Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 168: Kiến thức



“Đau!”

Hirio ôm cánh tay bị bẻ ngược ra phía sau và cố không hét lên, anh xoay người tung cước nhưng lại bị đá thẳng vào chân và bay đi một đoạn xa.

Ầm!

Hanna chống nạnh cười lớn, cô nhìn về phía Hanakii đang xếp bằng bên cạnh và giơ ngón tay cái ra hiệu chiến thắng.

“Chị thu hắn làm đệ tử chỉ để giải trí thôi sao?”

“Ừm, chẳng phải chị vẫn đang huấn luyện đệ tử yêu dấu sao?”

Hirio chui ra từ vách tường đã vỡ nát, anh nhìn quanh và khu nhà của Hanakii đã phải dành hẳn một nửa diện tích chỉ để cho anh và Hanna tập huấn chiến đấu, mặc dù toàn là Hirio b·ị đ·ánh mà không thể hoàn thủ cái nào cả.

“Mà thôi, vài ngày nữa là đến lúc chiêu sinh của học viện rồi. Vi sư sẽ tặng cho đồ đệ một món quà trước vậy.”

Hanna xoè lòng bàn tay và ngọn lửa hồng đậm rực cháy, sau nhịp cháy thì một cuốn trục được quấn chặt xuất hiện trên tay cô.

“Đây là Công pháp vi sư đặc biệt sáng tạo cho đệ tử đấy, chăm chỉ tu luyện đừng phụ lòng lão sư phụ ta đây nhá.”

Cô cười tươi và ném quyển trục về phía Hirio, nhưng thay vì nhận lấy thì anh lại lách đầu sang bên và quyển trục xé rách không khí phá nát vài lớp tường dày mới chịu dừng lại.

Chẳng biết từ bao giờ mà anh đã quen với những đòn đánh bất ngờ kia của sư phụ mình, có vẻ vì lẽ đó mà phản xạ cũng đã được cải thiện rất nhiều.

Rầm!

Bức tường đổ sập và một bong bóng nước hiện lên, Phục Hy nhẹ nhàng bước ra từ bên trong và trên tay nàng là quyển trục Hanna vừa ném đi trước đó.

“Huyễn Trấn Thiên Lực? Là một loại công pháp dành cho chiến binh ư?”

Nàng nói với chất giọng nhẹ nhàng, Hanna gật đầu và ngay khi cô định nói gì đó thì đôi mắt bỗng ngưng lại. Cơ thể Hanna hóa thành tàn lửa và biến mất ngay lập tức.

“Lại chạy đi đâu rồi? Đúng thật là.”

Hanakii lười biếng nói, cậu bước đến và đưa tay dìu Phục Hy bước vào nhà. Nàng cũng rất tự nhiên đưa tay cho cậu nắm nhẹ lấy, dung nhan xinh đẹp như tiên nữ khẽ mỉm cười và Hirio bỗng thấy nhớ Lauriel vô bờ.

Nàng bế quan có vẻ hơi lâu rồi.

“Vào đây, to xác! Chị Phục Hy có bài giảng dành cho chúng ta này!”

Hanakii nói lớn, cậu rót cho nàng một tách trà nóng và Phục Hy vuốt vuốt nhẹ phần tóc mái.

Mái tóc nàng óng ánh như nước biển với màu xanh lam cực kỳ dịu dàng, đôi mắt trong veo như thể ngọc bính. Làn da trắng nõn mềm mịn cùng đôi môi hồng hào tự nhiên, cái mũi cao và đôi tai của chủng tộc tiên cá cũng rất đẹp mắt. Nàng đang diện một bộ váy xẻ dài để lộ một bên chân, tuy không nhiều nhưng vẫn có thể thỉnh thoảng trông thấy đôi chân thon dài trắng không tì vết, vòng eo mảnh khảnh nhưng mềm mại cực độ kết hợp với những loại trang sức trên người khiến Phục Hy càng toả sáng hơn nữa.

“Nhìn đủ rồi chứ?”

Giọng nói thanh cao nhẹ nhàng, Hanakii mỉm cười lắc đầu với nàng và ngồi ngoan ngoãn trên ghế dài. Bên cạnh cậu là đôi mắt đang giật giật của Hirio nhìn hai người, anh thậm chí còn chẳng được tách trà nào.

