Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy

Chương 21: Trên đường



Chương 21: Trên đường

Đón ánh nắng chói chang của buổi trưa, đoàn xe bon bon chạy trên đường. Zombie bộc phát lúc nửa đêm, mà lại quá đột ngột, trên đường cũng ít xe, không có ùn tắc, tốc độ không ngừng đề cao.

Trong đầu kéo của xe container luôn có một khu sinh hoạt nhỏ có giường ngủ,nên đối với mọi người trong đội, xe cũng như một căn nhà tạm thời. Nếu có người thay phiên, hẳn là có thể kiên trì một mạch chạy đến thành phố Z, Đổng A có thể thật sớm chạy về cô nhi viện, nhưng rất tiếc đội của hắn quá ít người.

Hai bên đường một mảnh xanh um tươi tốt, mặc dù hầu hết cây lớn bị bão quật ngã lộn xộn, nhưng bão không thể nào quật đổ được những ngọn cỏ yếu ớt kia, để rồi sau cơn mưa lại tiếp tục đâm chồi, tươi tốt. Người trong tận thế, không cầu là đại thụ che trời, chỉ cầu như cây cỏ nhỏ kiên trì sống sót.

Bão từ biển đông đi hướng tây nam về phía nội địa, càng đi về phía nam ảnh hưởng của bão càng ít, vả lại cơn bão này rất quái dị, càng làm cho Đổng A dự cảm được bất thường. Hắn nghĩ, ngoài zombie g·iết không hết ra, t·hiên t·ai mới là địch nhân lớn nhất.

Chẳng mấy chốc trời đã tối, như mọi khi, cả đội đi xuống xa lộ, tận lực tìm nơi rừng núi vắng vẻ để lẩn trốn zombie.

Đã có kinh nghiệm, mọi người lập trại rất nhanh, chẳng mấy chốc đã bưng lên thức ăn nóng hổi cùng nhau thưởng thức. Theo như phân công, lúc này là Đổng A đang trực.

Cả ngày chạy xe, cả đoàn đều rất mệt mỏi. Chỉ tiếc nhân thủ quá ít, nếu có người luân phiên lái xe, sẽ không mệt như vậy.

Đổng A dù không lái xe nhưng cũng không rãnh rỗi, hắn cả ngày ngồi ở góc làm việc trên nhà ở di động chế tạo chân giả cho lão Tân, và đạn cho đội viên, đôi khi sẽ được tiểu Thất trợ giúp một chút. Theo dự kiến, cũng phải 2 ngày nữa mới xong.



Đang suy nghĩ dự án tiếp theo, thì Đổng A phát hiện, ở trong cánh rừng có từng cặp mắt sáng hoắc đang nhìn về phía bên này, mà lại càng lúc càng nhiều.

" Là sói a!" Đổng A tự nhủ.

Cũng không sợ bọn này, với tốc độ của hắn giải quyết hết bọn chúng cũng không khó khăn, thế là không có báo động, chỉ chú ý quan sát.

Hắn thầm nghĩ, tận thế bắt đầu, mình đã không giống bình thường, biến đổi rất nhiều. Tốc độ phản ứng tăng lên nhanh, lực lượng cũng được đề thăng. Ngoài ra còn cảm ứng được kẻ khác ác ý, giống như một loại bản năng sinh vật. Những biến đổi này Đổng A là có thể cảm nhận được qua từng ngày. Nhiều lúc cơ thể b·ị đ·au không rõ lý do, làm cho có đoạn thời gian, hắn rất lo lắng, tưởng mình không may nhiễm tật bệnh gì. Nhưng sau những lần đau đó, ngày càng mạnh lên, không những được trấn an, còn có chút mong đợi. Trong tận thế mạnh được yếu thua, càng mạnh càng dễ sống sót.

Để ý những đội viên khác, thấy không có ai biến hoá như mình, hắn mới loại bỏ giả thuyết là một loại virus zombie nào đó âm thầm biến đổi.

Đổng A trực tới mười hai giờ đêm cho đội viên có thêm thời gian nghỉ ngơi, mới đổi Thanh Nhã thay ca. Hắn trở về xe đi ngủ, đến ba giờ sáng bỗng nhiên bị Sở Tuyết cho gọi tỉnh.

"Có zombie bao vây!"

Đổng A nghe vậy có phần kinh hãi. Hắn đã tận lực tìm chỗ hẻo lánh, không ngờ vẫn không tránh khỏi.



Đến khi tìm hiểu rõ tình huống, thì ra là zombie sói. Hoá ra động vật cũng có thể bị zombie l·ây n·hiễm. Nhưng không đúng a! Hôm nay trên đường gặp rất nhiều chim chóc, bọn chúng đều không có chuyện gì. Đổng A suy đoán, chim chóc gia cầm khả năng ít bị l·ây n·hiễm hơn là động vật có v·ú. Có thời gian hắn phải làm thí nghiệm một chút, xem zombie virus là sẽ l·ây n·hiễm cho loài vật nào.



Không như tưởng tượng, zombie sói lại phi thường dễ đối phó, bọn chúng chậm chạp suy yếu đi rất nhiều. Với tên nỏ trong tay mọi người đều nhẹ nhõm giải quyết.

