái này xuống. Hắn sẽ làm chuyện đó trên quá trình di chuyển đến Eternal sau.

Liếm môi nhẹ, Kim Du vươn tay sờ má và Tiểu Kiều run nhẹ.

“Hà… Không biết là ngươi thật sự nai tơ hay chỉ là diễn trò, nhưng đúng với ưa thích của ta.”

Hông dưới của hắn nóng lên rất nhanh, nhưng cảm giác đang sung sướng mà bị cắt ngang thì không thoải mái xíu nào. Và chưa kể đến…

Ánh mắt nhìn về phía xung quanh, nơi đây chắc chắn vẫn còn bốn Th·iếp Lâm Quân đang nhìn hắn chằm chằm nhằm đảm bảo an toàn tuyệt đối. Như vậy thì bản thân Kim Du có chút không thích. Hắn không ngại việc người khác nhìn mình thác loạn, nhưng cái hắn lo ngại lại là việc bị quay chụp các hành vi bằng Lưu ảnh thạch, khi đó thì khá phiền phức vì sở thích cá nhân Kim Du có chút không dễ nhìn.

Thân là thành viên cấp cao của quan chức Eilrine, hắn có rất nhiều kẻ thù chính trị và chỉ cần lộ tẩy một chút điểm yếu cũng sẽ khiến Kim Du mất đi lượng máu kha khá.

Bỗng nghĩ đến gì đó, hắn mỉm cười và chỉ tay vào nhà tắm sang trọng ngay bên cạnh.

“Chuẩn bị nước nóng sẵn sàng phục vụ cho ta.”

Tiểu Kiều im lặng gật nhẹ đầu và chạy thụt mạng về phía nhà tắm, đôi mắt dường như đã đỏ hoe và môi dưới bị cắn chặt.

“Bổn đại nhân tắm rửa chắc không cần các ngươi giám thị xuyên suốt đâu nhỉ?”

Kim Du nói một cách bâng quơ, hắn đang cố tìm kiếm vị trí bốn vị Thiết Lâm Quân nhưng đối phương có cảnh giới hơn hẳn hắn nên cũng coi như vô vọng. Chỉ có thể trực tiếp đưa ra lời cảnh báo, đừng có phá bĩnh niềm vui của ta!.

“Chúng ta có cần báo cáo cho đội trưởng?”



“Cần thiết, ta sẽ báo cho nàng. Nhưng chúng ta vẫn cần bỏ qua lời đe doạ đó và hoàn thành nhiệm vụ thật tốt.”

Hai người ẩn nấp trong bóng tối nói với nhau, phía bên trong căn phòng tắm với làn khói nghi ngút bay cao, Tiểu Kiều mỉm cười cùng ánh mắt vô cảm hướng về vị trí chính xác của cả bốn Thiết Lâm Quân đang ẩn nấp.

“Cứ tưởng Tiên Tử Đoàn sẵn sàng cử Level 10 [Cực hạn] đến bảo vệ hắn, nhưng có vẻ như mình đánh giá quá cao giá trị của gã này rồi.”

Hanakii vén váy và rút hai thanh kiếm trắng đen ra khỏi đùi mình, cậu rất nhanh chóng giấu chúng vào bồn tắm đang sủi bọt thơm mát, trên tay xuất hiện thêm vài cây dao ngắn.

“Chắc chắn không thể đơn giản g·iết hắn bên trong phòng tắm này được, chỉ cần hắn ở đâu thì chú ý của bốn Thiết Lâm Quân kia luôn luôn bám chặt lên. Nhưng đó chỉ là khi không có gì bất ngờ diễn ra.”

Cậu cười nhạt, đôi tay vươn lấy vòi hoa sen và dội thẳng lên đầu mình.

Ào!

Cơ thể ướt một cách nhanh chóng, váy áo bám chặt vào cơ thể cùng gương mặt bàng hoàng được lộ ra cực kỳ tự nhiên, Hanakii liếc nhìn một giây bản thân mình trong gương và mỉm cười.

“Á!”

Cậu ré lên một âm thanh rất nhỏ, nhưng là đủ để Kim Du có thể nghe thấy, hắn dù không quá mạnh nhưng vẫn là một tên Pháp Sư Level 10 hàng thật giá thật, khả năng cảm nhận vẫn cực tốt.

“Tiểu thịt nhỏ trượt chân sao?”

Kim Du mỉm cười tiến về phòng tắm, gương mặt hắn thể hiện rõ sự dâm đãng và phía sau cánh cửa là Tiểu Kiều với cây dao ngắn trong lòng bàn tay.

Vì phòng tắm được ểm ma pháp bảo mật nên thần thức không thể xuyên thủng và biết được tình hình bên trong, nhưng chỉ cần có chút dao động mana thì Thiết Lâm Quân chắc chắn sẽ nhận ra. Cách tốt nhất để á·m s·át là thời điểm cánh cửa vừa được mở ra, t·ấn c·ông bất ngờ với v·ũ k·hí cấp 10 đã kích hoạt ma pháp diệt hồn không cho Pháp Sư có khả năng tách nguyên thần khỏi cơ thể để tái sinh.

Cộp!

Tay Kim Du chạm vào tay nắm cửa và mở ra, bỗng từ bên trong phòng tắm tuồn ra một làn khói trắng và ẩn giấu bên dưới đó là một cây dao găm ngắn nhắm thẳng vào sau cổ Kim Du.

Keng!

Lưỡi dao nhanh đến mức cắt đôi cả không khí nhưng lại bị một lưỡi kiếm sắc bén chặn lại, hai Thiết Lâm Quân hiện lên và tung chưởng về phía Tiểu Kiều.

“Báo động!”

Ngay lập tức toàn bộ Thiết Lâm Quân của dinh thự tụ tập về căn phòng của Kim Du và hắn an toàn đứng trong vòng tay bảo hộ của hai Thiết Lâm Quân.

Cơ thể Tiểu Kiều uốn éo như rắn và gót chân nhô ra một lưỡi dao ngắn, cô xoay người đâm thẳng vào ngực Kim Du nhưng lần nữa bị thanh kiếm chặn lại.

“Đưa yếu nhân rời đi, kẻ địch không yếu hơn chúng ta!”

Torhu cách không ra lệnh, cô vung tay và một viên cầu sắt phá nát tòa dinh thự xuất hiện trước mặt Kim Du, hàng nghìn mảnh kim loại tụ hợp tạo thành tấm khiên bảo hộ cho hắn không lộ ra bất kỳ điểm mù nào.

Oành!!!

Tiểu Kiều hóa thành màn sương và chui thẳng vào lòng đất, Torhu dậm chân khiến chấn động tạo ra hàng chục vết nứt xé nát toàn bộ mặt đất tạo ra một loạt các khe rãnh.

“Nhẹ tay với ả chút, sao chuyện này ta cần dạy dỗ lại con mèo hư đốn này.”

Kim Du xoa xoa miệng và nói, hắn tuy có chút hoảng loạn trước đó nhưng sau khi được bảo vệ thành công thì đã chuyển thành hứng thú với món đồ chơi mới này.

Ầm!!!

Tấm khiên đập mạnh khiến đ·ộng đ·ất xuất hiện, Torhu xoay đầu và nhận ra trên bầu trời đã xuất hiện vô vàn sợi dây mỏng như tơ nhện.

“Cẩn thận đừng di chuyển! Đó là Tơ tằm chu giác có khả năng cắt đứt kim loại!”