Hinata trở lại sau cuộc tấn công Tempest - sau này được gọi với cái tên "Cuộc nổi loạn của chỉ huy thánh kỵ sĩ" - hoàn toàn thảm bại.
Không hề xin lỗi hay giải thích, Hinata từ chức lãnh đạo quân đội Đế quốc và cắt đứt toàn bộ liên hệ với Thánh Quốc Ruberion.
Như vậy, dù có là người đại diện của Đế quốc, Thất Tinh Hiền Giả cũng không thể trừng phạt cô. Vì thế, họ quyết định chỉ tiếp tục quan sát tình hình.
Nhà thờ của Thánh giáo Phương Tây, tất nhiên, không thể bỏ qua chuyện này.
Cô tự ý rời đi và thậm chí còn thảm bại. Bản thân thất bại trước ma vật đã là vấn đề, vậy mà cô vẫn dám sống mà quay về. Và đã thế còn xác nhận những người còn lại vẫn còn sống và đang an toàn ở Tempest.
Nói cách khác, họ đi với tư cách là sát thủ nhưng lại thua một cách đường đường chính chính. Tội này không phải dễ mà tha được. Trên thực tế, nếu họ chết cả, Nhà Thờ có thể đổ cho bản tính quỷ quyệt, tàn ác và vô nhân tính của ma vật, và...
Với Nhà Thờ mà nói, đây đúng là hậu quả tệ nhất.
Dù thế, Nicholas cũng rất hạnh phúc khi Hinata trở về.
Nhưng đó lại là chuyện khác. Vấn đề vẫn còn đó.
Vì vậy, Hinata nói với Nicholas, người đang ôm lấy đầu cô
「Cứ nói là do em tự tiện hành động là được. Lừa các Kỵ sĩ và đi mà không được Nhà Thờ cho phép.
Dù việc đó sẽ đi ngược lại với giáo điều của Nhà Thờ rằng tất cả ma vật đều là quái vật nhưng ít nhất mọi việc cũng không hoàn toàn đổ bể.
Sau cùng thì, những kẻ yếu ớt cần sự trở che của Nhà Thờ.
Ta không thể để mất một tổ chức sẵn sàng dang tay cho kẻ yếu được, giờ được chưa?」
Không một giây chần chừ, cô đề nghị với Nicholas. Vẫn như trước, như không liên quan đến mình, cô đơn giản chỉ là đưa ra kết luận logic nhất mà thôi.
Nếu cần thiết, chỉ việc bỏ một người để cứu tất cả - hoàn toàn là quyết định thực tế.
Kể cả người đó có là cô thì cũng chẳng cần do dự.
Dù thế, cô cũng có vẻ đã thay đổi chút ít: Trong mắt cô không còn sự cuồng tín mù quáng nữa.
Trên gương mặt cô giờ là một nụ cười với sự nhân hậu gần như là thần thánh.
Và Nicholas không thể từ chối đề nghị này.
Dù trên mặt là vẻ nhân hậu từ sâu trong tim nhưng điều đó cũng không thể thay đổi được bản năng của cô.
Đề nghị của Hinata đã được xem xét kĩ lưỡng và Nhà Thờ sẽ chỉ phải chịu tổn hại ở mức thấp nhất. Nicholas hiểu điều này quá rõ.
「Hinata, người có chút khác trước rồi...?」
「Vậy sao? Em cũng chả hiểu nổi mình nữa, giờ được không? Nhưng em nghĩ mình đã quá vội vàng. Vì muốn cứu người bằng chính đôi tay này mà em đã nghĩ vậy. Em không nghĩ việc bỏ đi thiểu số để cứu đa số là sai. Em có thể tự tin mà nói mình đã đấu tranh cho niềm tin của mình. Nhưng... Em cũng biết muốn cứu mọi người là không sai. Có lẽ em đã quá tập trung vào toàn cục mà quên mất đi những thứ quan trọng. Em không muốn chỉ cứu lấy số đông-Em muốn cứu tất cả mọi người. Cứ cười đi nếu ngài cho như vậy là bất khả thi. Em chỉ muốn ngắm nhìn thế giới này bằng chính đôi mắt này và chọn lấy con đường mình thực sự tin.」 「Đó là điều mà Chúa Quỷ đó nói với người sao?」
「Không, không hẳn là thế. Một nhà giáo đáng kính đã khuyên răn em như vậy, và em đã nhận thức được sự tồn tại của một chúa quỷ.」
「Nhận thức được... một Chúa Quỷ?」
「Đúng vậy. Không phải hoàn toàn là cái ác. Chỉ là một linh hồn nữa sống cho bản thân mình」
「Thế là... vậy thì, tôi sẽ tin vào người, Hinata-sama. Và cả Chúa Quỷ mà người tin tưởng」
Với Nicholas, Hinata là tất cả.
