Thái Cổ Thần Vương

Chương 956: - Hàn Vương Mạc Vấn (2)



 

Tuy rằng ở chỗ này, Tiên Vương một phương có vẻ không chói mắt lắm, dường như không có gì đặc biệt, nhưng ở đây là nơi nào, Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn, do Đông Thánh Tiên Đế tổ chức, nhân vật Tiên Vương tất nhiên không có quá nhiều ánh sáng, cho dù là đám người Nhàn Vân Tiên Vương thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt, nhưng dù vậy cũng không thể xem thường quyền thế của họ. 

 

Đất đai của một châu lớn tới mức nào? Vân Châu đại địa có tám mươi mốt quận, thành trì vô tận. Nhàn Vân Tiên Vương thân là Châu Vương, hắn có thể một tay che trời, có thể hô mưa gọi gió ở Vân Châu. 

 

Tuy rằng bọn họ bây giờ ngồi chung một chỗ với các Tiên Vương, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ thật sự cho rằng bản thân đã đạt đến địa vị như vậy. Chỉ vì đây là Tiên yến, bọn họ trải qua sát hạch mới có được tư cách này, chứng minh bọn họ có tiềm năng ngồi cùng một chỗ với các Tiên Vương. Về phần sau này thế nào, vậy phải xem sau này bọn họ có thể đi đến một bước nào. 

 

Trò chuyện một chút, thời gian phút chốc trôi qua, Đông Thánh Đình trở lại trên ghế của mình. Các Tiên Vương cũng dần dần yên tĩnh trở lại, từng người ngồi vào vị trí, cường giả phía dưới cũng nhanh chóng trở nên yên lặng, khí tức cường đại đó trong nháy mắt có thể khiến cho bọn họ cảm giác được uy nghiêm tồn tại. 

 

Chỉ thấy ánh mắt của Đông Thánh Đình đảo qua mọi người, lập tức mở miệng nói: 

 

- Trước đó, ta và Lưu Ly công chúa cùng với một vài trưởng bối Tiên Vương đã thương lượng qua một hồi, quyết định ra quy tắc chiến đấu của vòng kế tiếp. Vòng này, chúng ta sẽ chọn ra mười vị trong số hai mươi thiên kiêu trúng tuyển. Vòng chiến đấu này sẽ không xếp hạng cụ thể. Mười người đứng đầu, mỗi người cũng đều có giải thưởng, chờ đến Tiên yến lần này kết thúc sẽ cùng ban tặng. Đương nhiên, sau cùng chúng ta sẽ chọn ra tam giáp. Phần thưởng của bọn họ mới là quý giá nhất. Muốn tiến vào tam giáp, trước hết phải tiến vào mười người mạnh nhất. 

 

- Quy tắc rất đơn giản, cứ dựa theo trình tự Lưu Ly công chúa đã gọi tên trước đó, từng người một lên đài chiến đấu khiêu chiến, nếu như chiến đấu với người cùng cảnh giới không cần áp chế cảnh giới, nếu chiến đấu với người có cảnh giới khác nhau, ta sẽ tự mình lấy bảo vật áp chế, cho các ngươi chiến đấu ở cùng một cảnh giới, người thắng tạm thời an toàn. Người thua, sau khi vòng đấu này kết thúc, các ngươi còn có một cơ hội khiêu chiến, nếu lại bị đánh bại một lần nữa sẽ bị loại. 

 

Đông Thánh Đình chậm rãi mở miệng, nói: 

 

- Còn có một điểm nữa, người đã bị bại một lần nữa, người khác không thể lựa chọn làm đối phương tiến hành khiêu chiến, ta sẽ cho hắn một lần quyền chủ động, tránh xuất hiện trường hợp hai kẻ mạnh chèn ép một vị thiên kiêu, các vị chắc hẳn đều rõ ràng rồi chứ? 

 

Mọi người đều gật đầu. Đông Thánh Đình đã nói rất rõ ràng, bọn họ nghe đương nhiên hiểu được rõ ràng. 

