Tín Đồ Thẻ Bài

Chương 158: Giao vấn



Khi đến nơi, Trần Mộ mới phát hiện tất cả nhân vật quan trọng cao cấp trong thôn đều có mặt, Bá Vấn cùng Trình Anh thần sắc đầy nghi hoặc, nhìn qua hẵn không biết rõ tình trạng là gì, nhưng những người khác mỗi người sắc mặt đều ngưng trọng.

Thấy Trần Mộ tới, tộc trưởng nhìn quanh bốn phía, chậm rãi mở miệng:“Lần này thỉnh mọi người đến, là có sự tình thương lượng. Chúng ta đã chứng thật, giao tầng mây gần đây rất không ổn định.”

Trong phòng hội nghị một mảnh tĩnh mịch, người trong thôn vẻ mặt xám như tro. Trần Mộ ba người nhìn nhau, bọn họ không rõ cái gọi là giao tầng mây nghĩa là gì.

Bá Vấn ho nhẹ một tiếng:

- Giao tầng mây tại hạ lần đầu tiên nghe nói, không biết đến tột cùng là sự việc gì?

Đi ra giải thích chính là cơ đặc biệt:

- Tam vị có thể có điều không biết, trên không trung thôn chúng ta, có một loại vân khí rất kì lạ. Chúng ta xưng là giao tầng mây. Nó như không khí vô hình vô chất, nhưng rất dính trù, giống như đám mây giống nhau phập phềnh trên bầu trời cao. Giao tầng mây vô biên vô hạn, không ai biết nó rộng lớn bao nhiêu.

Ba người vô cùng sửng sốt khi lần đầu tiên nghe thấy việc này. Bá Vấn trên mặt ít nhiềucó chút không tin. Nếu có vật như vậy, tại sao hắn chưa từng nghe ai nói qua?

- Giao tầng mây trong suốt như không khí, hơn nữa cách mặt đất rất cao, mắt thường không thể nào phát hiện nó tồn tại. Nói đại khái, giao tầng mây phi thường ổn định, đối với chúng ta bình thường không có bất cứ gì ảnh hưởng.

Hắn đột nhiên ngữ khí tăng thêm:

- Nhưng nếu như một khi giao tầng mây không yên tĩnh, trên mặt đất tất cả sinh vật mà nói, đều phải gặp tai nạn rất lớn!

Cơ Đặc Biệt trên mặt vẫn trầm tĩnh, nhưng con ngươi lộ ra một tia lo lắng. Ba người hít nhẹ một hơi, cẩn thận nghe Cơ Đặc Biệt giảng giải.

Mỗi khi nó không yên định, nó sẽ rơi xuống rất nhiều giao vân. Lúc đầu, chỉ là một vài khối nhỏ, nhưng càng về sau. Giao vân trở nên cực lớn và nhiều, có khi đường kính đạt tới mấy trăm km. Chúng nó mặc dù vô hình vô chất, lại trong suốt và dính như keo, chì vài thời khắc tất cả sinh vật trên mặt đất sẽ hít thở không thông mà chết. Bao gồm cả chúng ta.

Trần Mộ ba người sắc mặt đột biến. Thật là đáng sợ! Mấy trăm km phạm vi. Vậy muốn thoát cũng chạy không ra được.

- Không chỉ có như thế, giao vân còn có khả năng hấp thu năng lượng! Đặc biệt lồng năng lượng sẽ bị giao vân rất nhanh hấp thu hầu như không còn.

Ba người đại biến sắc. Tạp tu sợ nhất chính là cái gì? Đó là năng lượng của mình bị hấp thu. Tất cả trọng tâm của tạp phiến đó là năng lượng, nếu như giao vân thật sự có thể hấp thu năng lượng, vậy không thể nghi ngờ là khắc tinh của tất cả tạp tu. Vì hễ là nghề nghiệp tạp tu, người nào không có năng lượng công kích?

- Giao tầng mây không yên thường lệ bình thường một hai trăm năm mới có thể xuất hiện một lần. Bất hạnh hơn là, chúng ta lần này tựa hồ không thể tránh né.

Cơ đặc biệt cười khổ.

Thấy ba người vẻ mặt nghi hoặc. Cơ đặc biệt than nhẹ một tiếng:

- Trong thôn có mấy lồng năng lượng đã giao vân ăn mòn xuất ra rất nhiều lỗ nhỏ. Lần này rơi xuống giao vân đều rất nhỏ, lớn nhất cũng chỉ có hơn nắm tay.

