Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2827: Thương lượng (2)



- Ồ, sao cái bụng của cẩu gia không đau nữa nhỉ?

Đại Hắc Cẩu sờ sờ bụng.

- Cẩu gia không hổ là Tiên Vương tầng chín, tồn tại tương lai nhất định trở thành Thiên Tôn, tố chất thân thể thực sự là tốt.

Lăng Hàn cho nó một ngón giữa, sau đó nghiêm mặt nói:

- Hiện tại Tam Giới Tháp rơi xuống trong tay Thiên Sinh, nghĩ một biện pháp cầm về đi.

Đây là di vật cuối cùng của Duyên Sinh Thiên Tôn, tuyệt đối không thể rơi xuống tay người khác.

Đại Hắc Cẩu cũng biến thành chính kinh nói:

- Tuy bản tọa có thể trấn áp tên tiểu tử kia, nhưng thứ nhất Vũ Viện có quy tắc, bản tọa không thể công nhiên ra tay, thứ hai, tiểu tử kia là Tiên Kim hóa thân, ngay cả cẩu gia cũng không phá được phòng ngự của hắn, muốn cướp đoạt Tam Giới Tháp về, khó!

Lăng Hàn cũng biết điểm ấy, chậm rãi gật đầu nói:

- Có điều, Thiên Sinh là nhất định phải giải quyết. Hơn nữa, ta ở trên Tiên lộ cùng hắn chiến đấu, thời khắc sống còn là tàn niệm của Duyên Sinh Thiên Tôn xuất hiện, loạn tâm thần của hắn, đoàn người chúng ta mới có thể chạy trốn.

- Duyên Sinh đại nhân!

Đại Hắc Cẩu nhất thời kích động.

- Đi, cẩu gia lập tức đi làm thịt tiểu tử kia, cứu Duyên Sinh đại nhân ra!

Nhìn dáng dấp kích động của nó, Lăng Hàn âm thầm gật đầu, chí ít ở thái độ đối với Duyên Sinh Thiên Tôn, Đại Hắc Cẩu vẫn cực kỳ trung thực, không có ô nhục phẩm đức của chó.

- Gâu, ánh mắt của tiểu tử ngươi là có ý gì, có phải là ở trong lòng mắng cẩu gia không?

Đại Hắc Cẩu cực kỳ mẫn cảm.

Lăng Hàn đàng hoàng trịnh trọng:

- Đang khen ngợi ngươi đấy.

Sau đó, hắn hơi trầm tư:

- Thiên Sinh này... Chính là hóa thân của Tiên Vực vị diện, có thể nói người dưới Thiên Tôn đều không thể làm gì được hắn.

Dưới quy tắc vị diện, Tiên Vương tầng chín chính là trình độ cao nhất, tuy Thiên Sinh là thiên địa mở cửa sau sáng tạo ra, nhưng nếu thiên địa có thể thật thích làm gì thì làm, vậy còn có thể có Thiên Tôn sinh ra sao?

Lực lượng thiên địa vô tận, nhưng có quy tắc ràng buộc, đây là quy tắc vận chuyển của Nguyên Thế Giới, không thể đảo ngược.

Vì lẽ đó Thiên Sinh là rất yêu nghiệt, nhưng không thể yêu nghiệt đến tình trạng không giới hạn.

- Chẳng lẽ phải trở thành Thiên Tôn mới có thể giải quyết hắn?

Đại Hắc Cẩu có chút nôn nóng, mặc dù nói nó cùng Lăng Hàn đều có khả năng thành Thiên Tôn, hơn nữa ở trên Viêm Sương Vị Diện, khả năng này còn có thể cao hơn, nhưng kia khẳng định là chuyện vô số năm sau này.

... Muốn thành tựu Thiên Tôn, mấy kỷ nguyên lắng đọng là chút lòng thành.

Phải đợi lâu như vậy, Đại Hắc Cẩu ngồi không yên.

Lăng Hàn cũng trầm tư nói:

- Muốn đối phó Thiên Sinh, đầu tiên phải phá giải thể phách của hắn, nhưng ngoại trừ Thiên Tôn, còn có cái gì có thể phá Tiên Kim?

Hắn nhìn về phía Đại Hắc Cẩu, Đại Hắc Cẩu cũng nhìn về phía hắn, một người một chó gần như cùng lúc đó nói:

- Thiên Tôn Bảo khí!

Tiên Kim cùng Tiên Vương cùng cấp, như vậy muốn phá hoại Tiên Kim cũng chỉ có cấp độ trên Tiên Vương.

Lăng Hàn lấy ra Tiên Ma Kiếm:

- Vậy chuyện thứ nhất chúng ta phải làm, chính là để thanh Tiên Kiếm này tăng lên tới cấp bậc Thiên Tôn.

- Tê, vậy cần số lượng Tiên Kim kinh người a.

