Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 167: Tinh luyện cơ thể



“Chỉ còn chưa đến hai năm sao?”

Hanakii thở dài và nhìn vào hộp vuông với đầy dây xích trước mặt mình, cậu đã bao quanh căn mật thất này với hơn bốn trăm lớp kết giới bảo mật nhưng vẫn có chút gì đó căng thẳng khi quyết định.

“Đây có lẽ là lần cuối mình có cảm giác yên bình, sau hôm nay thì cuộc đời Hanakii này buộc phải đứng lên chống lại cơn bão thực tại.”

Lẩm nhẩm với bản thân vài phút, Hanakii vươn tay và hộp xích nhanh chóng tan rã, dây xích rơi xuống cùng chiếc hộp mở bung ra hoàn toàn.

Từ sâu bên trong nó lộ ra một trái tim tươi sống vẫn đang đập theo nhịp và xung quanh là một chiếc lồng xương trắng bao trọn con tim đó.

Yêu cốt chi tâm là tên của thứ kỳ dị này, thật ra về xuất thân thì nó có thể xem là ấu trùng trước khi trở thành một con non của loài ma thú Thiên Yêu - Một chủng loài ma thú có ngoại hình giống lợn rừng nhưng sở hữu một cặp cánh khổng lồ sau lưng. Chủng tộc ma thú này có cấp độ rất cao, ở trung bình Level 9 [Nhị tinh] và thường có khả năng phục hồi sau tổn thương cực kỳ tốt, khả năng chống chịu cũng cực kỳ kinh khủng.

Đây là nguyên liệu chính cho việc đúc lại cơ thể, Hanakii đã có bài thuốc trước đó nhưng do bản chất của bài thuốc gốc chỉ giúp cho dũng giả Level 10 [Trung cấp] đúc lại cơ thể và nâng tỷ lệ đột phá lên Level 10 [Viên mãn] chứ không thật sự có công dụng nén Level 11 lại hoàn toàn. Hanakii đã chính tay nghiên cứu trong suốt thời gian ẩn nấp tại đấu trường và hoàn thiện nó sau gần nghìn năm nghiên cứu cải tiến không ngừng nghỉ.

Nhưng vẫn chưa từng có thử nghiệm chính thức với đối tượng chính xác Level 11 bao giờ cả, nên cậu vẫn có chút căng thẳng vào lúc này.

Đôi mắt nhắm nghiền, Hanakii vung tay trước mặt và hơn trăm nghìn loại thảo dược cùng nguyên liệu từ những loại đắt đỏ, phổ thông hay thậm chí là hiếm có đến mức dường như chưa từng xuất hiện trên thị trường.

“Cơ hội chỉ có một, nếu lần này thất bại thì mình phải ẩn nhẫn thêm một năm và làm lại từ đầu.”

Tự động viên mình bằng một câu nói, Hanakii mỉm cười và tuy rằng khuôn mặt không có quá nhiều cảm xúc nhưng trái tim cậu đã tăng dần nhịp đập.

Oành!

Một chiếc dược đỉnh xuất hiện từ lòng đất, nó có kích thước to như một chiếc hồ lớn và gần như có thể trở thành một bể bơi chứa được cả trăm người cùng lúc.

Hanakii lấy ra một viên ngọc nhỏ màu trắng đục có ngọn lửa hồng sậm đang cháy rực bên trong nó. Đây là vật phẩm cho phép cậu lưu giữ hoả diễm và sử dụng nó ở mức nhiệt lượng cùng năng lượng cao nhất, tuy nhiên chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất.

Ngọn lửa này tên là Tử Hoả, nguồn gốc thì hoàn toàn không xa lạ khi nó là hoả diễm của chính chị gái Hanna đáng quý của cậu. Hanakii trước đó đã được Hanna cho thứ này và nói rằng cậu hãy sử dụng để phòng thân, trong trường hợp bị k·ẻ g·ian b·ắt c·óc.