Dù cô có thất bại, anh ta cũng không phàn nàn gì được nếu cô sống sót trở về.
Nếu Đế quốc muốn trừng phạt cô ấy thì anh ta cũng sẽ dùng Thánh giáo Phương Tây để bảo vệ cô.
Tuy vậy, lần này lại không cần thiết vì chính Hinata đã tự mình quyết định từ bỏ vị trí.
Và tự giàn xếp vụ việc "Cuộc nổi loạn của chỉ huy thánh kỵ sĩ" Hinata sẽ trở thành một mạo hiểm giả lang bạt nay đây mai đó.
Người đem đến hi vọng cho kẻ yếu-một Anh Hùng.
Người kỵ sĩ sống vì những giáo điều đã chết, giờ đây người sống vì hi vọng của con nười được khai sinh. Nicholas cũng hiểu điều này.
Vì vậy, anh ta không phản đối hành động của cô. Nhưng sau này, điều đó sẽ làm anh phải hối hận.
Hinata sau đó tập hợp các Thánh Kỵ sĩ và các Huyết Ảnh thông báo việc từ chức của minh.
Các Thánh Kỵ sĩ đều hiểu nhưng các Huyết Ảnh lại phản đối.
「Hinata-sama đã thối nát rồi! Cô ta đã trở nên yếu đuối vì thất bại đó. Có khi Chúa Quỷ đó đã mê hoặc cô ta rồi. Chúng ta phải làm cho cô ta sáng mắt ra!」
Và các Huyết ảnh còn nói hàng đống thứ làm phiền Hinata nữa.
「Trong trường hợp đó, quốc gia Chúa Quỷ đó tạo ra đã xây dựng một dungeon. Nếu qua được nó thì sẽ được gặp trực tiếp Chúa Quỷ.
Vậy nếu ngươi muốn cho ta "sáng mắt ra" thì đi thử đi」
Hinata nói, các Huyết Ảnh như nhận được lệnh, lập tức khởi hành.
「Vậy có ổn không?」
Nicholas hỏi
「Có lẽ. Không ai chết trong dungeon hết.
Chúa Quỷ đó chỉ làm nó để giải trí thôi.
Nhưng đó sẽ là cơ hội tốt để chúng rèn luyện.
Có thể chúng sẽ phát điên nhưng cũng để rèn lại tinh thần cho chúng」
Cô nói mà không cần nghĩ
Đối mặt với Chúa Quỷ qRimuru một lần trước đây đã làm cô tin tưởng cậu ta đôi chút.
Và Arnaud đang ở đó và có liên hệ đủ nhiều để cô đưa ra được ước đoán của riêng mình.
Cô cũng có một ý tưởng khá hay về cách vượt qua dungeon.
Bên cạnh đó, có lẽ chỉ mình Hinata làm được còn với các Huyết Ảnh thì không thể vượt qua dungeon nổi.
Khát máu và cuồng tín, mê cung sẽ phá hủy tinh thần chúng
Ngươi sẽ thách thức địa ngục đó hết lần này đến lần khác, cho đến khi linh hồn ngươi vỡ vụn.
Đúng như Hinata nói, đó là nơi để những kẻ thiếu ý chí đó rèn luyện.
Và những Huyết Ảnh còn lại trở về Thánh Quốc Ruberion.
Vì đằng nào bọn họ cũng thuộc vể Đế quốc nên họ chỉ trung thành với Đế quốc mà thôi.
Khi thấy lại những kẻ đó
「Ai mà biết được chứ...」
Hinata than thở.
Chúng sặc mùi máu tươi.
