Thái Cổ Thần Vương

Chương 591: - Khí khái (1)



Đôi mắt đẹp của Lâm Tiên Nhi nhìn tình hình chiến đấu trong bảo tháp không hề nháy một cái, mặc dù tâm tình của nàng lúc này không có cách nào tránh khỏi rung động.

Mặc dù trước đây Tần Vấn Thiên đánh chết Diệp Không Phàm nên có danh tiếng không nhỏ, nhưng nếu so với thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực thì hắn cũng chỉ là nhân vật mới xuất hiện mà thôi, Lâm Tiên Nhi thừa nhận thiên phú và tiềm lực của Tần Vấn Thiên, nhưng không so sánh hắn với những nhân kiệt thiên kiêu kia, cho đến khi hắn dùng một kích diệt Độc Tử Hạt và Thái Yêu Giáo Thánh tử.

Lúc này lại thấy trống trận trên người hắn, Lâm Tiên Nhi cảm thán trong lòng, nơi được xưng là nơi chôn xương thiên kiêu Tiên Võ Giới sao không phải là nơi thức tỉnh thiên kiêu chứ, thiên tài chân chính sẽ không bị vùi dập dễ như vậy được, thanh niên tuấn tú này, giống như đang lột xác trong Tiên Võ Giới vậy, có khả năng đánh bại tất cả thiên kiêu chi tử xung quanh.

Thậm chí, hắn còn chiếm được Tiên Võ Giới Thần binh.

Nàng đương nhiên biết trong Tiên Võ Giới đều mang đến những thần binh không thể sử dụng chứ, chỉ có Tiên Võ Giới Thần binh mới có thể làm được, có lẽ Tiên Võ Giới Thần binh không cường đại bằng vài thiên kiêu được trưởng bối ban cho Thần binh lợi hại, nhưng Tiên Võ Giới Thần binh ở trong Tiên Võ Giới lại có khả năng phóng đại đến mức tận cùng.

Thí dụ như nàng và Lâu Băng Vũ tranh phong, dưới tình huống thực lực hai người không chênh lệch bao nhiêu, Lâu Băng Vũ tế xuất Tiên Võ Giới Thần binh, có thể tuyệt đối tư thái áp chế nàng, thậm chí tru diệt.

Hơn nữa, nếu Lâu Băng Vũ đủ cường đại, lại mượn lực lượng Tiên Võ Giới Thần binh, cũng đủ để nàng quét ngang tất cả thiên kiêu, thậm chí ở trong Tiên Võ Giới đạt đến độ cao một trong tám người mạnh nhất.

Mặt khác Lâm Tiên Nhi còn biết rõ, người có khả năng thu được Tiên Võ Giới Thần binh vô cùng thưa thớt, phượng mao lân giác, vì vậy ở bên ngoài có nhiều người phỏng đoán, Tiên Võ Giới Thần binh có khả năng trưởng thành theo Võ Mệnh tu sĩ, thậm chí có thể cải biến tư chất khiến người ta lột xác, Diệp Quốc Nhân Hoàng năm đó chính là một ví dụ rất tốt, Diệp Thanh Vân lúc trước không lộ ra trước mắt người đời không phải là sau khi đi đến Tiên Võ Giới mới lộ ra tài hoa sao?

Đây cũng là ví dụ rõ ràng nhất ngoại giới người có khả năng tìm được, nhưng sự thực ra sao, chỉ sợ chỉ có mình Diệp Thanh Vân biết, Tần Vấn Thiên có thể chính tai nghe được Nhân Hoàng đến quá trình quật khởi của hắn, sao có thể khái quát một câu là nhờ thần binh được, đúng là cười nhạo những kẻ muốn cướp thần binh.

Nhưng bất kể như thế nào, lúc này Tần Vấn đã chiếm được Tiên Võ Giới Thần binh, này cũng đủ để cho Lâm Tiên Nhi kinh thán vì hắn.

Đương nhiên, để cho Lâm Tiên Nhi kinh ngạc còn có bóng người lạnh lùng kia, dù có bị đánh trúng liên tục phun ra máu tươi, nhưng người kia vẫn cao ngạo xinh đẹp, có khí khái thà gãy không cong, lại xuất hiện trên người một cô nương, sao có thể không cảm thán được.

