Bây giờ có hai phương án, hoặc là đỉnh đi lên làm bên thứ ba g·iết vào chiến trường, rồi dọn dẹp đường đi tiếp hoặc là lùi lại 70km rời xa khu dân cư.
Nhìn U·AV video, cả đội đều hiểu được, sức chiến đấu của bang này chả ra làm sao, so với người của Thạch Đầu Bang còn yếu. Nhân số bên tiến công là khoảng trên dưới 40 người, người đông thế mạnh. Bên phòng thủ chỉ khoảng 20 nhưng vẫn kiên trì chống cự, vậy mà kéo đến ngang tay trình độ.
Thế là cả đội quyết định xông đi lên giải quyết chuyện này. Trời sắp tối, không cho phép do dự nữa. Chỉ cần giải quyết trên đường chướng ngại rồi rời đi, không có ý định vào trạm dừng chân, hẳn là sẽ không đối địch với tất cả mọi người.
Dùng 15 phút phân công kế hoạch chiến đấu, Lão Tân bây giờ đã mang lên chân giả, nhưng chưa quen thuộc với đội ngũ, nên để ở lại canh chừng bọn nhóc cùng với Tiểu Nguyệt b·ị t·hương chưa lành.
Cả đội 4 cây súng glock, sau khi t·ấn c·ông siêu thị thu được một ít đạn, cùng với Đổng A từ thu thập vỏ đạn tự chế lại, tài liệu còn có nhưng thời gian quá ít ỏi, tổng cộng chỉ có 12 phát, chia đều mỗi người 3 phát, để phòng trường hợp khẩn cấp. Sử dụng chủ yếu vẫn là v·ũ k·hí lạnh cùng tên nỏ.
Lão Tân nghe qua kế hoạch của Đổng A đề ra, có tới vài phương án, đề phòng hết thảy tình huống phát sinh. Thấy không có vấn đề gì, bèn không nói gì thêm, chỉ gật đầu đáp ứng, nhưng trong mắt không giấu được vẻ thưởng thức.
Để Lại 4 chiếc xe, cả đội 7 người cùng nhau tiến lên xe 16 chỗ. Sở Tuyết khởi động máy, đạp chân ga, vận tốc cao nhất chạy về phía trạm dừng nghỉ.
Cả 2 đám người đang xung đột nghe thấy tiếng ô tô xa lạ xuất hiện, đều đồng loạt dừng lại thế công nhìn về hướng bên này.
Sau đó đồng thời đề phòng nhóm người thứ ba mới xuất hiện này. Ai ngờ đám này thấy xe cản phía trước cũng không dừng lại, chỉ là hơi hạ tốc độ một chút liền tông đi vào, đẩy xe chắn trước mặt chệch ra một bên. Bọn người phe tiến công đều giật mình không kịp chuẩn bị.
Thủ lĩnh phe tiến công là một người mang khuôn mặt chứ quốc trung niên. Bên mình nhân số nhiều hơn trong trạm, nhưng hắn biết rõ sức chiến đấu chả ra làm sao, rõ ràng nhân thủ gấp đôi, lại bị đối phương kéo đến ngang tay trình độ. Bây giờ thấy có xe lạ xuất hiện, biểu hiện lại hung hãn, hắn tưởng là viện binh của đám người bên trong trạm, không hẹn mà hiện lên vẻ sợ hãi. Lo lắng bên mình t·hương v·ong, hắn vậy mà tiến vào trong xe của mình, liều mạng lái lên ngăn cản, đồng thời hạ lệnh cho những người khác lên xe, lập tức rút lui.
Sở tuyết thấy mấy tên yếu gà này cũng có kẻ hung hãn liền không dám khinh địch, sau đó càng tập trung tinh thần điều khiển, làm cho cả 2 chiếc xe đến một phát v·a c·hạm trực diện. Nhưng dù sao, chiếc xe này Đổng A đã cải tạo đi qua, chỉ riêng độ chắc chắn, xe đối phương làm sao so sánh nổi. Bên này, đám người Đổng A chỉ bị lắc mạnh một phát, mọi người đã chuẩn bị trước, vô sự.
