Thái Cổ Thần Vương

Chương 829: - Giết chết cách không gian (2)



 

 

- Thành này là dùng tính mạng cuối cùng của ta chế luyện nên, ai muốn hủy diệt nó, ta nhất định sẽ khiến cho kẻ đó hối hận, ta nói lại một lần nữa, thành này đã truyền thừa vào tay Tần Vấn Thiên bất cứ ai cũng đừng mong có được. 

 

Giọng nói của Phiêu Tuyết thành chủ vang trời, chỉ nhìn thấy trong toàn bộ thành trì có vô số phù quang lấp lánh, tiếp sau đó có một chùm ánh sáng hư không bắn ra, chùm ánh sáng này bắn xa ngàn vạn dặm, xuyên qua hư không. 

 

Ở điểm cuối của chùm ánh sáng kia, đám người giống như nhìn thấy được mặt đất mênh mông, nhìn thấy những thành trì khác, còn có rất nhiều bóng dáng, bọn họ quay đầu nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi bên này, chỉ cảm thấy kinh hãi run sợ. 

 

- Hắn đang làm gì? 

 

Trong lòng mọi người kinh hãi. 

 

Chỉ nhìn thấy ánh sáng của tòa thành này không ngừng chiếu lên hư không phía xa, điên cuồng tìm kiếm, cuối cùng nó rơi vào giữa một pháo đài cổ kính mênh mông liên tiếp, khí thế của tòa pháo đài này vô cùng rộng lớn, trong đó có vô số cường giả. 

 

Mà giờ khắc này có vô số cường giả quay đầu lại, nhìn về chùm ánh sáng bên này, cơ thể bọn họ run rẩy kịch liệt. 

 

Cường giả tiên vương Khương thị nhất mạch Khương Trúc Thanh, cơ thể hắn cũng run rẩy dữ dội như vậy, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Phiêu Tuyết lâu chủ nói: 

 

- Ngươi muốn làm gì? 

 

- Ta đã nói ta sẽ khiến cho ngươi hối hận. 

 

Ánh mắt của Phiêu Tuyết lâu chủ lướt về phía hư không, lộ ra tia sáng vô cùng sắc bén, tiếp theo đó chỉ nhìn thấy hắn giơ bàn tay lên, đánh về phía chùm ánh sáng đó, trong nháy mắt bàn tay của hắn giống như xuyên qua chùm ánh sáng này, trực tiếp đánh lên một phía khác của hư không, trên không của tòa pháo đài liên tu bất tận kia xuất hiện một đại thủ ấn che trời, ầm ầm đập xuống, trong nháy mắt khu vực hơn ngàn trượng hóa thành bụi bặm. 

 

- Không… 

 

Hai mắt của Khương Trúc Thanh đỏ ngầu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hắn vừa nãy khí thế không ai bì nổi uy hiếp sẽ lấy mạng Tần Vấn Thiên, hủy diệt Phiêu Tuyết thành, lúc này lại giống như vì quá khủng hoảng nên thân thể run rẩy kịch liệt. 

 

Chùm ánh sáng hư không kia lại quét tới một chỗ khác, đó chính là nhất mạch Khương thị của hắn. 


 

Phiêu Tuyết lâu chủ trực tiếp trên hư không chiếu hình đến sào huyệt của nhất mạch Khương thị, cường lực phá hủy. 

 

- Ta không muốn tạo sát nghiệt, ngươi lại uy hiếp ta, cho dù ta đã thành người thiên cổ cũng không cho phép nhân vật hậu bối các ngươi càn rỡ. 

 

Giọng nói của Phiêu Tuyết lâu chủ lạnh lẽo, bàn tay lại một lần nữa đánh xuống, nhất mạch Khương thị hoàn toàn hiện ra tình cảnh diệt vong, không ngừng bị điên cuồng phá hủy, chỉ là trong thời gian rất ngắn, toàn bộ nhất mạch Khương thị hóa thành bụi bặm, không biết có bao nhiêu cường giả ngã xuống. 

 

Cảnh tượng như vậy, khiến người ta cảm thấy như mộng như ảo, có một loại cảm giác không chân thực. 

 

Thế lực siêu cấp trên đại địa Vân Châu, nhất mạch Khương thị một thời cường thịnh, cứ như vậy từ thần đàn rớt xuống, thậm chí hoàn toàn bị tiêu diệt sao? 

 

- Đây mới chính là Cổ Phiêu Tuyết thành chân chính, thành trì do Phiêu Tuyết lâu chủ và Quỳnh Tiên dùng tính mạng của mình chế luyện. 