 

- Trận chiến đầu tiên, Cô Tô Thiên Kỳ lên đài chiến đấu. 

 

Ánh mắt của Đông Thánh Đình đảo qua, dừng lại ở phía Đông Châu. 

 


Thân hình Cô Tô Thiên Kỳ chớp hiện, bóng người trực tiếp rơi trên Chiến Đài cổ. Ngay lập tức, mười chín nhân vật thiên kiêu còn lại có không ít người cảm thấy hơi khẩn trương. Nếu Cô Tô Thiên Kỳ lựa chọn bọn họ lên đánh một trận, khả năng bọn họ bị đánh bại là rất lớn. Như vậy, bọn họ lại chỉ còn một lần cơ hội có quyền chủ động khiêu chiến với người khác, người thua hai trận sẽ bị loại. 

 

- Thái Âm Châu, Mạc Vấn. 

 

Chỉ nghe Cô Tô Thiên Kỳ lạnh lùng mở miệng. Thấy hắn lựa chọn Mạc Vấn, có vài người cảm thấy kinh ngạc. 

 

Mạc Vấn là nhân vật đệ nhất thiên kiêu của Thái Âm Châu, trong hai mươi người mạnh nhất chỉ có nàng cùng với Tử Tình Hiên là nữ tử, có thể nói là thiên chi kiêu nữ. 

 

Nhưng mọi người lại lập tức hiểu rõ được dụng ý của Cô Tô Thiên Kỳ khi lựa chọn Mạc Vấn. Có thể đối với hắn, khiêu chiến với ai cũng giống như nhau. Mạc Vấn lại có cảnh giới giống như hắn, như vậy cũng không có ai cần phải áp chế cảnh giới, có thể trực tiếp xông tới chiến đấu. 

 

Cô Tô Thiên Kỳ, không thích phiền phức, tất nhiên đơn giản vui vẻ đánh một trận là hay nhất. 

 

Thân hình của Mạc Vấn chớp hiện, bóng lưng của nàng nhanh chóng rơi trên Chiến Đài cổ, trên thân mặc trang phục màu xanh lam khiến nàng có vẻ nổi bật không tầm thường, làn da trắng trẻo không tì vết khiến cho nàng giống như nữ băng tuyết, kỳ ảo không dính bụi trần. 

 

- Mạc Vấn, nàng có thể cùng Cô Tô Thiên Kỳ đánh một trận sao? 

 

Quân Mộng Trần thì thào nói nhỏ một tiếng, nhìn nữ tử trước mắt, trong mắt hắn thoáng hiện lên chút ý quan tâm ân cần. 

 

- Có chút khó khăn. Chỉ có điều Mạc Vấn tuyệt đối cũng không tầm thường. Cho dù Cô Tô Thiên Kỳ muốn cùng nàng đánh một trận, sợ rằng cũng phải lấy ra thực lực chân chính. 

 

Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Sau khi ba người bọn họ nhìn thấy được Mạc Vấn bước lên đài chiến đấu, hình như tất cả đều rất quan tâm tới Mạc Vấn. 

 

Đơn giản là vì Mạc Vấn và bọn họ đến từ cùng một chỗ. 

 

Mạc Vấn của Thái Âm Châu là đệ tử của Thiên Phù giới. 

 


Trong hai mươi người mạnh nhất, ngoại trừ ba người bọn họ ra, còn có một vị đệ tử Thiên Phù giới khác, Mạc Vấn. 

 

Hai mươi người, Thiên Phù giới chiếm bốn vị trí trong đó. 

 

Từ đầu đến cuối, bọn họ đều không có chào hỏi nhau, thậm chí không có biểu lộ ra bất kỳ dấu hiệu gì, chỉ là lặng lẽ chú ý tới sự tồn tại của đối phương. 

 

Mạc Vấn với trang phục màu xanh lam có vẻ rất bình tĩnh, nhìn thấy được trên người Cô Tô Thiên Kỳ phóng ra ánh sáng chiến đấu mạnh mẽ, xung quanh nàng phát ra từng tiếng động răng rắc rõ ràng, xuất hiện một mảnh thế giới hàn băng, nhiệt độ không gian dường như đột nhiên giảm xuống. 

