Sau khi kết thúc cuộc gặp gỡ với Fuze, tôi trở về Tempest.
Dùng 『 Spatial Travel』tôi có thể đến bất kỳ địa điểm mà tôi đã từng đặt chân tới. Dù có tốn ít mana, nhưng với lượng dự trữ mana vô cùng lớn nên sự tiêu hao ấy, tôi không hề nhận thấy. Một kỹ năng vô cùng hữu dụng
Khi tôi tiếp cận thành phố, Gerudo bắt liên lạc với tôi thông qua Telepathy (thần giao cách cảm)
[ Khẩn cấp, chúng tôi cần sự chỉ đạo của ngài Rimuru-sama! ]
Trong một khoảnh khắc, tôi hướng đến Gerudo.
Trong lòng đầy nghi hoặc, tôi xuất hiện ở vị trí gần đó.
Nếu cần thiết, tôi có thể xuất hiện trước mặt Gerudo ngay lập tức, nhưng lần này, tôi quyết định không làm thế.
Thật ra, đây là nơi tôi đã từng đến, nên cũng không cần tập trung quá nhiều vào đối tượng tôi cần (Gerudo) để có thể dịch chuyển chính xác. Gerudo đang ở địa đạo, nơi Veldora đã thổi tung trước đó. Những mảnh Demon steel nằm rải rác găm vào tường đá hầu như không làm lu mờ đi tàn tích của địa đạo.
Dù tôi đã ra lệnh phục chế nó, nhưng dường như trạng thái của nó không hề thay đổi.Không biết vì lý do gì?
Gerudo có vẻ đang cải vã với ai đó.
「 Nghe ta nói đã! Giờ đây bọn ta sẽ chiếm hữu địa đạo này!.」
「 Kể cả vậy, chúng tôi chưa hề được thông báo về chủ quyền của nó. Xin cho phép tôi hỏi ý kiến của Rimuru-sama trước.」
「 Không đời nào! Ngươi không thấy sao, bọn ta đã từ bỏ mê cung rồi?!! Bộ ngươi thật sự muốn cho bọn ta ra đường ở hả?」
「 Không ai có ý định đó cả. Mà nhân tiện, đừng có lén mang Demon steel ra khỏi đây nữa. 」
「 Tch. Nhạy bén thật! Đừng để ý chuyện vặt vãnh ấy , nếu không Beretta của ta sẽ...Hở.!!!」 Che giấu sự hiện diện của mình, tôi thành công bắt lấy Ramiris.
Nhìn thằng vào mặt cô ta. Haizzz, đúng là Ramiris rồi.
「 Cô định làm cái quái gì thế ?」
「 Y-yahoo! Khoẻ không Rimuru?」
Đảo mắt chỗ khác, Ramiris chào hỏi tôi.
Không cần phải hỏi, tôi biết chính xác Ramiris đang âm mưu chiếm dụng số Demon steel và kết nối địa đạo với mê cung của cô ta.
Trước đây, Ramiris đã nói về chuyện xây lối vào ở xung quanh đây thì phải.
「 Thế ra cô tính xây mê cung ở nơi này thì bị Gerudo phát hiện, đúng chứ?」
「 Eh...không phải, xây ở đây à...ờ thì.Có lẽ vậy..?!」
「 Vậy là tôi đã đúng...thật là...」
「 Aha, ahahaha...」
Cô ta cố cười cho qua chuyện.
Nhìn kỹ xung quanh, nơi này rõ ràng cần sự tu sửa cũng như việc thu hoạch nguyên liệu.
Có lẽ, để cô ta xây mê cung ở nơi này cũng là ý tưởng không tồi. Ý của tôi, nếu nghĩ về cuộc gặp gỡ với Myormiles, việc để khách/con người trở lại Tempest là vấn đề tất yếu, không cần thiết phải mỗi ngày, nhưng ít nhất họ phải trở lại mỗi khi chuyển mùa.
