Thái Cổ Thần Vương

Chương 904: - Ai giết ai (1)



 

 

Tần Vấn Thiên không muốn lãng phí thời gian trong cuộc sát phạt ở đây, hắn đến Đông Thánh Tiên môn vì coi trọng nó sao Rõ ràng tới mức nào? Hắn chỉ là muốn tham gia thi luyện Thiên Phù giới. 

 

Mà trong quá trình thí luyện, cố gắng hết sức nâng cao thực lực của mình tất nhiên là lựa chọn đầu tiên của Tần Vấn Thiên. 

 

Trong Đông Thánh Nhai, hắn lĩnh ngộ được rất nhiều điều, học được không ít phương pháp tu hành, nhất là cuối cùng đã cảm ngộ ra được Tiên Điêu, còn được Tiên Vương truyền cho Chiến Quyết, lĩnh ngộ sâu đậm, tu hành Chiến Quyết đến tầng thứ ba có uy lực rất là kinh người. 

 

Nơi đây là Thánh Ma Hạp, ở đây đã không có cơ duyên tu hành, vậy hắn tình nguyện chuyên tâm lĩnh ngộ tu hành, nếu có đệ tử Đông Thánh Tiên môn muốn lấy tính mạng của hắn làm đá kệ chân, thì cũng cần có chuẩn bị tinh thần phải hi sinh tính mạng. 

 

Tần Vấn Thiên để lại thi thể của một vị đệ tử Đông Thánh Tiên môn chưa từng dọn dẹp, chính là vì muốn uy hiếp ngườI khác, tránh bị quấy rầy. 

 

Nhưng Tần Vấn Thiên đã sai rồi. Chỉ sau một khoảng thời gian ngắn, hai vị đệ tử ngoại môn của Đông Thánh Tiên môn mặc trường bào màu vàng nhạt đã đi tới nơi này, sau khi nhìn thấy thi thể đó, ánh mắt bọn chúng nhìn Tần Vấn Thiên cực kỳ lạnh lùng. Đây không phải vì tình cảm đệ tử đồng môn của bọn chúng sâu đậm tới mức nào. 

 

Trong Đông Thánh Tiên môn có vô số đệ tử, giữa các đệ tử vẫn luôn xảy ra tranh chấp, để cố gắng nhận được nhiều tài nguyên tu hành hơn, hoặc được sư môn trưởng bối coi trọng, tranh chấp nội bộ vô cùng kịch liệt. 

 

Nhưng khi bọn chúng nhìn thấy thi thể của đồng môn nằm ở đó, bị Tần Vấn Thiên dùng làm thủ đoạn để uy hiếp của bọn chúng, trong nháy mắt sát ý trên người bọn họ cuồn cuộn phát ra. 

 

- Ngươi thật to gan. 

 

Một vị cường giả lạnh lùng cao ngạo mở miệng, ánh mắt hắn vô cùng lạnh lùng, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, sắc mặt của một người bên cạnh cũng rất thâm trầm, sát ý cuồn cuộn chuyển động. 

 

Tần Vấn Thiên dừng tu hành lại, một lần nữa mở mắt, nhìn người vừa đến. 


 

- Ngươi vẫn chưa vào Đông Thánh Tiên môn, lại dám dùng thi thể của đệ tử Đông Thánh Tiên môn uy hiếp bọn ta, không sợ khi chết không có nơi chôn cất sao? 

 

Người dó tiếp tục mở miệng nói, Tần Vấn Thiên nhìn hắn hỏi: 

 

- Hắn muốn giết ta, có phải sau khi ta giết chết hắn còn phải giúp hắn an táng hay không? 

 

- Ngông cuồng, ngươi như này tức là đang sỉ nhục đệ tử Đông Thánh Tiên môn, bất kể như thế nào, lần này ngươi phải chết không còn nghi ngờ gì, cho dù hai người chúng ta không giết được ngươi, cũng phải khiến ngươi mất mạng ở đây. 

 

Chỉ thấy một người khác mở miệng nói, Tần Vấn Thiên có thể giết chết một đệ tử ngoại môn, nhất định có thực lực không tầm thường, cho nên bọn họ cũng không chắc chắn có thể giết chết được Tần Vấn Thiên. 