Sau khi thu thập lại tên nỏ, sát trùng, mọi người mới họp nhau lại, thảo luận chuyện này. Nếu không rõ ràng xác minh, lỡ như động vật nhỏ, côn trùng bị nhiễm virus cắn cho một phát thì việc vui lớn lắm. Thế là đợi trời sáng, sau khi dùng cơm, mọi người chia thành những đội nhỏ hơn tiến vào rừng, người thì bắt động vật nhỏ, người bắt côn trùng, chim chóc kể cả hoa cỏ.

Bận rộn mấy tiếng đồng hồ cả đám mới tập hợp lại cùng nhau làm thí nghiệm. Mất khoảng một ngày, mới tạm thời có kết quả.

Thứ nhất, động vật có v·ú là có thể bị nhiễm zombie virus nhưng may mắn là bọn nó cũng trở nên cực kì chậm chạp và sau khi bị nhiễm kích thước càng nhỏ c·hết càng nhanh. Cây cối, côn trùng và chim chóc là miễn nhiễm. Nhưng như vậy càng nguy hiểm, nhỡ như bọn này dính virus trên người chạy loạn khắp nơi, thì càng phiền toái.

Thứ 2 nước nhiễm dịch thể của zombie là có xác suất l·ây n·hiễm, càng loãng tỉ lệ bị lây càng thấp, nhưng cần theo dõi thêm.

Nước sau khi nấu sôi thì không gây l·ây n·hiễm, cái này cũng cần theo dõi thêm.



Tất cả mọi người thấy được kết quả như vậy mới nhẹ nhàng thở ra.Thế là cả ngày hôm đó không tiến thêm được km nào.

Ngày hôm sau, đoàn xe mới lăn bánh, tiếp tục lên đường.

Bây giờ đã vào hạ, nắng nóng phi thường. Nhiệt độ ngoài trời lên tới hơn 40 độ. Trên xe đều có máy lạnh, dưới sự trợ giúp của Lập Thành, Đổng A tự mình cải tạo qua, máy lạnh dùng điện tiết kiệm được rất nhiều dầu. Nắng nóng đối với mọi người ảnh hưởng không phải rất lớn.

Bình thường trở về thành phố Z, đi bằng ô tô lên cao tốc, chạy không ngừng nghỉ, chỉ tốn thời gian khoảng một ngày, nhưng bây giờ trên đường xá có vật cản, lâu lâu là sẽ gặp được hiện trường một vụ t·ai n·ạn, thỉnh thoảng lại có zombie xuất hiện, kéo chậm tốc độ của cả đoàn. Đổng A dự tính hẳn là còn vài ngày nữa mới đến nơi. Điều này thật to kéo lệch khỏi kế hoạch ban đầu. Vì lý do an toàn, hoặc cũng vì trong lòng gấp rút, cả đội không dám cho xe dừng lại nghỉ ngơi quá lâu, cũng không cần thiết tiến vào trạm dừng nghỉ trên cao tốc để tìm kiếm vật tư, vật tư của cả đội không có thiếu .

Tưởng như vậy có thể một đường vô ngại đến thành phố Z, nhưng không, phiền phức lại kéo tới. Tại một trạm dừng nghỉ cách thành phố Z 100km, xảy ra một cuộc đụng độ. cả hai bên xe cộ bị coi là công sự bày dày đặc ở trên đường. Hai bên không có súng, nhưng tên nỏ thô sơ có không ít, trên tay mỗi người đều thủ sẵn hung khí đang sống mái với nhau. Rồi thì b·om x·ăng, rồi thì chai cháy, bình gas nổ, làm cho hiện trường phi thường hỗn loạn.

Cách hơn 2km, thông qua U·AV, Đổng A thấy được, rõ ràng là công đoạt chiến, một đám thì đang c·ướp b·óc trạm dừng nghỉ, một đám thì liều mạng bảo vệ.

Đang trên cao tốc, đường ngược chiều có hàng rào bảo vệ băng qua là không thể nào, quay lại, lại càng phiền phức. Hắn không có dư dầu và thời gian để lãng phí như vậy.

Nguyên bản hắn họp bàn với đội viên, định chờ đợi cuộc đụng độ này kết thúc, rồi bất ngờ lao qua, không nghĩ tới, một đường đánh tới bốn giờ chiều không có dấu hiệu gì là chấm dứt.

Thấy lằng nhà lằng nhằng như vậy, Đổng A có chút bực mình, hai đám yếu gà lẫn nhau mổ, không biết chừng nào mới đánh xong. Đoàn xe phải vượt qua trạm dừng chân 10km chỗ đó có đường xuống cao tốc, hắn dự định cho đoàn xe xuống chỗ kia nghỉ ngơi. Ai ngờ gặp phải việc này. Vị trí đậu xe hiện giờ khá bất tiện. Hắn sợ đậu xe ở đây, đám zombie ở khu dân cư xung quanh, ngửi được mùi của nhiều người, rồi băng qua tường rào cao tốc, vây đi lên thì rất nguy hiểm.

“Đám người này không sợ bị zombie vây c·hết hay sao, lũ ngu này!" Sở Tuyết đứng bên nhịn không được mắng chửi.