Nghĩ thế...có cách nào để chúng tôi có thể thường xuyên thu hút bọn họ?
Chẳng hạn như... Sẽ ra sao nếu chúng tôi tạo ra một dungeon (labyrinth)?
Đây có thể là một ý tưởng hay.
Tôi nhìn vào Ramiris. Không cần biết gì, cô ta nở nụ cười với tôi.
Chỉ nhỏ bằng một đoá hoa...thật không thể tin cậy được, nhưng biết đâu, cô ta sẽ xoay xở được.
Trấn tĩnh bản thân, tôi đưa ra yêu cầu của mình.
* * *
Đề xuất của tôi.
Cực kỳ đơn giản, thật đó.
Tôi sẽ để Ramiris tạo một mê cung và cho cô ta quản lý nó.
Ramiris sẽ định cư ở đây và đồng thời mê cung sẽ tạo ra nguồn lợi nhuận về sau cho Tempest.
Dĩ nhiên, điều này cần có sự hoàn toàn hợp tác của Ramiris, nhưng cô ta không có vẻ gì là phản đối nó.
Do đó, tôi tiết lộ kế hoạch của mình.
「 Eh, eh? Thật sao? Tôi có thể tạo mê cung ở đây?!..có lẽ nào...đây là cơ hội để mình thoát khỏi cái nickname kinh khủng: NEET?!」
Với đôi mắt mở to, cô kêu lên.
Dù tôi nghĩ rằng những nickname của cô ta chỉ là một trò đùa thôi.
「 U-umm...có đúng thật là tôi có thể làm ra tiền bằng cách này?」
Ramiris hỏi tôi với biểu hiện nghiêm túc trên mặt.
Có lẽ cô ta sợ tôi thay đổi ý định, dù rằng tôi không hề muốn như thế. Well...
「 Tôi nói thật mà. Nhưng tôi không biết được chúng ta có thể tạo ra bao nhiêu lợi nhuận đến khi bắt tay vào làm thử..
Well, nếu trừ các chi phí khác, cô thấy thế nào với 20% lợi nhuận?」
「 Umm...Vậy là bao nhiêu?」
「 Well, nếu một ngàn mạo hiểm giả đến trong một ngày, cô sẽ kiếm được 2 đồng vàng.」
「 Gehh!! Cả-cả một giaaa tàiiii luôn ấy!!!」
「 Well, số tiền kiếm được có thể cao hoặc thấp hơn dự tính, dù sao cô cũng cần một nơi để cư trú, nên cũng không thiệt thòi gì, đúng chứ? 」
Ramiris gật đầu lia lịa.
Thật ra, trước giờ, cô ta tuỳ tiện xây dựng mê cung của mình bất nơi nào, mặc dù phải bỏ công bảo trì nó, nên Ramiris không có gì bất đồng về điều này.
Ramiris ôm lấy tôi mừng rỡ.
Cả hai bên đã thoả mãn với điều kiện đưa ra, và như thế, thêm một dự án nữa, một công trình được tôi trực tiếp giám sát.
Chúng tôi bàn bạc với Gerudo,thế là kế hoạch được trao chuốt từng chi tiết.
Đầu tiên, chúng tôi sẽ hoàn thành con đường dẫn từ thành phố đến đây ngay trong đêm.
Nó sẽ rút ngắn quãng đường di chuyển xuống còn nữa ngày.
Nằm ở vùng ngoại ô của thành phố, với khoảng cách 10km. Một khi con đường được hoàn thành, tôi dự định cho xây một chuồng ngựa gần đó.
Tôi cũng muốn đặt thêm đường ray để phục vụ cho việc di chuyển cũng như chuyên chở hành lý, hàng hoá. Vì nếu để ngựa và các ma thú vào thành phố sẽ không hợp vệ sinh cho lắm.
Việc thu hoạch Demon steel cũng nằm trong đó.
