Chương 52: (Nạn 15) Gặp lần 10 thầy trò còn bỡ ngỡ? Chút lòng thành Ngộ Tịnh hiến đầu lâu! (2)
Đường Tăng cười cười lắc đầu, ngón tay ngoắc ngoắc, 9 viên Xá Lợi đầu lâu thu nhỏ lại, bay vào trong giữa trán của Đường Tăng. Ký ức đầy đủ của 9 kiếp như dòng thác tràn vào biển ý thức. Do đây là 9 viên Xá Lợi của Đường Tăng, chứa ký ức các kiếp trước của hắn, chứ của người khác thì đầu Đường Tăng đã nổ tung rồi.
Như đã nói, mỗi lần Đường Tăng chuyển thế sẽ chỉ giữ lại 1 số ký ức quan trọng, còn lại thì sẽ lưu trữ lại trong 9 cái đầu lâu này. Mục đích chủ yếu là để hắn không bị lạc mất bản ngã, chân linh không bị phai mờ bởi nhiều lần chuyển kiếp, dễ tìm lại bản ngã để chém ra hơn.
Bởi vậy mới thấy, tại sao Đường Tăng trong nguyên tác lại tánh tình lại vừa kỳ cục, vừa quá bảo thủ, lại có phần nhỏ nhen, yếu đuối như vậy. Tất nhiên là do chuyển thế nhiều lần, chân linh đã bị phai mờ đi không ít. Kim Thiền Tử có còn là Kim Thiền Tử? Tuệ căn cho dù sáng suốt đến mấy, cũng sẽ dần bị 10 kiếp luân hồi bào mòn, đến khi chỉ còn là 1 Đường Tăng u mê, bảo thủ, mù quáng, dễ bị chi phối mà thôi.
Bây giờ bản ngã hiện tại thân – Đường Tâm cũng đã chém ra rồi. Vì vậy cũng nên thu hồi ký ức đầy đủ của 9 kiếp, khôi phục hoàn chỉnh chân linh. Biết đâu có bỏ sót thứ gì quan trọng nữa thì sao?
Đường Tăng lúc này đứng máy hết 1 khoảng thời gian. Nếu có ai đứng đối diện Đường Tăng sẽ thấy, vô số hình ảnh đang hiện lên trong tròng mắt của hắn, cứ như đang chiếu phim tua nhanh vậy. Còn cái đầu của Đường Tăng lúc thì là cái đầu người, lúc thì lại là đầu lâu, biến ảo không ngừng, trông rất kinh dị.
Lát sao tỉnh táo lại, Đường Tăng lắc lắc cái đầu còn hơi choáng rồi nói:
“Ta nhớ ra rồi! Tất cả 9 kiếp, ‘họ’ đều ép ta trở thành ‘người tốt’! Không khuất phục trước số phận, ta quyết định tự tay đánh vỡ vận mệnh đã được an bài. Ta bắt đầu thử làm chuyện xấu từ đó!”
“Ở kiếp luân hồi thứ nhất, ta lén bỏ thuốc kích thích vào đồ ăn của thúc thúc cùng thôn độc thân 40 năm hay chọc ghẹo ta, để thúc ấy xấu mặt. Kết quả là thúc ấy đang bị trướng bụng, không ăn số thức ăn đó, mà mang cho gà ăn. Mấy con gà ăn xong thì sinh đẻ quá trời, số lượng trứng gà tăng đột biến! Thúc ấy mang số trứng đó đi bán được kha khá tiền, rồi bắt đầu mở rộng kinh doanh trại gà và giàu to, sau đó cưới được vợ đẹp!”
“Không bỏ cuộc! Ở kiếp luân hồi thứ 2, ta quyết định ném đá vào cửa nhà Chương Quốc Quy nhà hàng xóm, vì hắn hay nói xấu người khác, để hắn không thể ngủ trưa. Kết quả là chọi trúng vào đầu tên công tử nhà họ Đào tên Quân, đang thông gian với vợ của Quốc Quy, làm hắn tức tối, t·rần t·ruồng chạy ra ngoài. Ngay lúc đó, tiểu Quy vừa đi ruộng về tới, định về sớm tạo sự bất ngờ cho vợ thì hắn mới là người bất ngờ!”