 

Mọi người nhìn cổ thành rực rỡ treo lơ lửng trên trời, tòa thành này cường đại hơn tưởng tượng của bọn họ, Tần Vấn Thiên căn bản không phát huy hết uy lực chân chính của nó. 

 

Lúc này Phiêu Tuyết lâu chủ phát ra phong thái tài hoa thật sự khiến người ta chính thân cảm nhận được khí phách của nhân vật tuyệt thế này. 

 

Nhất mạch Khương thị Khương Trúc Thanh uy hiếp Phiêu Tuyết lâu chủ? Cho dù đã là người thiên cổ nhưng vẫn khiến cho ngươi đời này hối hận. 

 

Giấy phút ngắn ngủi này thật sự đủ để cho Khương Trúc Thanh ghi nhớ suốt đời. 

 

A…. 

 

Khương Trúc Thanh phát ra một tiếng gào trầm thấp, cho dù là nhân vật tiên vương nhưng nhìn thấy gia tộc của mình bị hủy diệt như vậy vẫn đau đến không muốn sống. 

 

Nhìn thấy vẻ mặt phát điên của Khương Trúc Thanh, trong lòng mọi người cũng không biết là mùi vị gì. 

 

Đây chính là nhất mạch Khương thị, năm đó cuồng nhân luyện khí Khương Triều là nhân vật tuyệt đỉnh bậc nào, hắn sáng lập ra gia tộc này cực thịnh một thời, mặc dù sau này suy bại nhưng vẫn thuộc về thế lực đứng đầu của đại địa Vân Châu. 

 


Nhưng hiện tại trong chớp mắt, chỉ một ý niệm sai lệch, cả gia tộc này đã trở thành lịch sử, loại đả kích này đối với mọi người mà nói là cực kỳ mãnh liệt 

 

- Ta muốn tiêu diệt hồn của ngươi, hủy diệt thành của ngươi. 

 

Khương Trúc Thanh phát ra tiếng gào trầm thấp, tiếp theo đó trước người hắn xuất hiện một trường mâu u ám đáng sợ, trường mâu sắc nhọn mơ hồ có một vòng xoáy u ám đáng sợ, giống như chất chứa một lực lượng hủy diệt khủng bố, có thể xuyên thủng tất cả. 

 

Ầm! 

 

Khương Trúc Thanh biết rõ thực lực không bằng Phiêu Tuyết lâu chủ, nhưng lúc này hắn vẫn bước ra, công phạt tới, chỉ trong chớp mắt, cơ thể của hắn liền đến trước mặt Phiêu Tuyết lâu chủ, trường mâu u ám vạn trượng đáh vào đầu Phiêu Tuyết lâu chủ. 

 

Trong mắt Phiêu Tuyết lâu chủ lóe lên ánh sáng lạnh, cơ thể hắn vô cùng to lớn, thần hoa trong bàn tay bạo phát, một lần nữa đánh ra, toàn bộ đất trời giống như hòa thành màu vàng kim, lấy hắn làm trung tâm, trong hư không có một lưu quang màu vàng rực rỡ đang chuyển động, bàn tay chất chứa quy luật lực lượng đó của hắn cũng hóa thành màu vàng kim, trong bàn tay có phù văn đáng sợ đang chuyển động dẫn dắt quy luật kinh người. 

 

Trường mâu u ám va chạm vào chưởng ấn, vòng xoáy u ám đáng sợ giống như xuyên qua mọi thứ, nổ ầm ầm ép xuống, như bẻ gãy cành khô, không ngừng hủy diệt chưởng ấn, nhưng lúc thật sự đánh vào lòng bàn tay của đối phương lại cảm thấy rõ ràng một lực lượng tối thượng. 

 

Phá! 

 

Phiêu Tuyết lâu chủ hừ lạnh một tiếng, tiếng răng rắc truyền ra, trường mâu vạn trượng vỡ nát, bàn tay của Phiêu Tuyết lâu chủ đánh tới, vẻ mặt của Khương Trúc Thanh tái mét, thân thể xuất hiện vô số ánh sáng sắc bén, tiếp tục xuyên thủng qua. 

 

Lại là một tiếng va chạm kinh thiên động địa, bàn tay to lớn của Phiêu Tuyết lâu chủ chấn động dữ dội, nhưng cơ thể của Khương Trúc Thanh lại bị chấn động bay ra ngoài, trực tiếp văng ra xa, nhưng chỉ trong chốc lát hắn lại quay trở về, khí tức dao động, đứng trên không trung, nhìn chằm chằm vào Phiêu Tuyết lâu chủ nói: 

 

- Ta bất tử, nhất định tiêu diệt hồn của ngươi, hủy diệt thành của người, tiêu diệt truyền nhân của ngươi. 

 

Khương Trúc Thanh đã hoàn toàn nổ tung. 

