Thái Cổ Thần Vương

Chương 708: - Một thời đại, kết thúc (2)



 

Cường giả dùng đao kia lúc này mới vung đao bổ xuống chém Hàn Tiên thành hai đoạn, ngay cả Tiên đài cũng bị trực tiếp chém nát. 

 

Từ thời điểm đó, đám cường giả Chiến Tiên Cung mới vừa rồi còn hung hăng càn quấy không ai bì nổi nay toàn bộ đã ngã xuống, không còn một mống. 

 

- Hô.. . 

 

Vừa rồi, Lý Mộ Bạch một mực không có ra tay. Trong thời gian tại Tiên Vực hắn cũng đã trải qua không ít lần chiến đấu hoặc đứng từ rất xa quan sát đại chiến nhưng trận chiến đấu này không thể nghi ngờ là rung động nhất, thật là tuyệt xử phùng sinh a. 

 

Mấy trăm vị Tiên Nhân, bọn hắn từ đâu đến? 

 

- Đế Thiên, còn có chuyện gì muốn chúng ta làm nữa hay không ? 

 

Lão giả tóc đỏ đưa mắt nhìn về phía Đế Thiên mang mặt nạ màu xanh hỏi. 

 

Lúc này, Đế Thiên đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên rồi giao một cái túi trữ vật cho Tần Vấn Thiên. Đây là chiến lợi phẩm cướp được trên thân cường giả Chiến Tiên Cung, những Tiên Nhân kia không có lấy mà đều đưa cho Đế Thiên. 

 

Đế Thiên chuẩn bị đi theo lão giả Tiên cung xông xáo tới hàng vạn hàng nghìn thế giới, nếu cần tài nguyên thì chỉ cần há mồm hỏi đối phương là được, bởi vậy chiến lợi phẩm này nên lưu lại cho bản tôn thì thích hợp hơn. 

 

Trong Hoàng Cực Thánh Tông, các đại mạch tụ tập cùng một chỗ tại một tòa diễn võ trường rất lớn mà chờ đợi Thánh Hoàng cùng với các cường giả Chiến Tiên Cung chiến thắng trở về. Trận chiến này đúng là ngày tận thế của Dược Hoàng Cốc, từ nay về sau Hoàng Cực Thánh Vực lại khống chế được Dược Hoàng Cốc, người thiên hạ đều sẽ minh bạch, ai là bá chủ mảnh thiên hạ này. 

 

Đột nhiên có thân ảnh người lao đến, Tể Nghiêm đưa mắt nhìn về phía người nọ, lạnh nhạt nói : 

 

- Tìm được không?. 

 


- Không có, Vọng Tiên Lâu tựa hồ đã giải tán toàn bộ, hâu như không thấy còn cả. 

 

Người nọ đáp lại. Mấy ngày nay, mọi người đều chú ý đến chiến tranh mà không ai sẽ nghĩ tới việc Vọng Tiên Lâu nhất mạch dĩ nhiên len lén giải tán toàn bộ, chờ đến khi bọn hắn phát hiện ra thì không còn lại bao nhiêu người. 

 

- Đáng chết, đợi đến sau khi chuyện này kết thúc nhất định phải bắt các nàng trở lại, mỹ nữ Vọng Tiên Lâu đã được phân ra cho các đại mạch hưởng dụng. 

 

Tể Nghiêm băng lãnh nói: 

 

- Thiên hạ đều là của Hoàng Cực Thánh Tông ta, ta ngược lại muốn xem Vọng Tiên Lâu bọn hắn, một đám nữ lưu có thể chạy đi nơi đâu. 

 

- Ha ha, lần chúng ta thật có phúc, Vọng Tiên Lâu còn có rất nhiều mỹ nữ, hơn nữa bình thường mỗi một người đều mạnh mẽ vô cùng, ta cũng muốn thử a. 

 

Một vị cường giả của Thanh Hoa Sơn nhất mạch cười lạnh nói. 

 

- Đợi đi a, rất nhanh sự tình sẽ kết thúc, Thánh Hoàng không bao lâu sau sẽ chiến thắng trở về. 

 

Tể Hiên rất tự tin nói. Cái thế giới nhỏ bé này làm sao có thể đối kháng được cường giả Chiến Tiên Cung chứ. 

 

Bọn hắn đều ở đây chờ với tâm tình rất kích động. Mấy ngày trước đây địa vị bá chủ của Hoàng Cực Thánh Tông bị khiêu khích rồi lại mấy lần không diệt trừ được Dược Hoàng Cốc khiến trong lòng bọn hắn phi thường khó chịu, bây giờ rốt cuộc có thể xả giận rồi. 

 

- Bọn ngươi không cần chờ bọn hắn nữa. 