Vì nơi đây cũng tương đối gần thành phố. Một Inn sẽ mang đến nhiều khách hàng tới thăm quan nơi này.
Nếu chúng tôi quyết định xây dựng mê cung ở nơi đây, một Inn sẽ là điều cần thiết để phục vụ các đoàn lữ khách đến từ Dawrf Kingdom, cựu Vương quốc Farmas và cũng như các nước khác.
Trong trường hợp bọn họ thật sự muốn thư giãn, bất cứ lúc nào họ cũng có thể trở lại Tempest. Tách biệt giữa nhà và nơi làm việc/giải trí cũng là một ý hay.
Kế hoạch được Gerudo chấp thuận.
Hơn nữa, nơi đây chỉ cách nơi xảy ra cuộc giao tranh giữa chúng tôi và các Thánh Hiệp Sĩ có vài bước.
Cách thành phố 2km, nơi có giao lộ ( nhiều con đường giao nhau) là địa điểm của đấu trường đang được xây dựng.
Nó khá gần thành phố nên tôi hy vọng các lữ khách sẽ đi bộ đến đấu trường.
Không giống như thế giới cũ, những người ở đây có khuynh hướng đi bộ nhiều hơn.
Nếu chuyến đi ngắn hơn 20km thì chuyện đi bộ là điều khá bình thường. Người ở đây cũng có thói quen ngủ sớm, dậy sớm.
Nếu chúng tôi tổ chức giải đấu từ 10:00~15:00 , chừng đó sẽ đủ để họ chuẩn bị cho chuyến đi của mình.
Inn cần có đủ nhân viên để có thể hoạt động trơn tru, có lẽ để bọn ở lại Inn cũng không phải là ý tưởng tồi.
Chúng tôi chuyển sang việc hoàn tất bản vẽ của đấu trường. Sau khi thảo luận với Myormiles, tôi cuối cùng đã mường tượng được cấu trúc của nó.
Thường tôi sẽ mất hàng giờ ngồi trước laptop để phát thảo nó, nhưng giờ với sự trợ giúp của Raphael, tôi có thể thực hiện bằng tay của mình.
「 Không vấn đề gì」Gerudo chấp thuận và rời đi sau đó.
Khi tôi nhìn vào Ramiris..
「 Uhehe...giờ đây ta có thể kiếm ra tiền rồi...tạm biệt những tháng ngày bị giễu cợt là một Chúa Quỷ Nghèo đói!」
Cô ta cứ như đang phê cần vậy..
Well, dù sao cũng tốt, trước giờ cô ta cứ liên tục bị chế giễu bởi các Demon Lord khác. Ai mà nghĩ đến một Demon Lord lại không có tiền cơ chứ?!! Thật ra, không phải tiền bạc, việc vô công rồi nghề mới là vấn đề...
Thật vậy, mê cung của Ramiris luôn vắng bóng con người, hẳn là cô ta rất chán và cô đơn.
Tôi thật sự mong rằng các mạo hiểm giả sẽ đến, vì lợi ích của Ramiris và chính tôi.
Kéo Ramiris về thực tại, chúng tôi đi vào chi tiết việc xây dựng mê cung.
Cô giờ đây cho thấy một phong thái hoàn toàn khác, cái mà tôi chưa hề nhìn thấy bao giờ.
Tôi có năm câu hỏi dành cho cô ta.
1. Có bao nhiêu tầng có thể được thiết kế dưới lòng đất?
2. Cần bao nhiêu ngày để hoàn thành nó?
3. Còn những quái vật trong mê cung thì thế nào?
4. Có thể thay đổi nội thất bên trong được hay không? Hơn nữa, các rương châu báu có thể thêm vào và thiết lập được không?
5. Trong trường hợp cái chết xảy ra bên trong mê cung, có thể thiết lập hệ thống giúp họ hồi sinh trên mặt đất được hay không?