 

 

 

 

 

   

 

- Thành này là dùng tính mạng cuối cùng của ta chế luyện nên, ai muốn hủy diệt nó, ta nhất định sẽ khiến cho kẻ đó hối hận, ta nói lại một lần nữa, thành này đã truyền thừa vào tay Tần Vấn Thiên bất cứ ai cũng đừng mong có được. 

 

Giọng nói của Phiêu Tuyết thành chủ vang trời, chỉ nhìn thấy trong toàn bộ thành trì có vô số phù quang lấp lánh, tiếp sau đó có một chùm ánh sáng hư không bắn ra, chùm ánh sáng này bắn xa ngàn vạn dặm, xuyên qua hư không. 

 

Ở điểm cuối của chùm ánh sáng kia, đám người giống như nhìn thấy được mặt đất mênh mông, nhìn thấy những thành trì khác, còn có rất nhiều bóng dáng, bọn họ quay đầu nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi bên này, chỉ cảm thấy kinh hãi run sợ. 

 

- Hắn đang làm gì? 

 

Trong lòng mọi người kinh hãi. 

 

Chỉ nhìn thấy ánh sáng của tòa thành này không ngừng chiếu lên hư không phía xa, điên cuồng tìm kiếm, cuối cùng nó rơi vào giữa một pháo đài cổ kính mênh mông liên tiếp, khí thế của tòa pháo đài này vô cùng rộng lớn, trong đó có vô số cường giả. 

 

Mà giờ khắc này có vô số cường giả quay đầu lại, nhìn về chùm ánh sáng bên này, cơ thể bọn họ run rẩy kịch liệt. 

 

Cường giả tiên vương Khương thị nhất mạch Khương Trúc Thanh, cơ thể hắn cũng run rẩy dữ dội như vậy, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Phiêu Tuyết lâu chủ nói: 

 

- Ngươi muốn làm gì? 

 

- Ta đã nói ta sẽ khiến cho ngươi hối hận. 

 

Ánh mắt của Phiêu Tuyết lâu chủ lướt về phía hư không, lộ ra tia sáng vô cùng sắc bén, tiếp theo đó chỉ nhìn thấy hắn giơ bàn tay lên, đánh về phía chùm ánh sáng đó, trong nháy mắt bàn tay của hắn giống như xuyên qua chùm ánh sáng này, trực tiếp đánh lên một phía khác của hư không, trên không của tòa pháo đài liên tu bất tận kia xuất hiện một đại thủ ấn che trời, ầm ầm đập xuống, trong nháy mắt khu vực hơn ngàn trượng hóa thành bụi bặm. 

 

- Không… 

 

Hai mắt của Khương Trúc Thanh đỏ ngầu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hắn vừa nãy khí thế không ai bì nổi uy hiếp sẽ lấy mạng Tần Vấn Thiên, hủy diệt Phiêu Tuyết thành, lúc này lại giống như vì quá khủng hoảng nên thân thể run rẩy kịch liệt. 

 

Chùm ánh sáng hư không kia lại quét tới một chỗ khác, đó chính là nhất mạch Khương thị của hắn. 

 

Phiêu Tuyết lâu chủ trực tiếp trên hư không chiếu hình đến sào huyệt của nhất mạch Khương thị, cường lực phá hủy. 

 

- Ta không muốn tạo sát nghiệt, ngươi lại uy hiếp ta, cho dù ta đã thành người thiên cổ cũng không cho phép nhân vật hậu bối các ngươi càn rỡ. 

 

Giọng nói của Phiêu Tuyết lâu chủ lạnh lẽo, bàn tay lại một lần nữa đánh xuống, nhất mạch Khương thị hoàn toàn hiện ra tình cảnh diệt vong, không ngừng bị điên cuồng phá hủy, chỉ là trong thời gian rất ngắn, toàn bộ nhất mạch Khương thị hóa thành bụi bặm, không biết có bao nhiêu cường giả ngã xuống. 

 

Cảnh tượng như vậy, khiến người ta cảm thấy như mộng như ảo, có một loại cảm giác không chân thực. 

 

Thế lực siêu cấp trên đại địa Vân Châu, nhất mạch Khương thị một thời cường thịnh, cứ như vậy từ thần đàn rớt xuống, thậm chí hoàn toàn bị tiêu diệt sao? 

 

- Đây mới chính là Cổ Phiêu Tuyết thành chân chính, thành trì do Phiêu Tuyết lâu chủ và Quỳnh Tiên dùng tính mạng của mình chế luyện. 

 

Mọi người nhìn cổ thành rực rỡ treo lơ lửng trên trời, tòa thành này cường đại hơn tưởng tượng của bọn họ, Tần Vấn Thiên căn bản không phát huy hết uy lực chân chính của nó. 