 

Đột nhiên một giọng già nua truyền đến vang vọng khắp cả trên không Hoàng Cực Thánh Tông. Một sát na này, trong lòng vô số cường giả Hoàng Cực Thánh Tông đều mãnh liệt run lên. 

 

Lập tức, một cỗ uy áp hít thở không thông từ trên trời giáng xuống rồi từ nơi xa có rất nhiều thân ảnh xuất hiện, bất kỳ người nào đều cường đại đến mức làm người ta hít thở không thông. 


 

- Dược Hoàng, là Dược Hoàng. 

 

- Còn có Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch. 

 

Đám cường giả Hoàng Cực Thánh Tông ai nấy sắc mặt trong nháy mắt đều trắng bệch nếu như tờ giấy, điều này sao có thể chứ, Chiến Tiên Cung bại ư? Những cường giả này là từ đâu tới? 

 

Lần lượt từng bóng người hàng lâm, tất cả các cường giả như Dược Hoàng, Lý Mộ Bạch, Tần Vấn Thiên đều ở đây đưa ánh mắt lạnh như băng nhìn xuống đám cường giả Hoàng Cực Thánh Tông phía dưới. 

 

- Điều này không có khả năng, cường giả Chiến Tiên Cung đâu rồi? 

 

Sắc mặt Tể Hiên tái xanh nói, trong lòng hắn có chút luống cuống. 

 

Người của các đại mạch cũng đều luống cuống, rất nhiều thân thể khẽ run lên. 

 

- Đều chết hết rồi, đã vĩnh viễn biến mất, bất quá bọn hắn sẽ không tịch mịch đâu vì rất nhanh chóng các ngươi cũng sẽ đi làm bạn với bọn hắn, Hoàng Cực Thánh Tông, tự xưng là bá chủ thiên hạ, thiên hạ này chẳng lẽ là thổ địa của Hoàng Cực Thánh Tông ngươi ? Những lời này kết thúc đi, từ hôm nay trở đi, thiên hạ này đều không dung một người Hoàng Cực Thánh Tông nào, chỉ cần là người Hoàng Cực Thánh Tông, giết. 

 

Thanh âm Tần Vấn Thiên lạnh như băng từ trên trời vang lên, ngữ khí của hắn không có bất kỳ lòng thương hại nào, được làm vua thua làm giặc, một thời đại đã kết thúc! 

 

 

 

 

 

 

   

Cường giả dùng đao kia lúc này mới vung đao bổ xuống chém Hàn Tiên thành hai đoạn, ngay cả Tiên đài cũng bị trực tiếp chém nát. 

 

Từ thời điểm đó, đám cường giả Chiến Tiên Cung mới vừa rồi còn hung hăng càn quấy không ai bì nổi nay toàn bộ đã ngã xuống, không còn một mống. 

 

- Hô.. . 

 

Vừa rồi, Lý Mộ Bạch một mực không có ra tay. Trong thời gian tại Tiên Vực hắn cũng đã trải qua không ít lần chiến đấu hoặc đứng từ rất xa quan sát đại chiến nhưng trận chiến đấu này không thể nghi ngờ là rung động nhất, thật là tuyệt xử phùng sinh a. 

 

Mấy trăm vị Tiên Nhân, bọn hắn từ đâu đến? 

 

- Đế Thiên, còn có chuyện gì muốn chúng ta làm nữa hay không ? 

 

Lão giả tóc đỏ đưa mắt nhìn về phía Đế Thiên mang mặt nạ màu xanh hỏi. 

 

Lúc này, Đế Thiên đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên rồi giao một cái túi trữ vật cho Tần Vấn Thiên. Đây là chiến lợi phẩm cướp được trên thân cường giả Chiến Tiên Cung, những Tiên Nhân kia không có lấy mà đều đưa cho Đế Thiên. 

 

Đế Thiên chuẩn bị đi theo lão giả Tiên cung xông xáo tới hàng vạn hàng nghìn thế giới, nếu cần tài nguyên thì chỉ cần há mồm hỏi đối phương là được, bởi vậy chiến lợi phẩm này nên lưu lại cho bản tôn thì thích hợp hơn. 

 

Trong Hoàng Cực Thánh Tông, các đại mạch tụ tập cùng một chỗ tại một tòa diễn võ trường rất lớn mà chờ đợi Thánh Hoàng cùng với các cường giả Chiến Tiên Cung chiến thắng trở về. Trận chiến này đúng là ngày tận thế của Dược Hoàng Cốc, từ nay về sau Hoàng Cực Thánh Vực lại khống chế được Dược Hoàng Cốc, người thiên hạ đều sẽ minh bạch, ai là bá chủ mảnh thiên hạ này. 