Nói xong Cơ Đặc Biệt đưa ra một bình thủy tinh trong suốt nhìn không thấy có gì bên trong.

- Trong này có một ít giao vân. Yên tâm, nó đối cơ thể ta chưa đỏ khả năng làm hại.

Ba người vội vàng nhận lấy, tò mò quan sát. Khi bình thủy tinh đến tay Trần Mộ, vừa cầm vào hắn cảm trầm trọng. Loại giao vân này mật độ thật lớn. Suy nghĩ một chút, hắn đột nhiên địa mở nắp chai, thả vào một năng lượng tạp.

Một màn kinh người xuất hiện!

lấy mắt thường có thể thấy được mặt ngoài cấu vân năng lượng tạp biến mất, không tới một phút thời gian. Một năng lượng tạp hoàn chỉnh chỉ còn lại bề mặt tạp phiến, mặt trên tất cả cấu vân hoàn toàn biến mất không thấy. cấu vân mặt ngoài phiến phi thường ổn định hơn nữa khắc vào rất sâu, vô luận dùng đao vuốt hay rửa nước, đều rất khó phá hư nó. Nhưng loại giao vân trong suốt này làm cấu vân xóa sạch hoàn toàn.

Ba người nhất thời hít vào một luồng hơi lạnh, trong phòng hội nghị sắc mặt mọi người lúc này trở nên càng trầm trọng.

Trần Mộ lần đầu tiên nhìn thấy vật như vậy. Sợ hãi thầm nghĩ, loại giao vân này thật ra có thể dùng để tu sửa tạp phiến. Cũng không biết giao vân đến cùng là vật chất dạng gì, nhưng tính chất đặc biệt thần kỳ. Hắn rất muốn cầm bình giao vân đi hảo hảo nghiên cứu một chút.

Cũng may hắn hiểu được lúc này cũng không phải là lúc để nghiên cứu. Hắn làm bộ rất chăm chú nghe. Kì thật trong lòng, hắn cũng không cảm giác được bản thân mình có ý nghĩa thực tế gì. Hắn vẫn cảm giác được chính mình còn non nớt, vô luận phương nào mặt cũng vậy. Hắn cũng không cho mình là cứu thế chủ, cũng chưa bao giờ cho rằng ý nghĩ của mình vượt trội hơn. Nhưng cũng đủ thông minh để biết, tộc trưởng gọi hắn tới, nói rõ lão đối với hắn rất trọng thị.

- Lần này thỉnh mọi người đến, là để mọi người cùng nhau tìm ra biện pháp. Đặc biệt ba vị khách nhân, các ngươi từ bên ngoài đến, ý nghĩ có thể sáng suốt hơn chúng ta. Căn cứ trước kia ghi lại, địa điểm giao vân nhỏ rơi xuống chính là báo trước nơi xuất hiện đại diện tích giao vân.

Nhưng hắn đột nhiên chuyển đổi ngữ khí:

- Nhưng là, nếu như điển tịch ghi lại không sai, thời gian còn khoảng ba tới bốn tháng.

Hắn lại bổ sung một câu:

- Số liệu đến cùng có chính xác hay không, ta cũng không biết.

Bá Vấn sắc mặt nhất thời khó coi, nói như vậy không khác nào chưa nói sao?

- Lưu truyền tới nay ghi lại, trước đây chỉ gặp một lần giao tầng mây biến đổi, cho nên chúng ta không có cách nào làm dự đoán chính xác.

Tộc trưởng bất đắc dĩ nói.

-Điển tịch ghi lại có thể sai sót hay không?

Bá vấn không nhịn được hỏi.

Nghe Bá Vấn nói, mọi người trong phòng hội nghị sắc mặt càng khó nhìn. Bá vấn lời vừa ra khỏi miệng, là biết tự mình nói sai, vì vậy thức thời nhắm lại miệng.

Trong phòng hội nghị không khí hoàn toàn yên tĩnh.

Thấy hồi lâu cũng không có ai nói gì, tộc trưởng liền mở miệng nói:

- Ta cùng mấy vị trưởng lão đã bàn luận một chút, lúc này biện pháp tốt nhất là rời đi! Nhưng thôn chúng ta có mười vạn nhân, cũng không phải dễ dàng. Nhưng mà, nên đi nơi nào? Trong rừng nguy cơ tứ phía, chiến sĩ trong thôn cũng không dám đi xa, chúng ta còn có một nửa là phụ nữ và trẻ con.

