Tổ Long bảo thuật bạo phát ra uy lực kinh thiên động địa, Khương Tư Nam như một con Thần Long xung thiên mà lên, không ngừng va chạm cùng thiếu niên Đại Đế.
Nhưng quang mang vô lượng kia quá khủng bố, nơi nào bị quang mang công kích tới lập tức nơi đó vòm trời phá toái, hỗn độn sôi trào, mọi thứ trong hư không đều nứt vỡ thành vô vàn hạt bản nguyên nhỏ nhất.
Khương Tư Nam tuy thân mang Tổ Long bảo thuật, nhưng dưới tay thiếu niên Đại Đế phảng phất chỉ có thể bị động phòng ngự, căn bản không công kích được gì.
- Không ổn, nếu cứ tiếp tục thế này, ta tất bại không nghi ngờ!
Quang mang chớp sáng trong mắt Khương Tư Nam, hắn tuy có Ngự Long thuật của Tổ Long bảo thuật che chở, nhưng thần thông công phạt đệ nhất từ thời Thái Cổ này tiêu hao cực lớn, hơn nữa mỗi kích của thiếu niên Đại Đế đều có thể phá tan vô số phù văn vảy rồng.
Khương Tư Nam cảm thấy lục phủ ngũ tạng mình đều đang chấn đãng, những lực lượng quang minh kia sau xâm nhập liền dường như tiêu tan vào trong cơ thể, khiến thân xác hắn cũng bắt đầu chậm rãi tiêu tán.
- Đây không chỉ là lực lượng quang minh, mà còn có lực lượng hỏa diễm, lôi đình, phong chi lực, duệ kim chi lực... Đây là lực lượng đạo ý dung hợp!
Ánh mắt Khương Tư Nam đột nhiên khẽ chấn, hắn phảng phất đã thấu qua quang mang vô lượng, nhìn ra lực lượng bản nguyên ẩn chứa trong đó.
Cổ chi Đại Đế uy chấn thiên hạ, dù là ở thời kỳ thiếu niên cũng có được ngộ tính cực khủng bố đủ sức quét ngang đồng bối.
Thiếu niên Đại Đế trước mắt cũng là như thế, dung hợp mấy loại đạo ý, sau cùng hóa thành quang minh chi lực mạnh đến cực điểm.
Nếu không phải nhục thân Khương Tư Nam đủ cường đại, chỉ sợ sớm đã bị oanh ra chín tầng chiến tháp.
- Đạo ý dung hợp ư?
Nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, vảy rồng quanh thân hắn càng thêm lộng lẫy lóa mắt, đồng thời lòng bàn tay trái hắn hiện ra một đóa hỏa diễm chín màu, lòng bàn tay phải hiện ra một đạo thủy khí đen ngòm, cả hai đều óng ánh sáng ngời, cực kỳ huyễn lệ, sau cùng hai tay Khương Tư Nam đột nhiên hợp lại, một đạo thần quang đen trắng oanh tới tiền phương.
Trong mắt Khương Tư Nam chớp qua vẻ hiểu ra, nội tâm dần dần bình tĩnh lại.
Ông!
Trong tay lại xuất hiện loại lực lượng thứ ba, đó là một sợi lôi mang vàng rực, ẩn chứa bản nguyên chi lực khai thiên tích địa, Khương Tư Nam đang thử nghiệm, để ba loại lực lượng thủy, hỏa, lôi dung hợp vào nhau.
Thì ra, đạo ý đơn nhất không phải là thứ mạnh nhất, mà đạo ý dung hợp mới có thể sản sinh ra vĩ lực kinh thiên động địa.
Ầm ầm!
Dần dần Khương Tư Nam đã không còn chỉ biết bị động phòng ngự, mà bắt đầu chủ động tiến công, ở trong lòng hắn, trừ thời gian đạo ra, thì tám loại đạo ý còn lại đều lưu động một cách cực huyền ảo, hơn nữa Hồng Mông thế giới cũng đang dần dần phát triển theo hướng hoàn mỹ.
Đến sau cùng, mỗi quyền mà Khương Tư Nam oanh ra, nhìn có vẻ không dính chút bụi trần nào, hơn nữa còn ẩn chứa một loại lực lượng thần bí không ai địch nổi.
Thiên địa chấn rung, quét ngang quang mang vô lượng.
Cổ chi thiếu niên Đại Đế cơ hồ đã bức ra toàn bộ tiềm lực trong người Khương Tư Nam, hai người đại chiến trong hỗn độn, nhật nguyệt vô quang, thiên địa phá toái.
Thần quang vô tận bị cuốn đi, thế giới chung quanh sinh rồi lại diệt, vũ trụ được mở mang, huyễn hóa thành từng đạo cảnh tượng vô cùng huyền ảo.
Khương Tư Nam càng chiến, chiến ý càng dâng cao, thần mang trong mắt càng lộng lẫy, huyết dịch toàn thân đều như muốn thiêu đốt, hơn nữa hắn dần dần bắt đầu dung hợp đạo ý tan vào trong Tổ Long bảo thuật.
Tham ngộ của Khương Tư Nam đối với Tổ Long bảo thuật càng tinh thâm, càng hiểu rõ sự huyền diệu của cái gọi là bảo thuật công phạt đệ nhất từ thời Thái Cổ, đường tu luyện mà mỗi người đi là khác nhau, thế nên lĩnh ngộ của mỗi người về thủ đoạn công kích cũng khác nhau.