Cô đã để ý chúng trong một lần báo cáo ở Đế quốc.
Cô kết luận rằng chuyến đi tới dungeon là do chúng hành động máy móc của chúng.
Nhưng hiện tại,
Bản thân việc biện hộ cho mình trước Thất Tinh Hiền Giả đã là thách thức lắm rồi.
Nếu cố mà đối đầu thì ai biết cô thắng hay thua? Vấn đề là, cô nhận thấy ma lực họ tỏa ra không phải của con người.
(Đó là do sự phát triển của "Quả trứng anh hùng" khiến cô cảm nhận được điều đó nhưng lúc này thì cô chưa biết.)
Cô đã hiểu rằng việc quá tập trung vào toàn cảnh làm cô không nhận ra được sự thật hiển nhiên đến vậy.
Vậy nên dù cô không sai nhưng cũng chẳng đúng. Và sai lầm này đã ảnh hưởng tới sự phát triển của cô.
Thánh Quốc Ruberion chỉ là vỏ bọc.
Thực sự thì thành phố này chịu sự thao túng của bởi một ma vật mạnh mẽ cấp Chúa Quỷ.
Một thành phố của ma vật nơi mà suy nghĩ của con người bị thao túng.
Không phải kiểu tẩy não mà do cách giáo dục ở Đế quốc nên gần như là bất khả thi.
Đúng là những đối thủ đáng sợ, Hinata nghĩ.
Về điều này, Hinata không thể hướng mũi kiếm về họ được.
Một ma vật không muốn công nhận các ma vật khác? Không, không thể đơn thuần chỉ là không muốn công nhận được, mà do sự thù địch chăng?
Dù sao thì, một kẻ thù ẩn mình sau lớp vỏ nhân nghĩa thì nguy hiểm hơn nhiều so với kẻ đứng ngoài sáng.
Nếu là trước đây, Hinata sẽ lao đến mà thách đấu chúng nhưng giờ cô đã biết suy nghĩ kĩ lưỡng hơn về hành động của mình.
Vì cô muốn nghĩ được thấu đáo hơn và sâu sắc hơn.
Không chỉ chọn con đường ít trắc trở nhất mà còn tính đến cả những hậu quả lâu dài nhất.
Vậy nên không hẳn là cô đã thua.
Hinata rời Thánh giáo phương Tây.
Nicholas và các kỵ sĩ theo sau tiễn cô.
Cô đề nghị anh đưa phó đội trưởng Leonard lên làm Đội trưởng và Arnaud giữ nguyên chức vụ phó đội trưởng của mình.
「Tôi xin tuân lệnh. Tôi sẽ không chậm trễ mà làm như người đã nói.
Tuy nhiên, Hinata-sama, đây mãi là ngôi nhà của người.
Xin hãy trở về bất cứ khi nào. Chúng tôi sẽ đợi người」
Trước những lời của Nicholas, các kỵ sĩ cúi đầu.
Kể cả giờ đây, khi nhớ về lúc ấy, những lời đó vẫn sưởi ấm trái tim cô.
Dù cô sống bằng cách rũ bỏ những thứ cô không cần đến nhưng thực sự cô đã có những người đồng chí đáng kính.
Vì lợi ích của họ, cô không nên lưu lại đây thêm nữa.
Nhưng,
「Cậu sẽ ổn chứ?」
Không quay đầu lại, cô hỏi một trong những người đang theo sau cô.
「Không vấn đề. Tinh thần tôi đã vụn nát vài lần trong trận đấu đó rồi.
Con sói (Ranga) đó, quả thật...
Cạnh đó, sau buổi tiệc đó, tôi đã biết là đầu óc mình thiển cận đến mức nào.
Xin hãy cho tôi theo cùng. Ngoài ra,
Thánh giáo phương Tây cần nhân lực, thế nên họ sẽ không cử ai làm hộ vệ cho ngài được.
Dù tôi là một hộ vệ tồi nhưng xin hãy cho tôi làm việc đó!
Chắc chắn chúng ta sẽ gặp những ma vật như con sói đó nữa!」
「Cứ làm gì cậu muốn. Cậu thất thường quá.
Nhưng cảm ơn...
