Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2826: Thương lượng (1)



Cuồng Loạn hóa thành một vị diện, bởi vậy nó phát động chính là chiến tranh vị diện, lực lượng của bản thân chủ yếu ở trấn áp Viêm Sương Vị Diện, nhưng nó quá mạnh mẽ, một ý nghĩ liền có thể sinh ra vô số cường giả.

Bởi vậy, kỳ thực các cường giả là đang chống lại thần niệm của Cuồng Loạn.

Cuồng Loạn mạnh mẽ đã vượt qua phạm trù của Thất Bộ Thiên Tôn, nó là chúa tể của thiên địa chân chính, hơn nữa còn thôn phệ nhiều vị diện, chỉ là siêu vị diện cao đẳng thì có ba cái, quá mạnh mẽ.

Lăng Hàn từng làm chúa tể thiên địa, rõ ràng nhớ tới lúc đó hắn chỉ cần một ý nghĩ động, có thể diễn hóa ra bất kỳ sinh linh gì, chỉ cần cấp độ lực lượng không vượt qua giới hạn thiên địa.

Cuồng Loạn đương nhiên cũng có thể như vậy, hơn nữa càng mạnh mẽ hơn, nó điều động cường giả có thật nhiều đạt đến Lục Bộ Thiên Tôn, then chốt là, nó là một vị diện, lực lượng không hết, Lục Bộ Thiên Tôn chết nhiều hơn nữa cũng không có chuyện gì, có thể điều động vô tận.

Đương nhiên, ngoại trừ Lục Bộ Thiên Tôn ra, còn có Ngũ Bộ, Tứ Bộ Thiên Tôn, thậm chí còn có Tiên Vương tầng chín, hình thành một chi đại quân, chủ yếu là công phá phòng ngự, tiến vào Viêm Sương Vị Diện đại sát một mạch.

Một vị diện mạnh mẽ, ở mức độ rất lớn do sinh linh trên vị diện này đến quyết định, nếu như giết sạch Viêm Sương Vị Diện, như vậy Cuồng Loạn liền có thể dễ dàng cắn nuốt vị diện này.

Vực ngoại chiến trường cực kỳ nguy hiểm, hơi một tí sẽ ngã xuống, nhưng cùng lúc cũng tràn ngập cơ duyên, bởi vì chỉ cần đánh giết Cuồng Loạn tạo vật, có khả năng từ trong di hài đạt được chỗ tốt, thúc đẩy tu vi tăng lên, thậm chí đột phá Thiên Tôn.

Cái này cũng là nguyên nhân tại sao rất nhiều Tiên Vương tầng chín sẽ đi vực ngoại chiến trường, đương nhiên, số lượng Tiên Vương chết trận cũng nhiều đến kinh người, nhưng vì một tia hi vọng, lại để càng nhiều Tiên Vương tầng chín nhào tới nối nghiệp.

Lăng Hàn say mê trông ngóng, nhưng nơi kia chỉ có Tiên Vương tầng chín mới có tư cách đặt chân, hiện tại hắn đi, hoàn toàn chính là chịu chết.

Vẫn là chờ một thời gian đi.

Lăng Hàn đè xuống xung động trong lòng, kế tiếp Tuyên Anh liền chủ đạo tiệc rượu, cổ vũ mọi người đi lại lẫn nhau, tiến tới hôn nhân.

- Đi thôi.

Nữ Hoàng lôi kéo tay của Lăng Hàn, hai người ra động phủ, đi tới nơi ở của Nữ Hoàng.

Nhu yêu nữ cũng không ở nơi này, nàng có động phủ của mình, hơn nữa trạng thái còn đang bế quan, xung kích tầng ba, bởi vậy Lăng Hàn không có đi quấy rầy, mà Hổ Nữu thì đã rời Vũ Viện, trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không trở về.

- Đó là một vị Tứ Bộ Thiên Tôn, phong hào Khổ Thiện.

Nữ Hoàng nói.

Lăng Hàn gật gù, hắn lấy ra Xích Hồng Minh Hỏa Đan:

- Ta muốn nghiên cứu loại đan dược này, nếu có thể nghịch hướng phân tích ra thành phần... đúng rồi, Ngõa Lý đâu?

Ngõa Lý cũng theo Chu Hằng đi tới Viêm Sương Vị Diện, điểm ấy Lăng Hàn từ trong tin tức đám người Hổ Nữu, Vũ Hoàng lưu lại biết được.

Nữ Hoàng buông tay, biểu thị không biết.

Người ngạo kiều như nàng, sẽ để ý ai ai ai ở nơi nào sao?

Lăng Hàn chỉ có phần không nói gì, đây tuyệt đối là thê tử của hắn, thật trăm phần trăm.