Lâm Tiên Nhi thấy Lâu Băng Vũ bị Tần Vấn Thiên đánh cho không ngừng hộc máu thì lại có chút không đành lòng, sinh lòng trắc ẩn, nàng bắt đầu thưởng thức vị mĩ nữ cao ngạo trẻ tuổi kia, nữ đệ tử Mai Sơn Kiếm Chủ thích nhất, đúng là không tầm thường, hi vọng nha đầu kia không bị lão yêu bà Mai Sơn Kiếm Chủ dạy hư mới được, đương nhiên, quan trọng là Tần Vấn Thiên không lạt thủ tồi hoa, phá hủy gốc 'Ngạo tuyết hàn mai' ở nơi này.


Lâm Tiên Nhi lộ ra nụ cười hiền hòa, chẳng biết tại sao, nàng lại tin tưởng Tần Vấn Thiên, hắn không tuyệt tình như vậy, suy cho cùng đây chính là một cô nương xinh đẹp nũng nịu, mặc dù hơi lạnh lùng một xíu, nhưng vẫn không che dấu được khí chất thoát tục của nàng, khuôn mặt xinh đẹp không cần son phấn.

Khi Lâm Tiên Nhi thấy tay Tần Vấn Thiên cầm Phương Thiên Họa Kích chỉ vào yết hầu của Băng Vũ, lòng của nàng cũng hơi hơi căng thẳng, ánh mắt sáng quắc nhìn mũi kích Phương Thiên Họa Kích.

Trên bảo tháp, Tần Vấn Thiên nhìn Lâu Băng Vũ, trong lòng cũng có chút động dung, đây là một nữ nhân thà gãy không cong, hắn có ấn tượng đầu tiên đối với Lâu Băng Vũ cũng không hề tốt đẹp gì, nguyên nhân là bởi vì Mai Sơn Kiếm Chủ, nhưng từ lúc giao thủ, hắn dường như thấy được nhiều thứ hơn, nữ nhân trước mắt, càng cứng cỏi xuất chúng hơn nhiều thiên kiêu khác.

- Cần gì phải như vậy, ngươi hoàn toàn có cơ hội từ bỏ chiến cuộc.

Tần Vấn Thiên nhìn khuôn mặt lạnh lùng trước mắt có chút kinh hãi.

Lâu Băng Vũ dường như không nghe được lời của hắn, tim của nàng có chút đau đớn, rất khó chịu.

Nàng là cô nhi, từ lúc còn rất nhỏ nàng đã theo sư tôn Mai Sơn Kiếm Chủ, Mai Sơn Kiếm Chủ không chỉ là sư tôn của nàng, mà còn là cha mẹ nàng tôn kính, mặc dù người kia rất nghiêm khắc, nàng biết Mai Sơn Kiếm Chủ một lòng muốn vượt qua người nam nhân kia, nếu bản thân không thể hơn hắn, ít nhất cũng phải cho đệ tử mình vượt qua, nên hi vọng của Mai Sơn Kiếm Chủ đã rơi vào trên người của nàng.

Lâu Băng Vũ cực kỳ ưu tú, Mai Sơn Kiếm Chủ từng nói, ở trong Trượng Kiếm Tông Thiên Cương, ngoại trừ Quý Phi Tuyết, không có người nào có khả năng so với Lâu Băng Vũ, mặc dù rất nhiều người không phục, nhưng Lâu Băng Vũ biểu hiện kiệt xuất ở Trượng Kiếm Tông đã khiến người khác thừa nhận lời nói của Mai Sơn Kiếm Chủ, nàng tuổi còn trẻ đã giống nhu ngôi sao chói mắt, đuổi theo bước chân của Quý Phi Tuyết.

Vậy mà hôm nay, nàng còn chưa đến trước mặt Quý Phi Tuyết, tranh phong cùng tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, đã bại trong tay thanh niên trước mắt, hơn nữa người này cũng giống như nàng, đều là đệ tử Trượng Kiếm Tông, càng châm chọc là, sư tôn từng tranh đoạt người trước mắt nghĩa phụ, nhưng nàng vẫn thua trong tay đối phương.

Lâu Băng Vũ có cảm giác mình không còn mặt mũi nhìn sư tôn nữa, khi nàng ra khỏi Tiên Võ Giới, Mai Sơn Kiếm Chủ sẽ thất vọng đến nhường nào.