Ah! Nhưng tôi bảo cậu làm gì cậu muốn không có nghĩa là cậu được tự do leo lên giường với tôi nhé. Tôi không cho phép đâu.」
「Wha! Ngài nghĩ tôi là ai?!
Tôi không bao giờ dám động tới Hinata-sama!
Ngoài ra, tôi sẽ bị Giáo Hoàng Nicholas đóng đinh lên mất」
"Người đó không biết cách nương tay đâu, ông ta gϊếŧ tôi mất!"
Và hàng đống câu nữa Fritz lầm bầm làm bật ra một nụ cười nhẹ trên mặt Hinata.
Fritz nhìn thấy nụ cười đó và ngay lập tức nín luôn.
Tệ thật, cậu nghĩ, thật tình... Trong thoáng chốc, mình tưởng như muốn chết đi luôn ấy.
Ớn lạnh, Fritz xua đi những suy nghĩ đó.
Xinh đẹp nhưng thiếu nhân tính. Mang sức mạnh tuyệt đối nhưng lại thiếu nữ tính.
Vậy nên với những người khác, Fritz không ngoại lệ cũng không xem cô là người khác giới.
Nhưng nụ cười đó đã thổi bay tất cả những định kiến đó.
Tệ thật, cậu nghĩ, không hề nghĩ chủ đề này lại có tác dụng phụ như thế này... Nếu những người khác mà biết được, mình sẽ lại có thêm tình địch!
Đã bình tĩnh hơn một chút, Fritz cố điều chỉnh cảm xúc của mình.
Ổn rồi, không sao cả. Cậu ổn định trái tim đang loạn nhịp của mình và tự hướng bản thân về cách suy nghĩ thông thường của mình.
Hoàn toàn không để ý tới sự rằn vặt của cậu, Hinata đeo kính vào, nghiêng đầu vào vai cậu và nhìn lên.
Và với một nự cười yếu ớt, cô nói
「Ừm, Cậu sẽ chăm lo cho tôi chứ, Fritz?」
(Đù, không để ý mà thả thính như thật ấy nhờ)
Và đó là giọt nước tràn ly.
(Giáo Hoàng Nicholas, tôi xin lỗi, đến mùa tự do sắn bắn rồi!)
Từ lúc này, Fritz quyết định không đối xử với cô như đội trưởng nữa mà như một người phụ nữ cậu cần bảo vệ.
Và cảm xúc của cậu không còn là lòng trung thành mà là mong ước chân thành muốn theo cô.
Thế là chuyến đi của họ bắt đầu.
Hinata luôn canh cánh trong lòng về năm đứa trẻ mà Rimuru nhắc đến.
Đến gần Kagurazaka Yuuki rất nguy hiểm nhưng cô đã có thiết bị chống điều khiển tâm trí rồi và cô không hề định mạo hiểm.
Cô chỉ muốn đánh giá tình hình và sẽ cứu lũ trẻ nếu có thể.
Liên hệ giữa Yuuki và Chúa tể Hỗn loạn Gazalim cũng là một mối ngại nhưng cô muốn tránh mọi tiếp xúc với cậu ta.
Cô không nghĩ mình sẽ thua nhưng Shizu-san đã bảo cô hứa tránh xa cậu ta ra và cô cũng muốn giữ lời hứa của mình.
Nhưng, Chúa tể Hỗn loạn Gazalim.
Nếu hắn ta đang thao túng Yuuki... Cô sẽ không cho phép mình để yên chuyện đó.
Bị điều khiển hơn mười năm ròng là điều mà cô không thể tha thứ được.
Trong trí nhớ của cô, Yuuki là một cậu bé với nụ cười thật tươi.
(Mình phải xác nhận đó có phải nụ cười chân thành không và phải cứu lũ trẻ đó)
Còn nước còn tát. Vì vậy, Hinata quyết định hành động.
Cô tiến về Vương Quốc Ingrasia.
Thành phố đã bị tẩy não bởi Yuuki, hay có lẽ bởi Gazalim.
Di chuyển bằng vòng tròn ma pháp sẽ rút dây động rừng, có thể sẽ có gián điệp, vì thế cô sẽ tự đi đến đó.
Và tại nơi chân trời lại có những biến động mới...