Hồ Hạo Thiên lên xe, trông thấy đối phương kia vẫn còn trêu chọc đội trưởng đang ngây ngô, từ trong cửa sổ thò đầu ra cất giọng kêu lên: “Làm phiền nhóm các cậu đem xe tránh sang bên cạnh một chút, để cho chúng tôi đi qua trước.”
Tiểu Y gật đầu đáp ứng, chạy qua kéo đội trưởng nhà mình: “Đội trưởng, chúng ta cũng phải lên đường rồi, nếu không trời tối thì phiền toái đấy!”
Đội trưởng bắt được cổ áo của Tiểu Y: “Cậu biết cô gái kia?”
Mới vừa rồi hắn có trông thấy Tiểu Y nhét thẻ ra vào căn cứ cho bọn họ đấy!
Tiểu Y gật đầu: “Trước có gặp…:”
” Giới thiệu chúng ta làm quen một cái…” Đội trưởng kia nói.
Những người khác trong đoàn xe Tiểu Y đồng loạt nhìn trời, thật sự không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian thêm nữa, lại còn mất mặt xấu hổ như vậy.
Người đàn ông to lớn kia túm đội trưởng nhà mình lên rồi kéo hắn vào trong xe: “Đội trưởng, dù sao Tiểu Y cũng ở trong xe chúng ta, sau khi lên xe anh từ từ hỏi lại là được, không nhìn thấy tiên nữ người ta bị chắn đường không đi qua được sao, đừng để chút nữa người ta phải tức giận đấy!”
“Ah, ah, như vậy phải không, đúng đúng, cậu nói có đạo lý.” Đội trưởng ngồi vào trong xe,để lại ghế lái cho người lái xe, thuận tay lật mấy chiếc chắn xe ngăn ở giữa đường, đội trưởng nhìn kính chiếu hậu nói: “Nếu mọi người đã biết nhau, chúng ta cũng nên đi giúp bọn họ làm tốt nhiệm vụ, xem bộ dáng người bên trong đoàn xe bọn họ dường như dị năng cũng không tệ đấy, trong tận thế nhiều bạn cũng tốt hơn nhiều kẻ thù mà.”
Đối với việc đội trưởng nhà mình khôi phục lại trạng thái bình thường, Tiểu Y hài lòng một ít: “Bọn họ cũng không muốn chúng ta đi theo, anh trai kia cầm thẻ ra vào căn cứ em cho, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có lẽ sẽ đi căn cứ thành phố H đấy.”
Thành phố H coi như là một thành phố bờ biển, nếu như đi vòng đến đây rồi, vô luận đi căn cứ thành phố A hay là thành phố S, cũng đều phải đi vòng qua thành phố H đấy, cho nên Tiểu Y mới có hành động đưa thẻ căn cứ cho bọn họ.
Đội trưởng gật đầu: “Vậy chúng ta nhanh hoàn thành nhiệm vụ, trở về căn cứ chờ một chút, ở trong căn cứ làm quen đối phương khẳng định tốt hơn loại hoàn cảnh bây giờ, đến lúc đó cũng tốt để cho chúng ta tận sức làm chủ nhà.”
Căn cứ thành phố H thành lập tương đối sớm, bên trong đã kiến thành rất nhiều hạng mục giải trí ‘Xa xỉ’, tỷ như quán cà phê, tiệm cơm cái gì đấy, ở căn cứ tán gái tốt hơn nhiều so với ở bên ngoài trong đống xác chết Zoombie tán gái đấy!
Nếu đội trưởng nói phải nhanh lên một chút hoàn thành nhiệm vụ này, Tiểu Y cùng toàn bộ các đội hữu liền không có cảm giác áp lực nữa.
Đối với thực lực của đội trưởng nhà mình, bọn hắn tất cả đều là mười phần tán thành đấy, chỉ ngoại trừ người thỉnh thoảng có lúc không bình thường một chút, những mặt khác đều không có vấn đề gì!