Hanakii mỉm cười, nụ cười có vẻ cay đắng và dường như Hanna đã nhận ra gì đó chứ không đơn thuần như những gì chị ấy thể hiện. Nhưng dù có nhận ra mọi bí mật của Hanakii đi nữa, dù có suy đoán ra được mọi thứ thì Hanna vẫn là chị gái cậu.

“Kệ vậy, mình không phải dạng người quá hay lo nghĩ.”

Dược liệu chậm rãi chui vào bên trong đỉnh, Hanakii rất thuần thục điều chế mọi thứ một cách rất bình tĩnh. Cậu tinh chỉnh nhiệt độ Tử Hoả và tách các phần linh dược kị nhau ra ngoài, hành động cực kỳ điêu luyện và dường như mọi thứ đã đi vào guồng.

Việc điều chế thuốc thường có hai phương pháp chính: luyện chế thuần và tinh luyện thuốc. Hai cách đều khác biệt với nhau rất lớn và thường thì cách thứ nhất ít được sử dụng hơn, cách thứ hai là việc Hanakii đang làm và nó chính là tiêu chuẩn cho gần như toàn bộ các loại đan dược hay thuốc đặc trị tại Eilrine.

Thời gian tinh luyện thuốc là cực lâu, chưa kể đến hiện tại Hanakii đang phải tinh luyện hơn trăm nghìn loại dược liệu cùng lúc mà thời gian cần sẽ bị đẩy lên tối đa.

Cứ chậm rãi như vậy, sáu tháng trôi qua và Hanakii thở ra một ngụm khí đen từ miệng, cậu lau đi máu chảy nơi khoé môi và mỉm cười nhìn vào dược đỉnh đang xoáy mạnh dòng nước thuốc. Thậm chí dược đỉnh đã xuất hiện vết nứt và lôi điện bắn tứ phía, cơ thể Hanakii b·ị b·ắn thủng khắp người và thậm chí một bên mắt đã b·ị b·ắn nát chỉ còn lại máu tươi.

“Thứ này khốn nạn hơn mình nghĩ, đúng là chỉ dựa vào lý thuyết thì chẳng bao giờ hiểu được nó sẽ trở thành thứ gì.”

Cậu nói đoạn và cơ thể chậm rãi bay lên, vòng xoáy vẫn đang liên tục bắn lôi điện tứ phía và giữa dòng nước thậm chí toả ra nhiệt độ đến mức khiến không gian uốn éo không ngừng.

Một khi đưa cơ thể vào trong đây, toàn bộ sức mạnh Level 11 [Địa Lôi] của Hanakii sẽ chịu áp lực điên cuồng và nén lại đến cực hạn, sau đó nó sẽ trở thành chất bổ liên tục tăng cường cơ thể cho Hanakii. Nhưng quá trình này có thể coi là đập đi xây lại nên cảm giác chắc chắn không dễ chịu, cơn ác mộng thực sự chỉ đến sau khi quá trình này hoàn thành.

“Sắp tới phải đi học chung với tên nhãi đó sao? Thật ra cũng không quá tệ.”

Hanakii không do dự chui thẳng vào dược đỉnh và một loạt tia lôi điện nổ tung, dược đỉnh rung lắc dữ dội khiến vào lớp kết giới bị phá huỷ từ bên trong một cách nhanh chóng.

“Hự!”

Hanakii phun máu từ miệng, lỗ tai và toàn bộ cơ thể đều bị rút cạn máu tươi, cậu trở nên gầy trơ xương và thật sự cơ thể chỉ còn lại da, dòng nước thuốc chui vào cơ thể và lấy đi từng tế bào của Hanakii đem ra ngoài. Cậu bị siết chặt cho đến khi nhận thấy hai tay mình chỉ còn trơ lại xương trắng.