Tần Vấn Thiên thấy trong ánh mắt Lâu Băng Vũ hiện lên một tia tuyệt vọng vọng giãy dụa, lông mày của hắn hơi nhíu, cô gái trước mắt đã không sợ hãi cái chết, vậy điều gì đã làm nàng tuyệt vọng? Đôi mắt đẹp của Lâm Tiên Nhi nhìn tình hình chiến đấu trong bảo tháp không hề nháy một cái, mặc dù tâm tình của nàng lúc này không có cách nào tránh khỏi rung động.

Mặc dù trước đây Tần Vấn Thiên đánh chết Diệp Không Phàm nên có danh tiếng không nhỏ, nhưng nếu so với thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực thì hắn cũng chỉ là nhân vật mới xuất hiện mà thôi, Lâm Tiên Nhi thừa nhận thiên phú và tiềm lực của Tần Vấn Thiên, nhưng không so sánh hắn với những nhân kiệt thiên kiêu kia, cho đến khi hắn dùng một kích diệt Độc Tử Hạt và Thái Yêu Giáo Thánh tử.

Lúc này lại thấy trống trận trên người hắn, Lâm Tiên Nhi cảm thán trong lòng, nơi được xưng là nơi chôn xương thiên kiêu Tiên Võ Giới sao không phải là nơi thức tỉnh thiên kiêu chứ, thiên tài chân chính sẽ không bị vùi dập dễ như vậy được, thanh niên tuấn tú này, giống như đang lột xác trong Tiên Võ Giới vậy, có khả năng đánh bại tất cả thiên kiêu chi tử xung quanh.

Thậm chí, hắn còn chiếm được Tiên Võ Giới Thần binh.

Nàng đương nhiên biết trong Tiên Võ Giới đều mang đến những thần binh không thể sử dụng chứ, chỉ có Tiên Võ Giới Thần binh mới có thể làm được, có lẽ Tiên Võ Giới Thần binh không cường đại bằng vài thiên kiêu được trưởng bối ban cho Thần binh lợi hại, nhưng Tiên Võ Giới Thần binh ở trong Tiên Võ Giới lại có khả năng phóng đại đến mức tận cùng.

Thí dụ như nàng và Lâu Băng Vũ tranh phong, dưới tình huống thực lực hai người không chênh lệch bao nhiêu, Lâu Băng Vũ tế xuất Tiên Võ Giới Thần binh, có thể tuyệt đối tư thái áp chế nàng, thậm chí tru diệt.

Hơn nữa, nếu Lâu Băng Vũ đủ cường đại, lại mượn lực lượng Tiên Võ Giới Thần binh, cũng đủ để nàng quét ngang tất cả thiên kiêu, thậm chí ở trong Tiên Võ Giới đạt đến độ cao một trong tám người mạnh nhất.

Mặt khác Lâm Tiên Nhi còn biết rõ, người có khả năng thu được Tiên Võ Giới Thần binh vô cùng thưa thớt, phượng mao lân giác, vì vậy ở bên ngoài có nhiều người phỏng đoán, Tiên Võ Giới Thần binh có khả năng trưởng thành theo Võ Mệnh tu sĩ, thậm chí có thể cải biến tư chất khiến người ta lột xác, Diệp Quốc Nhân Hoàng năm đó chính là một ví dụ rất tốt, Diệp Thanh Vân lúc trước không lộ ra trước mắt người đời không phải là sau khi đi đến Tiên Võ Giới mới lộ ra tài hoa sao?

Đây cũng là ví dụ rõ ràng nhất ngoại giới người có khả năng tìm được, nhưng sự thực ra sao, chỉ sợ chỉ có mình Diệp Thanh Vân biết, Tần Vấn Thiên có thể chính tai nghe được Nhân Hoàng đến quá trình quật khởi của hắn, sao có thể khái quát một câu là nhờ thần binh được, đúng là cười nhạo những kẻ muốn cướp thần binh.

Nhưng bất kể như thế nào, lúc này Tần Vấn đã chiếm được Tiên Võ Giới Thần binh, này cũng đủ để cho Lâm Tiên Nhi kinh thán vì hắn.

Đương nhiên, để cho Lâm Tiên Nhi kinh ngạc còn có bóng người lạnh lùng kia, dù có bị đánh trúng liên tục phun ra máu tươi, nhưng người kia vẫn cao ngạo xinh đẹp, có khí khái thà gãy không cong, lại xuất hiện trên người một cô nương, sao có thể không cảm thán được.

