Mấy ngày sau, chạng vạng sáng, lão Tân lái xe chở nước biển trở lại căn cứ. Ngày nào cũng vậy, vào lúc nhiệt độ trong ngày xuống thấp nhất, theo phân công từ trước, cứ hai người một tổ sẽ lái xe ra biển đổ đầy nước trở về. Sau khi thêm nước xong xuôi, Lão Tân mới tìm đến đội trưởng.
Đổng A dạo này dậy rất sớm, cơ thể của hắn càng ngày càng mạnh mẽ. Mỗi ngày hắn chỉ cần ngủ ba tiếng là đủ. Do đó sáng sớm hắn sẽ dẫn theo lũ trẻ đi ra khỏi hầm luyện tập cách đấu và bắn tên. Sau khi học được cách đấu một cách bài bản từ Lão Tân, xác thực học nhanh như gió. Trong căn cứ hiện tại chẳng ai là có thể chịu nổi hắn một chiêu, kể cả Sở Tuyết.
Thấy được lão Tân đến cả hai nhanh chóng bắt chuyện lên.
“Mặc dù đã bàn bạc qua, xác thực việc nâng cấp hệ thống cung cấp nước không thể trì hoãn nữa!” Đổng A nói.
“Đúng như vậy, sau đợt s·óng t·hần, không thể nào vào thành phố thu thập dầu nữa. Căn cứ Z cũng không có danh mục đổi dầu. Bây giờ dùng bao nhiêu ít bấy nhiêu. Cộng thêm lượng nước dự trữ trong căn cứ về cơ bản đã đầy đủ. Hoặc là cho dừng chưng cất nước hoặc mở rộng kho chứa, việc này cần nhanh chóng quyết định.” Lão Tân đưa ra kiến nghị.
Lúc trước tổng kết, về cơ bản đã bàn bạc qua việc này, mọi người đã cùng nhau phân tích, đi đến quyết định sau cùng đó là tăng trữ lượng nước, bằng cách xây thêm bể chứa nước. Dù sao xi măng thu thập được còn nhiều, xây bể chứa là dư xài. Với sức nóng như vậy, bọn họ xây bể lộ thiên là không thể nào, vì thế cách làm sẽ cơ bản giống với nhà container. Bọn họ sẽ đào bể bê tông, sau đó sẽ đúc nắp đậy phía trên. Nắp đậy phải được xử lý chống thấm thật tốt để đề phòng bất cứ tình huống nào. Sau đó múc đất đổ lên trên, vừa vững chắc, vừa cách nhiệt.
Với tình hình nắng hạn như vậy, chẳng bao lâu, nước sẽ là nguồn tài nguyên quý giá nhất. Lúc trước, có lẽ có một số căn cứ khác gần biển hơn căn cứ trên núi, nhưng nhìn khắp vùng chỉ có căn cứ này là độ cao lớn nhất. Những căn cứ gần biển có độ cao không đủ, chắc chắn đã bị s·óng t·hần cuốn trôi, căn cứ đủ cao lại nằm sâu trong đất liền, vận chuyển nước về tới nơi lại không có lời. Hắn tin chắc, hiện tại căn cứ của mình là nằm gần biển nhất, chưng cất nước biển thành nước ngọt cũng là dễ dàng nhất, cớ sao mà không làm.
Về phần lấy nước, bọn hắn cũng có biện pháp giải quyết. Căn cứ dù ở cao, hơn 600m so với mực nước biển, nhưng lại nằm rất gần biển. Nếu tính khoảng cách, bọn họ chỉ cách biển khoảng 3km theo đường chim bay, nhưng độ dốc rất lớn, mở đường cho xe vận chuyển là không thể nào. Lúc trước xe phải đi đường vòng ra biển, xa tới 15km.
Vì vậy bọn họ dự định trên đoạn đường này xây lên 7 bể chứa nước, như vậy mỗi bể cách nhau khoảng 500m, mỗi bể có thể chứa lượng nước biển bằng với một tuần chưng cất.