 

Chỉ thấy một trong hai người họ lấy ra một món bảo vật, phóng ra một luồng ánh sáng màu vàng xông thẳng lên trời, trong phút chốc, có không ít ánh mắt của đệ tử Đông Thánh Tiên môn nhìn về phía nơi này, vẻ mặt rất nghiêm trọng, một số đệ tử nòng cốt trên người khoác trường bào màu vàng kim lộ ra ánh mắt sắc bén, nhìn chằm chằm vào những ánh quang màu vàng kim trong hư không đó. 

 

Đây là có người đang triệu tập đồng môn, hơn nữa còn là triệu tập đệ tử nòng cốt. 

 

Có không ít người nhìn về phía ánh sáng màu vàng đó, có một số người còn có thể nhìn thấy những điểm sáng lơ lửng, lập tức hiểu rõ tu vi của người này giống như bọn họ, xung quanh lập tức có bóng người chớp hiện chạy về phía đó. 

 

Đồng thời, cũng có một số người tham gia thi luyện giống như Tần Vấn Thiên lộ ra thần sắc kỳ quái, xung quanh cũng có người đi về hướng đó. 

 

Ngược lại, Tần Vấn Thiên vẫn rất thản nhiên, hắn nhìn luồng ánh sáng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào mắt của người đó, hắn cũng không có bất kỳ hành động nào, không vội vàng đối phó đối phương. 

 

Bất luận là đệ tử ngoại môn hay đệ tử nòng cốt của Đông Thánh Tiên môn, hắn đều không có bất kỳ vẻ sợ hãi nào, đối với hắn, muốn cướp vị trí trong tam giáp có nghĩa là có thiên phú Thánh Tử. Thánh Tử chính là đệ tử dưới danh của Đông Thánh Tiên Đế, địa vị của bọn họ là cao nhất trong các đệ tử của Đông Thánh Tiên môn. Tần Vấn Thiên đã muốn sánh vai với nhân vật Thánh Tử, làm sao có thể quan tâm tới đám người gọi là đệ tử ngoại môn với đệ tử nòng cốt. 

 


Dưới cùng cảnh giới, bất kể ai đến hắn đều không sợ, trừ khi đối phương cùng lúc tấn công. 

 

Hai vị cường giả đến trước kia vẫn chưa có hành động gì, chỉ là một trái một phải nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, dường như chỉ đang theo dõi hắn, không cho hắn rời đi, nhưng bọn họ cũng không biết, Tấn Vấn Thiên muốn đi, bọn họ làm sao có thể giữ chân được. 

 

Qua một hồi, lại có thêm hai vị đệ tử ngoại môn đến, bọn họ nhìn thấy thi thể bên cạnh bờ sông, lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thần sắc lạnh lùng, mở miệng nói: 

 

- Còn chưa vào Đông Thánh Tiên môn đã ngông cuồng như thế này, thật là cuồng đồ to gan. 

 

Tần Vấn Thiên có chút kỳ quái nhìn vào từng người vừa đến, chân mày hắn nhíu lại, nơi này chính là nơi sát hạch tàn khốc đẫm máu, những đệ tử Đông Thánh Tiên môn này đến đây là để giết hắn, bao gồm cả người vừa rồi cũng đến để lấy mạng hắn, bây giờ những người này ai ai cũng mở miệng mắng hắn là cuồng đồ. 

 

Lẽ nào, trong mắt của những đệ tử đã gia nhập Đông Thánh Tiên môn này, chỉ có bọn họ mới có quyền giết người hay sao? 

 

Chẳng lẽ, sau khi những người này giết chết Tần Vấn Thiên, còn có thể cố gắng an táng Tần Vấn Thiên đàng hoàng sao? 

 

- Hạng người không biết gì. 

 

Lại có một tiếng nói truyền đến, Tần Vấn Thiên nhìn về phía trước, chỉ thấy một vị đệ tử Đông Thánh Tiên môn trên người mặc trang phục màu vàng đi tới, trang phục của năm người rất giống nhau, hình thù in ở trên đó cũng giống nhau, chỉ là màu ánh sáng không giống nhau, điều đó khiến cho Tần Vấn Thiên lập tức hiểu rõ, sợ rằng địa vị của các kẻ tới Thánh Ma Hạp lần này săn giết bọn họ cũng không giống nhau, có đệ tử ngoại môn, có đệ tử nòng cốt. 

 

Những người khoác trường bào màu vàng nhạt kia có số lượng rất đông, chắc là đệ tử ngoại môn. 