Đó là những câu hỏi được tôi đưa ra, và đây là những gì Ramiris trả lời.
1. Không có giới hạn. Nhưng trong thực tế, tối đa là 100 tầng.
2. Có thể hoàn thành nó trong một ngày. Nhờ có kỹ năng chủng tộc của Ramiris 『 Labyrinth Creation』, mê cung có thể tạo ra trong khoảnh khắc, nếu không tính tới interior ( không chỉ là nội thất, Ramiris ý muốn nói các con đường, không gian bên trong, ánh sáng, hệ thống quái vật, các Boss room, cũng như các rương báu vật)
3. Bất cứ thứ gì chúng ta muốn, từ khi các Spirits {tinh linh} cư ngụ ở mê cung trước, quái vật không xuất hiên. Nhưng nếu mật độ ma thuật trong mê cung giảm đi, những con quái vật yếu kém sẽ xuất hiện.
4. Có thể. Thật ra, thay đổi không gian bên trong của mê cung nằm trong kỹ năng của cô ta. Nó có thể tạo ra sự luân phiên thay đổi giữa các tầng, nhưng cùng một lúc chỉ thay đổi được một tầng. Do đó, kết cấu của mê cung có thể thao túng theo ý muốn.
5. Có thể thực hiện được. Nhưng bạn sẽ phải mang vào một trang bị được tạo bởi 『Labyrinth Creation』
「 Thật tuyệt vời ! Cô thật tuyệt đó Ramiris-kun!」
「 Thật à, thật vậy sao?!! Ta tuyệt vời đến thế à?!」
「 Ừ, thật vậy. Giờ đây chúng ta đã cùng chung một tham vọng rồi. 」
「 Thật à? Ta cũng nghĩ như Rimuru vậy.」
Chúng tôi gật đầu với nhau.
------------------------------------------
「 Tôi rất mong được hợp tác với cô đấy, Ramiris 」
「 Yeah, hãy giúp đỡ tôi nhé, Rimuru. Được làm việc với cậu cứ như đang ở trên một con tàu lớn vậy, thật yên lòng. 」
Con tàu lớn à, hãy mong nó không phải là Titanic đi.
Vì khác nhau về kích cỡ, nên chúng tôi không thể bắt tay nhau, nhưng cái ôm thắm thiết của Ramiris lúc trước đã cho thấy tinh thần rạng rỡ của cô.
Thế là, tôi để Ramiris thu hoạch Demon steel nằm rải rác xung quanh.
Có lẽ cô ta sẽ tạo nên thứ gì đó thật sự hữu dụng.
Khi tinh thần của cả hai cực kỳ vui vẻ, chúng tôi lập ra bản phác thảo cấu trúc của một đại mê cung cao cấp.
Tiếp đến là tiến độ của mê cung, Ramiris từng tuyên bố rằng, nó có thể hoàn thành vào ngày mai.
Nghĩ vậy, tôi quay về thành phố, và sẽ trở lại đây vào ngày hôm sau.
Tôi cần Kurobee chuyển giao các áo giáp cũng như vũ khí mà anh ta đã chế tạo, vì chúng là những mẫu thử nghiệm, nên ngày xuất hiện trên thị trường sẽ còn khá xa.
「 Vậy có ổn không, Rimuru-sama? Đây là những sản phẩm không hoàn thiện và hầu như khó có thể sử dụng bởi người bình thường.」
「 Nah, Không sao đâu. Tôi sẽ để những item này nhận phước lành từ tinh linh, qua thời gian, chúng sẽ thấm chút năng lượng ma thuật, sau đó, chúng có thể trở thành magic items, như thế sẽ ổn thôi.」
「 Nếu vậy thì tốt rồi, ngài cứ lấy chúng đi, Rimuru-sama.」
Kurobee sau đó lấy những item đó từ hầm chứa của xưởng rèn và giao lại chúng cho tôi.
Tôi nhận lấy chúng và bày tỏ lời cảm ơn đến anh.
