Thứ này kiếm đơn giản nhưng cũng không dễ, đầu tiên thì Minh chỉ có thể kiếm nguyện lực từ người Bách Việt, đây là hạn chế thứ nhất .
Hạn chế thừ hai là địa vực, Minh trong nửa tháng nay tuy chăm chăm ở nhà nhưng vì hắn là chủ bộ của Giả Tông, người muốn kết giao với hắn nhiều lắm .
Thế lực bản địa cường hào ở Giao Chỉ tất nhiên không chỉ có một mình Lý gia, Lý gia hùng cứ Giao Chỉ nhưng quyền lực của Giả Tông còn bao quát Cửu Chân cùng Nhật Nam .
Nửa tháng này cũng có vài đoàn người từ hai quận Cửu Chân cùng Nhật Nam hướng tới Long Biên thành bái kiến Giả Tông cũng thuận thế kết giao với Minh .
Giống như trường hợp của Lý gia, Minh rất dễ dàng thu được nguyện lực từ bọn họ .
Giao Chỉ - Cửu Chân – Nhật Nam một nhà, ít nhất Minh cảm thấy đây là hệ thống đang âm thầm nói cho hắn .
Mà một trường hợp khác chính là người Bách Việt từ Thượng Ngô .
Thượng Ngô là một trong sáu quận của Giao Châu, Thượng Ngô thậm chí còn lớn hơn Giao Chỉ về mặt diện tích, tại nơi này cũng có rất nhiều người Bách Việt .
Nửa tháng nay, Minh cũng tiếp xúc với một thương đội từ Thượng Ngô tới kết quả là hắn không thu được nguyện lực .
Khác biệt do đâu ? Minh suy đoán là vấn đề địa lý dù sao Thượng Ngô thuộc đất Lưỡng Quảng ở hậu thế, ba quận Giao Chỉ - Cửu Chân – Nhật Nam lại thuộc đất Việt Nam cụ thể là miền Bắc Việt Nam .
Tất nhiên có một số thứ vẫn là tham khảo, nhất thời cũng không thể chắc chắn .
Còn nguyện lực tính thế nào ? theo Minh cảm giác đây là độ hảo cảm hoặc một loại giá trị nào đó tương tự, chỉ cần là người Bách Việt tại ba quận Giao Chỉ - Cửu Chân – Nhật Nam phóng thích hảo cảm hướng về phía Minh hoặc một loại cảm quan nào đó thiên hướng tốt đẹp ví dụ như sùng bái, tin phục chẳng hạn, hắn đều có thể thu được nguyện lực .
Ở đây cũng sinh ra hạn chế thứ ba, chủ yếu là bởi nguyện lực không thể nhiều lần kiếm, mỗi người chỉ cung cấp 1 điểm giá trị nguyện lực, sau đó hệ thống cũng không tính .
Quanh đi quẩn lại, trong nửa tháng này Minh thu hoạch được 42 điểm nguyện lực, đây cũng không phải tín hiệu khả quan bởi vì 1 vạn điểm nguyện lực mới đủ một lần ‘gacha’.
Cứ theo cách tính này Minh chỉ có thể đợi đến đêm giao thừa dù sao đêm giao thừa hắn có thể nhận được một lần gacha miễn phí .
Hiện tại mới là tháng 7, từ nay đến cuối năm còn có 5 tháng . . . thời gian quá dài chỉ tiếc Minh cũng không có cách nào .
Hệ thống này bị câm, nó sẽ không chủ động nhảy ra ném cho Minh nhiệm vụ hoặc bảo Minh ‘đánh dấu’ ‘điểm danh’ gì đó, tất cả những thứ này là không tồn tại bởi vậy cho dù Minh đã thử nhiều lần nhưng kiếm nguyện lực vẫn rất khó .
Bản thân Minh cũng không thể làm ra quá nhiều hành động khác người dù sao còn có Giả Tông đây này, hắn cũng không muốn mất đi thiện cảm của Giả Tông dù sao tại đất Giao Chỉ này sự ủng hộ của Giả Tông đôi khi chẳng khác gì bàn tay vàng của Minh .
Hắn chỉ là một kẻ ngoại lai người Mân Việt, thân cô thế cô đi đến Giao Chỉ nhưng gắn cái mác ‘hồng nhân’ của Giả Tông, cường hào đất Giao Chỉ thậm chí bao quát Cửu Chân cùng Nhật Nam đều phải thấp hơn Minh một đầu .
Không nói đâu xa, Minh nửa tháng này cũng thu được không ít tiền tài từ các đội thương lái lớn cùng với các cường hào địa phương .
Hắn tất nhiên cũng biết đạo lý cho nên nguyện cầm một nửa nộp lên cho Giả Tông, quả nhiên thu được Giả Tông vui vẻ có điều Giả Tông cũng không nhận, ngược lại bảo Minh cầm về hơn nữa còn nói với Minh, để Minh tận tình hưởng thụ, cũng không cần phải lo nghĩ về sau .