 

 

 

   

 

Tần Vấn Thiên không muốn lãng phí thời gian trong cuộc sát phạt ở đây, hắn đến Đông Thánh Tiên môn vì coi trọng nó sao Rõ ràng tới mức nào? Hắn chỉ là muốn tham gia thi luyện Thiên Phù giới. 

 

Mà trong quá trình thí luyện, cố gắng hết sức nâng cao thực lực của mình tất nhiên là lựa chọn đầu tiên của Tần Vấn Thiên. 

 

Trong Đông Thánh Nhai, hắn lĩnh ngộ được rất nhiều điều, học được không ít phương pháp tu hành, nhất là cuối cùng đã cảm ngộ ra được Tiên Điêu, còn được Tiên Vương truyền cho Chiến Quyết, lĩnh ngộ sâu đậm, tu hành Chiến Quyết đến tầng thứ ba có uy lực rất là kinh người. 

 

Nơi đây là Thánh Ma Hạp, ở đây đã không có cơ duyên tu hành, vậy hắn tình nguyện chuyên tâm lĩnh ngộ tu hành, nếu có đệ tử Đông Thánh Tiên môn muốn lấy tính mạng của hắn làm đá kệ chân, thì cũng cần có chuẩn bị tinh thần phải hi sinh tính mạng. 

 

Tần Vấn Thiên để lại thi thể của một vị đệ tử Đông Thánh Tiên môn chưa từng dọn dẹp, chính là vì muốn uy hiếp ngườI khác, tránh bị quấy rầy. 

 

Nhưng Tần Vấn Thiên đã sai rồi. Chỉ sau một khoảng thời gian ngắn, hai vị đệ tử ngoại môn của Đông Thánh Tiên môn mặc trường bào màu vàng nhạt đã đi tới nơi này, sau khi nhìn thấy thi thể đó, ánh mắt bọn chúng nhìn Tần Vấn Thiên cực kỳ lạnh lùng. Đây không phải vì tình cảm đệ tử đồng môn của bọn chúng sâu đậm tới mức nào. 

 

Trong Đông Thánh Tiên môn có vô số đệ tử, giữa các đệ tử vẫn luôn xảy ra tranh chấp, để cố gắng nhận được nhiều tài nguyên tu hành hơn, hoặc được sư môn trưởng bối coi trọng, tranh chấp nội bộ vô cùng kịch liệt. 

 

Nhưng khi bọn chúng nhìn thấy thi thể của đồng môn nằm ở đó, bị Tần Vấn Thiên dùng làm thủ đoạn để uy hiếp của bọn chúng, trong nháy mắt sát ý trên người bọn họ cuồn cuộn phát ra. 

 

- Ngươi thật to gan. 

 

Một vị cường giả lạnh lùng cao ngạo mở miệng, ánh mắt hắn vô cùng lạnh lùng, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, sắc mặt của một người bên cạnh cũng rất thâm trầm, sát ý cuồn cuộn chuyển động. 

 

Tần Vấn Thiên dừng tu hành lại, một lần nữa mở mắt, nhìn người vừa đến. 

 

- Ngươi vẫn chưa vào Đông Thánh Tiên môn, lại dám dùng thi thể của đệ tử Đông Thánh Tiên môn uy hiếp bọn ta, không sợ khi chết không có nơi chôn cất sao? 

 

Người dó tiếp tục mở miệng nói, Tần Vấn Thiên nhìn hắn hỏi: 

 

- Hắn muốn giết ta, có phải sau khi ta giết chết hắn còn phải giúp hắn an táng hay không? 

 

- Ngông cuồng, ngươi như này tức là đang sỉ nhục đệ tử Đông Thánh Tiên môn, bất kể như thế nào, lần này ngươi phải chết không còn nghi ngờ gì, cho dù hai người chúng ta không giết được ngươi, cũng phải khiến ngươi mất mạng ở đây. 

 

Chỉ thấy một người khác mở miệng nói, Tần Vấn Thiên có thể giết chết một đệ tử ngoại môn, nhất định có thực lực không tầm thường, cho nên bọn họ cũng không chắc chắn có thể giết chết được Tần Vấn Thiên. 