 

- Lạnh quá. 

 

Cho dù là Cổ Chiến Thiên ngồi khá xa cũng có thể cảm nhận được lạnh giá trên người của Mạc Vấn lúc này. Càng đáng sợ hơn chính là lúc này mái tóc đen của Mạc Vấn đã hóa thành bạc trắng như băng, giống như thanh kiếm sắc bén treo ở sau lưng. Toàn thân nàng dường như lột xác, thân thể nàng vốn mang theo một loại khí chất mộng ảo giống như mỹ nữ băng sương, giống như nữ hoàng băng giá chân chính. 

 

Uy lực công kích của Đông Thánh Đình hạ xuống, kèm theo ánh sáng vô cùng mãnh liệt, giống như mặt trời chói mắt, nhưng khi công kích đến trước người Mạc Vấn, ánh mặt trời dường như cũng muốn hóa thành hàn băng, tiếng động răng rắc rõ ràng truyền ra. Đông Thánh Đình đánh ra quyền quang không ngờ bị đóng băng, quyền quang hư ảo bị băng phủ thành thực chất, giống như nắm đấm ngừng lại ở trong khoảng không, có thể tưởng tượng được hơi lạnh này đáng sợ tới mức nào! 

 

Một cây trường mâu bằng băng bắn ra, kèm theo tiếng vang rắc rắc giòn giã truyền ra, băng phong phá vỡ quyền quang, sức công kích đáng sợ này phút chốc đã bị hóa giải. 

 

- Mạc Vấn này cũng có thể chất kỳ lạ, dường như là thể chất Tiên Thiên Hàn Vương hiếm thấy. 

 

Có nhân vật Tiên Vương thì thào nói nhỏ. Nếu Cô Tô Thiên Kỳ không phải tự tin vô song, trong trận chiến đầu tiên này tuyệt đối không nên lựa chọn Mạc Vấn mới đúng! 

 

 

 

 

 

   

Tuy rằng ở chỗ này, Tiên Vương một phương có vẻ không chói mắt lắm, dường như không có gì đặc biệt, nhưng ở đây là nơi nào, Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn, do Đông Thánh Tiên Đế tổ chức, nhân vật Tiên Vương tất nhiên không có quá nhiều ánh sáng, cho dù là đám người Nhàn Vân Tiên Vương thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt, nhưng dù vậy cũng không thể xem thường quyền thế của họ. 

 

Đất đai của một châu lớn tới mức nào? Vân Châu đại địa có tám mươi mốt quận, thành trì vô tận. Nhàn Vân Tiên Vương thân là Châu Vương, hắn có thể một tay che trời, có thể hô mưa gọi gió ở Vân Châu. 

 

Tuy rằng bọn họ bây giờ ngồi chung một chỗ với các Tiên Vương, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ thật sự cho rằng bản thân đã đạt đến địa vị như vậy. Chỉ vì đây là Tiên yến, bọn họ trải qua sát hạch mới có được tư cách này, chứng minh bọn họ có tiềm năng ngồi cùng một chỗ với các Tiên Vương. Về phần sau này thế nào, vậy phải xem sau này bọn họ có thể đi đến một bước nào. 

 

Trò chuyện một chút, thời gian phút chốc trôi qua, Đông Thánh Đình trở lại trên ghế của mình. Các Tiên Vương cũng dần dần yên tĩnh trở lại, từng người ngồi vào vị trí, cường giả phía dưới cũng nhanh chóng trở nên yên lặng, khí tức cường đại đó trong nháy mắt có thể khiến cho bọn họ cảm giác được uy nghiêm tồn tại. 