“Vẫn chưa bắt đầu sao…”

Gương mặt bị cháy đi phần da, Hanakii vẫn rất bình thản và ngồi với tư thế thiền định. Cậu tập trung toàn bộ giác quan để cảm nhận từng cơn đau bản thân đang gánh chịu.

Giống như việc hoàn toàn tỉnh táo chịu đựng việc bị xẻ từng mảnh thịt cực nhỏ, đốt cháy và nhúng vào nồi nước có nhiệt độ cao đến mức nung chảy cả sắt thép. Hanakii vẫn dửng dưng chịu đựng, cậu hoàn toàn biết hiện tại chỉ mới là công đoạn đem cơ thể phân tán và hoà vào dòng dược liệu, sau đó sẽ tiến hành nâng cấp khung xương đồng thời sẽ liên tục đập nát xương, sau đó tái tạo cho đến khi nào cơ thể được tinh luyện đến mức cực hạn.

“Aggg!”

Việc rút tủy khiến Hanakii bất giác nghiến răng, cậu hiện tại chẳng còn có thể tạo ra biểu cảm gì với khuôn mặt chỉ còn những bó cơ nữa. Nhưng thời gian sắp tới chắc chắn không hề dễ chịu.

Chịu đựng t·ra t·ấn hơn cả địa ngục, sau tám tháng liên tục tinh luyện xương cốt, tế bào cùng huyết mạch cơ thể. Hanakii ngồi im giữa dòng lôi điện và cậu hiện tại đã trở lại ngoại hình như ban đầu.

Chỉ có điều Hanakii trông có phần trẻ trung hơn, cơ thể dường như nhỏ lại chút ít và các tia lôi điện vẫn đánh liên tục vào Hanakii nhưng chúng đã không còn có thể xuyên thủng qua lớp da hiện tại của cậu.

“Bảng trạng thái.”

Hanakii nói đoạn, cậu chậm rãi mở mắt và trong ánh mắt cũng lóe lên từng tia lôi điện.

[Tên: Fairyn Hanakii]

[Tuổi: 1928]

[Chủng tộc: Eilrine lai Fairyn]

[Mật độ Mana: 62%]

[Thuộc tính: Lôi - Kim - Mộc - Hoả]

[Level: 1] [Thập tinh]

[Công pháp: Không]

[Cảnh giới linh hồn: Sơ cấp]

[Thể chất: 1m69 - 58kg]

[Hòm đồ: Không]

“Quả nhiên công pháp cũng bị phá bỏ.”

Hanakii im lặng nhìn vào dòng nước đã trở nên đậm đặc hơn trước và dường như chúng di chuyển không còn xoáy mạnh như ban đầu, đây thật ra là toàn bộ exp của Level 11 mà cậu đã tán đi, chúng đang được lưu trữ dưới dạng lỏng và nhờ vào dược đỉnh cùng hàng trăm lớp kết giới mà không bị tràn ra bên thế giới ngoài kia.

Thứ này cực kỳ mạnh mẽ, một khi cơ thể Level 1 của Hanakii hấp thu trực tiếp toàn bộ thì cậu chắc chắn sẽ bạo thể mà c·hết, nhưng nếu chỉ hấp thụ một lượng để nâng cấp cơ thể cho đến mốc tối thiểu để chứa hết toàn bộ chúng thì sẽ ổn.

Nếu tốt nhất thì hấp thu toàn bộ, nhưng cách làm đó rất tốn thời gian và không thể đẩy cơ thể đến mức cao nhất. Thứ Hanakii hướng đến là những cảnh giới phía sau Level 11 chứ không hề có ý định dừng lại ở Level 11. Cậu cần sự vững chắc của từng cấp độ và tinh luyện bản thân đến khi ngang bằng chị gái mình, hoặc tiệm cận cũng coi như là thành công.

Ào!!!