“Được rồi, chưa tới một tuần nữa là cả Hanakii và Hirio đều sẽ tham gia kỳ tuyển sinh của học viện nhỉ? Nên mình được chị Hanna nhờ ghé qua phổ cập cho cả hai một chút kiến thức nền.”

Phục Hy lùi về một bước và chiếc bảng lớn hiện lên phía sau lưng nàng.

“Vì Hanakii từng có một thời gian rất dài phải sống ở đấu trường sinh tử nên việc kiến thức bị hạn chế là rất dễ hiểu, còn Hirio thì do thời gian phi thăng lên đây cũng không quá lâu nên có lẽ không kịp học tập kiến thức mới. Vậy thì giờ mình có nên bắt đầu từ cơ bản luôn hay không?”



Nàng nói, Hanakii và Hirio vô tình nhìn nhau.

“Nhìn gì?”

“Câu đó tôi hỏi anh mới đúng, nhìn gì?”

“Lại ngứa đòn à?”

“Này này nhá, tôi không nhớ là có ghẹo chọc gì anh cả.”

Hirio nói, anh nhìn Phục Hy và lên tiếng.

“Tôi thì nghĩ nên bắt đầu từ cơ bản luôn, dù sao cũng thêm có tí thời gian.”

“Đồng ý, cứ vậy đi.”

Phục Hy gật đầu và trên bảng bắt đầu xuất hiện rất nhiều dòng chữ ngay ngắn dễ nhìn.

“Chữ cô ấy đẹp thật.” - Hirio.

“Cũng rất dễ đọc, tuy là tốc độ viết không nhanh lắm. Có khi ngươi đọc xong thì cũng đã hiểu hết rồi.” - Hanakii.

“Không không, tôi làm sao hiểu được.” - Hirio bình thản nói.

“Có gì khó khăn à? Chỉ toàn những thứ cơ bản thôi mà?” - Hanakii có chút không hiểu.

“Tôi đâu có biết chữ.” - Hirio nói với chất giọng dửng dưng.

“À.” - Hanakii không quan trọng đáp.

“Mình sẽ nói về khía cạnh sức mạnh trước, các cấp bậc cảnh giới tuy là cơ bản nhưng nếu hiểu rõ thì chuyện tu luyện sau này sẽ rất giúp ích.”

Phục Hy vẽ một hình người trên bảng và chỉ chỉ.

“Bán nhân nói riêng và toàn bộ sinh vật tại Yêu giới nói chung đều có thể tăng tiến sức mạnh bản thân bằng cách tăng cường Level của mình lên cao. Về cơ bản thì họ sẽ được sinh ra ở Level 1 và có cấp tinh hoàn toàn ngẫu nhiên, có lẽ là còn tùy thuộc vào thiên phú khi sinh ra của mỗi người nữa.”

“Bỏ qua chuyện làm thế nào để lên Level, chuyện đó mình sẽ nói rõ hơn về sau. Từ Level 1 cho đến Level 4 sẽ được phân chia thành mười cấp tinh hay được quy tắc của Eilrine thiết lập là [Thập tinh]. Cột mốc thay đổi sẽ là ở Level 5, đây là lần đầu tiên chúng ta phải tiến hành thí luyện linh hồn để đột phá cấp độ, nếu thí luyện thất bại thì sẽ bị giảm tối thiểu một cấp tinh.”

Hirio giơ tay và Phục Hy gật đầu ra hiệu anh có thể nói.

“Thí luyện linh hồn là gì? Tôi có thể hiểu nó là quá trình nâng cấp linh hồn cho mỗi người hay không? Và nó được diễn ra như thế nào?”

“Đây là thắc mắc chung của tất cả những ai chưa đặt chân đến đẳng cấp này, nhưng Hirio có thể không cần quan tâm đến nó. Vì cái gọi là thí luyện linh hồn đều hoàn toàn khác với mỗi cá nhân, nhưng điểm chung duy nhất là đều thông qua một thế giới ẩn sâu trong linh hồn chúng ta. Nhưng một khi thành công thì cấp tinh sẽ cắt đi một tinh và chỉ còn [Cửu tinh] cho đến Level 8.”

Hirio gật đầu và ngay bên cạnh, Hanakii siết chặt nắm tay mình.