 

Chỉ thấy ánh mắt của Đông Thánh Đình đảo qua mọi người, lập tức mở miệng nói: 

 

- Trước đó, ta và Lưu Ly công chúa cùng với một vài trưởng bối Tiên Vương đã thương lượng qua một hồi, quyết định ra quy tắc chiến đấu của vòng kế tiếp. Vòng này, chúng ta sẽ chọn ra mười vị trong số hai mươi thiên kiêu trúng tuyển. Vòng chiến đấu này sẽ không xếp hạng cụ thể. Mười người đứng đầu, mỗi người cũng đều có giải thưởng, chờ đến Tiên yến lần này kết thúc sẽ cùng ban tặng. Đương nhiên, sau cùng chúng ta sẽ chọn ra tam giáp. Phần thưởng của bọn họ mới là quý giá nhất. Muốn tiến vào tam giáp, trước hết phải tiến vào mười người mạnh nhất. 

 

- Quy tắc rất đơn giản, cứ dựa theo trình tự Lưu Ly công chúa đã gọi tên trước đó, từng người một lên đài chiến đấu khiêu chiến, nếu như chiến đấu với người cùng cảnh giới không cần áp chế cảnh giới, nếu chiến đấu với người có cảnh giới khác nhau, ta sẽ tự mình lấy bảo vật áp chế, cho các ngươi chiến đấu ở cùng một cảnh giới, người thắng tạm thời an toàn. Người thua, sau khi vòng đấu này kết thúc, các ngươi còn có một cơ hội khiêu chiến, nếu lại bị đánh bại một lần nữa sẽ bị loại. 

 

Đông Thánh Đình chậm rãi mở miệng, nói: 

 

- Còn có một điểm nữa, người đã bị bại một lần nữa, người khác không thể lựa chọn làm đối phương tiến hành khiêu chiến, ta sẽ cho hắn một lần quyền chủ động, tránh xuất hiện trường hợp hai kẻ mạnh chèn ép một vị thiên kiêu, các vị chắc hẳn đều rõ ràng rồi chứ? 

 

Mọi người đều gật đầu. Đông Thánh Đình đã nói rất rõ ràng, bọn họ nghe đương nhiên hiểu được rõ ràng. 

 

- Trận chiến đầu tiên, Cô Tô Thiên Kỳ lên đài chiến đấu. 

 

Ánh mắt của Đông Thánh Đình đảo qua, dừng lại ở phía Đông Châu. 

 

Thân hình Cô Tô Thiên Kỳ chớp hiện, bóng người trực tiếp rơi trên Chiến Đài cổ. Ngay lập tức, mười chín nhân vật thiên kiêu còn lại có không ít người cảm thấy hơi khẩn trương. Nếu Cô Tô Thiên Kỳ lựa chọn bọn họ lên đánh một trận, khả năng bọn họ bị đánh bại là rất lớn. Như vậy, bọn họ lại chỉ còn một lần cơ hội có quyền chủ động khiêu chiến với người khác, người thua hai trận sẽ bị loại. 

 

- Thái Âm Châu, Mạc Vấn. 

 

Chỉ nghe Cô Tô Thiên Kỳ lạnh lùng mở miệng. Thấy hắn lựa chọn Mạc Vấn, có vài người cảm thấy kinh ngạc. 

 

Mạc Vấn là nhân vật đệ nhất thiên kiêu của Thái Âm Châu, trong hai mươi người mạnh nhất chỉ có nàng cùng với Tử Tình Hiên là nữ tử, có thể nói là thiên chi kiêu nữ. 

 

Nhưng mọi người lại lập tức hiểu rõ được dụng ý của Cô Tô Thiên Kỳ khi lựa chọn Mạc Vấn. Có thể đối với hắn, khiêu chiến với ai cũng giống như nhau. Mạc Vấn lại có cảnh giới giống như hắn, như vậy cũng không có ai cần phải áp chế cảnh giới, có thể trực tiếp xông tới chiến đấu. 

 

Cô Tô Thiên Kỳ, không thích phiền phức, tất nhiên đơn giản vui vẻ đánh một trận là hay nhất. 

