Trong nội tâm nàng rất phức tạp, không biết là may mắn cứu Khương Tư Nam, hay nguyên nhân gì, thiếu niên trước mắt này, ngay cả cường giả Hoàng đạo cũng có thể chém giết, trở nên để cho người tràn đầy kính sợ.
- Nghe lời ngươi, ngươi quyết định như thế nào cũng được!
Giờ phút này Ngọc Khê ở đâu còn có chút tiêu sái, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, phảng phất như cầu xin tha thứ, Khương Tư Nam ngay cả nhìn cũng không nhìn, nhẹ gật đầu, điểm một chỉ vào mi tâm của Ngọc Khê, trong ánh mắt của Ngọc Khê liền mất đi thần thái.
Trong tay Khương Tư Nam xuất hiện hai đạo hỏa diễm kỳ dị, một đạo đen như mực, phảng phất như có sáu mặt quỷ tràn ngập, một đạo đỏ thẫm cuồn cuộn, rực rỡ tươi đẹp chói mắt, lượn lờ lấy sáu thần dương sáng chói, đây chính là sau khi Khương Tư Nam giết Ngọc Hà cùng Ngọc Khê, lấy được Lục Âm Quỷ Hỏa cùng Lục Dương Chân Hỏa.
- Tương Hàm, hai đạo thiên địa linh hỏa này tặng cho ngươi, hôm nay người Ngọc gia cùng Tề Thiên Giáo tất cả đều bị ta giết, chỉ sợ rất nhanh bọn họ sẽ đến, ta phải đi, chúng ta hữu duyên gặp lại!
Khương Tư Nam nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Lam Tương Hàm, khẽ mĩm cười nói.
Ông!
Khương Tư Nam lại là một tấm Đại Na Di đạo phù vỗ vào trên người, thân hình của hắn xuất hiện ở bên ngoài mấy vạn dặm, nhưng hắn có thể cảm giác được, sau lưng có một khí tức khủng bố đang cực tốc đuổi đến.
- Không được, ta khẳng định không có biện pháp tránh được cường giả Chí Tôn đuổi giết, hôm nay không thể nói trước chỉ có thể vào Cấm Ma Sơn Mạch rồi!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lộ ra một tia kiên quyết.
Hắn nhìn về phía sơn mạch xa xa, núi đá trụi lủi lõa lồ, lóe ra hào quang kỳ dị, cổ thụ che trời mọc lên san sát như rừng, nhưng lại cho người một loại cảm giác cực kỳ khủng bố, cự sơn thẳng nhập vân tiêu, tràn ngập sương mù màu xám, phảng phất như ngăn cách một thế giới kỳ dị.
Cái kia chính là Cấm Ma Sơn Mạch, cấm tiệt hết thảy pháp lực thần thông, ở nơi này có dấu đại khủng bố, nghe nói coi như là cường giả Chí Tôn cũng hữu tử vô sinh.
Nếu như không phải bị bức bất đắc dĩ, Khương Tư Nam tuyệt đối không muốn tiến vào Cấm Ma Sơn Mạch, nhưng hôm nay Tề Thiên Giáo giáo chủ ở sau lưng, không thể nói trước hắn phải liều một lần rồi.
Oanh!
Vào thời khắc này, một đạo thần quang mênh mông vô tận ngang trời mà đến, xuyên việt không gian vô tận, bao phủ về phía Khương Tư Nam.
Ánh mắt của Khương Tư Nam chấn động, cảm nhận được khí tức kinh khủng kia, trong nội tâm trầm xuống, biết rõ Tề Thiên Giáo giáo chủ đã đuổi theo, hắn cắn răng, pháp lực toàn thân giống như thiêu đốt, huyết dịch kim sắc sôi trào, cả người như một đạo lưu quang phóng về phía Cấm Ma Sơn Mạch.
Đồng thời, tay áo hắn hất lên, ba tấm linh phù mờ mịt lấy Hỗn Độn sương mù, phía trên có vô số phù văn đang nhảy nhót, lập tức hóa thành Tử sắc phong bạo khủng bố.
- Bạo!
Khương Tư Nam khẽ quát một tiếng, ba tấm phù văn lập tức nổ tung, sau đó mang tất cả thiên địa, che lấp mặt trời, hư không ầm vang vỡ vụn, hư không loạn lưu khủng bố cuốn ngược, bắn về phía Tề Thiên Giáo giáo chủ đã hiện thân ở sau lưng.