“Lần thí luyện thứ nhất sẽ nâng cấp linh hồn cho chúng ta, nếu linh hồn đủ mạnh thì có thể được phục sinh dù cơ thể c·hết đi. Ở lần thứ hai khi đột phá lên Level 7 thì thí luyện thành công cho chúng ta một nâng cấp về sức mạnh của linh hồn là thần thức. Có thể hiểu đơn giản thì nó chính là sức mạnh tinh thần của mỗi người. Lần thí luyện thứ ba và cũng là cuối cùng sẽ dung hợp thần thức với linh hồn và tạo ra nguyên thần, về cơ bản thì nguyên thần có toàn bộ đặc tính của hai thứ kia và được nâng cấp rất nhiều. Nguyên thần chưa diệt thì có thể tái sinh không giới hạn. Khi thành công thì chín cấp tinh sẽ chuyển thành ba cấp tinh, với mỗi cấp tinh có các giai đoạn khác nhau.”

Phục Hy xoay người và viết lên bảng vài dòng chữ.

Nhất - Nhị - Tam.



Sơ cấp - Trung cấp - Cao cấp.

“Thật ra thì Hirio trước đây từ là tu tiên giả nên chắc hẳn rất quen thuộc với cái này, việc mỗi cấp tinh sẽ phân chia thành cấp giai ấy.”

Hirio gật đầu với Phục Hy.

“Sau lần thí luyện cuối cùng ở Level 8 [Cửu tinh] dũng giả thành công sẽ đặt chân đến Level 9 [Nhất tinh][Sơ cấp] với cảnh giới linh hồn [Cao cấp]. Đây là một cảnh giới rất cao cho dù tại Eilrine đi chăng nữa, thông thường ở cấp độ này thì đều là những kẻ có địa vị cao và tại Hạ tầng có thể nói chính là chiến lực trần nhà.”

“Tôi có thể hỏi cô đang ở cảnh giới nào chứ?”

Hirio tuy đã biết trước đó khi ở Nhân giới thông qua hệ thống nhưng giờ đây anh cần phải có hỏi công khai để không lộ tẩy việc bản thân đã từng nhận biết Phục Hy.

“Đương nhiên, mình đang ở cảnh giới Level 10 [Viên mãn] với chức nghiệp Pháp Sư phụ trợ.”

“Chức nghiệp?”

Hirio đã luôn muốn biết thêm về thứ gọi là chức nghiệp này, nó thậm chí có mặt trên bảng trạng thái của bán nhân nên có vẻ như đây chính là một dạng quy tắc thế giới.

“Mình sẽ nói kỹ về nó sau, chúng ta cần nói nốt về Level cuối cùng đã.” - Phục Hy.

“Cuối cùng?” - Hirio.

“Ừm, về cơ bản thì Level 10 chính là cấp độ cuối cùng mà sinh vật bình thường có thể đạt được tại đây. Dù thực tế thì không phải như vậy, có rất nhiều ngoại lệ vẫn đang tồn tại ngoài kia. Và nó vẫn là một bí ẩn, hoặc nói chính xác là ẩn số rất nhiều người muốn làm rõ.” - Phục Hy.

“Thật ra có một giai thoại về các Level ở phía sau Level 10, chưa từng có ai lên tiếng xác nhận chúng nhưng độ khả thi vẫn rất cao.”

“Quay lại vấn đề Level 10, thật ra một khi đặt chân được đến Level 10 thì sẽ xuất hiện thêm biến số mới. Cụ thể là ở Level 9 sẽ có hai trường hợp xuất hiện cho mỗi người khi có thể đột phá cấp độ, Level 9 [Tam tinh] và Level 9 [Cực hạn] đều có thể đột phá lên Level 10 như nhau. Nhưng Level 9 [Tam tinh][Cao cấp] sẽ giới hạn cấp giai sau khi lên Level 10 mãi mãi dừng lại tại Level 10 [Cao cấp]. Về trường hợp thứ hai thì cũng tương tự.” - Phục Hy.

“Nghĩa là nếu tôi quyết định đột phá lên Level 10 khi bản thân đang Level 9 [Tam tinh][Cao cấp] thì sẽ mãi mãi dừng lại ở Level 10 [Cao cấp]?” - Hirio.

“Chính xác là vậy, Hirio hiểu rất nhanh.”

Phục Hy cười nói và Hanakii dịu dàng nhìn nàng, gương mặt xinh đẹp bỗng đỏ ửng và tránh né ánh mắt kia của cậu.

“Vậy ra cũng có rất nhiều giới hạn.” - Hirio xoa cằm nói.