 

Thân hình của Mạc Vấn chớp hiện, bóng lưng của nàng nhanh chóng rơi trên Chiến Đài cổ, trên thân mặc trang phục màu xanh lam khiến nàng có vẻ nổi bật không tầm thường, làn da trắng trẻo không tì vết khiến cho nàng giống như nữ băng tuyết, kỳ ảo không dính bụi trần. 

 

- Mạc Vấn, nàng có thể cùng Cô Tô Thiên Kỳ đánh một trận sao? 

 

Quân Mộng Trần thì thào nói nhỏ một tiếng, nhìn nữ tử trước mắt, trong mắt hắn thoáng hiện lên chút ý quan tâm ân cần. 

 

- Có chút khó khăn. Chỉ có điều Mạc Vấn tuyệt đối cũng không tầm thường. Cho dù Cô Tô Thiên Kỳ muốn cùng nàng đánh một trận, sợ rằng cũng phải lấy ra thực lực chân chính. 

 

Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Sau khi ba người bọn họ nhìn thấy được Mạc Vấn bước lên đài chiến đấu, hình như tất cả đều rất quan tâm tới Mạc Vấn. 

 

Đơn giản là vì Mạc Vấn và bọn họ đến từ cùng một chỗ. 

 

Mạc Vấn của Thái Âm Châu là đệ tử của Thiên Phù giới. 

 

Trong hai mươi người mạnh nhất, ngoại trừ ba người bọn họ ra, còn có một vị đệ tử Thiên Phù giới khác, Mạc Vấn. 

 

Hai mươi người, Thiên Phù giới chiếm bốn vị trí trong đó. 

 

Từ đầu đến cuối, bọn họ đều không có chào hỏi nhau, thậm chí không có biểu lộ ra bất kỳ dấu hiệu gì, chỉ là lặng lẽ chú ý tới sự tồn tại của đối phương. 

 

Mạc Vấn với trang phục màu xanh lam có vẻ rất bình tĩnh, nhìn thấy được trên người Cô Tô Thiên Kỳ phóng ra ánh sáng chiến đấu mạnh mẽ, xung quanh nàng phát ra từng tiếng động răng rắc rõ ràng, xuất hiện một mảnh thế giới hàn băng, nhiệt độ không gian dường như đột nhiên giảm xuống. 

 

- Lạnh quá. 

 

Cho dù là Cổ Chiến Thiên ngồi khá xa cũng có thể cảm nhận được lạnh giá trên người của Mạc Vấn lúc này. Càng đáng sợ hơn chính là lúc này mái tóc đen của Mạc Vấn đã hóa thành bạc trắng như băng, giống như thanh kiếm sắc bén treo ở sau lưng. Toàn thân nàng dường như lột xác, thân thể nàng vốn mang theo một loại khí chất mộng ảo giống như mỹ nữ băng sương, giống như nữ hoàng băng giá chân chính. 

 

Uy lực công kích của Đông Thánh Đình hạ xuống, kèm theo ánh sáng vô cùng mãnh liệt, giống như mặt trời chói mắt, nhưng khi công kích đến trước người Mạc Vấn, ánh mặt trời dường như cũng muốn hóa thành hàn băng, tiếng động răng rắc rõ ràng truyền ra. Đông Thánh Đình đánh ra quyền quang không ngờ bị đóng băng, quyền quang hư ảo bị băng phủ thành thực chất, giống như nắm đấm ngừng lại ở trong khoảng không, có thể tưởng tượng được hơi lạnh này đáng sợ tới mức nào! 

 

Một cây trường mâu bằng băng bắn ra, kèm theo tiếng vang rắc rắc giòn giã truyền ra, băng phong phá vỡ quyền quang, sức công kích đáng sợ này phút chốc đã bị hóa giải. 

 

- Mạc Vấn này cũng có thể chất kỳ lạ, dường như là thể chất Tiên Thiên Hàn Vương hiếm thấy. 

 

Có nhân vật Tiên Vương thì thào nói nhỏ. Nếu Cô Tô Thiên Kỳ không phải tự tin vô song, trong trận chiến đầu tiên này tuyệt đối không nên lựa chọn Mạc Vấn mới đúng!