Huấn luyện viên sớm liền chú ý tới nữ sinh đang nhìn hắn, ánh mắt trần trụi như vậy, hắn muốn bỏ qua cũng khó.
Yên lặng đè ép vành nón, mở miệng nói.
"Tôi họ Trần, về sau các bạn cứ gọi tôi là guấn luyện viên Trần."
Huấn luyện viên Trần tuổi trẻ lần đầu tiên đảm nhiệm vai trò huấn luyện viên, không có kinh nghiệm, sau khi giới thiệu tên của mình, trầm mặc một chút, yên lặng đem ánh mắt liếc về phía ban huấn luyện viên cách vách.
"Sở hữu đội ngũ xác nhập thành bốn hàng, 2 hàng nam, 2 hàng nữ "
Mở đầu, kế tiếp thì đơn giản nhiều, huấn luyện viên Trần dựa theo huấn luyện viên khóa phía trước triển khai nội dung huấn luyện.
Ngày đầu tiên giữa trưa không thể trở về nghỉ ngơi, thống nhất an bài ở nhà ăn ăn cơm xong, huấn luyện viên Trần cùng lớp chủ nhiệm đem đội ngũ dẫn về ớp, lợi dụng thời gian này cho các bạn học làm tự giới thiệu, cũng bắt đầu làm trò cho không khí sinh động. Trong lúc nhất thời, không khí thập phần náo nhiệt. Trong khi chơi trò chơi cửa sau bị gõ hai tiếng.
Cửa mở ra nhiều người quay đầu lại nhìn tầm mắt tập trung ở trên người nam sinh cao gầy.
Vị trí của Thẩm Khê hoàn cảnh khi quay đi liền đối diện với hắn. Tầm mắt chạm vào nhau, đồng tử nam sinh hơi hơi run một chút, thực mau, rũ xuống mí mắt, tầm mắt chuyển qua chỗ bục giảng.
"Huấn luyện viên Trần, huấn luyện viên viên Dương nói nên tập hợp."
"Được, cảm ơn."
Đưa xong tin tức kia nam sinh liền rời đi, đợi hắn vừa đi, lớp "Oa" một tiếng, bộc phát ra thanh âm nhiệt liệt thảo luậ.
"Trung khảo toàn thị đệ nhất!? Là cậu ấy sao ?! "
"Là, mình trước kia cùng lớp với cậu ấy, là Từ Triệt, a a a a, càng lúc càng soái!!"
...
Thẩm Khê đối với cái tên Từ Triệt này rất có ấn tượng, một là nét bút giống nhau, hai là hai chữ kia dán ở cổng trường khẩu làm chiêu bài đã thật lâu. Không nghĩ tới, học bá lớn lên lại soái như thế, nữ hài sờ sờ cằm.
"Trật tự!"
Huấn luyện viên Trần ra hiệu im lặng, Thẩm Khê hoàn hồn, lập tức ngồi thẳng.
"Ban chúng ta bầu ra một bạn làm trợ thủ, ai ngờ xung phong nhận việc?"
Trong ban tức khắc an tĩnh lại.
Có Từ Triệu làm ví dụ, mọi người đều đối với chức vụ trợ thủ thêm hứng thú, nói không chừng sẽ còn thường xuyên giao tiếp, đây là một cơ hội kết giao rất tốt với học bá.
Vài nữ sinh đều có chung ý niệm, trái phải nhìn xem, thấy không có ai giơ tay, rụt rè tính toán lại chần chờ một chút, không ngờ, giây tiếp theo, liền có người giơ lên tay.
Cô vẫn là lần đầu tiên đi quân huấn, cái gì cũng muốn trải nghiệm một chút. Huấn luyện viên Trần vừa thấy là cô thì trong mắt mang lên chút ý cười, "Có thể."
Tốt xấu là người mình nhớ rõ, bộ dáng ngoan ngoãn không nói, thái độ huấn luyện ũng thực nghiêm túc,.
"Em là Thẩm Khê đúng không?"
"
Vâng!" Nữ sinh gật đầu.
"Được, mấy ngày tới sẽ do Thẩm Khê đảm nhiệm chức trợ thủ. Về sau có gì muốn báo cáo cứ cử bạn học Thẩm đến truyền đạt"
Buổi nói chuyện, làm Thẩm Khê cảm giác trên vai trách nhiệm trọng đại, huấn luyện càng thêm nghiêm túc, thậm chí còn bị xách ra làm mẫu thí.
Cái này làm cho cái đuôi nhỏ của cô mau kiều trời cao đi, đương nhiên, trên mặt không biểu hiện, đợi sau khi nhảy lên xe ạn rể, nhịn không được, phách lý bá lạp cùng hăn nói hôm nay bản thân mình biểu hiện tốt cỡ nào.
Nam nhân cười ha hả, ngẫu nhiên lại khen khen cô, thẳng đến thanh âm dừng lại, mới chậm rãi khởi động xe. Thẩm Khê lúc này mới chú ý tới nguyên lai xe vẫn luôn không mở, cô nhìn nhìn nam nhân.
"Mang em nhận đường đi"
Thẩm Khê nóng nảy, nói
"Không phải nói muốn tới đón em sao?"
"Đúng vậy,"
Nam nhân nói nói.
"Nhưng có đôi khi đi không mở, em phải tự mình tới viện nghiên cứu."
Thẩm Khê hiểu rõ gật gật đầu, bắt đầu nghiêm túc nhớ lại lộ trình.