Do trong căn cứ máy bơm công nghiệp thu thập được không nhiều, cũng không thể lắp đặt cố định ở mỗi bể do đó mỗi ngày sẽ hút nước đầy một bể từ thấp đến cao dần. Cứ như vậy xoay vòng một tuần, sẽ đảm bảo bể cao nhất luôn luôn có nước.
Ống dây, dây điện, mô tơ công nghiệp, bình tích điện đều có đủ, mọi người đều bắt tay vào việc. Bình tích điện bọn hắn thu được rất mạnh mẽ dùng bơm công suất cao cơ bản tải nổi.
Đây là một công trình khá là lớn, thời gian thi công mỗi ngày đều không nhiều, nên hai tháng sau mới hoàn thành. Mọi người cũng không dừng lại, tiếp tục theo như kế hoạch đã đề ra tiến hành xây dựng căn cứ.
…
Thời gian thoi đưa, chẳng mấy chốc đã 3 tháng nữa đi qua, Tận thế trôi qua hơn một năm, bây giờ những người sống sót, chia làm 3 loại, kẻ lang thang, người sống sót trong căn cứ nhỏ, người sống sót trong căn cứ lớn.
Về phần kẻ lang thang, lúc zombie mới bộc phát, không nắm bắt cơ hội đi thu thập vật tư, không thể gây dựng được chỗ ở lại cho riêng mình. hoặc do t·hiên t·ai nhân họa không cách nào xây dựng được căn cứ, phải lang thang phiêu bạt. Những người này có cuộc sống khó khăn gian khổ nhất, cũng là hung hãn nhất.
Người sống sót ở các căn cứ nhỏ, là những người sống ở các điểm tụ tập tự phát, hoặc là những người quen biết, thành viên trong gia đình... bão đoàn sưởi ấm. Những người này biết nắm bắt cơ hội, đã thu thập được có hạn vật tư, nhưng như cũ gian nan sinh tồn. So với người lang thang, bọn họ tuy có tốt hơn một chút, nhưng dưới tác động của t·hiên t·ai, sinh hoạt của bọn hắn rất dễ b·ị đ·ánh phá.
Không phải không có trường hợp ngoại lệ, giống như căn cứ của Đổng A, bọn hắn lúc trước nắm bắt cơ hội không sợ hãi zombie nguy hiểm, thu thập được rất nhiều vật tư, cộng thêm vị trí căn cứ phù hợp, những người này là tự do nhất.
Cuối cùng là Những người sống sót ở căn cứ lớn. Căn cứ thường phải có nhân số hơn 10000 người trở lên, mới được gọi là căn cứ lớn. Bọn họ hoặc là do một số công ty, tập đoàn, đại gia tộc liên hợp tạo thành, hoặc là căn cứ do chính quyền chính thức thành lập. Bên trong căn cứ không khác gì một quốc gia nhỏ, được điều hành bởi chính quyền quân phiệt, dù trên danh nghĩa liên quan với nhau, nhưng chính thức mỗi căn cứ lại rất độc lập. Người dân sống trong này được cho là thành phần tinh anh mới có tư cách tiến vào, dù cho gặp phải đủ loại bất công, cộng với bị tước đoạt đi rất nhiều tự do, nhưng chung quy vẫn là an toàn nhất.
Lúc này bên trong căn cứ Z, phòng hội nghị tối cao, nằm trong hầm núi, phòng họp rộng rãi như vậy chỉ có 20 cái ghế, đại biểu cho từng ban bộ. Ngồi ở vị trí trung ương, tướng quân Tần Vô Song đang nghe thuộc hạ của hắn trình bày tình hình dạo gần đây.
Đã hơn 4 tháng kể từ khi t·hảm h·ọa đ·ộng đ·ất s·óng t·hần, mưa axit dẫn theo quái vật, zombie liên hoàn công kích, sơ bộ căn cứ đã khôi phục bình thường sức sản xuất. Những thiết bị bị mưa axit phá huỷ đều đã được khôi phục, còn được làm các biện pháp phòng hộ. Qua trận t·hiên t·ai này, sâu sắc cảnh Tỉnh Tần Vô Song về sự đáng sợ của Tận Thế. Không phải cứ nằm bên trong tường cao là an toàn.
