Thái Cổ Thần Vương

Chương 903: - Một Chưởng. (2)



 

Người này mặc trường bào màu vàng nhạt, trên thân có khắc hoa văn lộng lẫy, bên trong đôi mắt của hắn lóe ra ánh sáng nhè nhẹ, phi thường loá mắt. Người này chính là đệ tử ngoại môn của Đông Thánh Tiên môn. 

 

Tần Vấn Thiên xếp thứ hai mươi bảy ở Vân Châu. 

 

Người này nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên, âm thanh bình tĩnh, mở miệng nói: 

 

- Nghe nói lần này Đông Thánh Tiên môn chiêu mộ một trăm sáu mươi người đệ tử hạch tâm, căn cứ thứ hạng để tính thì Đông Thánh mười ba châu mỗi châu chỉ có mười hai mươi ba người có thể trở thành đệ tử hạch tâm. Vân Châu là nơi yếu, khả năng có tên trên danh sách càng ít, ngươi cũng là đệ tử ngoại môn có tiềm lực, nhưng chẳng qua chỉ là tiềm lực, còn chưa chính thức bước vào Đông Thánh Tiên môn. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua đối phương, dựa theo tính toán thì quả thật đúng vậy. Một trăm sáu mươi ghế chia cho Đông Thánh mười ba châu, nơi như Vân Châu có thể có mười người được nhận đã là tốt lắm rồi. 

 

- Cho nên? 

 

Tần Vấn Thiên hỏi. 

 

- Cho nên, e là ngươi không thể đi ra ngoài được. 

 

Người này vừa nói, vừa tiếp tục đi bước lên phía trước, nhìn ánh mắt của Tần Vấn Thiên lộ ra khí tức sát phạt lạnh lùng. 

 

- Xem ra ngươi cũng chỉ là một đệ tử ngoại môn. Nếu vậy thì ngươi mau cút đi. 


 

Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, lập tức nhắm mắt lại lại lần nữa, dường như không thèm để ý đệ tử ngoại môn này chút nào. 

 

Người nọ dừng lại bước chân, lộ ra vẻ ngạc nhiên, khóe miệng của hắn lập tức cong lên thành một nụ cười lạnh yêu dị. Thật là thú vị, lần đầu tiên chấp hành thí luyện săn giết thì đã gặp phải người thú vị như vậy, so với đệ tử hạch tâm đã bước vào Đông Thánh Tiên môn từ lâu còn kiêu ngạo hơn. Giọng điệu này, quả thực cuồng ngạo đến nực cười. 

 

Càng buồn cười chính là việc người này lại không hề hay biết việc này, còn nhắm mắt lại, giống như là lẽ đương nhiên vậy, giống như tất cả vốn nên như vậy và hắn cũng nên ngạo nghễ như vậy. 

 

- Ô...ô...n...g. 

 

Chỉ thấy ở chỗ sâu trong hai tay hắn, trong giây lát, Liệt Diễm đáng sợ bao trùm hai tay, một cỗ hỏa diễm huyền diệu lưu động xung quanh lòng bàn tay. Không gian phát ra tiếng xèo xèo, trong giây lát, toàn thân hắn dường như thấm đẫm loại ánh sáng hỏa diễm kim sắc đáng sợ này. Đôi bàn tay kia như có khả năng chém đứt vật cứng nhất trên thế giới này. 

 

- Bành. 

 

Chân hắn đạp một cái trên mặt đất, mặt đất lập tức phát ra âm thanh ầm ầm, đất dưới chân hắn trực tiếp bị đốt thành hư vô, ánh sáng màu vàng nhạt vẫn lượn lờ ở đó. Khi thân thể của hắn lao ra, xung quanh có một cỗ khí lưu nóng rực đáng sợ cuốn qua, trong giây lát, thân thể của hắn đã hạ xuống trước người Tần Vấn Thiên, bàn tay không ngừng chém giết. Bàn tay của hắn như hóa thân thành thanh kiếm Liệt Diễm màu vàng, chém xuống. 