Thật ra Kurobee có rất nhiều sản phẩm thử nghiệm, có những lúc, con số ấy lên đến 100 sản phẩm. Trong số ấy, từ vũ khí, giáp trụ, khiên cho đến nguyên set đồ cũng được tìm thấy. Và tất cả item ấy đều tốt hơn rất nhiều so với những item được bán trong cửa hiệu.
Nhưng, đúng như Kurobee đã đề cập, đây là những sản phẩm không hoàn thiện, nên người sử dụng khó có thể tận dụng hết khả năng của chúng.
Nên không thể gọi chúng là một công cụ được.
Nhưng đổi lại, chúng có thể hấp thu năng lượng ma thuật và chuyển hoá chúng thành sức mạnh thuần tuý, do đó người dùng có thể tạm thời đạt được sức mạnh vật lý không tưởng.
Well, trừ trường hợp bất khả kháng, việc thường xuyên sử dụng chúng chẳng khác nào tự rước hoạ vào thân.
Nếu việc đó xảy ra, đừng hòng đổ lỗi cho tôi.
Tôi định bỏ chúng vào rương châu báu, như là một phần thưởng cho người chơi, tất nhiên chúng sẽ được canh gác bởi các monster được tôi và Ramiris sắp đặt sẵn.
Nghĩ đến việc trải nghiệm cảm giác của người kiến tạo mê cung, một mê cung thật sự, tôi cảm thấy phấn khích vô cùng.
Well, thật ra, nếu đem những sản phẩm ấy vào sàn đấu giá, chúng sẽ mang lại lợi nhuận không hề nhỏ.
Nhưng, như vậy thì không hay. Điều quan trọng nhất chính là quảng bá hình ảnh của Tempest.
Nếu họ thấy được cái đẹp của thành phố chúng tôi, cảm nhận nó, nét quyến rũ nằm lẩn trong khu rừng Đại ngàn Jura thì chắc chắn, họ sẽ quay trở lại.
Thật ra, khi Ramiris nói rằng cô có thể tạo lối vào của mê cung ngay tại trung tâm của thành phố, tôi đã nghĩ về nó. Dĩ nhiên điều đó sẽ thuận tiện hơn cho việc di chuyển.
Nhưng, tôi sớm nhận ra lợi ích của việc mở một thị trấn nhỏ dành riêng cho mạo hiểm giả, nhằm phục vụ việc buôn bán cũng như làm điểm dừng chân nếu họ ở lại đây lâu dài.
Như thế, các trang bị và những thứ tương tự có thể đem ra trao đổi.
Cứ nghĩ đến số tiền mà họ sẽ tiêu xài khiến tôi hạnh phúc vô bờ.
Nếu vậy, kể cả khi chúng tôi dự trữ trước đó, việc thiếu hụt những trang bị cũng như các mặc hàng khác có khả năng xảy ra.
Nếu mọi thứ diễn ra theo kế hoạch, tiếng tăm của Tempest sẽ được truyền tai nhau giữa các Mạo hiểm giả, từ đó lan rộng trên khắp bản đồ.
Hơn nữa, nó sẽ khiến cho thành phố của chúng tôi trở nên bận rộn và sôi động hơn.
Giải đấu có thể sẽ được tổ chức tối đa 2 lần một năm, nhưng có lẽ nên dành cho các hoạt động khác, chẳng hạn như diễn tập quân sự giữa các quốc gia đồng mình với Tempest, hoặc là cuộc tranh tài giữa các Mạo hiểm giả diễn ra trong đại mê cung.
Nếu vậy, các công trình sẽ được đưa vào sử dụng hết công suất. Và mê cung của tôi và Ramiris sẽ chắc chắn thu hút các lữ khách nhiều hơn nữa.