Đại Hắc Cẩu nhe răng.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:

- Vậy thì phải xem ngươi.

- Tại sao là bản tọa, rõ ràng được lợi chính là tiểu tử ngươi, trừ khi ngươi đưa thanh kiếm này cho bản tọa!

Đại Hắc Cẩu vô liêm sỉ nói.

Lăng Hàn liền nói:

- Thứ nhất ngươi là Tiên Vương tầng chín, thực lực mạnh mẽ, trên đời này người có thể tranh giành với ngươi có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thứ hai, ngươi là chó, mũi chó linh như vậy, tìm kiếm Tiên Kim đương nhiên...

- Gâu, bản tọa cắn chết ngươi!

Đại Hắc Cẩu giận dữ, lập tức nhào ra.

Lăng Hàn đương nhiên không thể là đối thủ của Tiên Vương tầng chín, vội vã ngừng chiến, sau đó nói:

- Ngõa Lý ở chỗ của ngươi đi, ta có việc tìm hắn... đúng rồi, ngươi hiểu rõ lực lượng bản nguyên của Nguyên Thế Giới ra sao rồi?

Đại Hắc Cẩu đầy mặt phiền muộn:

- Khó, quá khó khăn!

Bước thứ nhất của Thiên Tôn là từ lực lượng độc nhất vô nhị của một vị diện bắt đầu, nhưng mô hình của Ngõa Lý là nhằm vào sáu đại lực lượng bản nguyên, trực tiếp từ bước thứ hai bắt đầu, vì lẽ đó Tiên Vương tầng chín như Đại Hắc Cẩu liền bối rối.

Đại Hắc Cẩu mang theo Lăng Hàn đi tìm Ngõa Lý.

Mặc dù Ngõa Lý là chiến binh, nhưng bởi vì nắm giữ ý thức của mình, hắn cũng có thể tính là sinh linh tồn tại độc lập, vì lẽ đó được Chu Hằng mang đến nơi này, coi như một thành viên của Vũ Viện.

Lúc trước hắn là làm sao xông qua Cửu Tuyệt Trận?

Chính là một đường chạy, chịu đòn đi qua, hết cách rồi, thân thể của hắn là dùng Siêu Huyền vật liệu làm thành, nắm giữ năng lực tự mình hồi phục kinh người, hầu như là không hư.

Nhiều năm như vậy, hắn liên tục hấp thu tri thức của Viêm Sương Vị Diện, lúc trước tuy hắn đi tới vị diện cao đẳng, nhưng hiển nhiên còn chưa có tư cách đi vị diện siêu cao đẳng.

Thời điểm Đại Hắc Cẩu cùng Lăng Hàn đến, hai mắt của Ngõa Lý phát quang, còn đang hấp thu tri thức, một bên khác thì chiêu đãi hai người, không chút làm lỡ nào.

- Phân tích cho ta viên đan dược này một chút.

Lăng Hàn lấy ra Xích Hồng Minh Hỏa Đan đưa tới.

Ngõa Lý không có từ chối, tiếp nhận đan dược, nhưng nghiêm mặt nói:

- Ngươi nợ ta ba khối Tiên Kim.

Mời thứ này ra tay thực là phá sản.

Lăng Hàn ở trong lòng nhổ nước bọt, nhưng ngẫm lại người ta là tập hợp tinh hoa của một vị diện mấy trăm kỷ nguyên, lệ phí di chuyển cao chút cũng có thể lý giải.

Ngõa Lý tạm thời dừng lại hấp thu tri thức, bắt đầu phân tích viên đan dược kia, sau một ngày, hắn mới liệt ra hết thảy vật liệu, cũng đưa ra ba cái đan phương, hơi có xê dịch, đây là căn cứ thành đan phản đoán ra được.

- Xích Hồng Minh Hỏa Đan đã thất truyền, đây là đan phương ta thông qua tàn phương cùng thành dược bù đắp, tỉ suất chính xác phân biệt là chín mươi mốt phần trăm, tám mươi bảy phần trăm cùng tám mươi ba phần trăm.

Ngõa Lý đầy mặt nghiêm nghị, hắn từ sáng đến tối chính là dáng dấp kia, muốn nhìn hắn cười một cái khó như lên trời.

Đại Hắc Cẩu ở một bên trêu ghẹo:

- Ngõa Ngõa, cười cho cẩu gia một cái.

Ngõa Lý nhếch miệng cười, nhất thời, môi trên lục lọi, môi dưới xuống sụp, lộ ra hai hàm răng hoàn chỉnh.

- Người đây là cười sao, doạ quỷ còn được?

Đại Hắc Cẩu vội vã đong đưa móng vuốt.

- Cẩu gia đã dạy ngươi bao nhiêu lần, muốn cười thì cười, không cười thì đừng cố.