Trái lại, xe của người đàn ông trung niên thì nát hết phần đầu. Người đàn ông trung niên kia cũng không phải dạng vừa, từ trong túi khí thoát khỏi, phía dưới chân không biết bị vật gì v·a c·hạm máu đã rỉ ra, càng có mãnh liệt xu thế. Không vội quan tâm chuyện này, thấy xe kia lùi lại, đồng thời trên xe nhảy xuống vài người, ngoài ra chiếc xe kia còn định xông tới thêm lần nữa, hắn biết mình phải nhanh chóng rời xe, nếu không hẳn phải c·hết. Cửa xe b·ị t·ông cho biến dạng, khỏi tốn công mở cửa, nhanh như chớp, hắn lộn một vòng ra ngoài. Đổng A ngồi ghế trước bên cạnh sở Tuyết thấy có cơ hội, vốn định rút súng bắn, nhưng dựa theo cảm ứng của mình, phát hiện không đúng bèn dừng lại, cũng quát bảo Sở Tuyết dừng lại thế công, nhìn người kia được đàn em lao lên tiếp ứng rời đi.
Sở Tuyết cùng với các đội viên khác đã lao xuống xe muốn xông đi lên, bị hành động này làm cho sửng sốt một chút. Bọn họ mặc dù có chút kỳ quái quyết định đột ngột này, bọn hắn biết đội trưởng không phải là loại nhân từ nương tay. Nhưng vì mệnh lệnh của Đổng A là lớn hơn hết thảy, mọi người đều nghiêm khắc chấp hành, chỉ dừng lại lẳng lặng nhìn đối phương rời đi.
Mặt chữ quốc trung niên nhân, may mắn thoát được một kiếp, không có chút vui vẻ nào, bởi vì hành vi của đám viện binh này phi thường kỳ quái, làm hắn lo nghĩ. Phải biết, nếu không bởi đám người kia quỷ dị dừng lại, hắn phải c·hết không thể nghi ngờ. Cũng không dám dừng lại, mang theo một bụng nghi hoặc, cùng đàn em nhanh chóng rời đi. Chưa tới hai phút trên đường xe còn chạy được bị lái đi hết, trống trải một mảnh.
Thấy được mục đích đã đạt được, Đổng A gọi lại đội viên đã xuống xe, muốn quay lại gấp rút rời đi. Khoảng cách mặt trời xuống núi đã không xa bọn hắn phải chạy đua với thời gian.
Nhanh chóng quay về chỗ đỗ xe, lái xe quay trở lại trạm trung chuyển, lần này đường lại bị ngăn trở lần nữa.
“Con mẹ nó! Chúng ta đã không kịp đến điểm dự định, làm sao đây đội trưởng?”Lập Thành nhịn không được thông qua kênh bộ đàm hỏi. Mọi người đang không biết làm thế nào!
“Có vẻ như có người không muốn sống, mọi người chú ý an toàn. Thực hiện kế hoạch B, Tối nay chúng ta sẽ ở trạm dừng nghỉ này.” Lúc này bộ đàm mới lạnh nhạt vang lên giọng nói của Đổng A.
…
Cuộc xung đột tại trạm dừng nghỉ theo sự xuất hiện của nhóm người Đổng A, cứ như vậy mà tạm thời kết thúc.
Khi nhìn vào cuộc xung đột, mọi người luôn cho rằng nhân số ít hơn mà lại thủ nhà, càng là kiên cường chống cự, thường là thiện lương một phương, nhưng hôm nay đội ngũ của Đổng A gặp phải hiển nhiên là không giống.
Trong căn cứ một tên cầm đầu mặt sẹo nam nhân, sau khi nhìn thấy đám dân sống sót quanh đây bị q·uấy r·ối rút lui, càng nhìn thủ lĩnh đối phương chật vật như vậy rút đi, hắn là một trận hả hê vui sướng. Mặt chữ quốc nam nhân là thủ lĩnh người sống sót quanh đây, cách đây hơn 10km có một trại nhỏ do người sống sót thành lập.
