Không cần bọn họ ra tay, tất nhiên có hộ vệ đứng dậy, ngăn cản về phía các nữ hài tử.
Ầm!
Đại Oa một quyền lại đập cho một người lật mình. Hai mắt của Nhị Oa lại phun ra điện quang. Đối thủ của nàng nhất thời bị chấn động bay ra ngoài. Tam Oa cao ngạo ở thời điểm chiến đấu lại hoàn toàn không có một chút cao ngạo lạnh lùng nào, mà lấy thân thể nhỏ trực tiếp đụng về phía đối thủ.
Nàng như mãnh thú viễn cổ, va chạm, đối thủ lại bay.
Tứ Oa phun lửa, Ngũ Oa phun nước, trong nháy mắt lại đánh bay hai người.
- A!
Lục Oa ra tay, thần không biết quỷ không hay. Đối thủ của nàng hoàn toàn là ở dưới tình huống vô ý thức, ngã xuống.
Chuyện này!
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, bảy tên hoàng tôn quý tử đều trợn trừng hai mắt, miệng mở ra đến mức khoa trương.
Gặp quỷ.
Năm tiểu nữ hài tử mà thôi, làm sao có thể có sức sống mạnh như vậy?
Phun lửa phun nước phun điện, quả thực mộng ảo.
- Năng lượng cấp độ cao!
Dù sao cũng là dòng họ hoàng thất, bọn họ lập tức kịp phản ứng. Phun nước phun lửa này không có khả năng là quái lực loạn thần, mà là các nàng có thể khai thông năng lượng cấp độ cao.
Nhưng quá khoa trương. Rõ ràng năm người này đều là nữ hài tử, làm sao có thể tu luyện ra niệm lực cường đại. Hơn nữa, các nàng còn phải nắm giữ linh đồ vô cùng cao cấp, mới có khả năng khai thông đến năng lượng cấp độ cao đáng sợ như vậy.
- Giết!
Đại Oa cái này bạo lực điên cuồng xông vào tuyến đầu. Nàng khai thông năng lượng cấp độ cao, toàn thân đều bao phủ ở trong một tầng năng lượng màu đen, khiến cho nàng thoạt nhìn cũng lớn hơn một vòng.
Ầm.
Nàng phát ra tốc độ đáng sợ, cũng sắp nhanh gần gấp ba tốc độ âm thanh, căn bản không có người chống đỡ được nàng, ai cũng bị nàng đánh bay.
Tiểu hài tử có lực mạnh, không, tiểu hài tử bạo lực.
Bảy tên hoàng tử quý tôn vội vàng ra tay. Bọn họ tất nhiên không muốn bị một nữ hài tử đánh bay.
Nhưng mà, dưới trạng thái bạo phát Đại Oa quá mạnh, lực lớn vô cùng, sức mạnh vô địch. Bảy tên hoàng tử quý tôn rất nhanh đã bị đánh cho người ngã ngựa đổ.
- Lão đại, lưu lại cho chúng ta một chút!
Nhị Oa các nàng đều xông tới, cũng vừa đánh loạn.
Chỉ có hai ba phút mà thôi, trên mặt đất lại đông nghịt nằm đầy người.
May là Lăng Hàn trước đó đã lên tiếng, đánh nhau có thể, nhưng không thể giết người. Cũng không thể để cho những nữ hài tử tử hai tay lại dính đầy máu tươi? Cho nên, không ai chết. Tất cả đều nằm thẳng rên hừ hừ.
Sau khi ra vườn thuốc, cái di tích cổ này liền không có chỗ nào đáng để thăm dò. Tất cả đều là vài căn nhà cổ. Nhị Oa sớm sử dụng đồng thuật đảo qua. Bên trong được dọn sạch rất sạch sẽ, không thất lạc một chút vật có giá trị nào.
Theo Nhị Oa nói, cái bàn ngăn tủ đều rất chỉnh tề. Đây chắc hẳn không phải là bị người trong lúc hỗn loạn rời đi, mà là Hằng Nguyệt Giáo lúc đó tự mình rời khỏi.
Lăng Hàn vừa đi, vừa đang suy nghĩ, lúc đó xảy ra chuyện gì, vì sao Hằng Nguyệt Giáo lại di chuyển tập thể?
Văn minh đời trước là đột nhiên đứt gãy địa tầng. Điều này rất có khả năng khiến cho rất nhiều võ đạo thế lực đều trong một đêm đột nhiên rời đi.
Quái. Thật là lạ.