Thế rồi, những việc cần đã chuẩn bị xong, giờ chỉ còn một nhân tố cuối cùng, đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong kế hoạch, Veldora- The Storm Dragon
Anh ta đang ở phòng của tôi, dường như thành thói quen rồi hay sao ấy!!
「 Hey, Veldora, tôi có yêu cầu cần anh giúp đỡ đây.」
「 Hử? Không thấy ta đang bận à?」
Yeah,tôi thấy chứ, suốt ngày cứ ôm quyển manga miết, thế mà bảo mình không rãnh.
「 Vậy à...thế thì thôi vậy. Chỉ là, tôi định giao cho anh một công việc vô cùng thú vị thôi mà...Nếu anh bận thì chịu thôi. Chắc tôi phải nhờ Diablo rồi.」
Tôi nói và giả bộ cất bước rời đi
「 Hey, chờ đã. Dù là đang bận nhưng anh sẽ lắng nghe yêu cầu của chú. Có gì thì nói đi!」
Rồng cắn câu rồi. Dễ dụ quá đi. Cứ như dùng kẹo dụ trẻ em ấy. Mặc dù tên rồng ấy sống cả ngàn năm rồi.
「 Chuyện là, tôi và Ramiris có kế hoạch xây dựng nơi trú ngụ dành riêng cho cậu đó và cô ta đang tạo ra nó ngay lúc chúng ta nói chuyện đây.」
「 Chú nói gì thế?! Thật à? Nhưng nếu vậy thì chú muốn nhờ anh chuyện gì?」
Dù cậu ta có thật lòng hứng thú với nó hay không, gương mặt của nghiêm túc của Veldora đã thể hiện điều đó.
Thật là...quá ư là dễ.
Thế rồi, tôi nói cho Veldora biết về kế hoạch xoay quanh việc xây dựng mê cung.
「 Chuyện là, chúng ta cần một vị vua cai trị dungeon. Ramiris sẽ chịu trách nhiệm giám sát nó. Và ở tầng 100, chúng ta sẽ tạo một lối vào dẫn đến mê cung của các tinh linh. Vì thế cần có một Thủ vệ mạnh nhất để bảo vệ cánh cổng này. 」
「 Hiểu rồi, vậy chú muốn anh trông coi nó」
「 Chính xác. Và khi cậu ở trong mê cung, cứ thoải mái toả haki của mình đi.」
「 Thật sao? Vậy có ổn không đó?」
「 Ổn mà」
Tôi gật đầu.
Thật ra, tôi không quan tâm đến các Thủ vệ khác, cái tôi cần chính là aura của Veldora.
Nếu anh ta giải phóng nó ở đây, với mật độ cực cao, sẽ không có con người nào có thể tồn tại được.
Nhưng nếu Veldora kìm hãm nó quá lâu, đến khi giải phóng sẽ tạo ra một vụ nổ hoành tráng như lần trước.
Điều đó khiến chúng tôi phải tìm ra một nơi để Veldora giải quyết vấn đề của mình. Hang động phong ấn Veldora lúc trước không thể hoàn toàn chế ngự aura của cậu ta.
Thế nên tôi đã tạo ra mê cung 100 tầng, nằm sâu trong lòng đất, để cậu ta tự do giải phóng khí của mình.
Nhưng mục đích thực sự...
Một khi mật độ ma thuật tăng cao, monster sẽ tự nhiên sinh ra.
Và ở tầng càng sâu thì mật độ càng cao, do đó những quái vật sẽ mạnh dần lên theo số tầng.
Hang động, nơi mà Veldora bị phong ấn còn xuất hiện cả Tempest Serpents ( Cự xà) một monster hạng A-
Nếu vậy, thật khó để tưởng tượng được những quái vật kinh khủng nào sẽ được sinh ra từ aura của Veldora đây.
Có khi một loài slime mới sẽ được sinh ra chăng?!
Thế nên, Veldora giải phóng aura của cậu ta chỉ có lợi cho chúng ta mà thôi.