Chính hắn nghiên cứu Xích Hồng Minh Hỏa Đan, hẳn có thể luyện chế, đối với đám người bọn họ có trợ giúp rất lớn.

Một ngày đi qua, trong Vũ Viện lập tức nhiều hơn rất nhiều tin đồn thú vị.

Tỷ như, một mãnh nhân gọi Lý Tứ, ở trong Cửu Tuyệt Trận bạo đánh Tiêu Anh Hùng, hơn nữa còn là hai lần.

Lại tỷ như, Loạn Tinh nữ thần đột nhiên danh hoa có chủ, mà gia hỏa may mắn lại bị vô số người đố kị, nguyền rủa kia... lại chính là Lý Tứ.

Lại tỷ như, trong Vũ Viện không biết lúc nào đột nhiên phát lên nam nam chi phong, mà người thứ nhất bị lộ ra ánh sáng chính là kẻ ngốc Trác gia cùng Vũ Thi, càng hoang đường chính là, hai người này lại còn đánh dã chiến.

Lại càng hoang đường chính là, hai người này không chỉ làm một lần, mới vừa bị người vạch trần lộ ra ánh sáng, trong nháy mắt lại chơi xe chấn.

Ngươi ở động phủ của mình chơi cũng coi như thôi, nhưng bây giờ đứng ở ven đường, ai trải qua không nhìn thấy chấn động có quy luật kia, còn có từng trận âm thanh “hổ gầm”?

Không biết xấu hổ, quá không biết xấu hổ.

Đương nhiên, sự tình Trác Khải chính là trò cười, nhưng loại chuyện này lại có tiềm lực truyền bá nhất, chỉ một ngày liền truyền khắp toàn bộ Vũ Viện, không biết sau này truyền tới chỗ Trác Binh Trác lão gia tử, có thể làm hắn tức chết hay không.

Lăng Hàn đang chuyên tâm nghiên cứu Xích Hồng Minh Hỏa Đan, nhưng chỉ sau một ngày, hắn liền bị Nữ Hoàng kêu lên.

Có người, không, có chó đến bái phỏng hắn.

Đại Hắc Cẩu ra dáng ngồi ở trong đại sảnh, trong tay bưng chén trà, dáng dấp cao thâm khó dò, rất có phong thái thần côn.

- Tiểu Hàn Tử, mau tới bóp chân cho gia gia.

Đại Hắc Cẩu căn bản không cần quay đầu lại, nó là Tiên Vương tầng chín, thần thức đương nhiên mạnh mẽ.

Lăng Hàn kinh ngạc:

- Ngươi là làm sao nhận ra ta?

Hắn tu luyện Khi Thiên Thuật, ngay cả Thiên Sinh cũng không có phát hiện tình huống khác thường.

- Giễu cợt!

Đại Hắc Cẩu xem thường.

- Bản tọa đối với ngươi còn không biết sao? Ngày hôm qua vừa nghe nói sự tình của Trác Khải, cẩu gia liền lập tức nghĩ đến, đây là cháu trai xui xẻo bị người chỉnh.

- Trên đời này có thể nghĩ ra loại phương pháp chỉnh người này, ngoại trừ bản tọa, tin tưởng cũng chỉ có tiểu bại hoại ngươi được bản tọa chân truyền.

Lăng Hàn không khỏi bật cười, con Đại Hắc Cẩu này chính là tổ tông chỉnh người, nhận người lại cũng thông qua thủ đoạn chỉnh người.

- Ngươi ở đây cũng được, sau này ta gặp chuyện, ngươi giúp ta giải quyết.

Hắn cười nói.

- Không thành vấn đề.

Đại Hắc Cẩu vỗ vỗ ngực, cực kỳ nghĩa khí.

Lăng Hàn chầm chậm nói:

- Nghe nói Trác gia lão tổ chính là chuẩn Thiên Tôn...

- Híc, bụng của cẩu gia đột nhiên có chút không thoải mái, ngày hôm qua thật giống như ăn xâu thịt trâu quá thời hạn, cẩu gia đi tìm tên kia tính sổ, lại dám bán vật như vậy cho cẩu gia!

Đại Hắc Cẩu lập tức trượt tới trên đất, sau đó thuận thế đi ra ngoài.

Cái con chó chết này, thực sự là chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, không cứu được.

Lăng Hàn vội vã ngăn cản nó:

- Ngươi không thể có chút cốt khí sao?

- Phi, cốt khí là cái gì, có thể ăn sao?

Đại Hắc Cẩu chẳng biết xấu hổ, nó chưa từng cần mặt a.

Lăng Hàn thở dài:

- Trác Binh ở vực ngoại chiến trường, trong thời gian ngắn là không thể trở về.