Nếu không đoàn xe bọn hắn cũng không có cái tự tin này, chỉ dựa vào mười sáu người liền nhận nhiệm vụ chợ nông nghiệp xa như vậy.
Hai đoàn xe tại cửa phân nhánh mỗi người đi một ngả. Một đoàn người, gặp vội vàng, chia tay cũng vội vàng.
Bạch Thất bọn họ lập kế hoạch lộ trình là trực tiếp đi bến tàu thành phố H, bởi trước vì Hồ Hạo Thiên nói mình có xe loại mới, trước tận thế vẫn còn ở bên trong bến tàu container.
Mà bến tàu hàng hóa rất nhiều, cho dù quân đội có đi vào đó thu thập vật tư, đối mặt với nhiều nhà kho lớn như vậy, khẳng định cũng có thể có năng lực toàn bộ đều kéo đi, cho nên bọn họ chuẩn bị trực tiếp tại đó càn quét một lần.
Dọc theo bến tàu vào đường lớn càng sâu, thì Zoombie càng nhiều.
Nơi này tụ tập tất cả tàu hàng, tàu biển chở khách chạy định kỳ tại bến tàu cỡ lớn, thời gian ban đầu lúc virus bộc phát, lúc ấy dân số cũng rất dày đặc đấy.
Zoombie một con nối tiếp một con lắc lư tới, khiến xe không thể lái qua bình thường được.Bị dị năng mọi người đập một trận, sau đó Zoombie từng con lần lượt ngã xuống, nhưng mà, những vật này ngã xuống lại thành chướng ngại vật đấy! Cho dù dây leo Phan Đại Vĩ vung thi thể từng con ra, cũng xử lý không được nhiều Zoombie nằm ngổn ngang trên đường như thế. Đã như vậy, mọi người đành trực tiếp thu xe vào không gian, bắt đầu đi bộ.
Cũng may hiện tại trời vẫn còn sáng, cho dù Zoombie có nhiều một chút, cũng không có đạt trình độ kinh khủng như buổi tối vậy.
Đường Nhược bao lấy mọi người đi sâu vào bên trong.
Tinh hạch trong đầu Zombie thì bọn họ cũng không có đào, chỉ có đám người Lưu Binh và Phan Hiểu Huyên không có phóng thích dị năng sẽ thỉnh thoảng đào lên mấy cái, còn lại phần lớn đều bị mọi người vứt bỏ tại đó.
Thời gian có hạn, bọn họ muốn tronh thời gian ngắn nhất tìm được chỗ qua đêm an toàn, sau đó hôm sau lại tiếp tục đến thu thập vật tư tại đây.
Trên bản đồ tất nhiên không có ghi chú tình huống bên trong nơi này, toàn bộ đều phải dựa vào con mắt phán đoán của bọn họ mà thôi.
” Chúng ta đi bên trái hay bên phải?” Phan Đại Vĩ giải quyết Zoombie trước mặt, đứng tại chỗ rẽ hỏi mọi người. Mọi người cũng lấy kính viễn vọng ra nhìn một chút, nhưng độ cao không đủ, nên cũng không thấy được quá nhiều ở bên trong.
Bạch Thất để Đường Nhược lấy ra một chiếc xe, sau đó bắn ra vài lưỡi trượt, giẫm lên nó đến trước trên mui xe, cầm kính viễn vọng nhìn một chút, rồi nhảy xuống nói: “Bên trái là thùng đựng hàng bến tàu, bên phải là tàu biển chở khách chạy định kỳ.” Sau khi nói xong, mọi người vẫn còn bộ dáng mặt không nói một lời, lông mày anh nhảy lên, “Các anh không đi?”
Đối với việc Bạch Thất sử dụng kỹ năng đạp băng bay vút, Lưu Binh là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại: “Tiểu Bạch, tấn cấp dị năng còn có thể bay?”
“Không biết.” Bạch Thất đặt tay lên eo Đường Nhược, “Tôi vừa rồi giẫm lên mấy cái lưỡi trượt thả ra mà thôi.”