 

Tần Vấn Thiên vẫn ngồi xếp bằng như trước, chỉ thấy hắn giơ bàn tay lên, trong lòng bàn tay có phù quang đáng sợ di chuyển, như lộ ra ý chí quyết chiến, hắn giơ tay lên chính là phóng ra đại chưởng ấn khấu sát, trực tiếp đánh vào kiếm kia, chém rơi chưởng ấn phía trên. Một tiếng vang ầm ầm trầm đục, chưởng ấn khổng lồ không nhúc nhích tí nào, đối phương càng không có cách nào chém đứt được. 

 

Nhưng đệ tử của Đông Thánh Tiên môn kia cũng không biến sắc, toàn thân hắn đột nhiên hiện lên một ánh sáng loá mắt chi, dường như trong giây lát có vô vàn lực lượng đáng sợ lưu động trên bàn tay hắn, một chưởng ấn Liệt Diễm khủng bố lại tái hiện, hấp thu ánh sáng khủng bố, trực tiếp dung luyện đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên, đồng thời ý chí phong nhuệ trực tiếp mạnh mẽ đánh xuống, âm thanh răng rắc truyền ra, đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên đánh ra đã bị chém đứt. 

 

Khóe miệng của người nọ mang theo nụ cười châm chọc, ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên đang ngồi xếp bằng. Song chưởng đồng thời mang theo lực lượng khiến người ta sợ hãi đánh ra, hấp thu tất cả ánh sáng hủy diệt, dường như muốn trực tiếp phá vỡ thân thể của Tần Vấn Thiên. 

 


Song chưởng của Tần Vấn Thiên cũng lóe ra ánh sáng càng thêm loá mắt, lúc đánh ra mang theo lực trấn áp đáng sợ, đồng thời khiến không gian xung quanh tràn ngập một cỗ lực lượng huyền diệu. Không gì không phá được, một tiếng ầm ầm nổ vang, công kích của hai người lại va chạm lần nữa, đệ tử của Đông Thánh Tiên môn lại bị đẩy lui, công kích mạnh mẽ cùng uy lực của song chưởng lại càng không có cách nào xuyên thấu qua công kích của Tần Vấn Thiên. 

 

- Ầm! 

 

Thiên Tượng ngôi sao lóng lánh xuất hiện, bàn tay hóa thành vô vàn Liệt Diễm màu vàng, lượn quanh thân hắn. Chỉ nghe đối phương nổi giận gầm lên một tiếng giống như kinh đào sóng vỗ, cuồng phong bão táp mang theo sát ý đánh về phía thân thể của Tần Vấn Thiên. 

 

- Ngươi muốn chết. 

 

Đúng lúc này, trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một ánh sáng huyết sắc, một vòng sáng chiến khí lượn lờ, lập tức bạo phát, trên người hắn xuất hiện ánh sáng diệu thiên mang chiến khí hùng mạnh không gì sánh được, giống như tuyệt đại Chiến Vương, toàn thân còn có ánh sáng huyết sắc ngập trời. Hắn lần thứ ba giơ bàn tay lên, lần này là chưởng ấn chiến thiên huyết sắc tiêu diệt phóng ra, sức phá hoại kinh người, gặp Thần giết Thần, uy thế ngập trời. 

 

- Ầm, ầm, ầm... 

 

Chưởng ấn chiến thiên huyết sắc hủy diệt tất cả lực lượng phòng ngự khiến người ta sợ hãi, đánh nát công kích của đối phương, không gì ngăn trở, trực tiếp đánh vào thân hình của đối phương. Một tiếng ầm ầm nổ vang, thân thể của đối phương trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, lập tức biến mất trong ánh sao đầy trời, đệ tử ngoại môn của Đông Thánh Tiên môn kia nằm ở bên bờ sông, bị chém giết không còn sinh cơ, chết tại chỗ. 

 

Tần Vấn Thiên tiếp tục nhắm mắt, dường như tiếp tục tu hành như không có chuyện gì xảy ra. Nếu như lại có người đến quấy rối chỉ cần thấy thi thể này sẽ tự biết phải làm gì! 