“Vậy giờ Hirio và Hanakii muốn biết chi tiết về chức nghiệp hay các cấp độ phía sau Level 10, mình nhấn mạnh rằng chuyện cảnh giới sau Level 10 hiện tại cũng chỉ là những giả thuyết mà thôi.” - Phục Hy.

“Tôi muốn nghe về chức nghiệp hơn, chuyện giả thuyết thì có lẽ chỉ nên tham khảo và tiếp thu để mở rộng thêm kiến thức thôi. Nó cũng không quá quan trọng khi chúng ta cơ bản không có cách chạm đến, nhỉ?” - Hirio bỗng quay người huýt vai Hanakii và nhận lại cái cau mày từ cậu.

“Chú mày thiếu kiến thức thì liên quan gì bố? Để yên cho bố mày ngắm nàng ấy đi chứ?”

Hanakii gào thét trong lòng nhưng khuôn mặt vẫn bình thản như thường, cậu nhìn Phục Hy và gật đầu.

“Vậy mình sẽ nói về chức nghiệp vậy.”

Phục Hy xoay người và ngón tay xuất hiện một giọt nước trong suốt vuốt nhẹ mặt bảng.

“Chức nghiệp thì có hai loại là công khai và không công khai, ở đây thì mình chỉ nói về loại chức nghiệp công khai thôi nhé.”

Nàng lắc cổ tay và các dòng nước tạo thành nhiều hình người nhỏ xíu lơ lửng giữa không khí.



“Trước hết thì mình sẽ giới thiệu về nơi ra đời của chức nghiệp, Hanakii và Hirio sẽ cần đến đây và tham gia các bài thi của họ để có thể tham gia trở thành thành viên của hội nào đó.” - Phục Hy.

“Là Thượng Viện Thiên Môn phải không?” - Hanakii khoanh tay nói, từ đầu đến giờ thì ánh mắt cậu chưa từng rời khỏi khuôn mặt Phục Hy một giây nào, và điều đó khiến nàng có chút mất tự nhiên khi nhìn cậu.

“Ừm, Thượng Viện Thiên Môn được thành lập từ những năm tháng xa xưa nhất. Có nhiều ghi chép cho thấy Thượng Viện đã có mặt thậm chí vào thời kỳ các Cựu Thần vẫn còn tồn tại, và họ đã đặt ra quy tắc giúp chức nghiệp được thêm vào bảng trạng thái. Đồng thời cũng công nhận tầm quan trọng của chức nghiệp.” - Phục Hy nói rất chậm, nàng vuốt một bên tóc mai và tiếp tục.

“Pháp Sư - Thuật Sư về cơ bản là như nhau, đều là những kẻ sử dụng ma thuật. Nhưng sự khác biệt duy nhất và lớn nhất là ở phương thức sử dụng mana của họ, Pháp Sư sử dụng trực tiếp mana của cơ thể mà không cần thông qua bất kỳ vật trung gian nào. Thuật Sư thì lại cần phải có vật trung gian, thường là Pháp bảo để sử dụng mana của mình. Hai chức nghiệp này chưa từng công nhận nhau và suốt dòng chảy lịch sử thì cuộc chiến của thành viên hai hội này là thường xuyên và quy mô lớn nhất.”

“Để trở thành dù là Pháp Sư hay Thuật Sư thì đều yêu cầu khá nhiều điều kiện, lượng mana bản thân có phải đủ nhiều để có thể thi triển ma pháp, nguyên tố bản thân có cũng phải đủ điều kiện sở hữu ít nhất hai nguyên tố, một trong ngũ hành và một trong năm nguyên tố biến dị.”

“Khoan đã, nhờ cô nói rõ cho tôi chút.” - Hirio giơ tay nói.

“Ừm, ngũ hành nguyên tố bao gồm: Kim - Mộc - Thuỷ - Hoả - Thổ là năm nguyên tố căn bản. Năm nguyên tố biến dị là: Phong - Lôi - Băng - Ám - Quang, để thoả mãn điều kiện trở thành Pháp Sư hoặc Thuật Sư thì cần có ít nhất một thuộc tính mỗi nhóm.”

Hirio gật đầu ra hiệu đã hiểu.

Các ngón tay thon dài trắng nõn của nàng tách ra làm hai và hai nhìn nhân nước trước mặt cũng bị tách thành bốn hình.

“Pháp Sư và Thuật Sư đều có hai nhánh riêng, chủ lực hoặc phụ trợ. Vấn đề này khá dễ hiểu và thông tin rất rộng nên Hanakii và Hirio có thể tự tìm hiểu sau nhé.”