Có thể nói, một ngàn người tu luyện Tổ Long bảo thuật, sẽ vạch ra một ngàn con đường đi tới đỉnh cao!
Giết!
Khương Tư Nam đối chiến kịch liệt cùng thiếu niên Đại Đế, tốc độ cả hai đều nhanh đến cực điểm, đến sau cùng thân ảnh hai người phảng phất hoàn toàn tan biến trong hỗn độn, chỉ thừa lại hai đạo quang mang lộng lẫy đối kháng với nhau.
Một đạo là quang mang vô lượng, một đạo là quang mang Chân Long, trực giết đến thiên hoang địa lão, thương hải tang điền.
Tốc độ hai người đều nhanh đến cực điểm, nháy mắt đã qua lại hơn trăm chiêu.
Trong lúc đại chiến cùng cổ chi thiếu niên Đại Đế, trong lòng Khương Tư Nam hiểu ra rất nhiều điều, trong giao đấu sinh tử có đại khủng bố, cũng có đại trí tuệ, đại ninh tĩnh.
Đến sau cùng, ba đại kinh điển vô thượng Lôi Đế Tiên Kinh, Hồng Mông Tạo Hóa kinh, Tổ Long bảo thuật cánh nhiên dần dần có xu thế muốn dung hợp.
Phảng phất muốn thoát ra phên lồng, xông ra một khí tượng hoàn toàn mới.
Ầm ầm!
Thẳng đến sau mấy ngàn chiêu, chiến ý Khương Tư Nam vọt thăng đến cực điểm, cuối cùng mới dùng Tổ Long bảo thuật oanh giết được thiếu niên Đại Đế trước mắt!
Khương Tư Nam suy nghĩ một lát, tịnh không tiếp tục tiến lên tầng chiến tháp thứ tám, mà trực tiếp đi ra ngoài.
Hiện nay, hắn cũng đã đến mép biên thoát lực, lên tầng chiến tháp thứ tám cũng tất phải thua không nghi ngờ, huống hồ lúc này hắn có rất nhiều cảm ngộ, cần phải đi nghiệm chứng và tham ngộ.
Sưu!
Thân ảnh Khương Tư Nam như một đạo thần hồng, nháy mắt liền thoát ra khỏi chín tầng chiến tháp, xuất hiện ở trước mặt chúng nhân.
- Ha ha ha... Giang Nam cuối cùng đi ra, còn chưa đến nửa canh giờ, Hổ tử, ngươi thua, ngươi thua! Nhanh lấy ra hai vạn giọt thần tiên dịch cho ta!
Vừa nhìn thấy Khương Tư Nam xuất hiện, trong lòng Chu Bưu lập tức thở phào một hơi, cười lớn lên, trong mắt đầy vẻ đắc ý.
Chẳng qua Chu Bưu cười mãi một lúc mới cảm thấy có điều gì không đúng, người chung quanh ai nấy đều trợn mắt há mồm, phảng phất đều bị dọa ngu.
- Các ngươi làm sao vậy? Đế Tiên viện chúng ta thắng rồi, sao các ngươi còn sững ra đó?
Chu Bưu bất mãn đạp lên người một tên đệ tử Đế Tiên viện đứng bên cạnh.
- Chu sư huynh, chúng ta không thắng... Ngươi... Ngươi nhìn tầng chiến tháp thứ bảy xem...
Đệ tử kia cười khổ một tiếng, chỉ vào chín tầng chiến tháp nói.
Trong lòng Chu Bưu đột nhiên tuôn lên cảm giác bất an, đột nhiên quay đầu, lập tức sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, hơn nữa trong mắt còn chất đầy vẻ khó mà tin tưởng.
- Điều này... Điều này... Làm sao có thể?!
Chu Bưu lắp ba lắp bắp, tầng chiến tháp thứ bảy trước mắt, lúc này đang đại phóng quang mang!
Điều này đồng nghĩa với cái gì, sợ rằng trong lòng ai nấy đều rất rõ ràng.
Nó đại biểu cho, Khương Tư Nam thông qua tầng chiến tháp thứ bảy, đánh bại thiếu niên Đại Đế trong đó!
Ghi chép này đủ để khiến toàn Thần Tiên học viện đều chấn kinh sôi trào.
Phải biết, trong trọn cả Thần Tiên học viện, hơn một ngàn năm qua số có thể thông qua tầng chiến tháp thứ bảy cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Nó đại biểu cho, Khương Tư Nam chiến thắng thiếu niên Đại Đế, có được tiềm lực thành tựu Đại Đế.
Cho dù đường mà Khương Tư Nam chọn đi là con đường Thần Đạo cực gian nan, nhưng ghi chép này đã đủ để chấn động toàn bộ Thần Tiên học viện.
- Thế nào? Con lợn chết, Tần Minh, tiểu sư đệ ta đúng là không kiên trì được nửa canh giờ, nhưng lại đã đánh bại thiếu niên Đại Đế, Đế Tiên viện các ngươi hẳn nên tâm phục khẩu phục rồi chứ? Năm vạn giọt thần tiên dịch, nhanh nhanh cầm ra!
Trong mắt Hổ tử cũng không che dấu được vẻ kinh thán, chỉ là nhớ đến thần dịch, lập tức dương dương đắc ý cười lớn.