 

 

 

 

   

Người này mặc trường bào màu vàng nhạt, trên thân có khắc hoa văn lộng lẫy, bên trong đôi mắt của hắn lóe ra ánh sáng nhè nhẹ, phi thường loá mắt. Người này chính là đệ tử ngoại môn của Đông Thánh Tiên môn. 

 

Tần Vấn Thiên xếp thứ hai mươi bảy ở Vân Châu. 

 

Người này nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên, âm thanh bình tĩnh, mở miệng nói: 

 

- Nghe nói lần này Đông Thánh Tiên môn chiêu mộ một trăm sáu mươi người đệ tử hạch tâm, căn cứ thứ hạng để tính thì Đông Thánh mười ba châu mỗi châu chỉ có mười hai mươi ba người có thể trở thành đệ tử hạch tâm. Vân Châu là nơi yếu, khả năng có tên trên danh sách càng ít, ngươi cũng là đệ tử ngoại môn có tiềm lực, nhưng chẳng qua chỉ là tiềm lực, còn chưa chính thức bước vào Đông Thánh Tiên môn. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua đối phương, dựa theo tính toán thì quả thật đúng vậy. Một trăm sáu mươi ghế chia cho Đông Thánh mười ba châu, nơi như Vân Châu có thể có mười người được nhận đã là tốt lắm rồi. 

 

- Cho nên? 

 

Tần Vấn Thiên hỏi. 

 

- Cho nên, e là ngươi không thể đi ra ngoài được. 

 

Người này vừa nói, vừa tiếp tục đi bước lên phía trước, nhìn ánh mắt của Tần Vấn Thiên lộ ra khí tức sát phạt lạnh lùng. 

 

- Xem ra ngươi cũng chỉ là một đệ tử ngoại môn. Nếu vậy thì ngươi mau cút đi. 

 

Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, lập tức nhắm mắt lại lại lần nữa, dường như không thèm để ý đệ tử ngoại môn này chút nào. 

 

Người nọ dừng lại bước chân, lộ ra vẻ ngạc nhiên, khóe miệng của hắn lập tức cong lên thành một nụ cười lạnh yêu dị. Thật là thú vị, lần đầu tiên chấp hành thí luyện săn giết thì đã gặp phải người thú vị như vậy, so với đệ tử hạch tâm đã bước vào Đông Thánh Tiên môn từ lâu còn kiêu ngạo hơn. Giọng điệu này, quả thực cuồng ngạo đến nực cười. 

 

Càng buồn cười chính là việc người này lại không hề hay biết việc này, còn nhắm mắt lại, giống như là lẽ đương nhiên vậy, giống như tất cả vốn nên như vậy và hắn cũng nên ngạo nghễ như vậy. 

 

- Ô...ô...n...g. 

 

Chỉ thấy ở chỗ sâu trong hai tay hắn, trong giây lát, Liệt Diễm đáng sợ bao trùm hai tay, một cỗ hỏa diễm huyền diệu lưu động xung quanh lòng bàn tay. Không gian phát ra tiếng xèo xèo, trong giây lát, toàn thân hắn dường như thấm đẫm loại ánh sáng hỏa diễm kim sắc đáng sợ này. Đôi bàn tay kia như có khả năng chém đứt vật cứng nhất trên thế giới này. 

 

- Bành. 

 

Chân hắn đạp một cái trên mặt đất, mặt đất lập tức phát ra âm thanh ầm ầm, đất dưới chân hắn trực tiếp bị đốt thành hư vô, ánh sáng màu vàng nhạt vẫn lượn lờ ở đó. Khi thân thể của hắn lao ra, xung quanh có một cỗ khí lưu nóng rực đáng sợ cuốn qua, trong giây lát, thân thể của hắn đã hạ xuống trước người Tần Vấn Thiên, bàn tay không ngừng chém giết. Bàn tay của hắn như hóa thân thành thanh kiếm Liệt Diễm màu vàng, chém xuống. 