Hirio khó hiểu khi Phục Hy bỗng bỏ qua chủ đề này và anh nhìn thấy nàng lảng tránh ánh mắt của Hanakii.

“Hai người này làm trò mèo gì thế nhỉ? - Anh tự hỏi trong đầu.

“Chiến Binh là chức nghiệp của chị Hanna, nói dễ hiểu hơn thì đa phần những dũng giả chọn chức nghiệp này bởi vì họ có lượng mana ít và không có thiên phú về ma pháp, ngược lại thì họ có thể chất khoẻ mạnh cùng khả năng chiến đấu tốt.”

“Thiết Thủ Sư là những người chuyên tu luyện công pháp gia tăng thể chất và khả năng phòng ngự, giúp đỡ che chắn cho đồng đội của mình. Họ rất cần thiết cho bất kỳ thế lực nào và nếu một trận chiến quy mô lớn diễn ra thì những dũng giả chức nghiệp này đôi khi mới là chìa khóa của chiến thắng.”

Phục Hy lắc cổ tay và một hình nhân nước vỡ tung.

“Triệu Hồi Sư thuộc về một nhóm đặc biệt, yêu cầu để trở thành một Triệu Hồi Sư hoàn toàn khó khăn hơn hẳn Pháp - Thuật Sư. Nếu dũng giả có khả năng ký kết khế ước với một Ma thú, Linh thú hoặc bất kỳ chủng tộc nào cũng sẽ hiển nhiên trở thành Triệu Hồi Sư. Và quá trình này thật sự rất khó khăn, công pháp mà họ tu luyện cũng chỉ giúp họ sử dụng tốt sủng thú khế ước với mình chứ không quá mạnh mẽ nếu thiếu đi sủng thú.”

“Ồ, cái này thì có vẻ không hợp với những người như chúng ta nhỉ?” - Hirio huýt vai sang Hanakii và bỗng cậu cau mày nhìn lại anh.

“Tiểu tình nhân kia của ngươi chẳng phải là sủng thú đó sao? Nói theo lý thuyết thì ngươi chính là một Triệu Hồi Sư rồi đấy thây?”

Hanakii nói và Hirio há to miệng, anh dường như quên mất chuyện này. Thật ra chủ yếu do bản thân thâm tâm của Hirio chưa từng coi Tịnh Y hay Diệu Tiên là Linh thú cả, họ là những người anh yêu thương và bằng hữu từng vào ra sinh tử.

“Có vẻ kiến thức cơ bản về các chức nghiệp hay Level cũng đủ để Hirio và Hanakii đỡ bỡ ngỡ chút ít khi nhập học rồi, và kỳ tuyển sinh sắp tới sẽ có nhiều thay đổi mới được ban hành sau cuộc họp của Hội đồng Đại Yêu Tộc nên mình cũng sẽ nhắc hai người luôn.”

Hanakii rời mắt khỏi Hirio và nhìn chăm chú Phục Hy, cậu mỉm cười nói.

“Vì em và hắn ta đều trên Level 3 [Ngũ tinh] cả nên vòng thi tuyển đầu tiên sẽ được thông qua thẳng mà thôi, lúc đó sẽ có thêm thời gian để nghiên cứu cho những vòng thi sau.”

Thi tuyển vào học viện đặt ra yêu cầu người đăng ký phải dưới 500 tuổi và cảnh giới bắt buộc ít nhất Level 2 [Nhất tinh] nếu trên Level 3 [Ngũ tinh] thì sẽ được thông qua vòng đầu tiên như Hanakii đã nói.

Vì toàn bộ phần thi có tận năm vòng cần vượt qua, chuyện có thể điềm nhiên ngồi xem những thí sinh khác tranh nhau từng suất nhập học cũng là một cảm giác rất không tệ.

Hirio sau khi nghe Hanakii giải thích một cách cực kỳ dài dòng thì cũng gật đầu biểu thị đã hiểu, anh nhìn sang Phục Hy và chậm rãi hỏi nàng.

“Vậy có thể nhờ cô cho tôi biết thông tin những phần thi sau chứ?”

“À không, vì Hội đồng có thay đổi rồi ấy. Trước đó mình đã nói rồi, nên lần chiêu sinh này sẽ bỏ đi phần luật được vào thẳng của thí sinh trên Level 3 [Ngũ tinh].”

“Hả?” - Hanakii.

“Hả?!” - Hirio.