Lâm Tiên Nhi thấy Lâu Băng Vũ bị Tần Vấn Thiên đánh cho không ngừng hộc máu thì lại có chút không đành lòng, sinh lòng trắc ẩn, nàng bắt đầu thưởng thức vị mĩ nữ cao ngạo trẻ tuổi kia, nữ đệ tử Mai Sơn Kiếm Chủ thích nhất, đúng là không tầm thường, hi vọng nha đầu kia không bị lão yêu bà Mai Sơn Kiếm Chủ dạy hư mới được, đương nhiên, quan trọng là Tần Vấn Thiên không lạt thủ tồi hoa, phá hủy gốc 'Ngạo tuyết hàn mai' ở nơi này.

Lâm Tiên Nhi lộ ra nụ cười hiền hòa, chẳng biết tại sao, nàng lại tin tưởng Tần Vấn Thiên, hắn không tuyệt tình như vậy, suy cho cùng đây chính là một cô nương xinh đẹp nũng nịu, mặc dù hơi lạnh lùng một xíu, nhưng vẫn không che dấu được khí chất thoát tục của nàng, khuôn mặt xinh đẹp không cần son phấn.

Khi Lâm Tiên Nhi thấy tay Tần Vấn Thiên cầm Phương Thiên Họa Kích chỉ vào yết hầu của Băng Vũ, lòng của nàng cũng hơi hơi căng thẳng, ánh mắt sáng quắc nhìn mũi kích Phương Thiên Họa Kích.

Trên bảo tháp, Tần Vấn Thiên nhìn Lâu Băng Vũ, trong lòng cũng có chút động dung, đây là một nữ nhân thà gãy không cong, hắn có ấn tượng đầu tiên đối với Lâu Băng Vũ cũng không hề tốt đẹp gì, nguyên nhân là bởi vì Mai Sơn Kiếm Chủ, nhưng từ lúc giao thủ, hắn dường như thấy được nhiều thứ hơn, nữ nhân trước mắt, càng cứng cỏi xuất chúng hơn nhiều thiên kiêu khác.

- Cần gì phải như vậy, ngươi hoàn toàn có cơ hội từ bỏ chiến cuộc.

Tần Vấn Thiên nhìn khuôn mặt lạnh lùng trước mắt có chút kinh hãi.

Lâu Băng Vũ dường như không nghe được lời của hắn, tim của nàng có chút đau đớn, rất khó chịu.

Nàng là cô nhi, từ lúc còn rất nhỏ nàng đã theo sư tôn Mai Sơn Kiếm Chủ, Mai Sơn Kiếm Chủ không chỉ là sư tôn của nàng, mà còn là cha mẹ nàng tôn kính, mặc dù người kia rất nghiêm khắc, nàng biết Mai Sơn Kiếm Chủ một lòng muốn vượt qua người nam nhân kia, nếu bản thân không thể hơn hắn, ít nhất cũng phải cho đệ tử mình vượt qua, nên hi vọng của Mai Sơn Kiếm Chủ đã rơi vào trên người của nàng.

Lâu Băng Vũ cực kỳ ưu tú, Mai Sơn Kiếm Chủ từng nói, ở trong Trượng Kiếm Tông Thiên Cương, ngoại trừ Quý Phi Tuyết, không có người nào có khả năng so với Lâu Băng Vũ, mặc dù rất nhiều người không phục, nhưng Lâu Băng Vũ biểu hiện kiệt xuất ở Trượng Kiếm Tông đã khiến người khác thừa nhận lời nói của Mai Sơn Kiếm Chủ, nàng tuổi còn trẻ đã giống nhu ngôi sao chói mắt, đuổi theo bước chân của Quý Phi Tuyết.

Vậy mà hôm nay, nàng còn chưa đến trước mặt Quý Phi Tuyết, tranh phong cùng tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, đã bại trong tay thanh niên trước mắt, hơn nữa người này cũng giống như nàng, đều là đệ tử Trượng Kiếm Tông, càng châm chọc là, sư tôn từng tranh đoạt người trước mắt nghĩa phụ, nhưng nàng vẫn thua trong tay đối phương.

Lâu Băng Vũ có cảm giác mình không còn mặt mũi nhìn sư tôn nữa, khi nàng ra khỏi Tiên Võ Giới, Mai Sơn Kiếm Chủ sẽ thất vọng đến nhường nào.

Tần Vấn Thiên thấy trong ánh mắt Lâu Băng Vũ hiện lên một tia tuyệt vọng vọng giãy dụa, lông mày của hắn hơi nhíu, cô gái trước mắt đã không sợ hãi cái chết, vậy điều gì đã làm nàng tuyệt vọng?