 

Chỉ thấy một trong hai người họ lấy ra một món bảo vật, phóng ra một luồng ánh sáng màu vàng xông thẳng lên trời, trong phút chốc, có không ít ánh mắt của đệ tử Đông Thánh Tiên môn nhìn về phía nơi này, vẻ mặt rất nghiêm trọng, một số đệ tử nòng cốt trên người khoác trường bào màu vàng kim lộ ra ánh mắt sắc bén, nhìn chằm chằm vào những ánh quang màu vàng kim trong hư không đó. 

 

Đây là có người đang triệu tập đồng môn, hơn nữa còn là triệu tập đệ tử nòng cốt. 

 

Có không ít người nhìn về phía ánh sáng màu vàng đó, có một số người còn có thể nhìn thấy những điểm sáng lơ lửng, lập tức hiểu rõ tu vi của người này giống như bọn họ, xung quanh lập tức có bóng người chớp hiện chạy về phía đó. 

 

Đồng thời, cũng có một số người tham gia thi luyện giống như Tần Vấn Thiên lộ ra thần sắc kỳ quái, xung quanh cũng có người đi về hướng đó. 

 

Ngược lại, Tần Vấn Thiên vẫn rất thản nhiên, hắn nhìn luồng ánh sáng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào mắt của người đó, hắn cũng không có bất kỳ hành động nào, không vội vàng đối phó đối phương. 

 

Bất luận là đệ tử ngoại môn hay đệ tử nòng cốt của Đông Thánh Tiên môn, hắn đều không có bất kỳ vẻ sợ hãi nào, đối với hắn, muốn cướp vị trí trong tam giáp có nghĩa là có thiên phú Thánh Tử. Thánh Tử chính là đệ tử dưới danh của Đông Thánh Tiên Đế, địa vị của bọn họ là cao nhất trong các đệ tử của Đông Thánh Tiên môn. Tần Vấn Thiên đã muốn sánh vai với nhân vật Thánh Tử, làm sao có thể quan tâm tới đám người gọi là đệ tử ngoại môn với đệ tử nòng cốt. 

 

Dưới cùng cảnh giới, bất kể ai đến hắn đều không sợ, trừ khi đối phương cùng lúc tấn công. 

 

Hai vị cường giả đến trước kia vẫn chưa có hành động gì, chỉ là một trái một phải nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, dường như chỉ đang theo dõi hắn, không cho hắn rời đi, nhưng bọn họ cũng không biết, Tấn Vấn Thiên muốn đi, bọn họ làm sao có thể giữ chân được. 

 

Qua một hồi, lại có thêm hai vị đệ tử ngoại môn đến, bọn họ nhìn thấy thi thể bên cạnh bờ sông, lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thần sắc lạnh lùng, mở miệng nói: 

 

- Còn chưa vào Đông Thánh Tiên môn đã ngông cuồng như thế này, thật là cuồng đồ to gan. 

 

Tần Vấn Thiên có chút kỳ quái nhìn vào từng người vừa đến, chân mày hắn nhíu lại, nơi này chính là nơi sát hạch tàn khốc đẫm máu, những đệ tử Đông Thánh Tiên môn này đến đây là để giết hắn, bao gồm cả người vừa rồi cũng đến để lấy mạng hắn, bây giờ những người này ai ai cũng mở miệng mắng hắn là cuồng đồ. 

 

Lẽ nào, trong mắt của những đệ tử đã gia nhập Đông Thánh Tiên môn này, chỉ có bọn họ mới có quyền giết người hay sao? 

 

Chẳng lẽ, sau khi những người này giết chết Tần Vấn Thiên, còn có thể cố gắng an táng Tần Vấn Thiên đàng hoàng sao? 

 

- Hạng người không biết gì. 

 

Lại có một tiếng nói truyền đến, Tần Vấn Thiên nhìn về phía trước, chỉ thấy một vị đệ tử Đông Thánh Tiên môn trên người mặc trang phục màu vàng đi tới, trang phục của năm người rất giống nhau, hình thù in ở trên đó cũng giống nhau, chỉ là màu ánh sáng không giống nhau, điều đó khiến cho Tần Vấn Thiên lập tức hiểu rõ, sợ rằng địa vị của các kẻ tới Thánh Ma Hạp lần này săn giết bọn họ cũng không giống nhau, có đệ tử ngoại môn, có đệ tử nòng cốt. 

 

Những người khoác trường bào màu vàng nhạt kia có số lượng rất đông, chắc là đệ tử ngoại môn.