Tiếng nói của hắn vừa dứt, rất nhanh liền có sứ giả Tiên Võ Giới bày tiệc rươu, hơn bảy mươi người ngồi trong bữa tiệc, ở trên chiếc bàn đá trước người bọn họ bày đủ rượu ngon món ngon.
- Đoàn Hàn, Tần sư đệ, Lâu sư muội, chúng ta ngồi cùng nhau.
Lâm Tiên Nhi cười ôn hòa nói, nàng đã đi tới, đôi mắt đẹp nhìn Tần Vấn Thiên. Nàng cũng muốn biết, Tần Vấn Thiên cùng Cố Lưu Phong và Hoa Thái Hư tranh phong, rốt cuộc có kết cục thế nào.
- Tiên tử nguyện ý, tất nhiên là vinh hạnh của chúng ta.
Quý Phi Tuyết cười gật đầu, năm người ngồi chung một chỗ. Kiêu Dương công chúa nhìn thoáng qua bên này, cũng ngồi cách bọn họ không xa.
Thần sắc của Đế Thí giống như dao sắc đâm về phía Tần Vấn Thiên bên này, sát ý lẫm liệt. Hắn hận không thể xông lên phía trước, lập tức tiêu diệt Tần Vấn Thiên ngay tại chỗ.
- Chư vị không cần khách khí, cũng không cần câu nệ, tùy ý ngồi xuống. Tiệc rượi này bảy ngày không dừng, có thể ăn được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, có thể uống được bao nhiêu thì uống bấy nhiêu.
Giới Chủ Võ Mục mỉm cười nói, mọi người gật đầu, có người đã bắt đầu uống rượu, dùng các món ăn ngon.
- Rượu này...
Một tiếng kêu kinh ngạc truyền ra, ánh mắt mọi người nhìn Lê Thiên vừa uống cạn một hớp rượu, chỉ thấy thời khắc này sắc mặt đối phương ửng đỏ, trong cơ thể lại có lực lượng gào thét, sắc mặt đỏ bừng.
- Thật mạnh.
Thốt ra hai chữ, Lê Thiên chỉ cảm thấy toàn thân dường như đang ở trong ngọn lửa thiêu đốt.
- Thức ăn này đều là bảo vật, so với đan dược thượng đẳng còn trân quý hơn, lại khiến cho cảm giác của ta đối với lực lượng ngôi sao cũng tạm thời được tăng cường.
Lại có người thán phục một tiếng, thần sắc của mọi người tức khắc trở nên ngưng trọng, nhìn rượu ngon món ngon trên bàn. Dường như, lúc này bọn họ mới ý thức được hàm ý bên trong giọng nói của Giới Chủ Võ Mục vừa rồi.
Bảy ngày, tiệc rượu không dừng, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, có thể uống được bao nhiêu thì uống bấy nhiêu.
- Ha ha, thoả thích dùng, thỏa thích uống, mấy thứ này đối với các ngươi đều là vật đại bổ.
Võ Mục cười to. Lâu Băng Vũ cũng nếm thử một hớp rượu, tức khắc mặt đỏ bừng, mỹ nhân kiều diễm băng sương ướt át. Thời khắc này, Lâu Băng Vũ lại đẹp đến mức khiến cho Quý Lưu Phong cùng với Đoàn Hàn đều trở nên thất thần.
Lâm Tiên Nhi cũng khẽ uống một ngụm, trên dung nhan tuyệt mỹ kia cũng nhuộm một rặng mây đỏ, hai vị mỹ nữ tuyệt sắc làm cho người bên cạnh không ngừng nhìn qua bên này.
- Tần công tử.
Lâm Tiên Nhi ôn hòa kêu lên. Tần Vấn Thiên nhìn về phía Lâm Tiên Nhi, đón ánh mắt như say lòng người. Tuy rằng Tần Vấn Thiên sớm quen nhìn mỹ nữ, vẫn cảm thấy trái tim run lên, Lâm Tiên Nhi được ca tụng là đệ nhất mỹ nữ của Hoàng Cực Thánh Vực, lúc này trên mặt hiện lên rặng mây đỏ, có phong thái ngượng ngùng, trên gương mặt lại mơ hồ có vài phần ôn nhu, lực sát thương tuyệt đối cường đại kinh người.
- Có thể lặng lẽ nói cho Tiên Nhi biết một tiếng về kết cục hay không?
Giọng nói ôn nhu của Lâm Tiên Nhi vang lên, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ngay lập tức có không ít ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên bên này. Đây cũng là điều bọn họ muốn biết. Mỹ nữ như Lâm Tiên Nhi muốn hỏi, bất luận kẻ nào cũng không thể cự tuyệt trả lời đi.
Tần Vấn Thiên sửng sốt một chút. Hắn vừa mới thưởng thức một ngụm rượu nhỏ, trong cơ thể cảm thấy nóng bỏng, lực lượng ngôi sao sôi trào, toàn thân nóng như lửa, lại thấy vẻ đẹp của Lâm Tiên Nhi, hắn nhất thời lại có chút thất thần.