Hồ Hạo Thiên vội vàng nói: “Vậy cục gạch chúng tôi đây thì sao, tôi cũng giẫm nó đi lên sao?”
Sau khi anh ta nhìn thấy rõ dị năng của Bạch Thất, cả người cũng choáng váng, làm khó anh ta đã từng có kiến thức rộng rãi, đến tận thế lại thành tay mơ dốt nát rồi.
Bạch Thất suy nghĩ một chút: “Anh có thể thử nhìn một chút, cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, có điều những thứ này cũng xem như sử dụng dị năng đi, nếu như có thể khống chế tốt tốc độ bay lượn cục gạch anh thả ra trên không trung, cùng trọng lực mình giẫm lên nó, có lẽ có thể.”
Dị năng cường đại cũng đều dựa vào nỗ lực cá nhân đấy, đến cuối cùng quả thật cũng không thể nói loại dị năng nào lợi hại nhất đâu, đều dựa vào chính mình tinh tiến nó mà thôi.
Nghe lời của Bạch Thất, trong lòng mọi người dấy lên sóng to gió lớn, tim đập loạn không ngớt. Vốn cảm thấy dị năng trong tay đã rất lợi hại rồi, mọi người cũng đều rất thỏa mãn rồi, thì ra là dị năng còn có thể theo gió lên, lên như diều gặp gió chín vạn dặm?
Làm sao không kích động chứ! Nhưng kích động xong rồi vẫn phải chọn đường.
Hồ Hạo Thiên nhìn quét qua, quả quyết nói: “Chúng ta đi bên trái.”
Chỗ tàu biển chở khách chạy định kỳ hành khách đông đúc, Zombie cũng nhiều, đồ đạc lại không nhiều lắm, suy nghĩ cẩn thận một chút, mọi người chọn bên trái.
Phan Đại Vĩ gật đầu, để Phan Hiểu Huyên lấy xe tới: “Đường đi phía trước rộng rãi, có thể lái xe rồi, chúng ta trực tiếp ngồi xe đi.” Sau khi lên xe, lần này đổi người lái xe.
Đổi Phan Hiểu Huyên, Dương Lê, Hà vệ sĩ lái xe, những người có dị năng khác thì ngồi ở trong xe, qua cửa sổ xe hướng ra phía ngoài phóng dị năng.
Tuy nói nhà kho chiếm diện tích lớn, người ở ít, nhưng khẳng định cũng sẽ có nhân viên làm việc, những công việc này nhân viên nếu như lây nhiễm virus thì chính là Zombie, nếu đã ở chỗ này qua đêm, vẫn là giải quyết hết phiền toái nhìn thấy được bằng mắt thường thì tốt hơn.
Mọi người một bên đánh một bên hướng phía bên ngoài chọn lựa nơi có thể qua đêm. Chỉ chốc lát sau, Lưu Binh cầm kính viễn vọng chỉ ký túc xá hai tầng màu trắng trước mặt nói: “Chỗ đó, chỗ đó có thể qua đêm, đi bên trái, rẽ đi bên trái.”
Đợi xe đến nơi Lưu Binh chỉ định, mọi người nhìn một cái, cũng cảm thấy quả thật đây là một nơi qua đêm tốt. Nơi này là một cái ký túc xá nhà kho bến tàu lộ thiên.
Bọn họ cũng chuẩn bị ở mấy cái thùng đựng hàng đằng kia qua đêm rồi, giờ tìm được cái phòng này tự nhiên rất hài lòng đấy. Giường chiếu cái bàn cái gì bọn họ cũng không thiếu, chỉ cần phòng ở đủ kiến cố là tốt rồi.
Đường Nhược dùng tinh thần lực cảm nhận xuống,nói với mọi người: “Bên trong có bốn con Zombie.”
Mới có bốn con Zombie, Bạch Thất mở cửa, Điền Hải dùng một quả lôi cầu liền đập chết rồi.