 

Lúc này Phiêu Tuyết lâu chủ phát ra phong thái tài hoa thật sự khiến người ta chính thân cảm nhận được khí phách của nhân vật tuyệt thế này. 

 

Nhất mạch Khương thị Khương Trúc Thanh uy hiếp Phiêu Tuyết lâu chủ? Cho dù đã là người thiên cổ nhưng vẫn khiến cho ngươi đời này hối hận. 

 

Giấy phút ngắn ngủi này thật sự đủ để cho Khương Trúc Thanh ghi nhớ suốt đời. 

 

A…. 

 

Khương Trúc Thanh phát ra một tiếng gào trầm thấp, cho dù là nhân vật tiên vương nhưng nhìn thấy gia tộc của mình bị hủy diệt như vậy vẫn đau đến không muốn sống. 

 

Nhìn thấy vẻ mặt phát điên của Khương Trúc Thanh, trong lòng mọi người cũng không biết là mùi vị gì. 

 

Đây chính là nhất mạch Khương thị, năm đó cuồng nhân luyện khí Khương Triều là nhân vật tuyệt đỉnh bậc nào, hắn sáng lập ra gia tộc này cực thịnh một thời, mặc dù sau này suy bại nhưng vẫn thuộc về thế lực đứng đầu của đại địa Vân Châu. 

 

Nhưng hiện tại trong chớp mắt, chỉ một ý niệm sai lệch, cả gia tộc này đã trở thành lịch sử, loại đả kích này đối với mọi người mà nói là cực kỳ mãnh liệt 

 

- Ta muốn tiêu diệt hồn của ngươi, hủy diệt thành của ngươi. 

 

Khương Trúc Thanh phát ra tiếng gào trầm thấp, tiếp theo đó trước người hắn xuất hiện một trường mâu u ám đáng sợ, trường mâu sắc nhọn mơ hồ có một vòng xoáy u ám đáng sợ, giống như chất chứa một lực lượng hủy diệt khủng bố, có thể xuyên thủng tất cả. 

 

Ầm! 

 

Khương Trúc Thanh biết rõ thực lực không bằng Phiêu Tuyết lâu chủ, nhưng lúc này hắn vẫn bước ra, công phạt tới, chỉ trong chớp mắt, cơ thể của hắn liền đến trước mặt Phiêu Tuyết lâu chủ, trường mâu u ám vạn trượng đáh vào đầu Phiêu Tuyết lâu chủ. 

 

Trong mắt Phiêu Tuyết lâu chủ lóe lên ánh sáng lạnh, cơ thể hắn vô cùng to lớn, thần hoa trong bàn tay bạo phát, một lần nữa đánh ra, toàn bộ đất trời giống như hòa thành màu vàng kim, lấy hắn làm trung tâm, trong hư không có một lưu quang màu vàng rực rỡ đang chuyển động, bàn tay chất chứa quy luật lực lượng đó của hắn cũng hóa thành màu vàng kim, trong bàn tay có phù văn đáng sợ đang chuyển động dẫn dắt quy luật kinh người. 

 

Trường mâu u ám va chạm vào chưởng ấn, vòng xoáy u ám đáng sợ giống như xuyên qua mọi thứ, nổ ầm ầm ép xuống, như bẻ gãy cành khô, không ngừng hủy diệt chưởng ấn, nhưng lúc thật sự đánh vào lòng bàn tay của đối phương lại cảm thấy rõ ràng một lực lượng tối thượng. 

 

Phá! 

 

Phiêu Tuyết lâu chủ hừ lạnh một tiếng, tiếng răng rắc truyền ra, trường mâu vạn trượng vỡ nát, bàn tay của Phiêu Tuyết lâu chủ đánh tới, vẻ mặt của Khương Trúc Thanh tái mét, thân thể xuất hiện vô số ánh sáng sắc bén, tiếp tục xuyên thủng qua. 

 

Lại là một tiếng va chạm kinh thiên động địa, bàn tay to lớn của Phiêu Tuyết lâu chủ chấn động dữ dội, nhưng cơ thể của Khương Trúc Thanh lại bị chấn động bay ra ngoài, trực tiếp văng ra xa, nhưng chỉ trong chốc lát hắn lại quay trở về, khí tức dao động, đứng trên không trung, nhìn chằm chằm vào Phiêu Tuyết lâu chủ nói: 

 

- Ta bất tử, nhất định tiêu diệt hồn của ngươi, hủy diệt thành của người, tiêu diệt truyền nhân của ngươi. 

 

Khương Trúc Thanh đã hoàn toàn nổ tung.