…
“Ở kiếp luân hồi thứ 8! Ta bắt con sâu lông, bỏ vào quần tên A Bình hay bắt nạt bạn bè. Kết quả là hắn quá hoảng sợ, chạy hết mấy vòng trấn mới nghỉ. Mỹ viên ngoại thấy thế, tưởng hắn sức khoẻ tốt, nên hắn đã được nhận vào làm tại nhà của viên ngoại, cuộc sống cũng khấm khá hơn trước!”
“Ở kiếp luân hồi thứ 9! Ta quyết định chơi lớn, tìm đến tên họ Lương có gia cảnh khó khăn trong lớp học, bởi vì ta thường xuyên bị mẹ đánh do thành tích kém hơn hắn. Ta nói với hắn tên họ Trúc bàn bên cạnh thật ra là nữ sinh. Sau đó, ta tích cực bơm tiền, đầu tư chỉn chu để tên họ Lương thành tài, công thành danh toại. Thử nghĩ xem, nếu tên họ Lương kia biết tên họ Trúc không phải là nữ thì sẽ buồn như thế nào? Nhưng kết quả là tên họ Trúc đó lại là nữ thật. Tới khi 2 người họ thành đôi mới nói cho ta họ tên Lương Sơn Bá cùng Chúc Anh Đài!”
“Cha chả! Chân linh bị bào mòn, khiến mỗi kiếp ta đều trở nên quái đản như thế à?”
Đường Tăng bật thốt lên.
Trong lúc đó, nghe chuyện xưa của sư phụ từ nãy giờ, 3 huynh đệ Ngộ Không nghe tới câu chuyện thứ 9 thì rùng mình, sợ hãi. Sư phụ thật đáng sợ, mặc dù kết thúc các câu chuyện đều có hậu, nhưng nghe cứ quái dị như thế nào ấy. Thôi thì tốt nhất là đừng nên chọc giận thầy ấy.
Ba huynh đệ nhìn nhau ăn ý gật đầu, nhưng đến lúc này họ mới nhận ra mình còn chưa giới thiệu bản thân với đối phương.
Sa Tăng nhận thức được mình là tiểu sư đệ, nên chắp tay hỏi trước:
“Chẳng hay hai vị sư huynh là?”
“Lão Liêm, chẳng lẽ ngươi quên ta rồi sao?”
“Lão Tôn nổi danh như thế mà ngươi lại không nhớ?”
Chỉ thấy, sau lưng Bát Giới và Ngộ Không dần hiện lên pháp tướng chân thân. Sau lưng Ngộ Không là 1 con thần hầu mặc khôi giáp vô cùng khí phách, tay cầm thiết bảng, đứng trên vai 1 con cự viên (khỉ đột) bằng đá, áo choàng bay phấp phới.
Còn sau lưng Bát Giới là 1 con lợn rừng lông đen tuyền, răng nanh cong v·út… Nhầm rồi ở phía trên lưng con lợn rừng cơ. Đúng rồi, là 1 đấng anh hào oai phong, lẫm liệt, thân mặc giáp trụ, vai vác đinh ba.
“Tôn Đại Thánh!? Thiên Bồng!? Là 2 người sao? Ôi chao, mấy năm nay bị phi kiếm tổn thương tam bảo, ta cũng suýt quên mất 2 vị được chỉ định phò tá người lấy kinh sớm hơn cả ta! Còn 1 người nữa đâu? Là ai nhỉ? Đúng rồi, là con trai của Tây Hải Long Vương!”
Ngộ Không thu hồi chân thân pháp tướng, cười nói:
“Tên ngốc đó tính ra là nhập đội sớm hơn cả Bát Giới! Nhưng bị lão yêu bà Từ Hàng ám toán, gieo cấm chế biến thành con ngựa rồi!”
“Sư phụ cũng không có cách sao?”
Sa Tăng hỏi lại.
Vì đối với hắn, Đường Tăng đã có cách giải quyết chuyện khó như chuyện của hắn, thì nhất định cũng có cách cứu Ngao Liệt chứ!
“Sư phụ nói cứu thì cứu được, nhưng thời cơ chưa tới! Nên đành để tiểu sư đệ của chúng ta chịu khổ thêm 1 khoảng thời gian nữa vậy!”
Trong lúc các đồ đệ đang trò chuyện, Đường Tăng cũng đã hoàn thành việc tiếp thu ký ức, trở lại trạng thái bình thường… hoặc là không.
“Các đồ đệ! Ta đã xong rồi, chúng ta tiếp tục lên đường thôi nào!”
Đường Tăng hào hứng đáp, quả thật là ký ức 9 kiếp làm hắn rất phấn khởi. Mặc dù giai đoạn đầu bởi vì chân linh bị hao tổn, nên hắn có 1 số hành vi hơi bất thường so với bản tính, nhưng theo Đường Tăng đó cũng là 1 số trải nghiệm mới mẻ. Với lại, dù sao thì trong 9 kiếp qua hắn đã làm được rất nhiều chuyện hữu ích. Không thấy hào quang sau đầu của hắn sau khi tiếp nhận toàn bộ truyền thừa, đã sắp hoá thành công đức kim luân rồi sao?
Bát Giới nghe Đường Tăng gọi, hắn quay đầu lại nhìn thì thấy 1 cảnh tượng kinh hoàng.
“Yêu…yêu quái! Sư…sư huynh! Sư phụ bị yêu quái bắt đi rồi!”
“Yêu quái cái gì! Đó là sư phụ!”
“Sư phụ? Sao sư phụ lại biến thành bộ dạng như vậy?”
Bát Giới nghi vấn.
Sa Tăng có vẻ đã quá quen thuộc với 1 số thứ gì đó, nên gãi gãi đầu nói về phía Đường Tăng:
“Sư phụ! Ngài đổi lộn cái đầu rồi kìa?”
“Thiệt sao?”
Đường Tăng nghe vậy, không biết móc từ đâu ra 1 chiếc gương soi thì thấy trong gương rõ ràng là 1 cái đầu lâu, chứ không phải cái đầu của hắn. À thật ra thì cũng là cái đầu của hắn, nhưng là cái đầu cũ.
“Ôi vãi cả linh hồn! Để bần tăng đổi lại!”
Đường Tăng giật mình nói.
Thì ra trong lúc hắn hấp thu ký ức từ cái đầu lâu thứ 9, của kiếp luân hồi thứ 9 có 1 chút sơ ý nên quên đổi lại.
Sau khi đổi đầu xong, 3 thầy trò cùng nhau trở về bờ.
Đường Tăng vừa lên bờ liền thu Đại Thiên Ngân Bát lại, thả Bạch Long Mã ra. Đang yên đang lành, bỗng nhiên Tuệ Nhãn phát động, cảnh báo không ngừng. Trong biển ý thức, Độn Khứ Kỳ Nhất đang ngủ nướng cũng mở mắt ra, thông báo với Đường Tăng có lẽ Thiên Đạo lão tặc lại giở trò cũ.
Không chần chừ gì nữa, Đường Tăng ngay lập tức chỉ đạo các đồ đệ:
“Sa Tăng, con giả vờ như vừa bị hàng phục! Dời ra hướng này 1 chút! Một chút nữa! Đúng rồi!”
“Ngộ Không đứng góc bên đó, cái chân dịch qua bên phải 1 chút! Đúng rồi!”
“Bát Giới ngồi ở bên này, Cực Bảo Thấm Kim Ba để xéo xéo qua! Ok! Ok!”
Xong xuôi, Đường Tăng triệt tiêu và thu hồi Già Thiên Xích Tán 1 cách mượt mà, rồi điềm nhiên giả vờ như mới vừa hàng phục được Sa Tăng vậy.
Lúc này, từ trên trời cao, 1 tiên nữ xinh đẹp thướt tha, mặc tiên y màu xanh lam phiêu phiêu xuống tới.