Lăng Hàn mang theo đám nữ hài tử trở lại. Đừng thấy các nàng nhỏ, nhưng mỗi người đều tương đương với tu vi Cực Cốt Cảnh, hoàn toàn không có kéo chân sau của Lăng Hàn.
Mấy ngày sau, Lăng Hàn trở lại Đế Đô.
Khi đến gần Đế Đô, quang não lại một lần nữa liên kết với mạng lưới. Lăng Hàn cũng biết đến đại thế trước mắt.
Hoàng tử yêu tộc tổn thương mà về, ở Việt triều dẫn phát chấn động rất lớn. Lần này bọn họ lại phái ra một sứ đoàn, điểm danh muốn cùng Lăng Hàn, Hồng Thiên Bộ đánh một trận.
Bọn họ thế tới rào rạt. Hoàng tử dẫn đầu đạt tới tu vi Khai Khiếu Cảnh, vốn tưởng rằng có thể quét ngang Huyền Bắc Quốc. Nhưng kết quả thì sao? Trần Phong Viêm còn không có lộ diện, yêu tộc đã bị đánh cho ảo não, chật vật rời khỏi Đế Đô.
Hiện tại lại ngóc đầu trở lại?
Sau khi chịu thiệt một lần, yêu tộc khẳng định biết tới sự lợi hại của Lăng Hàn, nhất là Hồng Thiên Bộ. Như vậy lại phái người tới... Tuyệt đối sẽ khó chơi hơn so với lần trước.
Lăng Hàn không sợ. Chỉ cần cảnh giới tương đối, hắn tự tin vô địch. Hắn đã là ngũ biến đỉnh phong, chỉ cách Cực Cốt Cảnh có một bước xa. Nếu như có thể thẳng tiến lục biến. Tin tưởng chính là minh văn cấp thứ nhất cũng có thể chống lại, thậm chí đánh ngã.
Nếu như yêu tộc tới thể hiện ra sự cường đại của bọn họ, vậy không biết xấu hổ phái ra người cao hơn hắn ra hai cảnh giới sao?
Thắng vậy lại có thể nói rõ cái gì?
Hơn nữa, Huyền Bắc Quốc cũng sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh. Dù sao như một nhóm hoàng tử sát đầu giống như Thất hoàng tử đã sớm bước vào Khai Khiếu Cảnh. Có lẽ còn có tồn tại mạnh hơn, chỉ là không có lộ rõ mà thôi.
Hắn lặng lẽ trở lại học viện. Nhưng không nghĩ tới Ngưu Hoa Thanh đã sớm chờ đợi lâu ngày.
- Tiểu tử, ngươi đã chạy đi đâu?
Lão đầu oán giận nói. Thời điểm hắn nhìn thấy được một đám tiểu hài tử tuổi bú sữa đi theo ở phía sau Lăng Hàn, hắn không nhịn được lại trợn mắt há hốc mồm.
Đây là tình huống gì?
Ngươi đi ra ngoài một chuyến lại có thêm năm nữ nhi?
Lăng Hàn cười ha hả, nói:
- Có chuyện gì?
Ngưu Hoa Thanh lắc đầu, khiến mình không đi rầu rĩ ở trên chuyện mấy nữ hài tử này nữa, nói:
- Lão phu hoàn tiện Kim Cương trận ba mươi ba tầng!
Cái gì ba mươi ba tầng. A!
Lăng Hàn nghĩ tới, trước đây Ngưu Hoa Thanh và Kim Cương đại soái tranh nữ nhân, kết quả không địch lại nổi kim cương khổ luyện kia, người bị tổn thương nặng nề, rời khỏi Đế Đô. Nhưng lão vẫn nhớ kỹ mối thù này.
Cho nên, lão đầu lắc qua lắc lại đứa ra ba mươi ba tầng Kim Cương trận, muốn trấn áp Kim Cương đại soái, lấy điều này chứng minh, trận sư không kém gì võ giả cùng giai.
Lão đầu thật nhớ thù. Ngươi xem hắn đặt tên cho trận pháp của hắn còn cố ý kém theo hai chữ kim cương. Rõ ràng muốn cho Kim Cương đại soái để tiếng xấu muôn đời.
Lăng Hàn gật đầu, nói:
- Vậy chúc mừng ngươi.
- Chúc mừng cái rắm. Ngươi nhanh học đi, sau đó đi trấn áp vụn sắt cho lão phu!
Ngưu Hoa Thanh hưng phấn nói.
- Lão nhân, ngươi thế nào lại nói chuyện cùng phụ thân như vậy? Cẩn thận ta đánh ngươi!