 

Đột nhiên có thân ảnh người lao đến, Tể Nghiêm đưa mắt nhìn về phía người nọ, lạnh nhạt nói : 

 

- Tìm được không?. 

 

- Không có, Vọng Tiên Lâu tựa hồ đã giải tán toàn bộ, hâu như không thấy còn cả. 

 

Người nọ đáp lại. Mấy ngày nay, mọi người đều chú ý đến chiến tranh mà không ai sẽ nghĩ tới việc Vọng Tiên Lâu nhất mạch dĩ nhiên len lén giải tán toàn bộ, chờ đến khi bọn hắn phát hiện ra thì không còn lại bao nhiêu người. 

 

- Đáng chết, đợi đến sau khi chuyện này kết thúc nhất định phải bắt các nàng trở lại, mỹ nữ Vọng Tiên Lâu đã được phân ra cho các đại mạch hưởng dụng. 

 

Tể Nghiêm băng lãnh nói: 

 

- Thiên hạ đều là của Hoàng Cực Thánh Tông ta, ta ngược lại muốn xem Vọng Tiên Lâu bọn hắn, một đám nữ lưu có thể chạy đi nơi đâu. 

 

- Ha ha, lần chúng ta thật có phúc, Vọng Tiên Lâu còn có rất nhiều mỹ nữ, hơn nữa bình thường mỗi một người đều mạnh mẽ vô cùng, ta cũng muốn thử a. 

 

Một vị cường giả của Thanh Hoa Sơn nhất mạch cười lạnh nói. 

 

- Đợi đi a, rất nhanh sự tình sẽ kết thúc, Thánh Hoàng không bao lâu sau sẽ chiến thắng trở về. 

 

Tể Hiên rất tự tin nói. Cái thế giới nhỏ bé này làm sao có thể đối kháng được cường giả Chiến Tiên Cung chứ. 

 

Bọn hắn đều ở đây chờ với tâm tình rất kích động. Mấy ngày trước đây địa vị bá chủ của Hoàng Cực Thánh Tông bị khiêu khích rồi lại mấy lần không diệt trừ được Dược Hoàng Cốc khiến trong lòng bọn hắn phi thường khó chịu, bây giờ rốt cuộc có thể xả giận rồi. 

 

- Bọn ngươi không cần chờ bọn hắn nữa. 

 

Đột nhiên một giọng già nua truyền đến vang vọng khắp cả trên không Hoàng Cực Thánh Tông. Một sát na này, trong lòng vô số cường giả Hoàng Cực Thánh Tông đều mãnh liệt run lên. 

 

Lập tức, một cỗ uy áp hít thở không thông từ trên trời giáng xuống rồi từ nơi xa có rất nhiều thân ảnh xuất hiện, bất kỳ người nào đều cường đại đến mức làm người ta hít thở không thông. 

 

- Dược Hoàng, là Dược Hoàng. 

 

- Còn có Kiếm Thánh Lý Mộ Bạch. 

 

Đám cường giả Hoàng Cực Thánh Tông ai nấy sắc mặt trong nháy mắt đều trắng bệch nếu như tờ giấy, điều này sao có thể chứ, Chiến Tiên Cung bại ư? Những cường giả này là từ đâu tới? 

 

Lần lượt từng bóng người hàng lâm, tất cả các cường giả như Dược Hoàng, Lý Mộ Bạch, Tần Vấn Thiên đều ở đây đưa ánh mắt lạnh như băng nhìn xuống đám cường giả Hoàng Cực Thánh Tông phía dưới. 

 

- Điều này không có khả năng, cường giả Chiến Tiên Cung đâu rồi? 

 

Sắc mặt Tể Hiên tái xanh nói, trong lòng hắn có chút luống cuống. 

 

Người của các đại mạch cũng đều luống cuống, rất nhiều thân thể khẽ run lên. 

 

- Đều chết hết rồi, đã vĩnh viễn biến mất, bất quá bọn hắn sẽ không tịch mịch đâu vì rất nhanh chóng các ngươi cũng sẽ đi làm bạn với bọn hắn, Hoàng Cực Thánh Tông, tự xưng là bá chủ thiên hạ, thiên hạ này chẳng lẽ là thổ địa của Hoàng Cực Thánh Tông ngươi ? Những lời này kết thúc đi, từ hôm nay trở đi, thiên hạ này đều không dung một người Hoàng Cực Thánh Tông nào, chỉ cần là người Hoàng Cực Thánh Tông, giết. 

 

Thanh âm Tần Vấn Thiên lạnh như băng từ trên trời vang lên, ngữ khí của hắn không có bất kỳ lòng thương hại nào, được làm vua thua làm giặc, một thời đại đã kết thúc!