Ánh mắt của Lâu Băng Vũ cũng nhìn hướng hắn, hình như có vài phần nóng bỏng, muốn biết kết cục.
Lắc lắc đầu, Tần Vấn Thiên cười khổ, thầm mắng mình định lực còn chưa đủ.
- Không cần tò mò. Xếp hạng cổ bia của Tiên Võ Giới, Tần Vấn Thiên sẽ đứng hàng thứ nhất.
Một giọng nói truyền đến, khiến trái tim của mọi người run rẩy mãnh liệt. Nếu như những người khác nói như thế, có lẽ mọi người còn có thể có hoài nghi. Nhưng người mở miệng này, không có người nào dám chất vấn tính chân thực trong lời nói của hắn. Bởi vì người nói chuyện chính là Cố Lưu Phong.
Tần Vấn Thiên lại đứng thứ hạng thứ nhất trong cổ bia Tiên Võ Giới!
Câu nói này của Cố Lưu Phong có phân lượng nặng bao nhiêu, trong lòng mọi người hiểu rõ. Không phải thứ ba, cũng không phải thứ hai, mà là thứ nhất.
Một người cũng không phải là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, một nhân vật được coi là nhân tài mới xuất hiện, đánh bại Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư, cướp đoạt vị trí thứ nhất.
Đoàn người chỉ cảm thấy trái tim nhảy lên kịch liệt, không có cách nào bình tĩnh nổi. Từ nay về sau, danh tiếng của Tần Vấn Thiên vang dội cùng tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, Hoàng Cực Thánh Vực đều biết tới.
Trái tim Quý Phi Tuyết run rẩy, hít sâu một cái, nhìn người thanh niên trước mắt, trong lòng không biết là tư vị gì.
Lâu Băng Vũ nhìn Tần Vấn Thiên. Trong nội tâm của nàng vốn luôn bình tĩnh, thời khắc này dường như có sóng to gió lớn dâng lên, khiến cho tim của nàng đập không thôi.
Ánh mắt của Lâm Tiên Nhi sáng quắc, vẫn nhìn Tần Vấn Thiên, đôi môi đỏ mọng dường như cũng thoáng hiện ra nụ cười chấn động lòng người. Nàng mị nhãn như tơ, nhìn người thanh niên trước mắt trước sau như một vẫn luôn bình tĩnh, thấp giọng nói:
- Thật muốn hôn ngươi một cái! Tiếng nói của hắn vừa dứt, rất nhanh liền có sứ giả Tiên Võ Giới bày tiệc rươu, hơn bảy mươi người ngồi trong bữa tiệc, ở trên chiếc bàn đá trước người bọn họ bày đủ rượu ngon món ngon.
- Đoàn Hàn, Tần sư đệ, Lâu sư muội, chúng ta ngồi cùng nhau.
Lâm Tiên Nhi cười ôn hòa nói, nàng đã đi tới, đôi mắt đẹp nhìn Tần Vấn Thiên. Nàng cũng muốn biết, Tần Vấn Thiên cùng Cố Lưu Phong và Hoa Thái Hư tranh phong, rốt cuộc có kết cục thế nào.
- Tiên tử nguyện ý, tất nhiên là vinh hạnh của chúng ta.
Quý Phi Tuyết cười gật đầu, năm người ngồi chung một chỗ. Kiêu Dương công chúa nhìn thoáng qua bên này, cũng ngồi cách bọn họ không xa.
Thần sắc của Đế Thí giống như dao sắc đâm về phía Tần Vấn Thiên bên này, sát ý lẫm liệt. Hắn hận không thể xông lên phía trước, lập tức tiêu diệt Tần Vấn Thiên ngay tại chỗ.
- Chư vị không cần khách khí, cũng không cần câu nệ, tùy ý ngồi xuống. Tiệc rượi này bảy ngày không dừng, có thể ăn được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, có thể uống được bao nhiêu thì uống bấy nhiêu.
Giới Chủ Võ Mục mỉm cười nói, mọi người gật đầu, có người đã bắt đầu uống rượu, dùng các món ăn ngon.
- Rượu này...
Một tiếng kêu kinh ngạc truyền ra, ánh mắt mọi người nhìn Lê Thiên vừa uống cạn một hớp rượu, chỉ thấy thời khắc này sắc mặt đối phương ửng đỏ, trong cơ thể lại có lực lượng gào thét, sắc mặt đỏ bừng.
- Thật mạnh.
Thốt ra hai chữ, Lê Thiên chỉ cảm thấy toàn thân dường như đang ở trong ngọn lửa thiêu đốt.
- Thức ăn này đều là bảo vật, so với đan dược thượng đẳng còn trân quý hơn, lại khiến cho cảm giác của ta đối với lực lượng ngôi sao cũng tạm thời được tăng cường.