Tất cả mọi người im lặng. Mười vạn người, nói dễ vậy sao!

- Nếu không người nào phản đối, ta ra lệnh rời đi!

Vâng! Tất cả trưởng lão nhất tề cung tay.

Tộc trưởng liền ra quyết định:

- Ba Phu, ngươi định thời gian tổ chức lực lượng chiến sĩ cho tốt. Chúng ta đi về hướng tây bắc, ngươi phái vài tổ chiến sĩ đi trước dò đường, ven đường lưu lại dấu hiệu. Gặp phải nguy hiểm lập tức triệt thoái.

Vâng! Ba phu thanh như hồng chung, lớn tiếng đáp.

Khang Lạp Đức, vật tư phương diện, toàn bộ giao cho ngươi.

Vâng! Khang Lạp Đức mở miệng, trong phòng hội nghị đích độ ấm lập tức giảm xuống vài độ.

- Cơ Đặc Biệt, ngươi đem con gái, lão nhân, lấy gia đình làm đơn vị, mười nhà làm một tổ, mười tổ làm một đội, mỗi mười đội làm một bộ, tranh thủ thời gian ngắn nhất biên chế. dưới Hài tử dưới mười sáu tuổi tổ chức thành một đội. Phát động trẻ em nữ tử, trợ giúp khang lạp đức thu thập vật tư.

Vâng. Cơ Đặc Biệt ánh mắt như nước, trong suốt bình tĩnh.

Theo mệng lệnh tộc trưởng phát tra, phòng hội nghị không khí đột nhiên khẩn trương lên.

Tộc trưởng đột nhiên quay đầu lại Trần Mộ nói:

- Trần tiên sinh, ta muốn ngài trợ giúp!

Trần Mộ nhất thời cảm giác được có chút xấu hổ, hắn bất quá mói mười mấy tuổi, bị một vị lão giả cao niên xưng “Ngài”, hắn cảm giác được cả người không được tự nhiên.

- Chỉ cần ta có khả năng giúp đỡ được gì ngài cứ việc phân phó.

Trần Mộ tỏ thái độ làm cho các trưởng lão trong thôn nhìn về phía hắn ánh mắt nhu hòa rất nhiều.

Trầm ngâm một hồi, tộc trưởng mới mở miệng:

- Lần này thiên di, có thể sống một nửa là tốt lắm rồi.

Lời này vừa ra, những người khác trên mặt cũng không khỏi lộ ra đau thương. Tộc trưởng lúc này cũng không chút khoa trương. Rừng cây nguy cơ tứ phía, cường đại dã thú tùy ý có thể thấy được, hơn nữa bọn họ còn trải qua lặn lội đường xa. Huống hồ ai cũng không biết trận tai nạn này đến cùng bao trùm phạm vi bao nhiêu, bọn họ phải hướng địa phương rất xa mà đi. Đi được càng xa, càng an toàn, nhưng là đi được càng xa, thành viên sẽ càng giảm đi nghiêm trọng.

- Chúng ta muốn vũ khí! Trong thôn chế tạo vũ khí chỉ có A Phương Tác, trên tay hắn tồn trữ không nhiều. Ta hy vọng Trần tiên sinh tạm dừng nghiên cứu, giúp chúng ta chế tạo vũ khí, càng nhiều vũ khí, có thể sống sót nhiều hơn.

Tộc trưởng khẩn cầu nói.

Vâng! Trần Mộ không chút do dự đáp ứng.

Hội nghị rất nhanh giải tán, bắt đầu từ bây giờ, mỗi một điểm thời gian đều rất quý giá.

Trần Mộ suy tư về trở lại phòng thí nghiệm. Hỏi A Phương Tác mới biết được, trong thôn thôn dân thường dùng đều là năng lượng đao, loại này vũ khí Trần Mộ đã gặp qua. Mà như Khoa Lâm từng sử dụng quang mâu, sẽ không phải là mạnh nhất. Vũ khí như thế, A Phương Tác chế tạo cũng không nhiều, hơn nữa khó có khả năng sản xuất cao.

Mặc dù tộc trưởng có nói, cần nhiều nhất là vũ khí, Trần Mộ lại biết, một hai kiện vũ khí đối với cả thời gian dài hành động, có thể tạo được tác dụng bao lăm.

Nhất định phải tìm được một biện pháp nào đó! Trần Mộ thầm hạ quyết tâm, cho dù vì chính mình, cũng phải dùng hết toàn lực mới được!
— QUẢNG CÁO —