4 tháng qua, Đủ thứ việc phải xử lý khiến hắn bận tối mắt tối mũi. Làm cho thời gian dành cho con cái Tần Ái Nhi 8 tuổi càng ngày càng ít. Vợ của hắn đã bị zombie l·ây n·hiễm, bị hắn tự tay giải quyết, may mắn còn có con gái làm bạn. Vì vậy đối với Tần Vô Song, con gái luôn là quan trọng nhất. Hắn mặt không b·iểu t·ình lắng nghe từng người trình bày.
Hiện tại căn cứ Z đang đối mặt với vấn đề nghiêm trọng nhất là thiếu nước và năng lượng.
Căn cứ chủ yếu sử dụng điện mặt trời và nhiệt điện từ than đá cho dân sự nhưng còn lâu mới đủ cho 50000 người. Trời nắng nóng, không có điện lực chạy máy làm mát, làm cho d·ịch b·ệnh, phát sinh nhiều, dẫn tới hệ luỵ là thuốc men không đủ. Tuy vậy tiềm lực của bọn họ không nhỏ, chỉ đợi nhà máy phát điện h·ạt n·hân chính thức đi vào hoạt động, tất cả đều được giải quyết đi.
Căn cứ Z đang dồn toàn lực khôi phục lại dây chuyền sản suất năng lượng mới, đó là nguồn năng lượng hydro... những nguồn năng lượng mới này mới được khai phát không lâu thì tận thế tiến đến. Nếu như thành công, bọn họ sẽ trở thành một trong những thế lực mạnh mẽ nhất toàn cầu. Ứng đối đủ loại t·hiên t·ai nhân họa trong tương lai sẽ nhẹ nhõm đi nhiều.
"Ta muốn các ngươi cử người đi đến căn cứ T một chuyến trao đổi những chuyên gia đầu ngành về để sửa chữa dây chuyền sản xuất, điều kiện tùy bọn họ tuyển, chúng ta toàn lực đáp ứng." Tần Vô Song đối với cấp dưới phân phó nói. Chuyện quản trị hắn thấy còn mệt hơn điều binh đánh trận 1000 lần. Nhiều lúc muốn giao hết cho cấp dưới tự túc, mà những người kia đều là nhân tài không ai phục ai, không có mình ra mặt là không được, vì vậy hắn không còn cách nào khác phải tốn thêm thời gian cho mấy việc này, dẫn đến tâm trạng không thế nào tốt.
"Tướng quân, đường đến căn cứ T, xuất hiện không rõ quái vật, chúng ta cần phải xem xét thật kỹ trước khi hành động. Những kỹ sư đầu ngành kia nếu xảy ra mệnh hệ gì, quả thực sẽ là tổn thất to lớn." Người trợ lý nói.
"Ngươi coi đó mà làm thôi" Tần Vô Song trả lời.
...
Nước đang sử dụng là nước ngầm, nhưng hơn một năm qua nắng nóng không giảm, lượng nước ngầm ngày một ít dần. Dù cho trung tâm thương mại có thu mua bổ sung được một ít nước nhưng không khác nào như muối bỏ bể. Nhà máy lọc nước biển trên cơ bản đã xây xong chỉ có điều chi phí quá cao, vận hành lên không có lời,... Những vấn đề này khốn nhiễu trong phòng hội nghị tất cả mọi người, khiến cho ai cũng mặt ủ mày chau, không biết nên xử lý ra sao. Dù cho không có biện pháp tối ưu nhất, nhưng phải luôn có người đi thực hiện.
Người trong phòng họp, hoặc là bộ hạ cũ của họ Tần, hoặc là người tài được hắn cất nhắc lên, do đó hiện tại phi thường đoàn kết. Cả đám nhìn về phía Tần Vô Song ở vị trí chủ tọa mang theo thành kính cùng cuồng nhiệt. Nghe thủ trưởng phân phó từng hạng sự vụ. cũng không ngại ngùng cố vấn, nói lên suy nghĩ của mình. Tất cả đều tin tưởng chỉ cần Tần Vô Song vẫn còn ngồi ở vị trí kia dẫn dắt bọn họ, căn cứ Z sẽ luôn sừng sững không ngã.