 

Tần Vấn Thiên vẫn ngồi xếp bằng như trước, chỉ thấy hắn giơ bàn tay lên, trong lòng bàn tay có phù quang đáng sợ di chuyển, như lộ ra ý chí quyết chiến, hắn giơ tay lên chính là phóng ra đại chưởng ấn khấu sát, trực tiếp đánh vào kiếm kia, chém rơi chưởng ấn phía trên. Một tiếng vang ầm ầm trầm đục, chưởng ấn khổng lồ không nhúc nhích tí nào, đối phương càng không có cách nào chém đứt được. 

 

Nhưng đệ tử của Đông Thánh Tiên môn kia cũng không biến sắc, toàn thân hắn đột nhiên hiện lên một ánh sáng loá mắt chi, dường như trong giây lát có vô vàn lực lượng đáng sợ lưu động trên bàn tay hắn, một chưởng ấn Liệt Diễm khủng bố lại tái hiện, hấp thu ánh sáng khủng bố, trực tiếp dung luyện đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên, đồng thời ý chí phong nhuệ trực tiếp mạnh mẽ đánh xuống, âm thanh răng rắc truyền ra, đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên đánh ra đã bị chém đứt. 

 

Khóe miệng của người nọ mang theo nụ cười châm chọc, ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên đang ngồi xếp bằng. Song chưởng đồng thời mang theo lực lượng khiến người ta sợ hãi đánh ra, hấp thu tất cả ánh sáng hủy diệt, dường như muốn trực tiếp phá vỡ thân thể của Tần Vấn Thiên. 

 

Song chưởng của Tần Vấn Thiên cũng lóe ra ánh sáng càng thêm loá mắt, lúc đánh ra mang theo lực trấn áp đáng sợ, đồng thời khiến không gian xung quanh tràn ngập một cỗ lực lượng huyền diệu. Không gì không phá được, một tiếng ầm ầm nổ vang, công kích của hai người lại va chạm lần nữa, đệ tử của Đông Thánh Tiên môn lại bị đẩy lui, công kích mạnh mẽ cùng uy lực của song chưởng lại càng không có cách nào xuyên thấu qua công kích của Tần Vấn Thiên. 

 

- Ầm! 

 

Thiên Tượng ngôi sao lóng lánh xuất hiện, bàn tay hóa thành vô vàn Liệt Diễm màu vàng, lượn quanh thân hắn. Chỉ nghe đối phương nổi giận gầm lên một tiếng giống như kinh đào sóng vỗ, cuồng phong bão táp mang theo sát ý đánh về phía thân thể của Tần Vấn Thiên. 

 

- Ngươi muốn chết. 

 

Đúng lúc này, trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một ánh sáng huyết sắc, một vòng sáng chiến khí lượn lờ, lập tức bạo phát, trên người hắn xuất hiện ánh sáng diệu thiên mang chiến khí hùng mạnh không gì sánh được, giống như tuyệt đại Chiến Vương, toàn thân còn có ánh sáng huyết sắc ngập trời. Hắn lần thứ ba giơ bàn tay lên, lần này là chưởng ấn chiến thiên huyết sắc tiêu diệt phóng ra, sức phá hoại kinh người, gặp Thần giết Thần, uy thế ngập trời. 

 

- Ầm, ầm, ầm... 

 

Chưởng ấn chiến thiên huyết sắc hủy diệt tất cả lực lượng phòng ngự khiến người ta sợ hãi, đánh nát công kích của đối phương, không gì ngăn trở, trực tiếp đánh vào thân hình của đối phương. Một tiếng ầm ầm nổ vang, thân thể của đối phương trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, lập tức biến mất trong ánh sao đầy trời, đệ tử ngoại môn của Đông Thánh Tiên môn kia nằm ở bên bờ sông, bị chém giết không còn sinh cơ, chết tại chỗ. 

 

Tần Vấn Thiên tiếp tục nhắm mắt, dường như tiếp tục tu hành như không có chuyện gì xảy ra. Nếu như lại có người đến quấy rối chỉ cần thấy thi thể này sẽ tự biết phải làm gì!