Mà Khương Tư Nam thì nhân cơ hội thoát khỏi Chí Tôn uy áp, hóa thành một đạo thần hồng, thẳng đến Cấm Ma Sơn Mạch.
- Lỗ lớn rồi, lần này thật sự là lỗ lớn rồi!
Khương Tư Nam cảm giác trong lòng của mình đang nhỏ máu, đây chính là ba tấm Hoàng đạo linh phù, là một trong mấy bảo vật trân quý nhất trên người hắn, mỗi một tấm nổ tung đều đủ để trọng thương Hoàng giả đỉnh cấp, chính là bảo vật trong Hoàng Kim Chí Tôn điện, giờ phút này vì bảo vệ tánh mạng, hắn cũng chỉ có thể một hơi phóng ra tất cả.
- Thậm chí có Hoàng đạo linh phù? Tiểu tử, dù như vậy, ngươi cũng trốn không thoát!
Một thanh âm già nua mà trầm thấp vang lên, mang theo một tia kinh ngạc, ba tấm Hoàng đạo linh phù nổ tung, coi như là đối với một vị cường giả Chí Tôn, cũng có thể tạo thành trở ngại không nhỏ, thân hình Tề Thiên Giáo giáo chủ chấn động, cự thủ tịch cuốn, hư không phong bạo liền bình tĩnh lại.
Một lão giả mặc hắc bào, khuôn mặt uy nghiêm, nhãn quang đóng mở như điện, từ trên chín tầng trời cất bước mà xuống, liếc mắt liền thấy được Khương Tư Nam cực tốc chạy trốn ở phía trước.
Nhưng sau một khắc, ánh mắt của Tề Thiên Giáo giáo chủ ngưng tụ, động dung nói:
- Ngươi không muốn sống nữa sao? Đây chính là Cấm Ma Sơn Mạch, mặc cho ai đi vào cũng hữu tử vô sinh!
Hắn vốn chỉ muốn bắt Khương Tư Nam, nhưng thật không ngờ thiếu niên này quyết tuyệt như vậy, lập tức tiến vào trong Cấm Ma Sơn Mạch.
Ánh mắt của Tề Thiên Giáo giáo chủ biến ảo bất định, đứng ở trên hư không, trước mắt là sơn mạch bị sương mù xám bao phủ, tràn đầy yên tĩnh, nhưng lại như một Thái Cổ hung thú ẩn núp, tản mát ra khí tức khủng bố làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
Cấm Ma Sơn Mạch, một trong Tam đại cấm địa ở Tây Cực Châu, nghe nói ngay cả Chí Tôn tiến vào cũng ra không được, tràn đầy vô số truyền thuyết, đã trở thành cấm địa trong lòng tất cả Tu Chân giả ở Tây Cực Châu.
Nghe nói mấy ngàn năm trước, có một vị cường giả đã vượt qua phi thăng kiếp, cưỡng ép áp chế tu vi, muốn đi vào đến trong Cấm Ma Sơn Mạch thăm dò, nhưng cuối cùng lại không đi ra.
- Đây là ngươi muốn chết, cũng không oán ta được!
Sát cơ trong ánh mắt Tề Thiên Giáo giáo chủ chậm rãi tiêu tán, thì thào lẩm bẩm, trong lòng hắn có chỗ kiêng kị, cuối cùng không có tiến vào Cấm Ma Sơn Mạch, quay người đi ra.
Cường giả Chí Tôn có thể xé rách hư không, ngay lập tức vạn dặm, đã đứng ở đỉnh phong nhất của nhân gian giới, tùy thời có thể vượt qua Phi Tiên kiếp, tiến vào trong Tiên giới.
Tề Thiên Giáo giáo chủ coi như là ở Thái Sơ Đại Thế Giới, cũng là một phương cự phách, chỉ là bởi vì Tề Thiên Giáo chỉ có hắn là Chí Tôn, hơn nữa nội tình chưa đủ, bởi vậy chỉ có thể coi là tông môn, kém những Thánh Địa truyền thừa vô số năm kia.
Hắn về Tề Thiên Giáo, đây là một Tiểu Thế Giới, mờ mịt lấy Tiên quang khí lành, cổ thụ che trời mọc lên san sát như rừng, núi cao xanh tươi, khắp nơi đều là quỳnh lâu ngọc vũ, vàng son lộng lẫy, tựa như Tiên cung.
Cường giả Chí Tôn có thể mở một phương Tiểu Thế Giới, thần hồn dung nhập thiên địa, giơ tay nhấc chân tầm đó đều có sức mạnh to lớn của một thế giới, vô cùng cường đại.