Nghe được câu nói này của Giả Tông, Minh không khỏi ngẩn người sau đó trong nội tâm chỉ cảm thấy có chút . . . ghê người .
Cao, thật sự con mẹ nó cao .
Cái thế đạo này dĩ nhiên lại còn có vụ nhận tiền không cần lo nghĩ về sau ? .
Giả Tông nói đã rất rõ ràng, Minh cứ thoải mái nhận hối lộ nhưng việc đối phương yêu cầu bản thân lại không cần đi làm, đây chính là . . . nhận tiền không làm việc trong truyền thuyết .
Cũng chẳng trách hiện tại là thời kỳ Hán mạt, cũng chỉ có vương triều mạt vận mới xuất hiện loại hiện tượng này .
Cho dù Giả Tông trong mắt Minh không tính là ác quan nhưng xem ra tâm của hắn cũng hắc vô cùng .
Có thể làm quan cho Hán triều vào thời đại này, tâm không hắc không được.
Về phần vì sao Giả Tông không nhận tiền từ Minh nộp lên ? Minh nghĩ một chút rất nhanh liền hiểu .
Đầu tiên, Giả Tông hi vọng Minh tham tiền, càng tham mới càng tốt bởi vì cả cái đất Giao Chỉ này lại ai có thể cho Minh nhiều lợi lộc nhất ? trừ Giả Tông ra còn có ai .
Minh nói hắn ở đây phụ giúp đối phương vài tháng nhưng hắn đã ở lại, Giả Tông liền có vô số cách lung lạc Minh theo hắn, trước mắt chính là từ tiền tài cất bước .
Theo thiết lập nhân vật, nguyên chủ chính là vì trăm tiền mà theo đội ngũ Giả Tông đến Giao Châu .
Tuy nguyên nhân rất lớn là nguyên chủ cũng không dám cãi lời người ta, gia đinh nhà thích sứ cũng lớn hơn nguyên chủ nhiều lắm, đối phương cho trăm tiền đã là tốt bụng chứ bình thường hoàn toàn có thể ‘chinh ích’ .
Vấn đề ở chỗ nguyên chủ chỉ là thợ săn bình thường, sinh hoạt tuy không lo nhưng cũng không giàu có, đã như vậy hắn . . . tham tiền tài cũng là nên .
Mỹ nữ, tiền tài, thứ này ai không muốn ? không muốn mới lộ ra ngươi có vấn đề bởi vì nếu tiền tài cùng mỹ nữ không cần . . . ngươi lại cần gì ? .
Câu hỏi này cực kỳ n·hạy c·ảm, nhiều khi cũng đụng tới vảy ngược của thượng cấp cho nên Minh cầm xuống tiền thậm chí sống xa hoa vô độ trong mắt Giả Tông mới là tin tốt, là hợp tình hợp lý .
Nguyên do thứ hai, Minh nghĩ hắn thu được tiền tài nhiều nhưng lại làm sao so được với Giả Tông ? phải biết cả chục năm qua toàn bộ đất Giao Châu chỉ có một Giả Tông .
Giao Chỉ bao năm qua đều có thái thú nhưng mấy chục năm qua mới có một vị thích sứ, Giao Châu Thích Sứ không thể nói là không lớn, trên lý thuyết đây là nhân vật thứ hai đất Giao Châu .
Đây đã không còn đơn giản là ‘hối lộ’ mà càng giống ‘dâng lễ bày tỏ’ ngươi không nộp tiền cho Giả Tông mới là bất thường, mới là không an tâm .
Không cần Giả Tông làm cái gì, chỉ cần Giả Tông nhận quà cáp vậy thì đám người dưới an tâm, sợ là sợ hắn không nhận .
_ _ _ _ __ _
“Đại nhân, đại nhân “ .
Tiếng bước chân từ gian ngoài vang lên khiến động tác của Minh chậm lại, hắn đưa mắt nhìn ra ngoài .
Trong tầm mắt của hắn rất nhanh xuất hiện một thân ảnh nhỏ nhắn, người này là tiểu Thuý .
Tiểu Thuý năm nay mới 14 tuổi,ở thời hiện đại chính là học sinh cấp 2 nhưng ở thời cổ đại thì tuổi 14 đã có thể xuất giá được coi là tuổi cập kê .
Tiểu Thuý chỉ cao hơn 1m5, nhìn từ mắt thường thì cô bé yếu nhược cực kỳ nhưng Minh biết sâu trong cơ thể cô gái bé nhỏ kia là một nguồn nội lực cực kỳ lớn .
Đây cũng không phải võ công, đây là thứ sức mạnh tiềm ẩn ở bên trong mỗi con người, trong trạch viện của Minh bản thân tiểu Thuý có thể lo xuống rất nhiều việc từ bổ củi, giặt quần áo, đung nước nóng, quét nhà .
Nàng làm rất cẩn thận, rất tỉ mỉ đồng thời cũng không có lấy nửa lời oán thán .
Về phần Kiều mụ mụ, nhiệm vụ chủ yếu của Kiều mụ mụ là nấu ăn cùng đi chợ, mua sắm vật tư trong nhà .