Nhất tiễn hạ song điêu..
「 ...Và một khi mạo hiểm giả xuất hiện, ta sẽ ...
『 Kuahahaha, các ngươi đã phải đi một chặng đường dài! Tốt lắm! Lại đây nào, ta sẽ thiết đãi các ngươi, lũ sâu bọ! 』
Hoặc là
『 Kuahahaha, các ngươi chạy đi đâu. Kiếp số của các ngươi đã tận. Không ai có thể thoát khỏi cơn thịnh nộ của Storm Dragon!!! 』
Và rồi ta sẽ gϊếŧ sạch bọn chúng, thấy sao hả? 」
Veldora phấn khích nói.
Well, vậy cũng tốt. Tôi gật đầu.
「 Hơn nữa, cậu sẽ có cơ hội đối đầu với cả một đoàn mạo hiểm giả luôn đấy, như trò chơi giả lập thực tế vậy. Thấy thế nào hả? Thú vị chứ?」
Veldora đứng dậy, bỏ tập manga đang đọc dở vào túi và đối mặt với tôi.
「 Đúng như mong đợi, Rimuru. Anh lúc nào cũng biết chắc rằng chú sẽ có thể làm những điều tuyệt vời mà.」
Anh ta nói và bắt tay tôi.
Ơn trời, cho con làm bạn với tên ngốc.
Và như thế, tôi đã thành công ( cực khổ??) tuyển mộ Veldora.
Ngày hôm sau.
Tôi và Veldora tới gặp Ramiris.
Đúng như cô đã hứa, mê cung đã được hoàn tất.
「 Yo, Ramiris, khoẻ không đằng ấy?」
「 Ah, master! Cũng đã lâu rồi. Em vẫn khoẻ re à!!」
Ahh, hai tên này, luôn thân thiện với nhau.
Sau khi chào hỏi nhau. Ramiris ngồi lên vai của Veldora và cuộc trao đổi về kế hoạch bắt đầu.
Như tôi muốn, mê cung được tạo ra bởi một số lượng vô cùng lớn khối lập phương.
Do đó, cứ vài ngày, chúng tôi có thể thay đổi được kết cấu của nó.
Và cứ mỗi 10 tầng, chúng tôi sẽ thiết lập điểm save.
Khi đến được điểm này, lần tới khi bạn vào mê cung, bạn sẽ tiếp tục tại điểm đã save của mình.
Để đạt được điều đó, chúng tôi đã quyết định cấp giấy phép cho các mạo hiểm giả để sử dụng những vòng tròn dịch chuyển bằng ma thuật. Với mục đích dịch chuyển họ đến điểm save trong mê cung.
Việc bán bản đồ cũng không khả thi, vì kết cấu của mê cung sẽ thay đổi liên tục, nên việc tạo ra nó cũng vô ích.
Và đừng quên món trang bị quan trọng nhất.
Bùa hộ thân được tạo ra bởi kỹ năng của Ramiris 『Labyrinth Creation』
Chỉ dùng được một lần duy nhất.
Nếu bất cứ cái chết nào diễn ra trong mê cung, người chơi sẽ được đưa trở lên mặt đất.
Từ chối tử thần, nó sẽ kích hoạt 10 giây sau khi cái chết đã được xác nhận.
Có thể nói nó như phao cứu sinh vậy. Và tất nhiên nó sẽ được bán ở cổng vào của mê cung.
Có mua nó hay không là tuỳ vào họ. Nhưng nếu họ không mua và tử trận....thì đừng có đổ lỗi cho ai khác.
Và về giá của nó, chúng tôi sẽ quyết định sau.
Hiện tại, mọi thứ đã xong xuôi.
Hy vọng rằng, mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp
Dù còn nhiều thứ nữa cần phải làm, nhưng tạm thời cứ để đấy đã.
Chúng tôi nhìn nhau, rồi phá ra cười như là những nhân vật phản diện vậy.