Lại có người thán phục một tiếng, thần sắc của mọi người tức khắc trở nên ngưng trọng, nhìn rượu ngon món ngon trên bàn. Dường như, lúc này bọn họ mới ý thức được hàm ý bên trong giọng nói của Giới Chủ Võ Mục vừa rồi.
Bảy ngày, tiệc rượu không dừng, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, có thể uống được bao nhiêu thì uống bấy nhiêu.
- Ha ha, thoả thích dùng, thỏa thích uống, mấy thứ này đối với các ngươi đều là vật đại bổ.
Võ Mục cười to. Lâu Băng Vũ cũng nếm thử một hớp rượu, tức khắc mặt đỏ bừng, mỹ nhân kiều diễm băng sương ướt át. Thời khắc này, Lâu Băng Vũ lại đẹp đến mức khiến cho Quý Lưu Phong cùng với Đoàn Hàn đều trở nên thất thần.
Lâm Tiên Nhi cũng khẽ uống một ngụm, trên dung nhan tuyệt mỹ kia cũng nhuộm một rặng mây đỏ, hai vị mỹ nữ tuyệt sắc làm cho người bên cạnh không ngừng nhìn qua bên này.
- Tần công tử.
Lâm Tiên Nhi ôn hòa kêu lên. Tần Vấn Thiên nhìn về phía Lâm Tiên Nhi, đón ánh mắt như say lòng người. Tuy rằng Tần Vấn Thiên sớm quen nhìn mỹ nữ, vẫn cảm thấy trái tim run lên, Lâm Tiên Nhi được ca tụng là đệ nhất mỹ nữ của Hoàng Cực Thánh Vực, lúc này trên mặt hiện lên rặng mây đỏ, có phong thái ngượng ngùng, trên gương mặt lại mơ hồ có vài phần ôn nhu, lực sát thương tuyệt đối cường đại kinh người.
- Có thể lặng lẽ nói cho Tiên Nhi biết một tiếng về kết cục hay không?
Giọng nói ôn nhu của Lâm Tiên Nhi vang lên, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ngay lập tức có không ít ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên bên này. Đây cũng là điều bọn họ muốn biết. Mỹ nữ như Lâm Tiên Nhi muốn hỏi, bất luận kẻ nào cũng không thể cự tuyệt trả lời đi.
Tần Vấn Thiên sửng sốt một chút. Hắn vừa mới thưởng thức một ngụm rượu nhỏ, trong cơ thể cảm thấy nóng bỏng, lực lượng ngôi sao sôi trào, toàn thân nóng như lửa, lại thấy vẻ đẹp của Lâm Tiên Nhi, hắn nhất thời lại có chút thất thần.
Ánh mắt của Lâu Băng Vũ cũng nhìn hướng hắn, hình như có vài phần nóng bỏng, muốn biết kết cục.
Lắc lắc đầu, Tần Vấn Thiên cười khổ, thầm mắng mình định lực còn chưa đủ.
- Không cần tò mò. Xếp hạng cổ bia của Tiên Võ Giới, Tần Vấn Thiên sẽ đứng hàng thứ nhất.
Một giọng nói truyền đến, khiến trái tim của mọi người run rẩy mãnh liệt. Nếu như những người khác nói như thế, có lẽ mọi người còn có thể có hoài nghi. Nhưng người mở miệng này, không có người nào dám chất vấn tính chân thực trong lời nói của hắn. Bởi vì người nói chuyện chính là Cố Lưu Phong.
Tần Vấn Thiên lại đứng thứ hạng thứ nhất trong cổ bia Tiên Võ Giới!
Câu nói này của Cố Lưu Phong có phân lượng nặng bao nhiêu, trong lòng mọi người hiểu rõ. Không phải thứ ba, cũng không phải thứ hai, mà là thứ nhất.
Một người cũng không phải là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, một nhân vật được coi là nhân tài mới xuất hiện, đánh bại Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư, cướp đoạt vị trí thứ nhất.
Đoàn người chỉ cảm thấy trái tim nhảy lên kịch liệt, không có cách nào bình tĩnh nổi. Từ nay về sau, danh tiếng của Tần Vấn Thiên vang dội cùng tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, Hoàng Cực Thánh Vực đều biết tới.
Trái tim Quý Phi Tuyết run rẩy, hít sâu một cái, nhìn người thanh niên trước mắt, trong lòng không biết là tư vị gì.
Lâu Băng Vũ nhìn Tần Vấn Thiên. Trong nội tâm của nàng vốn luôn bình tĩnh, thời khắc này dường như có sóng to gió lớn dâng lên, khiến cho tim của nàng đập không thôi.
Ánh mắt của Lâm Tiên Nhi sáng quắc, vẫn nhìn Tần Vấn Thiên, đôi môi đỏ mọng dường như cũng thoáng hiện ra nụ cười chấn động lòng người. Nàng mị nhãn như tơ, nhìn người thanh niên trước mắt trước sau như một vẫn luôn bình tĩnh, thấp giọng nói: