Chuyện của Yến Sâm, điều Lục mẫu lại nghe lại là một câu chuyện khác.
Ngày ấy bốn năm về trước, bà đau ốm triền miên nằm trên giường bệnh, Lục Hoàn Thành ôm tới một bọc tã lót màu lam, bên trong là một hài tử nho nhỏ trắng như bạch ngọc đang say ngủ. Lục Hoàn Thành nói cho bà nghe, đây là hài tử do Yến Sâm sinh ra.
Nguồn gốc nguyên nhân trải qua một phen chỉnh sửa lại, từ lúc Lục Hoàn Thành gặp tai nạn ở Giang Bắc, may mắn được thanh trúc cứu, đến chuyện Lục gia đèn nhang không vượng, Yến Sâm cam nguyện chịu chỉ trích, lấy thân nam tử hoài thai, cuối cùng gọt giũa lại sát nghiệt mà A Huyền tạo ra, nói Lục mẫu năm đó uống nhầm trà độc, tính mệnh nguy cấp, mà Yến Sâm vì muốn báo ân Lục gia đã nuôi trúc ba trăm năm, không để ý hậu sản suy yếu, dùng hết linh lực đổi về cho bà một mạng, nên mới qua đời, để lại một hài nhi đáng thương đang khát sữa.
Câu chuyện này bảy phần thật, ba phần giả, nói là linh khí giáng thế, liều mạng báo ân, phù hợp tâm ý Lục mẫu.
Hàng rào gỗ, mái hiên chật hẹp, đèn lồng trước cửa phía tây mang theo một ngọn đèn. Trong ánh sáng u ám, thanh trúc của hắn đứng yên trong tuyết, không một tiếng động.
Đêm Trừ Tịch – ba mươi Tết, đoàn viên sau bao ngày xa cách kết thúc vào lúc nửa đêm, bên ngoài tường truyền tới ba tiếng chuông ngắn, y vẫn như cũ lẻ loi một mình.