Còn về phần mặt sẹo, là người chạy trốn zombie từ thành phố Z tới bên này, tụ tập đám lưu manh, c·ướp b·óc khắp nơi, tuyên truyền cho cái mà hắn gọi là diệt thế giáo phái. Hắn trước kia là ở trên mạng vô tình tìm được một trang web bí ẩn, luôn tuyên truyền về tận thế giáo phái. Bị mê hoặc, hắn điền rất nhiều form mẫu xin gia nhập nhưng không biết vì cái gì mãi không đạt yêu cầu. Tận thế thế mà thật sự tiến đến, càng làm hắn trở nên cuồng nhiệt, thế là làm ra không ít chuyện hoang đường tới.
Không biết từ con đường nào, tên Trung niên thu được tin tức, con trai hắn ra ngoài thu thập vật tư bị bọn mặt sẹo c·ướp g·iết, cộng thêm tin tức là bọn mặt sẹo chuyên đi bắt người về ăn thịt, người trung niên phần vì báo thù cho con, phần vì chướng mắt việc mà mặt sẹo đã làm, cùng với những người nhà của n·ạn n·hân khác cầm lên v·ũ k·hí tìm đến nơi này phiền toái.
Bọn Lưu manh đã thu thập và c·ướp b·óc quanh đây nhiều lần, nên vật tư rất phong phú, tạm thời không thiếu lương ăn, nhưng tên mặt sẹo rõ ràng là một biến thái, sau khi tận thế không còn luật pháp ước thúc, thú tính được thôi động đến tận cùng, mới làm ra ăn người chuyện hoang đường này.
Mặt sẹo nhìn thấy đám người của Đổng A xuống xe, nhân số rất ít, mà lại phần lớn là nữ nhân, hắn liền động lên tham niệm. Đặc biệt khi nhìn thấy Thanh Nhã các nàng nóng bỏng dáng người, càng không nhịn được chảy nước miếng, ko phải vì sắc dục, mà là vì thèm ăn. Chặn c·ướp Đổng A đám người, thật sự là hành vi vô não.
Đổng A sẽ không cho xe xông thẳng đi tới, rõ ràng phía trước là cạm bẫy, trên mặt đường rải đầy đinh, dùng để phá lốp, U·AV mặc dù nhìn từ trên cao khó phát hiện, nhưng không khó để đoán được. Tầm bắn hiệu quả của nỏ mà Đổng A tự chế là khoảng tối đa 300m, Mà tên nỏ bình thường, không có ròng rọc lên giây xem chừng hiệu quả tối đa ở 150m trở lại, cho nên cách một đoạn khoảng 150m cho xe dừng lại. Hắn cho đội viên núp phía sau xe, đề phòng kẻ địch bắn trúng.
Sau đó, xuống xe, khởi động một chút, rồi mang theo thuốc nổ tự chế, đi lên phía trước ném về phía kẻ địch. Hắn muốn thử xem sức lực tăng cường sẽ giúp bản thân ném xa bao nhiêu.
Thuốc nổ hắn sử dụng là thuốc nổ trắng, lượng ít, mà sức công phá kinh người.Chỉ bằng sức hắn cứ vậy cách 150m ném về phía kẻ địch.
Phải biết kỷ lục ném lựu đạn xa là khoảng chừng trên dưới 80m, Đổng A ném xa hơn kỷ lục tới gần gấp đôi. Hắn như hình người pháo cối, ném liên tiếp hơn 10 quả, làm phía trước chặn đường đồ vật bị nổ cho thất linh bát lạc, đồng thời còn nổ c·hết 2 tên núp sau công sự che chắn.
“Lên!” Nhìn thấy Đổng A liếc về phía mình, Sở Tuyết hiểu Ý, hô lên một tiếng rồi dùng tốc độ cực nhanh chạy về phía trước.
Đồng đội thấy vậy tức tốc đuổi theo, dù vậy vẫn bị nàng bỏ ra một đoạn xa.