Dòng exp chậm rãi thẩm thấu vào cơ thể Hanakii, cậu không có hắc tinh để thôn phệ như Hirio nên cần thời gian và rất nhiều công sức để luyện hóa một lượng vừa đủ.

Làn da nứt từng đoạn một, Hanakii tinh chỉnh cơ thể và lôi điện chui thẳng vào cơ thể cậu không ngừng đánh phá các mô cơ cùng nội tạng, Hanakii mặc kệ chúng và tập trung chuyển hóa mana tinh khiết.

Sau nửa năm liên tục luyện hóa không ngừng nghỉ, cậu đứng thẳng người dậy và nhìn vào dòng nước vẫn không có dấu hiệu hao mòn đi chút ít nào.

[Tên: Fairyn Hanakii]



[Tuổi: 1929]

[Chủng tộc: Eilrine lai Fairyn]

[Mật độ Mana: 62%]

[Thuộc tính: Lôi - Kim - Mộc - Hoả]

[Level: 3] [Ngũ tinh]

[Công pháp: Không]

[Cảnh giới linh hồn: Sơ cấp]

[Thể chất: 1m69 - 58kg]

[Hòm đồ: Không]

“Nếu tiếp tục tăng Level bản thân lên đến Thập tinh thì cơ thể sẽ có lỗ hổng xuất hiện, dù chắc chắn là rất nhỏ bé. Nhưng hiện tại chỉ vừa mới rèn đúc lại cơ thể mà bồi dưỡng quá nhiều thì lại th·ành h·ại.”

Hanakii giang hai tay và toàn bộ dòng mana chui thẳng vào cơ thể cậu, cụ thể là chui vào tất cả mọi khoảng trống mà cơ thể Hanakii tạo ra. Khoảng trống trong xương, tế bào, các mạch máu và thậm chí trong nội tạng.

“Phụt!”

Hanakii khuỵu xuống và gục thẳng vào nền đất. Cậu có cảm giác như bản thân sắp nổ tung và làn da căng phồng như bóng bay, Hanakii cắn chặt răng cố nén mana lại và giữ cơ thể không bị vỡ nát thành từng mảnh.

Hiện tại cậu chỉ đang chịu đựng lượng mana của Level 5 mà thôi, cơ thể đã gần như chạm giới hạn, nếu tiếp tục thì c·ái c·hết sẽ rất khó coi.

“Sau tất cả những gì tao đã phải trải qua, thứ này mà gọi là đau khổ sao!”

Hanakii gào lên, cơ thể căng đến cực hạn và dòng mana vẫn không ngừng chui vào cơ thể cậu.

Rộp!

Xương Hanakii vỡ vụn dưới áp lực của dòng mana, cậu nằm bất động dưới nền và đôi mắt vẫn đang rất thanh tỉnh.

Dòng mana không hề quan tâm tình trạng hiện tại của Hanakii mà tiếp tục chui vào cơ thể cậu, lần lượt các tế bào bị vỡ nát và nội tạng bị nén trở nên biến dạng khó coi. Trái tim Hanakii gần như đã không còn đập nổi.

Cơ thể cậu chậm rãi tuôn ra một luồng ánh sáng trắng tinh nhẹ nhàng, đây là bí pháp của Vực Trắng, một trong những kỹ năng độc nhất của Y sư nơi đây.

Các v·ết t·hương được chữa lành, cơ thể rất nhanh quay lại trạng thái bình thường và Hanakii tiếp tục tập trung sử dụng bí pháp. Một khi cậu ngừng việc chữa trị cơ thể thì nó sẽ ngay lập tức bị nghiền nát chẳng còn một hạt bụi.

Một tháng sau đó.

Rẹt!!!

Tia điện bắn phá xung quanh, Hanakii chậm rãi mở mắt và dòng mana vẫn đang không ngừng chui vào cơ thể cậu.