Còn Minh ? hắn ở trong toà trạch viện này phải làm gì ? hắn chỉ cần hưởng thụ là được, cần gì thì đi phân phó một chút, căn bản không phải động tay .
Đây chính là thời cổ đại, là đặc quyền của giai cấp thống trị ở thời đại này .
Nếu ngươi vì thiện tâm mà thay đám người dưới làm việc vậy bọn họ cũng sẽ không cảm kích thậm chí sợ hãi cực kỳ thậm chí nếu rơi vào tai người khác cũng biến thành mất mặt .
Quân tử không gần việc bếp núc – câu này không chỉ nói cho vui, tại thời kỳ này nếu bị người khác biết bản thân ngươi thậm chí còn tính là rơi vào ‘xã hội t·ử v·ong’ chịu người coi thường .
Minh muốn đối tốt với người dưới ? như vậy tốt nhất là để người dưới làm việc sau đó cho bọn họ ăn ngon một chút, mặc ấm một chút, thỉnh thoảng thưởng chút tiền, đây đã là đại thiện trong mắt kẻ dưới .
Hạnh phúc . . . ở thời đại này đối với giai cấp bị bóc lột cũng chỉ đơn giản như vậy, rẻ mạt như vậy .
Chính Minh cũng nhiều lần cảm thán nhưng mà hắn phải học quen thuộc, quen thuộc với cái thời đại này, cũng đừng thể hiện ra mình quá nổi bật cũng quá khác biệt với thời đại bởi vì đây là hành động . . . rất ngu .
Đây chỉ là đất Giao Chỉ, Nho giáo không ảnh hưởng quá nhiều cho nên có một số việc cũng không kịch liệt như tại nhà Hán nhưng nếu hiện tại Minh không quen thuộc, sau này nếu tới trung nguyên lại làm như thế nào quen thuộc ?.
Quay lại với vấn đề chính, Minh thấy tiểu Thuý chạy tới, hắn vươn cánh tay dài ra cầm lấy một kiện áo choàng rất nhanh khoác lên nửa người trên sau đó mới ung dung nhìn về phía đối phương .
Tiểu Thuý hớt hải chạy tới, có lẽ vì chạy nhanh cho nên hơi thở cô bé có chút gấp gáp .
“A Thuý, có chuyện gì ? “.
“Bẩm đại nhân, Kiều mụ mụ bảo tiểu Thuý gọi đại nhân, nói có Bình quản gia đến bái phỏng “ .
Nghe đến đây, Minh gật đầu sau đó thản nhiên bước ra chính sảnh, trước khi đi còn không quên nói với tiểu Thuý .
“Nói với Kiều mụ, ta đêm nay không về ăn cơm, cũng không cần chuẩn bị cơm nước “
“Ngoài ra cũng nói với Kiều mụ, chiều nay có rảnh ra ngoài chiêu hai tên hạ nhân về, một già một trẻ, tốt nhất là người bản địa “ .
Tiểu Thuý nghe vậy vội gật đầu ‘dạ vâng’ còn Minh đã sớm đi ra khỏi cửa, trong đầu rất nhanh đoán được Bình quản ra đến đây làm gì .
Bình quản gia tên thật là Y Bình, là quản gia bên cạnh Giả Tông .
Y Bình trước đây cũng không trong nhóm người theo Giả Tông đến Giao Chỉ mà là ở lại Ngô Quận, vì Giả Tông quản quản một chút đám tân binh chinh ích .
Mấy ngày nay Y Bình mới theo đám tân binh kia đi đến Giao Chỉ sau đó rất nhanh tiếp quản công việc văn thư cho Giả Tông .
Y Bình cũng có chức quan, Minh là chủ bộ còn Y Bình là thư tá .
Như đã nói, chủ bộ cùng thư tá là ngang cấp bậc có điều Y Bình lại không quá thích cái danh chức này cho nên người khác đều gọi hắn là Bình quản gia .
Có lẽ trong mắt Y Bình, cái chức quan thư tá căn bản không so được với quản gia nhà thích sứ .
Cũng lại phải nói, Lý Tiến cũng có chức quan, hắn cũng được Giả Tông cấp cho chức thư tá, cùng Minh cùng cấp, bổng lộc 300 thạch .
Tuy cùng cấp bậc nhưng Lý Tiến đối mặt với Minh vẫn thấp hơn Minh một đầu, tương tự như vậy tuy Minh cùng cấp bậc với Y Bình nhưng mặt ngoài hắn vẫn cần đối với Y Bình cúi đầu .
Người ta dù sao cũng đi theo Giả Tông nhiều năm, mặt ngoài nhất định phải cho, cũng chẳng trách người ta chướng mắt cái danh ‘thư tá’ ‘quan thư tá’ lại làm sao so được quản gia nhà thích sứ đây ? .
_ _ __ _ _
P/s : Mình có chút nhầm lẫn trong mốc thời gian mốc khởi đầu của truyện là Quang Hoà 3 năm không phải Hy Bình 7 năm anh em thông cảm .