Linh khí hiện tại không thể hấp thu, Sở Hàn chỉ còn cách mở cửa thả từng con vào, cứ thế giết đến khi cơ thể khô kiệt linh khí.
Đám người được cứu gom lại thành một nhóm ngồi co ro trong góc, ăn thức ăn trong cửa hàng, ánh mắt chưa nguôi đi vẻ hoảng sợ.
Trong phòng nằm la liệt mấy chục xác thú nhân, Sở Hàn thương tích đầy mình nhưng không đáng lo. Hắn ngồi ở một góc khác, hấp thu số tinh hạch kiếm được.
Đám người nhanh chóng ngủ thiếp đi, một đêm trôi qua, Sở Hàn đã khôi phục hoàn toàn thương thế, thực lực đạt tới cấp 1 đỉnh phong.
6h sáng, đám người vẫn còn chìm trong giấc ngủ, Sở Hàn đã sớm tỉnh dậy, đang xếp bằng ổn định cơ thể.
"Rầm" một tiếng, đám người giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy trên cửa kính một vết nứt nhỏ. Một đầu chó hoang dị biến đang cố sức tông vào cửa kính.
Đám người hoảng sợ lùi lại, một cô gái trong đó la lên
"Anh làm gì đó đi chứ, nếu không chúng ta chết hết bây giờ"
Mọi người cũng nhìn Sở Hàn, ở đây cũng chỉ hắn có năng lực chống lại nó.
Đây là lần đầu tiên có người nói chuyện với hắn, cảnh hắn giết hai người hôm qua vẫn rõ như in. Một câu không hợp lập tức giết người, bởi vậy từ tối qua đến giờ không một ai bắt chuyện. Sợ hãi mới khiến cô gái dám lên tiếng với hắn.
Sở Hàn vẫn đang quan sát con thú chợt cười to
"Không tìm mà tự đến, đỡ tốn công ha ha".
Sở Hàn tiến tới cửa, mở cửa ra. Đầu chó hoang thân dài 2m, răng dài qua khỏi hàm dưới. Màu lông khá giống husky, khả năng là thú cưng dị biến.
Vừa mở cửa, Sở Hàn lập tức dùng huyễn thuật ẩn thân, con chó hoang dường như không thấy hắn. Nó nhìn đám người rồi từng bước đi vào, Sở Hàn nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Thấy Sở Hàn không có hành động gì nữa, đám người mới nhận thấy có gì đó không đúng. Con chó từng bước tiến lại gần, đám người không giữ được bình tĩnh nữa hét lên
"Giết nó đi, nhanh lên"
"Nè, đừng đứng đó nữa, giết nó đi, chuyện gì cũng được từ từ thương lượng"
Sở Hàn chỉ đứng đó trơ mắt nhìn, bồi thêm một câu để cả đám triệt để hoảng sợ.
"Ta nuôi không các ngươi làm gì, bây giờ thể hiện tác dụng đi"
Sở Hàn ban đầu chiếm chỗ này đâu phải để cứu người, mặc dù dư thừa thức ăn nhưng hắn cũng không rảnh mà làm chuyện không có lợi ích.
Đầu chó hoang này chính là một con huyễn thú cấp 1, nó đã gần tới giới hạn đột phá rồi. Vốn ý định ban đầu của Sở Hàn là bắt một con huyễn thú về, dùng thịt người nuôi dưỡng nó tới cấp 2 để thu hoạch tinh hạch cấp 2. Sở Hàn đã là cấp 1 đỉnh phong, muốn tới cấp 2 cần có tinh hạch cấp 2, mà bắt buộc phải là tinh hạch của sinh vật huyễn hệ.
Mười người này tất nhiên không thể nào chống lại đầu chó hoang, họ chỉ là thức ăn Sở Hàn chuẩn bị sẵn thôi.
Tiếng gào thét inh ỏi, có kẻ sợ hải, có kẻ van xin, có kẻ còn chửi Sở Hàn. Sở Hàn chỉ cười lạnh đứng nhìn, hắn thật buồn cười cách nghĩ của kẻ yếu. Từ đầu tới cuối chỉ co ro một góc, không kẻ nào dám hỏi làm sao để mạnh như hắn. Việc chúng làm chỉ là ăn rồi trông chờ sự bảo vệ của Sở Hàn. Tới chết vẫn cho rằng đó là lỗi của Sở Hàn. Không có hắn thì bọn họ đã nằm phơi thay bên ngoài từ hôm qua rồi.
Đám người không sức phản kháng nhanh chóng bị đầu chó hoang nuốt sạch. Nó không bỏ đi mà đứng tại chỗ tru lên, thân thể nó bắt đầu nứt nẻ, mỗi lúc một to ra, nhanh chóng đạt tới chiều cao 2m. Da lông nó bắt đầu trở nên cứng cỏi, răng nanh lại dài ra. Rất nhanh nó hoàn tất đột phá cấp 2.
Lúc này Sở Hàn hiện thân, con chó cũng chú ý tới hắn. Phải vượt cấp chiến đấu để hắn không chút chủ quan nào.
"Phải tranh thủ lúc nó chưa ổn định cảnh giới"
Hai tay mang theo song kiếm tiến lên, con chó dường như rất tức giận, kẻ yếu như Sở Hàn cũng dám khiêu khích nó. Không tránh không né há miệng cắn thanh kiếm.
Một kiếm bị nó cắn chặt, Sở Hàn vung kiếm còn lại chém vào cổ nó, con chó đau đớn "Ẳng" một tiếng rồi lui lại.
Nó nhảy tới một lần nửa, mục tiêu rõ ràng là cổ Sở Hàn. Sở Hàn lấy đà chạy tới, vừa sát người nó thì ngã người xuống trượt qua, rạch trên bụng con chó một vết thương dài.
Phần bụng của động vật thường là chỗ yếu kém nhất, cộng thêm việc thú nuôi có bản năng chiến đấu rất kém nên dù thua một cấp Sở Hàn vẫn dễ dàng xử lí nó.
Con chó run rẫy từng bước lùi lại, máu cùng nội tạng đổ xuống sàn. Được 3 bước thì đã nằm bẹp xuống không đi nổi. Sở Hàn nhanh chóng kết liễu mạng sống của nó, thu lấy tinh hạch.
Nhìn một đống xác chết nằm ngỗn ngang, Sở Hàn có chút đau đầu. Nơi này hắn còn cần giữ làm chỗ ở một thời gian.
Tạm gác đống xác chết qua một bên, nhìn lại viên tinh hạch trên tay, Sở Hàn không chần chờ lập tức hấp thu.
Có kinh nghiệm kiếp trước, Sở Hàn không khó khăn gì, nhanh chóng đột phá cấp 2.
So với cấp 1 chỉ huyễn hóa ra được chút đao kiếm, cấp 2 Sở Hàn đã có thể tạo ra phân thân. Ngoài ra hắn có thể dùng linh lực để tạo ra lửa hoặc sấm sét cho chiến đấu, nhưng so với những kẻ đi hỏa đạo hoặc lôi đạo cùng cấp thì vẫn thua xa.