Hiện tại Hanakii đã nén được cảnh giới Level 10 [Viên mãn] vào cơ thể Level 3 [Thất tinh] của mình, cậu thậm chí vận dụng toàn bộ bí pháp chữa trị của Y sư để liên tục hồi phục và chống đỡ cho cơ thể mình.

Tuy nhiên việc chữa trị không đồng nghĩa rằng nó sẽ giúp Hanakii giảm đau, thực tế thì do cứ phải liên tục duy trì chữa trị và tàn phá cơ thể cùng lúc khiến các cơn đau gần như sẽ tăng liên tục mà không có dấu hiệu ngừng.



Gương mặt Hanakii vẫn như cũ lạnh băng, nhưng hai tay cậu thì lại run rẩy không ngừng và trái tim đập với tốc độ nhanh chóng mặt.

“Tiếp tục khoảng một tháng nữa thì mình sẽ thành công, không thể tin là mày có thể sống sót qua chuyện này đấy! Hanakii!”

Đôi mắt nhắm chặt lại và sau một tháng nhanh chóng, cậu đứng thẳng người giữa mật thất trống trơn chẳng còn lại gì.

[Tên: Fairyn Hanakii]

[Tuổi: 1929]

[Chủng tộc: Eilrine lai Fairyn]

[Mật độ Mana: 62%]

[Thuộc tính: Lôi - Kim - Mộc - Hoả]

[Level: 3] [Thất tinh]

[Công pháp: Không]

[Cảnh giới linh hồn: Sơ cấp]

[Thể chất: 1m69 - 58kg]

[Hòm đồ: Không]

“Vậy xem ra nếu hiện tại mình ngừng việc tự chữa trị bản thân thì sẽ ngay lập tức p·hát n·ổ nhỉ?”

Hanakii cười nói, nén mana của một sinh vật Level 11 vào cơ thể Level 3 về cơ bản là chế tạo thuốc nổ. Vụ nổ này có uy lực chắc chắn huỷ diệt toàn bộ những kẻ Level 11 trở xuống mà không có khả năng chống đỡ.

“Thì cứ coi như có thêm tuyệt chiêu cuối vậy, trạng c·hết chúa cũng băng hà.”

Tự cười bản thân, Hanakii sau một đoạn thời gian kiểm tra lại cơ thể mình và xác nhận hoàn toàn ổn thì mới giải trừ kết giới và rời khỏi nơi đây.

Cộp!

“Ô kìa!”

Cậu đứng trước cửa tầng hầm nhà mình và thấy một xác ướp đang nằm bất động trước mặt, trong dáng hình cực kỳ quen thuộc khiến Hanakii khẽ cau mày.

Ánh mắt nhìn về phía bầu trời xa xa và nhận ra ngọn lửa màu hồng đậm lướt nhẹ một vệt.

“C-Chào anh!”

Xác ướp lên tiếng chào cậu, Hanakii không cảm xúc quay người trở về phòng bếp và không quên hỏi một câu.

“Chị gái có vẻ rất yêu thương người đệ tử như ngươi nhỉ? Ta chưa thấy bả đập ai nhiệt tình như vậy.”

“Có vẻ như vậy.”

Hirio lên tiếng trong mớ băng trắng đang quấn chặt người, anh nâng bản thân đứng dậy và nhìn Hanakii, ngạc nhiên hỏi.

“Anh đột phá Level 3 [Thất tinh] rồi?”

“Có thể nói như vậy, ngươi cũng chạm đỉnh Level 3 rồi nhỉ?” - Hanakii uống một ngụm trà nóng và nhăn mặt, trước đây trà rất ngon cơ mà nhỉ? Hay do Phục Hy pha trà ngon hơn cậu?

“Vậy thì sắp tới có vẻ như chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Học viện ấy nhỉ?”

Nhìn dáng vẻ hồ hởi của Hirio, Hanakii chỉ im lặng và thở dài.

“Mong là không bị dính chung với tên to xác nhà ngươi.”